Kẻ Ăn Chơi Biến Thành Tổng Tài

chương 249: tao nhã

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lời nói của Lục Tam Phong cũng không phải là điên rồ, hiện tại TV cao cấp của Nhất Bính ở các thành phố lớn mọc lên như nấm, tuy rằng mức giá cao lên tới triệu nhưng số lượng tiêu thụ đã tới cái, đó là một khởi đầu vô cùng tốt.

Còn điện tử Thủy Hoàn ngay cả sản phẩm còn chẳng thấy đầu.

“Tuy rằng tổng giám đốc Lục không đồng ý với con đường này của tổng giám đốc Tiêu, nhưng lượng tiêu thụ hiện tại cũng không tồi, cũng khá giống với phần mềm mà chúng ta đã viết, ví dụ như phần mềm mà chúng ta đang viết, giá hiện tại của một bộ là hơn triệu, với giá đó thì cũng đã là giá trên trời rồi, nhưng có một số đồ vật cũng chỉ là phần thiểu số mà thôi." “Thế nhưng TV không thể là thiểu số được mà chỉ có thể là đa số được thôi, trên thế giới này có hai loại người, một loại là dựa vào thị trường hiện có, nâng lên một mức giá duy nhất cho nên lợi nhuận sẽ được tăng cao, còn có một loại người, muốn mở rộng được thị trường thì cần phải có được sự tin tưởng, ngày mai phải mạnh hơn so với hôm nay vì người dân ngày mai sẽ nhiều tiền hơn ngày hôm nay”

Lục Tam Phong nhìn tất cả mọi người ở đây, bọn họ đều là người mở đường, trong khi % cả nước còn chưa biết internet là gì thì bọn họ đã bắt đầu viết mã rồi.

“Nếu như có một thứ không thể đi từ thiểu số chuyển sang đại chúng thì chắc chắn nó sẽ phải đối mặt với cái chết.

Ngành sản xuất chính là như vậy, tôi có thể khẳng định ở đây rằng TV sẽ trở thành đồ dùng cần thiết trong mỗi hộ gia đình, cũng giống như máy khâu ở hiện tại, cũng giống như chiếc xe ô tô, thậm chỉ là máy tính cần có internet cũng không còn là bí ẩn nữa sẽ thâm nhập vào hàng ngàn hộ gia đình” Lục Tam Phong trần giọng nói: “Chúng ta nhất định phải tin tưởng rằng, một ngày nào đó cuộc sống của chúng ta sẽ vượt qua cuộc sống ở phía bên kia đại dương, hơn nữa ngày đó sẽ không còn xa nữa."

Lúc này, lời nói vượt qua mức quy định của Lục Tam Phong khiến cho mọi người ở đây có chút rung động, mọi người ở đây đều biết dáng vẻ của các nước phát triển hiện tại là như thế nào, nếu như dân số trong nước có thể phát triển giống như được ở các nước phát triển thì mức tiêu thụ sẽ trở nên vô cùng điên cuồng.

Một khi những đồ vật đắt tiền sau khi được quy mô hóa thì cũng sẽ đều trở thành cải trắng cả “Sản phẩm chính của điện tử Thủy Hoàn là gì? Chúng ta phải khiến cho thứ đầu tiên mà các cặp đôi mới cưới muốn có chính là TV, chúng ta phải xâm chiếm được thị trường thị trấn và nông thôn, tiến hành các khâu lắp ráp TV, sau đó thì sẽ công nghiệp hóa, quy mô hóa, phải chiến đấu với Hùng Miêu, với Sang Duy, với Trưởng Hồng, phải chiến đấu với các doanh nghiệp trong nước trước đã, hạ thấp giả xuống bởi vì hiện TV vẫn rất quý hiếm.” Lục Tam Phong nói tiếp.

Người bên trong phòng yên tĩnh không một tiếng động, mọi người ở đây nhìn chằm chằm Lục Tam Phong giống như kẻ điên vậy.

Anh muốn đấu với xưởng sản xuất TV trong cả nước một lần ư?

Đây tuyệt đối không phải là lời mà người bình thường sẽ nói, hiện tại đóng vai trò chủ đạo trong nước vẫn là doanh nghiệp nhà nước, còn về giá cả của TV, một mặt thì bị hạn chế về nguyên vật liệu sản xuất cùng với công nghệ chế tạo, còn mặt khác thì bọn họ vẫn không chịu giảm giá.

Thị trường ở hiện tại quả thực có chút vi diệu, hủy bỏ vé thực phẩm, vé vải...

Thế nhưng mạch chính của thị trường vẫn nằm trong tay của doanh nghiệp nhà nước.

Không một ai sẵn sàng đứng ra cạnh tranh trên thị trường, TV rẻ nhất vẫn là từ đến triệu! “Trước kia, tôi từng nghe nói tổng giám đốc Lục làm việc không theo một khuôn mẫu nào cả, hôm nay khi nghe cậu nói chuyện, tôi như thể được khai sáng và mở rộng tầm mắt vậy.

Qua hai ngày thảo luận, tôi đều nói cậu không thể vượt qua bất kỳ sóng gió nào, trước kia tôi cũng luôn cảm thấy như vậy, thế nhưng hiện tại tôi lại đồng ý với nhật báo về Khoa học kỹ thuật, có người đến phá vỡ ngành sản xuất.” Cầu Tùng Bách nhìn Lục Tam Phong với vẻ tán thưởng.

Lôi Hạo Quân ở bên cạnh cũng hạ miệng, dường như anh ta cũng rất ấn tượng với nét bút của Lục Tam Phong, mở miệng nói: “Loại cảm giác phá vỡ ngành sản xuất này đúng là...

Lục Tam Phong nghe được thanh âm của anh ta thì mỉm cười, vỗ vai của anh ta nói: "Nhớ kỹ không được chấp nhận sống chết, bạn bè trên thường trường chính là kẻ ngốc!”

Ăn xong bữa cơm này thì cũng đã tới giờ chiều.

Về Internet, ngành công nghệ thông tin cũng đã nói không ít, tuy rằng những người này không đứng đầu làn sóng Internet, nhưng Lôi Hạo Quân sau này sẽ là người sáng lập ra Xiai

Lục Tam Phong trở về khách sạn, anh cần phải trở về nghỉ ngơi một chút để chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay, nghe Cầu Tùng Bách nói đêm nay có khoảng người, đều là những nhân vật số , số , cái chính là có không ít các ngân hàng và người phụ trách quỹ đầu tư.

Trở về khách sạn, Giang Hiểu Nghi đang mở TV xem hoạt hình, mở miệng nói: “Đôi khi anh đừng nói chuyện quá thẳng thắn, như vậy rất dễ đắc tội với người khác!” “Thứ mà anh không sợ nhất chính là đắc tội với người khác, nếu như có người cầu xin em thì cho dù có đắc tội thì người ta cũng chẳng dám làm gì, nếu như không có quan hệ lợi ích thì đắc tội chính là có tội!” Lục Tam Phong nằm trên giường rồi nhìn ra bên ngoài nói: “Đến đây một chuyến cũng không dễ dàng gì!”

Đối với bữa tiệc tối nay, Lục Tam Phong cũng có chút mong chờ, nhất là khi nhìn thấy những nhân vật như Cầu Tùng Bách hay Lôi Hạo Quân, anh cũng biết ở nơi này có rất nhiều người mới, còn hiện tại thứ mà Lục Tam Phong thiếu nhất chính là người tài.

Tuy rằng Trượng Phượng Tiên từ nước ngoài về, cũng đã đi theo Lục Tam Phong được một thời gian ngắn, gần đây làm việc cũng trôi chảy hơn, thế nhưng một xí nghiệp lớn như vậy cũng chỉ có một mình cô ta quản lý thì cũng là chuyện quá sức.

Lục Tam Phong vẫn cần một người quản lý giỏi, hơn nữa ở trên thị trường cần có chí tiến thủ, công việc này cũng rất khó khăn, vốn dĩ anh muốn lôi kéo Lôi Hạo Quân qua đây, nhưng lại nghĩ anh ta bây giờ tuổi còn trẻ, hơn nữa anh ta chủ yếu vẫn là lập trình mà thôi.

Nhất định trong bữa tiệc tối nay chắc chắn sẽ xảy ra tranh cãi, Lục Tam Phong cũng không định để cho Giang Hiểu Nghi đi cùng, khoảng gần giờ, sắc trời cũng bắt đầu tối, tuy rằng vừa mới lập xuân, thế nhưng cái lạnh trong không khí cũng không còn nữa.

Khách sạn được thành lập tại khách sạn thương mại quốc tế, đi xuống dưới sảnh, đã có sẵn chiếc BMW đỗ sẵn ở dưới đó, Cao Chí Dũng và Đỗ Lam Minh đều đã ở trong xe, người ở bên cạnh mở cửa xe, Lục Tam Phong ngồi vào bên trong xe.

Cao Chí Dũng ngồi ở bên kia của xe, hỏi: “Tổng giám đốc Lục, lúc trưa nói chuyện gì vậy?" “Về Internet, công nghệ thông tin!” “Internet là cái gì vậy?” Đỗ Lam Minh ngồi ở chỗ phó lái hỏi với vẻ mặt mơ hồ.

Lục Tam Phong muốn giải thích rõ với anh ta một chút, nhưng suy nghĩ lại cũng khó mà giải thích rõ được nên mở miệng nói: “Không liên quan gì tới các cậu đầu, các cậu đã tiếp xúc với người của Lenovo chưa? “Bọn tôi cũng đã tiếp xúc qua với người của Lenovo nhưng cấp bậc cũng không cao.

Lục Tam Phong khẽ gật đầu hỏi: “Tổng giám đốc hiện tại của bọn họ là Chu Hoài Đông sao?” “A! Đúng vậy!” Cao Chí Dũng cân nhắc một chút rồi liên tục gật đầu nói: “Chính là cái tên này, nghe nói người này cũng có chút tài năng.

Lục Tam Phong cũng có chút hiểu biết về Chu Hoài Đông, người này đang đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Lenovo, đã thành công biển xí nghiệp trở thành xí nghiệp tự chủ, thương hiệu của Lenovo hiện tại cũng đã được xác lập, mở rộng trên thị trường vô cùng mạnh mẽ, là nhân vật có công hàng đầu.

Nhớ ra có người như vậy, thế nhưng hiện tại muốn đào người quả thực rất khó, lại còn dễ đắc tội với tổng giám đốc Liễu, quan trọng nhất đó là anh ta là người mở đường xí nghiệp điện tử bên trong của Lenovo, hơn nữa máy tính lại còn xa hoa hơn cả TV, như vậy thì có chút ép buộc!

Đỗ Lam Minh và Cao Chí Dũng thấy Lục Tam Phong ngồi ở đó lẩm bẩm một mình, hai người trao đổi ngầm ánh mắt với nhau.

“Cậu ta lại muốn tính kế với ai vậy?” “Tôi đâu có biết, không phải vừa mới đến thôi ư? Hiện tại xem ra lại có gì đó.

“Sao đột nhiên lại nghĩ về Lenovo chứ?”

Xe dừng ở trước cửa khách sạn, Lục Tam Phong mới hồi phục lại tinh thần, cửa xe mở ra, vừa xuống xe cảnh tượng đập vào mắt chính là ngọn đèn sáng rực rỡ, nhộn nhịp và náo nhiệt, bữa tiệc hôm nay còn gọi đến người bảo vệ chuyên nghiệp, mới vừa xuống xe đã có đến , người đàn ông mặc tây trang, đeo tai nghe đi tới.

“Xin mời ngài đi bên này.” “Báo cao, ngài Lục của Thực phẩm Thủy Hoàn đã tới, chuẩn bị tốt công tác tiếp đón đi!” “Trước mắt, ở dưới sảnh có rất nhiều người, chú ý làm tốt công tác an ninh đi.”

Lục Tam Phong bước vào sảnh lớn, trong lòng anh khẽ than, nói về bức ép thì chính là nơi này, những người này hộ tống Lục Tam Phong một đường vào thang máy.

“Đúng là được mở rộng tầm mắt mà, đúng là phố trương thật!” Cao Chí Dũng ở trong thang máy kích động nói.

“Quả thật đây là lần đầu tiên tôi được hưởng đãi ngộ như vậy, trong thành đều như thế này hay sao?” Đỗ Lam Minh hiếu kỳ hỏi.

“Có công ty chuyên về bảo an, đây cũng chỉ là về mặt mũi mà thôi, chỉ cần cậu tiêu tiền thì muốn phô trương hơn thế này cũng có cả, đây đều là những thương nhân hạng nhất, cậu cho rằng đây là đâu chứ?” Lục Tam Phong tức giận nói: “Cho dù cậu có chết thì cùng lắm cũng ở trên tiêu đề vài ngày thôi, chứ giới kinh doanh sụp đổ được chắc?” “Tôi cảm thấy mình như một con rùa vậy!” Cao Chí Dũng nói thầm một câu “Đừng thể hiện dáng vẻ mình chưa quen!” Lục Tam Phong nói xong, cửa thang máy vừa mở liền bước ra ngoài.

Buổi tiệc ở trên tầng cao nhất, ánh đèn từng từng tầng cứ như máy trên bầu trời vậy, trên mặt đất được trải toàn bộ thảm màu xanh lam, đứng ở cửa có mấy vị tiếp tân, đứng khoanh tay, trên mặt là một nụ cười tiêu chuẩn, cách đó không xa là khu kinh doanh, khu giải trí, khu tiệc đứng, rất rộng rãi.

Tất cả mọi người ở đều mặc trang phục rất đẹp đế những người tiếp tân có lúc còn nở nụ cười lộ ra rằng nanh trắng noãn.

“Ba vị của Thực Phẩm Thủy Hoàn cùng với Điện tử

Khoa học Kỹ thuật Thủy Hoàn đã tới!” Cao Chí Vỹ đưa thiệp mời ra.

“Hoan nghênh đã tới, tổng giám đốc Lục tới đây chính là niềm vinh dự của chúng tôi!” Hai cô gái hơi cúi đầu, bàn tay trắng nõn khẽ đưa ra.

Lục Tam Phong nhìn thấy loại lễ phục dạ hội này, trong lòng anh cũng tò mò, liệu quần áo sẽ không rớt ra đấy chứ?

Nhìn xong thì anh cũng cất bước đi vào.

Vốn dĩ chỉ là một chi tiết nhỏ, nhưng ở cách đó không xa có người đàn ông khoảng hơn tuổi đã thu hết mọi việc vào trong mắt, người này tên là Lưu Hồng Chương, là một người cung cấp hàng hóa TV cấp cao của Nhất Bính, nhưng cũng không quá ổn định, hôm nay ông ta có suy nghĩ, muốn tới đây tìm tên đều cảng Lục Tam Phong, mắng cậu ta một trận, để xóa đi cái khuôn mặt tươi cười của cậu ta.

“Tổng giám đốc Lục tuổi còn trẻ nhưng lại là một tên háo sắc, lại đi nhìn chằm chằm con gái nhà người ta như thế?” Lưu Hồng Chương đi về phía Lục Tam

Phong nói.

Hai người Cao Chí Dùng và Đỗ Lam Minh khẽ thương lượng ở phía sau.

Buổi tối nay tới đây học cách giao tiếp của tổng giám đốc Lục, nói thế nào thì nói, người ta thường sẽ không quan tâm, trong trường hợp này người ta cần giữ được sự đoan trang và tao nhã, có thể trấn an được mọi người, cũng rất cần kỹ thuật trò chuyện đấy.

Lục Tam Phong liếc mắt đánh giá người này một cái, anh cũng không biết ông ta là ai, liền mở miệng nói: “Mau tránh ra!” “Gặp loại người xấu như thế này, tổng giám đốc Lục có vẻ trầm ổn hơn!” “Đúng, gặp trường hợp này mọi người cần phải thật tao nhã để giải quyết vấn đề.”

Lưu Hồng Chương nâng ly rượu lên, rồi cười lạnh một tiếng nói: “Sao nào? Mới bị người khác nói câu như vậy mà đã không chịu được sao?”

Lục Tam Phong nhìn chằm chằm vào ông ta, rồi quát lớn: “Đmm, mau cút sang một bên đi.”

Cao Chí Dũng...

Đỗ Lam Minh:....

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio