Hợp Đồng Hôn Nhân Với Phù Thủy Hội Họa

chương 215: 215: lễ cưới anh trai

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Buổi Nhật….Mùng năm tháng mười.

Không khí vui tươi sắp được diễn ra ở một buổi hôn lễ ngoài trời được tổ chức trong một khung cảnh ở khách sạn lớn nhất của thành phố.

Là một trong những khách sạn thuộc sở hữu của Tập Đoàn Tần Thị.

Đây là hôn lễ được trong chờ từ rất lâu.

Và theo như những gì sắp đặt của mọi người thì mọi thứ đều tổ chức trên bãi cỏ, một bầu không khí hoành tráng không kém phần trang nghiêm.

Hôm nay chính thức là ngày trọng đại của con trai Nghị Viên Tần Văn Hạo.

Tổng Giám Đốc Tập Đoàn Tần Thị Tần Hạo Thiên sẽ cùng vợ của mình bước vào lễ đường thành hôn.

Khách khứa có mặt ở đây đều là những doanh nhân giàu có,thậm chí có những cán bộ cấp cao đến dự vì có mối quan hệ với Nghị Viên.

Đến bây giờ Tần Văn Hạo đã giữ được chức Nghị Viên cũng đã hơn mười mấy năm, nhưng không có ai là muốn ông từ chức hết.

Hễ có cuộc bầu cử nào diễn ra, họ đều tốn rất nhiều phiếu bầu để cố gắng giữ chức Nghị Viên lại cho ông.

Vì đến bây giờ không có một ai là có thể đảm nhiệm trọng trách như Nghị Viên Tần đây được.

Khung cảnh được trang trí rất nhiều cánh hoa hồng đỏ rực, rượu vang được chất cũng theo như phương Tây.

Ban nhạc cũng được mời từ nước ngoài về đây.

Theo sở thích của cô dâu là màu chủ đạo của buổi lễ ngày hôm nay là gồm có ba màu: Đen, trắng và đỏ.

Nên các vị khách đến đây đều mặc trên trang phục có sắc màu theo yêu cầu của chủ nhân buổi tiệc.

Ở thành phố này, ai mà không biết tình sử của con trai ngài Nghị Viên.

Họ cũng không dám nói trước hôn lễ ngày hôm nay có phải là đích cuối cùng của anh ta hay không? Nhưng hôm nay họ cũng phải xuýt xoa công nhận một điều là hôn lễ ngày hôm nay quả thật là long trọng và lớn gấp mấy lần hôn lễ trước đó của anh ta.

Đúng là người nhà giàu luôn biết cách làm sao để cân xứng với vị thế của mình.

Khách mời hôm nay cũng là cuộc trạm chán của rất nhiều người quen thuộc.

Phụ dâu, phụ rể là Chí Huy cùng với A Mẫn.

Sau khi sự kiện con gái ruột nổ ra thì A Mẫn cũng có dịp làm quen với rất nhiều người, đặc biệt là Tiểu Sơ.

Cô cũng xem A Mẫn như bạn của mình giống như Lam Lam vậy.

Việc cô ấy làm phụ dâu cho cô cũng là điều dễ hiểu.

Mặc khác hôm nay có lẽ sẽ rất gây cắn khi có sự xuất hiện của gia đình nhà họ Lục và lần này con dâu mới của họ là Dương Tiểu Vy cũng vừa mới ra tù chưa được bao lâu,vậy mà đã trở thành vợ của Lục Diệp Minh.

Chị gái cùng với em rể thông gian với nhau đá em gái của mình ra đường.

Chuyện này trước đó báo chí đã đăng rầm rộ lên.

Cả hai đều bị chỉ trích thậm tệ trên các diễn đàn.

Họ còn đặc biệt danh cho hai người là “Tra nam tiện nữ” Để có thể hình dung ra cho họ nữa.

Nhưng Dương Tiểu Vy lại là vợ cũ của chú rể.

Hôm nay vợ cũ lại đi dự đám cưới của chồng cũ.

Chuyện này đã làm kinh động với rất nhiều phóng viên lớn.

Nhưng không có nghĩa là họ sẽ được vào đây hóng chuyện.

Tần Văn Hạo đã cho người thắt chặt an ninh xung quanh nơi đây rất nhiều.

Có lẽ muốn lấy tin họ cần phải mua chuộc người bên trong khách sạn thôi.

Lục Diệp Bằng tới hơi muộn nhưng cũng vẫn còn kịp giờ.

Anh vừa mới bước vào thì đã có nhiều ánh mắt đổ dồn vào anh.

An Nhiên vừa nhìn thấy anh đã vội vàng từ trong lòng bà ngoại chạy đến về phía anh.

Cô bé vui mừng gọi lớn.

"Ba ơi! "

Lục Diệp Bằng nở một nụ cười ôn nhu liền ngồi xuống giang hai tay ra ôm chầm lấy con gái bé bỏng của anhvào lòng.

Tất cả ánh mắt đều đổ dồn về hai cha con.

Nhà họ Lục vừa nhìn thấy anh, ai ai trong nhà đều cảm thấy áy náy trong lòng rất nhiều.

Trước khi Cao Phi Phi mất đã có viết lại bức thư gửi về nhà họ Lục, cầu xin mọi người ra tay cứu lấy con của bà ta.

Thấy vậy,Lục Diệp Phong là đã đứng ra cầu xin Lục Diệp Bằng bãi nãi giảm hình phạt xuống chỉ còn một năm cho Lục Diệp Minh.

Ban đầu Lục Diệp Bằng không đồng ý.

Không còn cách nào khác Lục Diệp Phong đưa ra những lời uy hiếp nói anh đã không còn ở công ty nữa và anh không có quyền phải đứng ra kiện cáo ra làm gì.

Câu nói đó đã làm cho Lục Diệp Bằng phẫn nộ, đã chạm vào lòng tự tôn của anh.

Cuối cùng cũng vì thế mà anh đã cắt đứt tình cha con liền ra đi, anh không còn một chút quan hệ với nhà họ Lục nữa.

Bây giờ đối với anh người mà anh vẫn còn tôn trọng chính là bà nội.

Bà vẫn thường xuyên nói chuyện với anh bằng điện thoại vẫn ân cần quan tâm anh theo cách riêng của bà.

Giờ đây Lục Diệp Phong khi thấy đứa con trai, ông không thể nào mà không đau đớn trong lòng.

Nghĩ đến anh một mình sống bên ngoài không một người thân bên cạnh thì ông lại tự trách bản thân mình rất nhiều.

Hôm nay Lục Diệp Bằng khoát trên mình bộ âu phục màu đen,chiếc áo sơ mi bên trong lại chỉ cài một chiếc nút ngang eo, vì vậy phía trên lộ rõ ra vờm ngực rắn chắc của một người đàn ông tuấn tú mang vẻ đẹp phong trần.

Nhưng lúc này,nếu để ý kỹ thì sẽ thấy ngay ngực, thậm chí ngay cổ của anh sẽ có rất nhiều vết ửng đỏ.

Giống như anh vừa mới bị ai đó cào cấu vậy.

Lục Diệp Bằng cưng chiều An Nhiên trong lòng, nhớ lại chuyện lúc sáng mà anh không nhịn được cười.

"Tiểu An Nhiên! Nếu như mẹ trở về cùng chúng ta dự hội trại du xuân con có vui không?"Anh hỏi một cách nghiêm túc.

An Nhiên mắt sáng rực lên không thèm suy nghĩ đã nhanh chóng gật đầu trả lời

" Đương nhiên là con vui rồi! Con sẽ khoe bạn bè rằng mẹ con rất xinh đẹp luôn".

Lục Diệp Bằng khẽ cười.

“Vậy con gái phải giúp đỡ ba đó!”

"Dạ! "Cô bé hiểu câu nói của vẫn còn giận ba nên mới không chịu về đây đó mà.

Bà Tần thấy anh đến thì trong lòng vẫn còn một chút khó chịu, nhưng hôm nay là ngày cưới của còn trai,bà nên gác lại mọi chuyện.

Không phải có một mình Lục Diệp Bằng khiến bà cảm thấy chướng mắt mà còn rất là nhiều người nữa.

Bà không biết tại sao người nhà của bà tại sao lại mời họ đến đây làm gì?

Ngay từ khi Lục Diệp Bằng xuất hiện, đã có một người con gái vẫn nhìn chằm chằm vào anh với đôi mắt say mê và ngập tràn tình yêu.

Cô gái không do dự liền cùng anh trai của mình bước đến về phía anh.

"Anh Diệp Bằng!!! " Cô gái đó gọi tên anh rất thân mật.

Lục Diệp Bằng nghe xong có chút mệt mỏi trong người.

Cô gái này lại tiếp tục đeo bám anh nữa rồi.

Người con gái này chính là nữ thần mang một cái tên khá ngọt ngào.

Bella Thái Mai Chi, cô là em gái của Thái Tứ Kiệt.

Là người đã bị chụp hình cùng với anh khi hai người vào khách sạn.

Cô gái này đã thầm yêu anh từ rất lâu.

Cô đã theo đuổi anh gần hơn một năm, nhưng anh chưa bao giờ hồi đáp lại tình yêu của cô.

Vì trái tim anh đã dành hết cho một người con gái đã cùng với anh đi qua biết bao gian nan mới đến được với nhau.

Cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì anh cũng không bao giờ thay đổi tình yêu mà anh dành cho vợ của mình.

Người bên cạnh cô gái đó chính là anh trai của cô Thái Tứ Kiệt.

Do nhà họ Tần có mối làm ăn với Tập Đoàn Thái Thị mà hôm nay những người này mới có mặt ở đây.

Bella chỉ mới hai mươi lăm tuổi, cô thua Lục Diệp Bằng đến mười một tuổi.

Nhưng cô đã thích một ai thì sẽ không bao giờ từ bỏ.

Cô đã tìm mọi cách tiếp cận anh và bây giờ cô đang làm người đại diện cho công ty của anh.

Chỉ còn một bước nữa thôi cô sẽ nhanh chiếm lấy trái tim của anh.

Lúc này An Nhiên thấy Bella, cô bé lập tức bày ra bộ mặt khó đăm đăm đưa tay ra không cho cô lại gần anh.

“Cô không được lại gần ba của con.

Mẹ con sẽ không vui đâu”.

Bella vẫn còn tính cách trẻ con rất nhiều,nên khi cô nghe An Nhiên nói vậy, càng bực bội ra mặt.

" Mẹ con là ai…? Cô không quan tâm".

Câu nói đó càng khiến An Nhiên trở nên bực tức trong lòng.

“Mẹ con là vợ của ba, là người ba rất yêu… Mẹ sẽ trở về, lúc đó cô sẽ biết mẹ con là ai”.

Bella nhìn An Nhiên, nhưng lời nói lại muốn cho Lục Diệp Bằng nghe.

“Ba con đã không còn yêu mẹ con nữa rồi! Cô nói cho con nghe, cho dù mẹ con có làm cách nào cũng không xinh đẹp bằng cô đâu”.

" Cô ăn nói linh tinh gì vậy? " Từ nãy giờ Lục Diệp Bằng vẫn im lặng, anh muốn xem An Nhiên có giống như Lam Lam, miệng lưỡi có thua kém ai không? Nhưng khi nghe cô ta nói về người anh yêu như vậy, anh buộc lòng phải lên tiếng ngay.

Thái Tứ Kiệt thấy vậy liền kéo em gái mình lại, khó xử nhìn Lục Diệp Bằng.

“Anh Lục! Bella còn nhỏ, anh đừng để ý lời em ấy”.

Đúng lúc này, tiếng nói của chú rể đột ngột vang lên.

"Ai…Là ai? Ai vừa mới nói em gái của tôi không xinh đẹp bằng ai đó vậy? "

Mọi người quay người lại.

Lúc này, Hạo Thiên đang nắm tay vợ mình liền đi tới.

Hôm nay Tiểu Sơ mặc một chiếc váy trắng tinh, cô như một cô công chúa bước từ truyện tranh đi ra.

Phía sau còn có phù dâu và phù rể đang bước cùng hai người.

Chí Huy nhìn Lục Diệp Bằng nhớ lại chuyện hôm qua mà không nhịn nổi phải bật nhanh chóng bước đến thì thầm vào tai của Lục Diệp Bằng.

"Sao rồi? Có phải thỏa mãn lắm không? "

Lục Diệp Bằng không mấy ngạc nhiên.

Biết ngay là cái tên này đã thông đồng với cô chơi xỏ anh mà.

Nhưng anh cũng phải cảm ơn anh ta vì đã cho anh một đêm thật tuyệt vời cùng với cô

Lục Diệp Bằng mỉm cười thật tươi.

“Nhưng sau này có gì báo với tôi một tiếng, có gì tôi còn kịp chuẩn bị.” Thật sự hôm qua anh chưa thỏa mãn cho lắm, anh vẫn còn cảm thấy thiếu cái gì đó.

Chí Huy trợn mắt lên.

“Anh trai ơi! Tôi mà nói cho cậu biết, cô ấy sẽ giết tôi mất… Tôi không thể đối xử với nữ thần của tôi như vậy được”.

Trong lòng Lục Diệp Bằng có chút hồi hộp, anh không biết hôm nay cô sẽ mặc gì đến đây nữa.

Nhưng bây giờ gần đến giờ rồi, sao cô vẫn còn chưa đến nữa.

Hạo Thiên nhìn vẻ mặt của Lục Diệp Bằng thì tưởng anh đang buồn bã gì Lam Lam không về.

Anh ta liền bước đến vỗ vai anh khẽ nói.

"Cậu đừng buồn, em ấy không về hôm nay thì sau này sẽ về mà! "

Lục Diệp Bằng sững sờ.

Không lẽ câu nói của Hạo Thiên là đang ám chỉ,mọi người ở đây đều chưa biết cô đã về rồi sao?

Anh có một chút khó hiểu.

Lục Diệp Bằng vừa định lên tiếng hỏi thì đột nhiên Tần Văn Hạo đi từ xa lại đây với dáng vẻ có hơi căng thẳng.

"Hạo Thiên…! "

Hạo Thiên quay người lại.

Anh nhìn bộ dạng ba của mình thì đã đoán được lại có chuyện gì đó đã xảy ra rồi.

"Có chuyện gì rồi sao ba? "

Tần Văn Hạo thở gấp vừa cầm tay Hạo Thiên ra lệnh.

"Con cho người đến sân bay nhanh… Quản gia Kim nói Lam Lam đã về nước cách đây ba ngày rồi! Nhưng tại sao đến giờ con bé vẫn không có mặt ở con đang rất giận dữ… "

"Lam Lam về nước rồi sao? " Tiểu Sơ mừng rỡ liền hỏi.

An Nhiên cũng nghe được mẹ sắp về thì càng vui mừng trên tay của Lục Diệp Bằng.

Tần Văn Hạo đưa tay để đỡ lấy tim của mình.

“Lần nào cũng thế… Đứa con gái này luôn luôn làm cho ba đứng tim hết lần đến lần khác”.

Mọi người thì ai cũng đang lo lắng, nhưng ngược lại chỉ có Lục Diệp Bằng và Chí Huy nhìn nhau mím môi cười..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio