Chương : Ma Việt chi chiến. ()
Trong thiên địa có vô số Thần Ma truyền nhân, mà Nguyên anh cao thủ giấu trong hắc quan có lẽ đúng là Thần Ma truyền nhân mà mình khổ chiến nhất!
Chẳng qua là Thần Ma thì đã sao, là Nguyên anh thì thế nào, so với Cốt hoàng thì làm sao có thể! Phân thân của Cốt hoàng đã bị Ninh Phàm chém như vậy, không phải sao?!
Trong mắt Ninh Phàm hàn mang lấp lóe ra lệnh:
- Nam Cung, báo cho Quỷ tước, Hỏa Vân chư vị cao thủ lập tức từ hỏa mạch gấp rút tiếp viện, dưới Dung linh không được tham gia... Trận chiến này người càng ít càng tốt!
- Cái này... Tuân lệnh!
Nam Cung hơi chần chờ, lập tức đáp ứng, lấy ra truyền âm thạch thông báo. Vốn dĩ kế hoạch là do Hỏa Vân, Quỷ tước vô số cao thủ, xuyên qua hỏa mạch tới gấp rút tiếp viện, khiến cho Cực Âm môn, Thiên Đạo tông một kích phải chết. Nhưng hôm nay xem ra kế hoạch xảy ra biến cố, khiến cho Thiếu chủ quyết định dưới Dung linh tu sĩ, tất cả không tham chiến.
Mà khiến cho Nam Cung kính nể, là Ninh Phàm nghĩ ra phương pháp tạt qua hỏa mạch.
Vì lần này tránh qua tai mắt của mọi người tiếp viện Ninh thành, Ninh Phàm lệnh cho người ta móc rỗng mấy trăm dặm lòng đất hỏa mạch, mượn địa mạch linh khí, che đậy khí tức của mọi người, giúp cho mọi người gấp rút tiếp viện!
Phương pháp ấy Nam Cung tự hỏi mình không nghĩ tới. Sự lịch duyệt của lão ta có lẽ so với Ninh Phàm phong phú, nhưng trí lược tựa hồ vẫn kém một tia.
- Là Quỷ Tước tông chủ sao, chuyện có biến...
Nam Cung trong một chỗ cách âm trận quang, thấp giọng nói.
...
Tử Âm lão ma lửa giận công tâm. Lão ta căm tức nhìn Tức Mặc lão quái, thật giống như muốn đem Tức Mặc lão quái nuốt luôn cả da lẫn xương.
Hai ngàn đệ tử chết oan, hết thảy cũng bởi vì Tức Mặc sơ sót khinh thường!
Không, chân chính nên trách là Ninh Phàm!
- Được! Được! Được lắm! Ninh Phàm, ngươi có gan... Truyền lệnh bổn tôn, tất cả trên Dung linh trưởng lão, không tiếc thủ đoạn huyết tẩy Ninh thành!
Tử Âm thật giống như một con sư tử nổi giận, một đạo độn quang, lao thẳng tới Ninh thành thành tường. Lão ta phụ trách bắt Ninh Phàm, còn các trưởng lão khác phụ trách giết người cho hả giận!
Không ít Cực Âm môn trưởng lão, đều hai mắt đỏ như máu, mới vừa rồi chết thảm trong hàng đệ tử, chưa chắc không có con em đời sau của bọn họ.
tên Dung linh, tên Kim đan, mỗi người độn quang cùng lên xông về Ninh thành!
Thiên Đạo tông cao thủ, trừ Thiên Nhất tử ra, từng tên như luyện thi, vẫn không nhúc nhích. Còn Thiên Nhất tử, vốn cũng chuẩn bị đi giết người, nhưng bỗng nhiên thu bước chân, thụ nhãn chợt lóe, ánh mắt hơi kinh ngạc, nhìn về hỏa mạch ở lòng đất!
- Đây là...
Thiên Nhất tử bỗng nhiên ánh mắt kinh ngạc, nhưng Tử Âm một lòng bắt giữ Ninh Phàm vẫn chưa phát hiện dị biến ở lòng đất.
Mối hận của mười bảy người cơ thiếp bị đoạt, mối hận hai ngàn đệ tử chết thảm, cùng với tương lai sau khi bắt giữ âm thầm thao túng tứ chuyển luyện đan sư, xưng bá Việt Quốc! Các loại tâm tư vọng về trong lòng Tử Âm, hóa thành một tia sảng khoái giận quá hóa thành cười.
Tử Âm một người một ngựa, vọt tới bên ngoài trăm trượng thành tường, những tứ vệ tu ma tới bảo vệ Ninh Phàm, đều bị lão ta phẩy tay áo một cái, âm phong chợt cuốn, hết thảy quét bay!
Về phần ma tu đầy trời với pháp bảo công kích, thì bị Tử Âm tùy ý cực kỳ một đạo tử bát pháp bảo, hết thảy thu đi.
- Các ngươi chết hết cho lão phu!
Lão ta hét lớn một tiếng, bên ngoài trăm trượng, phun ra một hớp đan chuyển khí, năm ngón tay thành trảo, chợt bắt về phía Ninh Phàm, lập tức pháp lực hùng hậu hóa thành âm phong. Một tia hồn lực mờ ảo trong âm phong bị sanh sanh rút ra, hóa thành một đạo phong trảo phiêu miểu mà tang thương, chụp mạnh vào Ninh Phàm.
Anh cấp pháp thuật, Phong hồn trảo! Móng này chính là pháp thuật cấp bậc Nguyên anh, rút ra lấy một tia phong hồn lực, diễn hóa thành trảo, dùng cho lùng bắt Kim đan tu sĩ, căn bản là bắt vào tay. Bởi vì trừ nhân vật cấp lão tổ, Kim đan lão quái tầm thường căn bản hợp bên cạnh Phong hồn trảo cũng không sờ tới, làm sao có thể ngăn cản? Tử Âm tin tưởng Ninh Phàm trốn bất quá là một trảo này, bởi vì hắn không phải nửa bước Nguyên anh lão quái!
Duy nhất khiến cho Tử Âm lo lắng, là Ninh Phàm tiểu tử này có rất nhiều thủ đoạn, vạn nhất bị hắn chạy được, ngược lại là phiền toái... Chẳng qua là ngoài Tử Âm dự liệu, Ninh Phàm căn bản không có ý tưởng chạy trốn.
Dưới chân băng hồng chợt lóe, Ninh Phàm không tránh không né, xông thẳng tới phong trảo, hàn mang lóe lên trong mắt. Ánh sao đầu mày chợt lóe, một chưởng vỗ ở trên Phong hồn trảo, mang tiếng sấm vang nổ ầm!
- Ngự lôi!
Năm ngón tay chộp mạnh một cái, Phong hồn trảo kia lại mất thăng bằng, sanh sanh bạo tán!
Một màn này hoàn toàn ngoài dự liệu của Tử Âm. Lão ta vạn lần không thể nào ngờ tới, Ninh Phàm lại có thủ đoạn, công kích được hồn lực chi trảo mờ ảo. Điều càng làm cho lão chấn kinh là chưởng lực của Ninh Phàm, lại một chưởng vỡ nát nát vết cào do Anh cấp pháp thuật ngưng tụ!
- Có thể phách vỡ nát Anh cấp pháp thuật... Người này thật là ngân cốt tu sĩ hay sao?! Không xong rồi!
Trước Tử Âm không tin Ninh Phàm luyện thể thuật, giờ phút này lại không không thể không tin.
Bởi vì khinh thường, lão ta bị Ninh Phàm khi gần đến ngoài mấy trượng, đối mặt quát đông chưởng phong của nét mặt già nua, Tử Âm lão ma sắc mặt đại biến.
Ngân cốt! Không sai được! Một chưởng này tới gần, Tử Âm mới phát hiện, một chưởng này quá kinh khủng, mình ngàn vạn lần không thể dựa vào thân thể đi đón!
Ngay chốc lát, lão ta không chút do dự há mồm, phun ra một viên châu rét lạnh lớn chừng miệng chén, cũng run lên tay áo bào, tế lên một mảnh áo đỏ, cuốn về phía Ninh Phàm.
Viên châu kia chính là âm châu của Tử Âm lão ma tế luyện vô số năm, cùng Kim đan trong cơ thể dung hợp làm một thành bảo vật. Cực Âm môn, bảng hiệu công pháp của lão chính là tế luyện âm châu, sau khi đột phá Kim đan, dung hợp âm châu với kim đan bên trong, đem kim đan tu luyện thành một thân pháp bảo mạnh nhất.
Một viên âm châu, uy lực không thua gì thượng phẩm điên phong pháp bảo tầm thường, thậm chí đủ để kích thích oai của một tia cực phẩm.
Mà áo đỏ kia có lai lịch không nhỏ, được đặt tên là Toái thức sa, bên trong áo ẩn chứa huyết khí, chuyên công thức hải của tu sĩ. Tử Âm xem ra, âm châu đủ để ngăn cản Ninh Phàm một hai, còn Toái thức sa làm vỡ nát nát thức hải Ninh Phàm không thành vấn đề.
Dù sao thì thân thể của Ninh Phàm mạnh hơn nữa, thức hải đúng là vẫn yếu... Chẳng qua là các loại thủ đoạn của lão, Ninh Phàm xem ra cũng cực kỳ buồn cười.
Toái thức sa cơ hồ không chút ngăn trở, liền bị Ninh Phàm một chưởng vỗ tản ra. Kim đan âm châu mà sao chịu được so với cực phẩm pháp bảo, lại bị Ninh Phàm một chưởng bắt vào trong tay, ánh mắt run lên, nắm thật mạnh!
Kim đan vỡ nát rồi!
- A!
Tử Âm lão ma kêu thảm một tiếng, kim đan bị bể, tu vi của lão cơ hồ lập tức liền rơi vào Kim đan hậu kỳ, cũng còn có triệu chứng rơi xuống kéo dài.
Lão ta nhìn Ninh Phàm sợ hãi hết sức, vạn vạn không ngờ thân thể của hắn lại mạnh mẽ như vậy, tựa hồ còn mạnh hơn rất nhiều so với ngân cốt cảnh giới trong tin đồn!
Vả lại Toái thức sa chuyên làm vỡ nát thức hải của tu sĩ được xưng là một viên thiên kim, vì sao đối với Ninh Phàm không hiệu quả chút nào!