Huyền Thiên Tôn Đế

chương 485: địa hỏa (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp Huyền khoát khoát tay, Khô Trần là bằng hữu đáng giá thâm giao nhưng có đôi khi lại lề mề, so ra mà nói Hoa La Huyên quyết đoán hơn nhiều.

Tại Lưu Vân quốc, Diệp Huyền cũng chỉ có quan hệ thân mật với hai vị này mà thôi.

Khô Trần cười khổ nói:

- Diệp Huyền, đây cũng không phải ta không thu, mà là thật sự quá trân quý, còn nữa, cho dù ngươi nói cho ta biết, phục vụ cuối cùng chính là Lưu Vân quốc, được ích là chúng ta nhưng không có đạo lý bảo ngươi nhường không như thế.

Đông Phương Ngôn Ngữ cũng gật gật đầu:

- Diệp Huyền, Khô Trần nói đúng, ngươi đã cống hiến cho vương quốc, mọi người đều rõ như ban ngày, trong phù quang đại hội lần này, ngươi tìm cho vương quốc nhiều danh ngạch như thế, nếu trực tiếp cầm phương pháp cô đọng của ngươi, lương tâm của chúng ta sẽ gây khó dễ.

- Như vậy đi, ngươi có yêu cầu gì cứ nói với chúng ta, chỉ cần chúng ta có thể làm được sẽ không từ chối, ta nghĩ với tư cách luyện hồn sư, ngươi cũng biết giá trị của cách điều chế.

Tâấy hai người kiên trì, Diệp Huyền cũng không từ chối, cười nói:

- Nếu như thế cứ như vậy đi, ta muốn đạt được hai thành tiền lời của Lam Tinh thảo vũ hồn, mọi người đạt được bảo vật gì trong phù quang bí cảnh, ta có thể lựa chọn trước một phen.

- Hai thành lợi ích quá ích, tối thiểu phải là ba thành lợi ích.

Khô Trần thốt ra.

Đông Phương Ngôn Ngữ gật gật đầu:

- Khô Trần nói đúng, hai thành quá ít, phải ba thành, hơn nữa ba thành thuần lợi nhuận. Về phần bảo vật trong phù quang bí cảnh không cần phải nói, chuyện này ta có thể làm chủ, trừ chính ngươi thu được bảo vật không cần nộp lên, những người chúng ta đạt được bảo vật, ngươi có thể tùy ý lựa chọn hai thành trong đó, thế nào?

Các luyện hồn sư têến vào phù quang bí cảnh đều đạt được bảo vật, kỳ thật có một phần ba sẽ phải nộp lên cho vương quốc, còn có một phần ba cần nộp lên hồn sư tháp, bản thân chỉ có thể lưu lại một phần ba.

Về phần đồ vật nộp lên đều là do hồn sư tháp Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng làm chủ.

Hiện tại Đông Phương Ngôn Ngữ lại cho Diệp Huyền tùy ý chọn lựa hai thành, rất hiển nhiên là phần của vương quốc và của hồn sư tháp.

Cho dù làm như vậy, trong nội tâm Đông Phương Ngôn Ngữ vẫn ảo não vì chiếm tiện nghi của Diệp Huyền.

Trong phù quang bí cảnh có không ít bảo vật trân quý nhưng cũng chỉ có thể tác dụng lên một phần nhỏ người, không cách nào cải biến thực lực chỉnh thể của một vương quốc, nhưng Lam Tinh thảo vũ hồn thì khác, nó đủ làm cho một vương quốc nhanh chóng trở thành cường quốc thiên thu vạn đại.

Giá trị trong đó, ai thắng ai yếu, cho dù ngu ngốc cũng có thể nhìn ra.

- Diệp Huyền, nếu ngươi hùng hồn như thế, lão phu lại giấu dốt chỉ sợ cũng phải xấu hổ, lần trước phù quang bí cảnh mở ra, lão phu trong lúc vô tình bắt đến một đạo khí tức hỏa diễm rất mạnh, ngọn lửa kia là hỏa diễm khủ ng bố nhưng vì nguyên nhân nào đó nên ta không thể cẩn thận thăm dò, ta chỉ vẽ địa hình ở gần đó, nghe nói ngươi còn là một luyện dược sư, lúc này nếu như cần thì ngươi đi thăm dò đi.

Đông Phương Ngôn Ngữ làm như nghĩ đến cái gì, nàng móc một tấm địa đồ giao cho Diệp Huyền.

Bản đồ này thập phần đơn sơ, hiển nhiên là vẽ thô sơ giản lược nhưng vẫn có thể nhìn ra địa hình to lớn của nó.

- Địa hỏa?

Diệp Huyền cau mày suy nghĩ.

Luyện dược sư luyện chế đan dược, trừ yêu cầu cực lớn với huyền thức ra, yêu cầu lớn nhất chính là khống chế hỏa diễm trên người.

Một gã luyện dược sư có hỏa diễm càng mạnh, năng lực luyện chế đan dược cũng càng đáng sợ.

Nói chung bản thân luyện dược sư vốn có huyền hỏa là hỏa diễm chủ yếu, bởi vậy tuyệt đại đa số luyện dược sư đều muốn đạt được hỏa diễm bên ngoài cho mình sử dụng

Mà một trong những hỏa diễm từ bên ngoài là yêu hỏa của một ít yêu thú, đây là thường thấy nhất, tiếp theo chính là địa hỏa trời sinh đất nuôi, lại lên cao hơn chính là thiên hỏa đã sinh ra linh trí.

Trong đó có thể có được một loại yêu hỏa cũng đủ bao trùm trên đại đa số luyện dược sư rồi, đạt được một loại địa hỏa càng là chuyện đáng giá ước mơ tha thiết.

Bởi vậy nghe được có tin tức địa hỏa, thần sắc Diệp Huyền lúc này thay đổi liên tục.

Đông Phương Ngôn Ngữ gật gật đầu:

- Đúng vậy, lúc ấy lão phu mơ hồ cảm nhận được khí tức địa hỏa kh ủng bố dưới lòng đất nhưng khí tức thập phần yếu ớt, cho dù cảm nhận một tia của nó cũng đủ làm ta cảm thấy sợ hãi, cho nên ta dám đoán chắc, đây tuyệt đối là khí tức địa hỏa nào đó. Nhưng mà phù quang bí cảnh thập phần bao la, hơn nữa truyền tống tùy cơ hội, lúc này ngươi có thể tìm được nơi ta tới lần trước hay không còn không biết được.

Một tấm địa đồ có tin tức của địa hỏa, tuy không cách nào so sánh với giá trị của Lam Tinh thảo vũ hồn nhưng hắn cảm thấy có thành ý hơn một chút.

Thấy Đông Phương Ngôn Ngữ đã tỏ vẻ như thế, Khô Trần tự nhiên không muốn chiếm tiện nghi, hắn cũng mang năm mươi khối huyền thạch trung phẩm thắng được từ Tả Nhất Minh đưa tới lần nữa

- Việc này, Diệp Huyền, trên người của ta không có bảo vật gì, năm mươi khối huyền thạch trung phẩm là tâm ý của ta, ngươi cũng đừng từ chối, nếu không ta tình nguyện không muốn phương pháp luyện chế Lam Tinh thảo vũ hồn của ngươi.

Khô Trần đúng là người cương trực.

Diệp Huyền bất đắc dĩ phải nhận lấy.

Rồi sau đó Diệp Huyền giảng thuật quá trình cô đọng Lam Tinh thảo với hai người.

Sau khi Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần nghe xong liền cảm thấy quá kỳ diệu.

Thời điểm Diệp Huyền cô đọng thì bọn họ không cảm thấy gì, không nghĩ tới thời điểm giảng thuật lại có nhiều điểm mấu chốt như thế, mỗi một chủng tài liệu gia nhập vào đều có tác dụng của nó, hơn nữa thời cơ và phương pháp cũng không thể có sai lầm.

Làm cho hai người sợ hãi thán phục là, tài liệu luyện chế Lam Tinh thảo vũ hồn không hà khắc, dùng tài lực của Lưu Vân quốc đủ sức chèo chống tất cả.

Đột nhiên Đông Phương Ngôn Ngữ như nghĩ tới cái gì đó và nói:

- Diệp Huyền, ta nhìn ngươi thời điểm cô đọng gia nhập tài liệu không phải như thế, số lượng cũng không ít như vậy...

Nàng chưa nói xong liền sững sờ, ánh mắt phức tạp nhìn Diệp Huyền, đột nhiên cười:

- Tốt cho Diệp Huyền, thì ra thời điểm thi đấu ngươi đã sớm có chuẩn bị, biểu thị nội dung đều là giả, ha ha, ta vốn còn lo lắng ngươi biểu hiệu ra trong thi đấu, tài liệu cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn cũng bị người ta phục chế, hiện tại xem ra là ta lo lắng dư thừa.

Diệp Huyền nghĩ sâu tính kỹ làm cho Đông Phương Ngôn Ngữ và Khô Trần sợ hãi thán phục không thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio