Huyền Thiên Tôn Đế

chương 1246

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chỉ là khả năng bởi vì trải qua năm tháng quá dài, dẫn đến hình dạng tuy còn, nhưng linh tính bên trong đã triệt để hư hao, nhẹ nhàng đụng vào liền triệt để hóa thành tro bụi, theo gió tung bay.

- Diệp thiếu, nhìn ra cái gì không?

Đám người Từ Chấn đi lên phía trước, cẩn thận hỏi.

Diệp Huyền mặt lộ vẻ ngưng trọng nói:

- Những Huyền binh này cấp bậc cực cao, bước đầu phỏng chừng, chí ít cũng là Huyền binh bát giai trở lên, không có một cái thấp hơn bát giai.

- Cái gì?

Mọi người giật nảy mình.

- Tiểu tử, ngươi ăn nói linh tinh gì đó?

Đao Minh Hoàng lạnh lùng nói:

- Nếu như tất cả đều là Huyền binh bát giai trở lên, nói cách khác võ giả ngã xuống nơi đây, tất cả đều là cường giả Vũ Hoàng, ngươi cảm thấy có thể sao?

- Ồ, bên này có một bộ thi thể vẫn tính bảo tồn hoàn chỉnh.

Đột nhiên có người quát một tiếng, mọi người dồn dập nhìn tới, chỉ thấy phía trước cách đó không xa, một bộ cốt hài nửa quỳ ở nơi đó, toàn thân vặn vẹo, trên cốt hài tất cả đều là vết thương, nhưng ít ra so với cốt hài khác duy trì hoàn chỉnh hơn nhiều lắm.

- Cửu Thiên Vũ Đế.

Trong con ngươi Diệp Huyền đột nhiên tuôn ra một đoàn tinh mang, ngưng giọng nói.

- Đùa gì thế, ngươi nói thi thể này là Cửu Thiên Vũ Đế?

Một tên Vũ Hoàng xì cười nói, hiển nhiên không tin.

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng, nhưng không nói thêm gì, trái lại quan sát bốn phía.

Xem dáng dấp thi hài này, hiển nhiên là trước khi chết chịu đến nỗi thống khổ khôn nguôi, bằng không không thể làm ra tư thế như vậy, nhưng khiến Diệp Huyền nghi hoặc là, trên cốt hài ngoại trừ vết tích bị năm tháng ăn mòn, thì căn bản không có nửa điểm dấu vết ngoại thương.

Người này đến tột cùng là chết như thế nào? Trong lòng Diệp Huyền tràn ngập nghi hoặc.

- Người này xác thực là Cửu Thiên Vũ Đế.

Mà đúng lúc này, mấy người Đao Minh Hoàng cũng đi tới trước mặt thi hài, trầm giọng nói.

Trên người cỗ hài cốt này, có một tia quang điểm màu vàng kim nhàn nhạt, điều này hiển nhiên là thân thể cô đọng đến mức tận cùng, bắt đầu thẩm thấu cốt tủy, mới sẽ sản sinh tình huống khác thường, mà có thể làm được điểm này, chỉ có cường giả Vũ Đế.

Đám người Đao Minh Hoàng xác định thân phận của đối phương là Vũ Đế, mọi người chỉ cảm thấy cả người phát lạnh.

Một tên cường giả Cửu Thiên Vũ Đế đã từng chết ở chỗ này, nơi này đến tột cùng là nơi nào?

Từ Nghiễm Lâm một bộ tâm sự nặng nề, nhìn bình đài kia, lẩm bẩm nói:

- Nhiều cường giả nhân loại như vậy chết ở nơi này, nơi này đã từng xảy ra cái gì, niên đại lâu như thế, bên trong sẽ không có chuyện gì chứ?

Diệp Huyền trầm giọng nói:

- Này khó mà nói.

Ánh mắt của hắn, giờ khắc này đang ngưng tụ ở hai bên bình đài.

Toàn bộ bình đài, chi vi ước chừng vài dặm, mà ở trên vách tường bốn phía bình đài, điêu khắc một ít đồ đằng quỷ dị, những đồ đằng này, phảng phất như từng bóng đen mơ hồ, dữ tợn khủng bố.

Ở trong cái bóng màu đen kia, còn mơ hồ có một tia đỏ sậm, có vẻ đặc biệt âm u.

- Phía trên này điêu khắc đến tột cùng là cái gì?

Diệp Huyền cau mày.

Những bóng đen kia, mỗi một cái đều ước chừng cao hai ba mét, từ xa nhìn lại, có một loại cảm giác thần bí cùng quái dị ở trong lòng Diệp Huyền bay lên, thật giống như, những hắc ảnh này là sống.

Hắn liếc mắt nhìn Chiến Thương, chỉ thấy trên mặt Chiến Thương, cũng mang theo một tia nghi hoặc, tựa hồ đối với những thi hài này xuất hiện vô cùng nghi hoặc cùng khiếp sợ.

Đồng thời, ánh mắt của Chiến Thương cũng rơi vào trên vách đá xung quanh, sắc mặt đột nhiên biến đổi, lộ ra vẻ hoảng sợ.

- Chiến Thương này tuyệt đối biết cái gì.

Trong lòng Diệp Huyền cực kỳ khẳng định, nhưng vào lúc này...

Ca!

Một âm thanh rất nhỏ truyền ra.

- Thanh âm gì?

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn tới, liền nhìn thấy trên vách đá, một bóng đen đột nhiên mở mắt ra, phun trào hồng quang.

Oanh hô!

Họa ảnh đồ đằng phảng phất như vẽ ở trên vách đá, dĩ nhiên lập tức hóa thành một bóng đen đỏ như màu máu, từ trên vách đá đột nhiên lao ra, thanh thế cuồn cuộn, mục tiêu chính là một tên Vũ Hoàng nhất trọng.

- Cẩn thận.

Diệp Huyền mắt lộ ra kinh hãi, thế nhưng đã không kịp.

Tình cảnh này phát sinh quá nhanh, Hắc Huyết Ma Ảnh kia thật giống đột phá không gian hạn chế, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Vũ Hoàng nhất trọng kia, toàn bộ thân thể cùng Vũ Hoàng nhất trọng trong nháy mắt dung hợp lại cùng nhau.

- A!

Tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên, Vũ Hoàng nhất trọng kia hí lên rống to, trên mặt mọc đầy khí lưu màu đen, lộ ra vẻ mặt cực kỳ thống khổ dữ tợn.

Trong lòng Diệp Huyền cảm giác nặng nề, tình huống như thế, cực kỳ giống lúc trước Chiến Thương đoạt xá, lẽ nào Hắc Huyết Ma Ảnh này, là muốn đoạt xá Vũ Hoàng nhất trọng?

Nhưng sau một khắc, Diệp Huyền biết mình suy đoán sai rồi, tên Vũ Hoàng nhất trọng bị Hắc Huyết Ma Ảnh xâm lấn kia, huyết nhục cả người trong nháy mắt khô quắt, khí huyết kịch liệt biến mất, vẻn vẹn mấy hô hấp, liền trong nháy mắt hóa thành một cổ thây khô, ngã nhào trên đất.

Tiếp theo, Hắc Huyết Ma Ảnh từ trong thi thể lao ra, trôi nổi ở giữa không trung, hai con ngươi màu đỏ ngòm, lạnh lùng nhìn tất cả mọi người, hồng quang âm lạnh, tà ác, khí tức bạo ngược.

Kèn kẹt ca!

Đồng thời thanh âm liên tiếp vang lên, trên vách tường điêu khắc rất nhiều Hắc Huyết Ma Ảnh, tất cả đều phục sinh, từng cái trong mắt phụt lên hồng quang, dồn dập từ trên vách đá lao ra.

- Này đến tột cùng là món đồ quỷ quái gì?

Tất cả mọi người đều mắt lộ ra ngơ ngác, kinh nộ lên tiếng.

Vèo vèo vèo!

Có tới mấy chục con Hắc Huyết Ma Ảnh, nhằm về phía rất nhiều võ giả trên bình đài phát động tiến công.

Trong đó có vài Ma Ảnh trực tiếp đánh về phía Đao Minh Hoàng, Giang Sùng Hoàng cùng Từ Nghiễm Lâm.

Hiển nhiên chúng nó đối với khí huyết nhân loại vô cùng mẫn cảm, biết lực lượng khí huyết của ba người này cường hãn nhất.

- Chết đi cho ta!

Đao Minh Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, một ánh đao sáng như tuyết hiện lên ở trong thiên địa.

Khả năng là chịu đến tử trạng của Vũ Hoàng nhất trọng kia ảnh hưởng, một đao này của Đao Minh Hoàng, thôi thúc lực lượng mạnh nhất của hắn, lực lượng áo nghĩa ở trên ánh đao chìm nổi, cuối cùng hóa thành một đạo đao khí dài đến mấy trượng, bổ nứt tất cả Hắc Huyết Ma Ảnh.

Mọi người bụng mừng rỡ, những Hắc Huyết Ma Ảnh này sức phòng ngự, tựa hồ không thế nào cường hãn.

Trong khoảng thời gian ngắn, các loại ánh sáng kiếm khí, ánh đao, huyền bảo lấp lóe, Huyền Nguyên nồng nặc bốc lên, những Hắc Huyết Ma Ảnh này dĩ nhiên dồn dập vỡ ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio