Huyền Thiên Tôn Đế

chương 1556

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mà sau khi lực lượng bản nguyên của Cửu U Minh Viêm bao phủ Diệp Huyền lại, Minh Hỏa Vũ Đế không lùi mà tiến tới, cố nén Võ Hồn tan vỡ thống khổ, chủy thủ trong tay đột nhiên sáng lên một đạo hắc mang chói mắt.

- Sát Chi Áo Nghĩa... diệt!

Chủy thủ phát ra hào quang chói lọi, trong nháy mắt đâm về phía Diệp Huyền bị Cửu U Minh Viêm bao vây, như Bỉ Ngạn Hoa tỏa ra, thê mỹ xán lạn.

Keng!

Tiếng kim thiết giao nhau vang lên, Minh Hỏa Vũ Đế kinh hãi phát hiện, một đòn tất sát của mình lại bị Diệp Huyền chặn lại, trong ngọn lửa màu đen, một đôi mắt lạnh lẽo, chiếu rọi vào tầm mắt của hắn.

- Không, không thể, ở dưới Cửu U Minh Viêm của ta, ngươi làm sao có khả năng bình yên vô sự?

Minh Hỏa Vũ Đế kinh hãi không tên, hoàn toàn không thể tin được con mắt của mình, dựa theo đạo lý, hiện tại Diệp Huyền hẳn là ở dưới Cửu U Minh Viêm thiêu đốt vạn phần thống khổ, hoàn toàn không có năng lực chống cự, nhưng sự thực tuyệt nhiên ngược lại, đối phương đứng ngạo nghễ ở trong Cửu U Minh Viêm thiêu đốt, cả người không mất một sợi tóc.

Không thể, coi như Tử Thương Viêm của tiểu tử kia mạnh hơn, làm sao có thể chống đỡ được Cửu U Minh Viêm?

Nội tâm của Minh Hỏa Vũ Đế hoàn toàn tan vỡ, căn bản không thể tin được con mắt của mình.

Trong ngọn lửa màu đen, Diệp Huyền lạnh lùng nở nụ cười:

- Đây chính là tuyệt kỹ tất sát của ngươi sao, lợi dụng chỉ là Cửu U Minh Viêm cũng muốn đánh giết ta? Thiếu gia ta liền cho ngươi kiến thức, cái gì mới gọi là hỏa diễm chân chính!

Nói xong...

Ầm!

Trong tay Diệp Huyền đột nhiên phóng ra một đạo hỏa diễm hư vô, đạo hỏa diễm này trong nháy mắt tràn ngập lên thân thể Minh Hỏa Vũ Đế.

Xì xì!

Ngọn lửa này, cấp tốc thiêu đốt lên Huyền Nguyên của Minh Hỏa Vũ Đế, sau đó lan tràn đến làn da của hắn, bắt đầu thiêu đốt làn da, huyết nhục.

Đau đớn mãnh liệt, khiến cho linh hồn của Minh Hỏa Vũ Đế muốn tan vỡ, hắn điên cuồng thôi thúc Cửu U Minh Viêm trong cơ thể, nỗ lực chống đối hỏa diễm hư vô đốt cháy, nhưng làm hắn sợ hãi chính là, Cửu U Minh Viêm của mình ở dưới hỏa diễm hư vô kia, dĩ nhiên không có một chút sức chống cự, như thần tử đối mặt hoàng đế, giun dế đối mặt Thần Long, yếu đuối không đỡ nổi một đòn.

- Không thể, ta nắm giữ là Địa Hỏa bảng xếp hàng thứ hai Cửu U Minh Viêm, dù hỏa diễm của ngươi chỉ là Địa Hỏa bảng xếp hạng thứ nhất Thiên Linh hỏa, cũng không thể để Cửu U Minh Viêm của ta không hề có sức chống cự, cái này không thể nào.

Cả người Minh Hỏa Vũ Đế thiêu đốt hỏa diễm, thống khổ gào thét, huyết nhục không ngừng biến mất.

- Thiên Linh Hỏa?

Diệp Huyền cười lạnh:

- Mạnh hơn Địa Hỏa, cũng chỉ là Địa Hỏa thôi sao.

Minh Hỏa Vũ Đế còn sót lại ý thức cả kinh, trong con ngươi lộ ra sợ hãi ngơ ngác:

- Chẳng lẽ, hỏa diễm của ngươi là trong truyền thuyết Thiên...

Ầm!

Hắn còn chưa kịp nói xong, Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền đã đâm vào lồng ngực, Lôi Quang kiếm khí đáng sợ, trong nháy mắt phá tan nội tạng của hắn.

- Hô!

Hỏa diễm hư vô thiêu đốt, thân thể của Minh Hỏa Vũ Đế cấp tốc hóa thành tro tàn, hư vô hỏa diễm tản đi, một thanh chủy thủ, một không gian giới chỉ, cùng với một ngọn lửa màu đen, ở dưới hỏa diễm hư vô thiêu đốt bảo lưu lại.

Ngọn lửa màu đen kia mất đi Minh Hỏa Vũ Đế khống chế, đột nhiên hơi động, vọt về phía nơi sâu xa của sơn mạch, tựa hồ muốn trốn khỏi nơi đây.

Diệp Huyền sao sẽ để Cửu U Minh Viêm đào tẩu, hai tay cấp tốc nặn ra đạo đạo hồn quyết, hắn lập tức ràng buộc ngọn lửa màu đen này, đồng thời mắt lộ ra tinh mang, bắt đầu toàn lực luyện hóa.

Trong Hồn lực phong ấn, Cửu U Minh Viêm điên cuồng giãy dụa, không ngừng thả ra lực lượng đóng băng đáng sợ, cây cối xung quanh ngàn dặm, ở dưới khí tức của Cửu U Minh Viêm dồn dập khô héo, sinh cơ trong thân thể bọn nó vẫn còn, nhưng đã không có khí tức sinh linh.

Vừa bắt đầu, ngọn lửa màu đen còn đang không ngừng giãy dụa, nhưng theo Diệp Huyền cấp tốc luyện hóa, ngọn lửa màu đen này dần dần ổn định lại, đến cuối cùng, biến thành một hỏa diễm như đóa hoa màu đen, ở trong bàn tay Diệp Huyền nhảy lên, tràn ngập nhu hòa.

- Đây chính là Cửu U Minh Viêm sao?

Cảm thụ khí tức của Cửu U Minh Viêm, Diệp Huyền khẽ mỉm cười, trong Cửu U Minh Viêm ẩn chứa lực lượng đóng băng thiêu đốt đáng sợ, so với Tử Thương Viêm mạnh hơn một cấp bậc, so với Tâm Tủy Hỏa của mình kiếp trước cũng đáng sợ hơn không ít, không hổ là Địa Hỏa bảng xếp hàng thứ hai.

Giả như vừa nãy mình không phải người mang Thiên Hỏa Vô Tận Dung Hỏa, ở dưới Cửu U Minh Viêm này công kích, thật có khả năng bị Minh Hỏa Vũ Đế đánh giết, đối phương là sát thủ đã từng đánh chết mấy Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong, quả nhiên không phải chỉ là hư danh.

Chỉ tiếc, đối phương quá tham lam, nhất định phải đối địch với mình, hơn nữa ở sau khi mình nhìn thấu Cửu U Minh Viêm của hắn, Minh Hỏa Vũ Đế liền không thể không đánh giết mình, bằng không một khi mình nói tin tức này cho người của Đấu Vũ Hội, cho dù Minh Hỏa Vũ Đế cùng Đấu Vũ Hội đang đứng ở trong hợp tác, cũng khó tránh khỏi sẽ bị đối phương mơ ước.

- Đáng tiếc, một sát thủ tương lai nhất định danh chấn đại lục, lại vẫn lạc ở đây.

Lạnh lùng liếc nhìn thi thể Minh Hỏa Vũ Đế hóa thành tro tàn, Diệp Huyền thổn thức không ngớt.

Không thể không thừa nhận, Minh Hỏa Vũ Đế này là từ khi Diệp Huyền sống lại cho đến bây giờ, gặp phải một Cửu Thiên Vũ Đế mạnh nhất, hơn nữa cũng là tiềm lực to lớn nhất.

Nắm giữ Hư Giới Võ Hồn cùng Cửu U Minh Viêm, nhất định sẽ là một sát thủ cực kỳ nghịch thiên, giả như dành cho hắn càng nhiều thời gian, một khi đột phá đến cửu giai nhị trọng, không hẳn không thể trở thành sát thần danh chấn thiên hạ.

Chỉ tiếc, hắn chọn sai đối thủ, gặp phải mình càng biến thái.

Không có quá nhiều cảm khái, thu hồi chủy thủ cùng không gian giới chỉ của đối phương, thân hình Diệp Huyền loáng một cái, trong nháy mắt biến mất ở tại chỗ.

Lúc này ở cách Diệp Huyền mấy ngàn dặm.

- Rầm rầm rầm!

Trong một khe núi, Hoàng Phủ Tú Minh đang sắc mặt tái nhợt ngồi khoanh chân, cả người hắn vô cùng chật vật, khóe miệng mang theo một tia máu tươi.

Ở chung quanh hắn, là một trận pháp to lớn, mà cả người hắn thì ở vào trung ương trận pháp, toàn lực duy trì trận pháp vận chuyển.

Ở ngoại vi trận pháp, Trường Phong Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm phân biệt chiếm cứ hai vị trí, không ngừng phát động tiến công mãnh liệt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio