Nhiệm vụ lần này, cũng đã xong
Tích lũy cũng đủ, vui trong lòng
Ta thời tìm đến, Thiên Môn Các
Võ Kỹ loại nào, có tốt không?
...
Lạc Tinh quay lại, con Kình Ngạc Lục Giai vẫn còn sống.
Nhưng hai nhóm người đã bị thương gần hết.
Nếu không phải có Lục Giai Kình Ngạc tham chiến, Thì hai chiếc Thuyền cũng không tham gia tấn công bọn Yêu Ngạc làm gì, khi đó nhiều người sẽ bị tử thương hơn rồi.
Con Kình Ngạc không biết bị ai đả thương, đã mù một mắt, trên lưng có nhiều vết thương sâu.
"Hình như bị chiếc thuyền số ba nã pháo." - Lạc Tinh vẫn đi xung quanh tìm cách tấn công nó, làm sao không thể hiện sức mạnh vượt Mệnh Môn Kì ra ngoài, mà lại giết được nó là bài toán nan giải, có lẽ xác xuất năm phần thắng lợi.
Tuy nhiên với hình thể to lớn hơn chục trượng, sức mạnh to lớn của chiếc đuôi, cũng như hai móng vuốt tay sắc bén.
Lạc Tinh cũng không dám xung phong, làm chim đầu đàn.
"Có lẽ không thể tấn công, khi có nhiều ánh mắt nhìn.
Ta nên đợi nó về dưới hồ hẳn tấn công"
Một lúc sau.
Trời gần tối.
Đàn Kình Ngạc bắt đầu rút lui.
Con Lục Giai cũng quẫy đuôi lặn xuống hồ.
"Cơ hội!!!" -.
Lúc này con Lục giai bỏ chạy về biển sâu, do bị thương, tốc độ nó bơi không nhanh.
Lạc Tinh nhanh chóng quan sát không ai để ý, lén lao theo, vận tốc tối đa mở ra.
Thần kỹ Hoàng Long Khải Giáp hiện ra, sức mạnh tăng gấp đôi, Lực lượng Mệnh Môn kì cũng mở.
Lạc Tinh lao như một mũi tên, hư ảnh Giao long hiển hiện giúp giảm lực cản của dòng nước.
"Ha, đuổi kịp ngươi rồi!"
Lạc Tinh bám lên lưng Đại Kình Ngạc Lục Giai, tìm chỗ vết thương lớn của nó, lập tức lách vào.
Con Kình Ngạc phát hiện ra, nó vùng vẫy nhưng không còn kịp.
Đây là nhược điểm của yêu thú lớn, giống như con cá bị con kiến bám trên lưng không cách nào giũ ra.
"Hỏa Hoàng Thương!" - Lạc Tinh dùng Tứ Diễm Hỏa truyền vào thanh Lạc Hoàng Thương, một đường đâm tới, như một máy khoan công suất lớn.
Ngày càng chui xâu vào lưng nó.
Cả vùng hồ máu tưới loang lổ.
Cũng may ở độ sâu hơn năm dặm dưới hồ nên không ai phát hiện.
Đương nhiên trừ các loài hải yêu khác.
Nhưng những con thực lực yếu nào dám tiếp cận.
Đại Kình Ngạc đã sức cùng lực kiệt, nghe lưng nhói đau tê dại, nhưng chưa biết làm gì thì nỗi đau lan dần lên đầu.
"Grao." - nó mới vùng vẫy, cả vùng biển sâu dao động, Tuy nhiên, bên trong nó các cơ quan quan trọng nhanh chóng bị thiêu hủy.
Dù không cam lòng, nó đành chấp nhận số phận.
Lúc chết đi mà kẻ giết mình nó cũng chưa thấy mặt.
Một cái chết uất ức.
Lạc Tinh nhanh chóng tìm thu Yêu Ngọc, rồi sau đó thu cả thân thể con Đại Kình Ngạc vào nhẫn.
Sau dó lập tức rút lui.
Phía xa có vài con Hải Yêu Lục Giai khác, nghe mùi máu cũng đang tập trung đi tới.
Lạc Tinh không dám chậm trễ một giây phúc nào.
Thân hình lao nhanh như tên lửa rẽ nước.
Một phút sao, Lạc Tinh thành công cắt đuôi mấy con Lục Giai Hải Yêu và lao lên bờ.
"Lần này sẵn tiện thu gom vài luống Nho Sữa chín.
Ta có công giết yêu thú Lục giai, nên cái này là thu lợi tức, không phải trộm".
Tự biện hộ cho bản thân một chút, lúc Lạc Tinh nổi trên mặt biển thì trời đã chập tối.
Chạy về tới thuyền số hai, thì mọi người đã về tập trung trên thuyền hết.
Chuyến đi này hầu như ai cũng bị thương.
trong đó nặng nhất là Quy Hưng.
do phải giúp cả đội phòng ngự nên bị ăn đòn nhiều nhất.
May mà trong đội có Tiểu Minh, nên không có người bị thương nặng mà không qua khỏi, ít ra cũng ở tình trạng thương thế ổn định.
"Đại ca, huynh đi đâu về trễ thế.
mọi người còn nói tưởng đại ca chết kìa." - Đoạn Minh thấy Lạc Tinh về kịp lúc thì vui mừng.
"Ha ha, ta đi lạc.
đại ca ngươi dễ chết vậy sau."
"Nghe đâu đội số ba chết bốn người, dù sau tới hơn kình ngạc tấn công mà."
"Này, ta đoán ngươi đi trộm dạo đúng không" - Tiểu Minh ngi ngờ hỏi.
"Xuỵt.
Đi dạo một vòng định trộm chút Nho sữa về cho người thân, chỉ có một ít thôi ha ha."
"Ta nói đâu sai." - Tiểu Minh đắc ý cười.
"Chứ không phải ngươi cũng muốn trộm, mà không được hả" - Đoạn Minh phản bác.
Khi thuyền về tới bến tàu.
"Mọi người chú ý.
Tới bên phải nộp trữ vật để bộ phận kiểm tra, đề phòng có người hái trộm.
Nếu phát hiện một cân Nho Sữa sẽ phạt mười linh ngọc.
Tuy nhiên số Nho sữa đó sẽ được giữ lại xem như dùng Linh Ngọc mua Nho.
"Phù." - Mọi người nhìn Lạc Tinh cười.
Hi vọng Lạc Tinh lấy ít nho sữa không thì thảm.
Giá linh ngọc cân đúng là quá mắt đi.
Công tác kiểm tra xong.
Lạc Tinh bị phát hiện gần cân Nho, nên phải đóng phạt Linh Ngọc.
Mộ con số phải nói khá lớn.
Tuy nhiên với Lạc Tinh thì không sao.
Cả đám đi về vừa đi vừa cười nhất là Tiểu Minh.
"Hừ.
Ta lấy Nho là cho mọi người ăn.
Ai cười không được ăn."
"Ách.
Lạc đại ca,người ta đâu có cười." - Tiểu Minh vỗ ngực.
"Ai, ai dám cười Lạc đại ca, là kẻ thù của Tiểu Minh ta."
Mọi người lắc đầu Không ai thèm chấp với Tỉểu Minh, Mỹ Lệ Trân đang có tâm sự nên cũng không quan tâm.
Khi về Thất Sơn trời đã tối.
"Nào giờ đưa Yêu Ngọc ra phân chia nào."
"Xoạt" - Lạc Tinh mang ra ba yêu giai Ngũ giai.
Hơn yêu Ngọc tứ giai.
Mọi người cũng mang ra.
"Tổng cộng năm viên ngũ giai.
viên Tứ giai.
tam giai thêm nữa.
Thêm điểm cộng khi cứu phân đội khác là điểm nữa" - Mỹ Lệ Trân thông báo
"Hơn điểm oa.
lần này nhiệm vụ A mà điểm nhiều kinh."
"Ha.
may lần này có Lạc Tinh đó."
"Phần lớn yêu Ngọc là Lạc Tinh kiếm được cũng như giúp cho chúng ta dễ săn giết Kình Ngạc hơn, ta đề nghị Lạc Tinh điểm.
hơn lại chia đều thế nào."
"Ta không ý kiến." - Mọi người đều đáp.
Thôi.
Là đồng đội đi săn chung thì chia điều.
"Vậy sao được." - Đoạn Minh nói.
"Ca của ngươi giàu.
mấy điểm lẽ này ta không Quan tâm."
"Được rồi.
chia vậy đi." - Mỹ Lệ Trân kết luận.
Sau đó mọi người phân chia xong.
Lạc Tinh được hai yêu ngọc Ngũ Giai.
yêu ngọc tứ giai, thêm điểm cứu viện nữa là vừa tròn điểm.
"Nè chia Nho sữa ra luôn.!" - Lạc Tinh mang cân Nho ra.
phát mỗi người cân.
"Cám ơn Lạc đại ka.
hi hi".
Tiểu Minh thấy ăn là mắt sáng.
Lạc Tinh không quan tâm, lúc dưới đáy hồ đã lén bỏ hơn cân nho vào Lạc hoàng nhẫn.
Lúc bị lục soát thì không bị phát hiện.
chỉ phát hiện một số Nho Sữa trong hộp trữ vật.
Hôm sau, mọi người đi trả nhiệm vụ đổi điểm.
do nhiệm vụ này đặt biệt, do mỗi thành viên mạnh yếu khác nhau, nên không phải trưởng nhóm trả nhiệm vụ, mà mỗi người được trả nhiệm vụ tương ứng với số điểm mình được chia.
Lạc Tinh đợi ít người, mới đưa nhiệm vụ ra, nhận thêm về điểm cho Yêu Ngọc Lục giai nữa là điểm.
Không phải muốn ăn mảnh riêng yêu ngọc Lục giai, mà Lạc Tinh không biết giải thích sau với mọi người, vụ tiêu diệt con Kình Ngạc.
Dù sao thực lực bên ngoài Lạc Tinh chỉ là Dũng Tuyền Kì đại viên mãn.
thêm khả năng lặn nước lâu nữa, dù sao đây là bí mật.
nhất là lỡ như Mỹ Lệ Trân nàng biết mình chiếm tiệm nghi thì không hay.
"Tốt rồi, điểm với điểm lần trước nữa.
đi vào xem Thiên Môn Võ Các có gì hay.!" - Lạc Tinh quyết định, dù sau sắp hết tháng.
không vào thì cũng mất quyền vào trong tháng.
"Lạc Tinh ta cũng có lúc vào tàng kinh các.
Dựa theo các truyện tiên hiệp kiếp trước ta đọc, thì phải tìm võ kỹ rách nát không hoàn thiện, không thì tìm người gác Tàng kinh các.
Kiếm ai nhìn như lão già vô dụng, mà lễ phép hiếu kính."
Lạc Tinh tự nhủ.
Bước tới Thiên Môn Võ Các.
Đưa lệnh bài Tân Môn cho canh gác rồi vào.
Gặp vị quản lý.
là người cũng khá lớn tuổi, thực lực không biết.
"Ha ha, không rõ thực lực thì phải mạnh lắm."
"Dạ.
xin chào ngài." - Lạc Tinh lân la lại
"Có gì không"
"Dạ lần đầu đệ tử tới.
không.
biết võ các mình có phân chia thế nào ạ, cần quan trọng điểm gì.
Con nên học gì, để có tiến bộ lâu dài?"
Vừa nói Lạc Tinh vừa đưa ra một hộp trữ vật, trong đó có một hũ yến xào với gan cá Ngân Long.
cân Nho Sữa.
hơn con Tử Yến quay lu làm sẵn.
một bình rượu nho có thêm liều lượng một phần nhỏ thiên địa linh nhủ, đây là liều lượng được nghiêm cứu nhiều lần để cho ra rượu có hương vị tốt nhất
sau khi nhận hộp trữ vật Vị quản lý già kia phì cười.
"Ha ha.
lần đầu tiên ta thấy tân Môn Sinh mới biết điều đó."
"Nhất là vật phẩm ngươi cho ta.
toàn lần đầu ta được nhận."
"Dạ bẩm đây là những đặt sản quê nhà ạ.!"
"Được rồi.
Ta nói sơ cho ngươi.
Thiên Vân Môn ta chủ yếu là dùng Kiếm.
là phi kiếm.
nếu ngươi muốn tiến xa thì phải học tinh thần.
lấy thần ngự kiếm.
Muốn vậy tinh thần lực phải mạnh."
"Tìm học gì cũng được, nhưng đừng chủ tu man lực.
sức mạnh cơ thể có hạn.
sức mạnh tinh thần vô hạn.
đừng vì ít lợi trước mắt.
được rồi ngươi đi đi."
Lạc Tinh vâng dạ rồi đi vào, thầm nghĩ." - uổng công tặng quà.
mấy cái đó ta đây cũng có thể tưởng tượng ra."
Lần vào Võ Các này, Lạc Tinh được phép đi tầng hai.
Nơi này rộng lớn.
nhưng thực tế chỉ hơn võ kỹ, chủ yếu võ kỹ Tứ Tinh được xếp vào từng hộp.
nhưng không phài hộp nào cũng dùng được.
Lý do là phần lớn là truyền thừa tinh thần.
truyền tinh thần cùng linh lực vào ngọc truyền thừa để được học, mỗi lần truyền thừa xong, thì phải đợi cả tháng mới truyền thừa được cho người thứ hai.
"Đi một vòng trước."
"Quyền kỹ.
bỏ qua.
cước kỹ.
bỏ qua.
đao kỹ.
thương kĩ.
bỏ qua."
"Cung kỹ.
quá tệ toàn tam tinh và tứ Tinh.
Vạn Tinh tiễn mình tới Lục Tinh đỉnh phong"
Kiếm kĩ.
Nhất tự kiếm Tam Tinh võ kỹ.
điểm tích lũy.
Tinh túy tập trung vào sự đơn giản.
một tia kiếm là một chiêu.
không hoa lệ.
nhưng độ chính xác cao.
Thập tự kiếm điểm tích lũy.
"À! có nét giống phi yến thập tự kiếm pháp do mình sáng tác.
dồn lực tấn công vào một điểm."
Trọng kiếm Khai Sơn.
Tứ Tinh võ Kỹ.
điểm.
lấy sự bá đạo làm chính.
lấy sự chính xác làm phụ.
đánh kiếm lên một điểm nhưng lại có thể lan ra nhiều vị trí khác.
"Lạc Lôi Kiếm." - điểm Tứ Tinh Đỉnh Phong.
Lấy nhanh nhẹn linh động làm chính.
quan trọng là có thể giúp chuyển hướng, mỗi đường kiếm có thể cao nhất bảy lần chuyển hướng.
mỗi lần sức mạnh tăng thêm hai phần.
"Cái danh tự này, sao phương thức và tên điều giống Lạc Lôi bộ, có khi nào cùng một bộ.
Ta chọn ngươi." - Lạc Tinh chọn được võ kỹ đầu tiên..