Hơp Thể Song Tu

chương 177-3: chém yêu như ma, chiến công như mưa! (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Chém yêu như ma, chiến công như mưa! ()

Băng chấn động một cái vỡ nát ra, quần áo trắng xương rắn nát hết, lại bị cự nhân một quyền chấn vỡ yêu anh, đánh ra hình dạng cũ, yêu lực giải tán chín thành, ngay cả thuấn di đều làm không được!

Thân bạch xà của y, vội vã độn trốn đi, nhưng cự nhân đạp trên trời, chỉ bước ra một bước, liền đuổi theo đến phía trước y một chưởng vỗ xuống!

“Phốc!”

Bạch xà máu tươi phun mạnh ra, bạch lân trên không trung nhất nhất tróc ra, bị cự nhân bóp như nắm con giun vậy.

Cự nhân cười lạnh, một miệng nhai bể thi thể rắn này, máu rắn nhỉ xuống dữ dội!

Chết!

- Người kế tiếp!

Ánh mắt của cự nhân rơi vào trên hắc hán đeo đấu với Giới Hưu, hắc hán lập tức sắc mặt kinh hoàng.

Y cùng bạch xà, hoàng điêu vậy, đều điểm hóa thành Nguyên anh, e rằng có Nguyên anh pháp lực, chân thực chiến lực vẫn thấp hơn một đường so với chân chính Nguyên anh.

Dưới sự công kích của Giới Hưu, y đã vết thương chồng chất, làm gì có thể chống đỡ cự nhân, Hắc thi kể cả Giới Hưu vây giết ?!

- Trốn, phải trốn! Cho dù tái chiến, cũng phải trốn về một yêu thành khác, làm tiếp mưu đồ!

Y sợ hãi mà chạy, do sơ sót bị Giới Hưu sát ý động một cái. Một thanh ngọc xích ba thước, đánh vào thiên linh, não tương tóe ra, một tên ô hô.

Yêu anh kia muốn chạy trốn, lại bị Giới Hưu một thước nữa đánh nát yêu anh!

Chiến cuộc nghịch chuyển!

Một tên Nguyên anh sau cùng, chỉ còn lại Tóc bờm sư tử đang đấu cùng Vân Nhược Vi!

Lão yêu mặt lộ hoảng sợ, làm gì không biết mình nhìn lầm, trong nhóm người này lợi hại nhất, cũng không phải là Vân Nhược Vi, mà là Ninh Phàm!

- Đáng hận! Lão phu sát phí khổ tâm, mới điểm hóa ra ba tên Nguyên anh yêu vương, lại bị bọn ngươi tiêu diệt! Bọn ngươi phải chết! Ta sẽ khiến cho các ngươi nếm thử một chút, một kích lực của Yêu tướng đại nhân!

Tóc bờm sư tử một chưởng đánh văng ra Vân Nhược Vi, trên mặt lộ ra nụ cười điên cuồng, một ngón tay điểm ở mi tâm huyết sắc phù văn.

Mà một cổ huyết sắc bạo ngược chi khí, lập tức tản ra, làm Vân Nhược Vi cùng Giới Hưu, đồng loạt mặt lộ vẻ kinh sợ.

- Không được, đây là yêu tướng một kích, mau thuấn di tránh!

Hai người đang muốn cùng thi triển thủ đoạn, chặn kích này, nhưng chưa từng nghĩ, Ninh Phàm cự nhân chi thân đạp trên trời. Trong nhịp bước ầm ầm, hắn không sợ đi tới Tóc bờm sư tử, đối mặt huyết quang kia, hắn ngoắc tay, lấy ra một cái huyết sắc ngọc giản, bóp vỡ!

Cũng trong lúc đó, hai tia hư ảnh cách huyết sắc, trên không trung đụng nhau, yêu lực cơ hồ chấn động một cái, liền động chết mấy ngàn yêu vật cùng mấy chục Dung linh tu sĩ ảnh hưởng đến!

Ninh Phàm cũng có yêu tướng một kích!

Hai tia huyết sắc, sau khi nổ ầm, dần dần tan rã, trường không trừ huyết vụ nhàn nhạt, không còn lưu vết. Còn nụ cười của Tóc bờm sư tử cứng ở trên mặt, hóa thành vẻ chấn kinh!

- Không, không thể nào! Đây là lá bài tẩy của Yêu tướng đại nhân ban cho bạn yêu, ngươi làm sao có?! Lão phu biết, ngươi giết bạn yêu của Yêu tướng đại nhân đoạt vật này! Ngươi chết chắc! Nhân tộc ngươi chết chắc!

- Ta có chết hay không, không biết, nhưng ngươi hôm nay hẳn phải chết, mà vật trong trữ vật đại của người sẽ thuộc về ta tất cả! Kiếm chỉ, toái nhạc!

Trong tiếng cười lạnh của cự nhân, tay phải chỉ điểm xuống một chút!

Chỉ một cái, cơ hồ so với Tóc bờm sư tử toàn bộ yêu thân cũng to lớn, mà một ngón tay điểm xuống, lập tức bên trong đỉnh núi ngàn dặm bỗng dưng vô cớ bắt đầu run rẩy, sụp đổ!

Mỗi một núi bể, một chỉ lực trên kiếm mang càng ác liệt một phần!

Ngàn núi bể, lực của một ngón tay kia cơ hồ có thể so với nhất chỉ tuyệt sát của Nguyên anh trung kỳ tu sĩ!

Trong tiếng sơn băng địa liệt nổ vang, cự nhân một ngón tay đè mạnh xuống! Tựa như đất đai nặng nề vậy, lại tựa như nhất chỉ ác liệt của kiếm khí!

Nếu thường ngày, Tóc bờm sư tử có thể tiếp ngón tay này, nhưng lão cùng Vân Nhược Vi đeo bám đấu đã lâu, cũng kích thích yêu tướng một kích, yêu lực của lão đại tổn, tiếp thuật này cực kỳ khó khăn!

Mà dưới một ngón tay đó hạ xuống, càng khiến cho Tóc bờm sư tử có cảm giác bị thiên sơn trấn áp, khiến lão ta thật giống như định thân vậy, không cách nào thuấn di, tránh đi mà chỉ có đón đỡ!

- Lão phu liều mạng với ngươi!

Lão ta ngưng tụ yêu lực còn sót lại trong lòng bàn tay, hóa thành một thanh kim cầu mười trượng, chỉ một cái nổ đi về phía cự nhân!

Kim cầu mỗi một lần nổ, trăm dặm trường không liền cuồng chấn một lần, mà cự nhân lại ngực đau dữ dội, bị thương không nhẹ, nhưng chỉ mang không lùi!

- Chết!

Cự nhân dù cho liều mạng bị thương cũng phải một ngón tay đè chết Tóc bờm sư tử!

Kim cầu bể! Thiên sơn rung một cái, Tóc bờm sư tử ói máu tươi dữ dội, rớt xuống trường không!

Mà bàn tay của cự nhân chộp một cái, mặt lộ vô tình, trong sự kinh hoàng của Tóc bờm sư tử, ném mạnh lão ta vào trong miệng nhai bể!

Sau đó thối lui ra cự nhân pháp tướng, Ninh Phàm cũng không thèm nhìn tới trữ vật đại của Tóc bờm sư tử, trực tiếp thu vào trong Đỉnh Lô hoàn, ngay tức thì uống vào đan dược ngăn chặn thương thế, bắt đầu đuổi giết tiểu yêu!

- Vân đạo hữu, Giới đạo hữu, mau giúp tiểu bối diệt yêu, giảm bớt thương vong!

- Ừ!

- Được!

Giới Hưu đối với Ninh Phàm, giờ phút này cho dù là bội phục tới cực điểm, Hóa thần một kích kia thi triển thời cơ tuyệt diệu. Cự nhân nhất chỉ ác liệt kinh khủng, khiến cho ông ta cảm thấy chấn động, người này có thể giết Nguyên anh trung kỳ, làm Thất thống lĩnh rõ ràng dư sức có thừa!

Còn Vân Nhược Vi, trái tim lại run lên nữa!

Cho dù sớm biết Ninh Phàm nửa bước Kim đan, có thể so với Nguyên anh, tứ chuyển luyện đan nhưng mà một lần, đối phương bốn tên Nguyên anh cơ hồ đều do một mình Ninh Phàm giết chết! Loại giết hại điên cuồng này khiến cho Vân Nhược Vi đều cảm thấy vẻ sợ hãi.

Mà tâm ma, sâu hơn, sâu hơn... Sâu đến mức nàng không thể không quyết định, tìm Ninh Phàm nói chuyện một lần...

Chẳng qua là nàng không hiểu, lấy Ninh Phàm với cá tính không có lợi lộc thì không động thôn mà nói, thì rõ ràng là có thể thuấn di, tránh Hóa thần một kích, vì sao phải bỏ đi Hóa thần một kích, cũng muốn giết chết Tóc bờm sư tử?

Nàng không hiểu, Ninh Phàm không nói, lần nữa dùng Phần Huyết đan, giết hại một mảnh, chiến công như mưa!

Có lẽ, hắn hợp Nguyên anh lực của hai tên khác, nhưng thuấn di bay ngược, hợp kích chặn Hóa thần một kích, thế nhưng dạng này chỉ sợ cũng thả chạy Tóc bờm sư tử... Cho dù hao phí nhất thức lá bài tẩy, cũng phải lưu lại tính mạng của Tóc bờm sư tử, nguyên nhân sao, dĩ nhiên là trữ vật đại rồi...

Trong đó có cái gì, hắn không nhìn, nhưng trong trữ vật đại kia, khí tức của một tia Thái cổ tinh thần dẫn động Âm Dương tỏa cùng Trảm Ly kiếm rung rung, tuyệt đối sẽ không sai!

Thái cổ tinh thần... hơn nữa số lượng tựa hồ không ít...

Vật này trân quý xa so với Hóa thần một kích, bỏ qua cho Tóc bờm sư tử chạy trốn, cùng vật này sát vai mà qua không khỏi không đáng giá.

Mà sau khi thu hoạch lấy trữ vật đại, mặc dù Ninh Phàm không nhìn vật phẩm trong đó, lại mơ hồ cảm thấy, trong đó có vật gì khiến cho trong cơ thể mình yêu huyết sôi trào!

Tựa hồ là chí bảo tăng tiến yêu lực...

Hắn không nói cho bất kỳ người nào những thứ này, chiến lợi phẩm của hắn chính là Vũ điện cũng không cho lấy đi!

Tiểu yêu còn dư lại, toàn bộ đem hóa thành chiến công, lưu tồn bên trong công ngọc!

Mấy canh giờ sau, trận chiến này kết thúc!

Bên trong ngàn dặm, trừ bị Ninh Phàm nhất chỉ toái nhạc chém thành phế tích, chẳng qua là vô số yêu thi, cùng với nhân thi thỉnh thoảng tán lạc.

Trong công ngọc, chiến công đã phá bảy chục vạn... Trận chiến này bảy thành tiểu yêu, ba tên Nguyên anh chiến công, tất cả bị Ninh Phàm một người cầm đi...

Từng tên Kim đan, Dung linh may mắn còn sống sót, lộ ra vẻ mừng rỡ, chính Giới Hưu cũng vì thắng lợi cảm thấy vui sướng.

Nhưng Vân Nhược Vi lại tâm tư phức tạp. Cho dù nàng là yêu, lại chém yêu, trong miệng nàng không nói, trong lòng rốt cuộc bất đắc dĩ.

Còn Ninh Phàm thì đứng giữa vô số thi thể, yên lặng.

- Một đường đi thôi.

Nói xong, hắn chui người lên trên Tấn toa.

Những lời này, khiến cho Vân Nhược Vi mắt sáng long lanh chợt lóe, nói thầm, Ninh Phàm này lúc giết người vô tình nhất, sau khi giết người cũng sẽ cảm khái sao?

Khi còn sống là thù, sau khi chết thù này lại sạch sẽ rồi... Lòng dạ rất khoát đạt đây...

- Nhắc tới, sau trận chiến này, nếu hắn muốn nhân cơ hội ở lại Đại Tấn, ngồi vững vàng vị trí Thất thống lĩnh, đều đơn giản đi... Nhưng mà nghe nói hắn sẽ rời khỏi, không biết hắn sẽ tham dự quyết chiến cuối cùng hay không đây...?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio