Công chúa Sakura nức nở vài tiếng mới dừng lại, sau đó nói: "Không phải vậy, ta là con người, con người sao có thể cùng yêu quái làm bạn?"
Nói gì vậy? Ta nhịn không được run rẩy khoé miệng, không nói được một câu, liên ta là pháp sư tróc yêu quái cũng không nói cái gì khác được, nàng thế nhưng nói như vậy, thật là làm cho người ta không nói được lời nào. Nhưng nếu yêu thật lòng thì đối phương dù là gì cũng không sao, cho nên...
"Công chúa Sakura có người trong lòng..."
Công chúa Sakura ngẩn ra, sau đó cúi đầu, nói: "Không... Không có..."
"Người kia là Takeda..."
"A! Ngươi làm sao có thể biết!" Sakura kêu lên, đột nhiên nâng tay che mặt, mà ta cũng đã hiểu vì sao Takeda lại kích động khi nhắc tới công chúa như vậy, mà vị công chúa này chẳng phải do yêu quái xấu nên không thích. Một nữ tử trong lòng có người, liền tính là Sesshoumaru sama trưởng thành đứng trước mặt nàng, nàng cũng sẽ không dễ dàng thay đổi tâm ý như vậy a!
"Đoán thôi, nhưng ngươi không nói thì không ai biết nga, cha ngươi liền tính không đem ngươi gả cho yêu quái thì cũng sớm muộn gì sẽ gả cho người khác. Cho nên..."
"Thiếp thân cũng không giống Dịch tiểu thư sang sảng như vậy, ta cũng muốn nói với cha, nhưng mỗi khi mở miệng lại không biết nói tiếp như thế nào." Công chúa Sakura mặt đã đỏ ửng, những vết sẹo do kiếm này cũng chẳng phải xấu xí.
"Chúng ta làm cái ước định đi, ta giúp ngươi đối phó yêu quái kia, ngươi đi nói với thành chủ tâm ý của bản thân. Nếu ngươi nói không nên lời, vậy ta khiến cho yêu quái kia ngươi mang đi." Trời mới biết ta sao lại đột nhiên nghĩ ra chủ ý đó, chẳng lẽ không thể ôn nhu chút, đối phó với tên yêu quái kia trước rồi để công chúa lựa chọn sao? Nhưng ta lại không thích kéo dài, tuy rằng khi nói chuyện vẫn là có chút dong dài.
"Ngươi..."
"Đừng xem nhẹ ta, nếu có thể có được thần dịch mà người bình thường vô pháp làm được, như vậy liền chứng minh ta có thể đối phó yêu quái ."
"Tuy ngươi gan lớn uy hiếp thiếp thân, nhưng thiếp thân đồng ý." Quả nhiên vẫn là công chúa của cả một thành, sự quyết đoán vẫn phải có.
"Thế này mới đúng, đương nhiên nếu ngươi nói ra sau khi được chữa khỏi thì thành chủ chắc chắc sẽ không đồng ý ngươi và Takeda cùng một chỗ. Đương nhiên, cũng cần Takeda quyết ý không để tâm tướng mạo hiện giờ của ngươi"
"Takeda tuyệt đối sẽ không như thế" Công chúa Sakura thật giữ gìn Takeda, thanh âm đang nhỏ nhẹ bỗng chốc cao lên, có người yêu đương nhiên không giống bình thường.
"Như vậy, chúng ta cứ quyết định như vậy."
"Nhưng làm sao bây giờ?"
"Ngươi nói cái yêu quái kia thường xuyên đến? Vậy thì ta sẽ giả thành ngươi ở chỗ này chờ , ngươi đi tìm cha ngươi nói rõ ràng."
"Nhưng hắn rất lợi hại."
"Ngươi không cần lo lắng cho ta, ngươi chỉ cần để ý chuyện ngươi sắp đi làm là được."
"Vậy phiền toái ngươi..." Công chúa Sakura cuối cùng vẫn gật đầu, sau đó hai người chúng ta thay đổi quần áo. Ta mặc vào trang phục công chúa, khi thị nữ cầm từng lớp quần áo mặc lên người, ta cảm giác bản thân từng tấc từng tấc thu nhỏ lại. Chờ các nàng mặc giúp xong ta vẫn không nhúc nhích được. Hoàn hảo từ nhỏ vốn thích tóc dài, tóc tuy không dài như công chúa và thị nữ, nhưng cũng ngang thắt lưng .
Công chúa Sakura thay quần áo thị nữ, bí mật xen lẫn trong đám thị nữ đi ra ngoài.Còn ta ở lại phòng của nàng, nhóm thị nữ đều ở ngòai phòng ngoài, tiểu Sess luôn không nói chuyện ở một bên vẫn nhìn ta, lúc này lại đột nhiên nói: "Ngươi cuối cùng cũng có bộ dáng nữ nhân ..."
Ta đánh giá bản thân, trong đầu liền xuất hiện hai chữ.
Hoa lệ!
Trách không được được tiểu Sess khen, thân trang điểm này khiến ta nhớ đến công chúa Izaoki, chẳng lẽ quan niệm thẩm mỹ của hai cha con giống nhau?
"Sess Sess a, xem nữ nhân không thể chỉ nhìn quần áo, phải nhìn tâm a! Lại nói, mặc thành bộ dạng này cũng không nhất định nữ nhân tốt a, có vài nữ nhân mặc rất đẹp nhưng lại rất xấu. Ngươi xem ta, tuy rằng mặc tùy tiện, nhưng ta là nữ nhân tốt. Cho nên, làm việc gì cũng không thể nhìn bên ngoài ..."
"Dông dài!"
"Được rồi, ngươi chỉ cần nhớ kỹ. Nữ nhân càng xinh đẹp hoa lệ càng khó chơi."
Hừ!
Tiểu Sess không thèm để ý ta, nhưng trăm triệu không nghĩ tới những lời này có tác dụng rất lớn đối với quan niệm thẩm mỹ của tiểu Sess. Tuy hắn thích kimônô, nhưng lại cứ gặp được người nào thân đường phục quá mức hoa lệ liền lập tức quay đầu bước đi, ngay nhìn cũng không thèm nhìn tới một cái. Làm tổn thương bao nhiêu công chúa ái mộ a!
"Ngươi vì sao phải giúp cái công chúa kia..."
"Bởi vì ta là người tốt a!"
Tiểu Sess lại hừ một tiếng, ta run rẩy khoé miệng nói: "Tốt lắm tốt lắm, ngươi suy nghĩ một chút, tên Takeda kia thoạt nhìn cũng xem như cái soái ca, mà công chúa kia khi nói chuyện, một chút cũng không nói yêu quái kia có xấu xí hay đáng sợ hay không, nên ta nghĩ hắn nhất định cũng là cấp bậc soái ca." Bởi vì thời gian ở cùng tiểu Sess quá dài, ta cũng không cần giả bộ tiểu nữ thanh thuần gì cả, một chút một chút thả lỏng bản thân. ( Lời tác giả: Ngươi xác định ngươi không phải đang lộ ra bản tính của mình?)
Tiểu Sess chớp chớp ánh mắt màu vàng, ngay hừ cũng không hừ , trực tiếp cúi đầu ngủ!
Ta tắc càng ngồi càng thấy mệt mỏi, toàn thân sức nặng quần áo cơ hồ đè ép ta. Muốn nằm xuống nghỉ ngơi, nhưng quần áo quá nhiều, nằm không xuống nổi.
"Thôi xong rồi, đâm lao phải theo lao ..."
Tiểu Sess không để ý ta, giật giật lỗ tai ngủ tiếp. Ta phủi phủi cánh tay, vừa muốn cố gắng nằm xuống, lại thấy tiểu Sess đột nhiên ngẩng đầu nói: "Tới"
"Cái gì?" Ta hiện tại vừa mới quyết định đâm lao phải theo lao, còn chưa nằm xuống hẳn, giờ dậy lại dậy không được. Tiểu Sess bất đắc dĩ, nhảy sang bên kia ta, dùng răng ngậm chặt lấy quần áo của ta kéo ta ngồi dậy. Ta liền thuận thế theo, cuối cùng cũng ngồi thẳng lại!
Quả nhiên cảm giác được có một luồng yêu lực tới gần, ta vội vã đeo lên khăn che mặt.Nhấc lên vạt áo, nhỏ giọng nói: "Vào đi"
Tiểu Sess còn muốn nói gì đó, ta lại nói tiêp: "Ta không muốn gặp mặt liền đấu võ, đâu phải là kẻ thù ngươi sống ta chết đâu!"
Hắn bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn chui vào.
Vừa vuốt phẳng lại nếp nhăn trên quần áo, liền nghe thấy tiếng nói hơi nhỏ từ phía sau:"Nghe nói công chúa ngài đã có được thần dịch? Dù mặt nàng không thể trị, cũng không sao. Lần này có thể bằng lòng đi theo ta không?"
Lời này nói ra thật khách khí, hơn nữa, nghe ý tứ có lẽ tên yêu quái cũng không ghét bỏ công chúa mặt xấu, chẳng lẽ là chân ý thật tình sao?
"Vẫn không muốn nói chuyện với ta sao?"
Ta nghe được tiếng bước chân chậm rãi tới gần, không hề vội vã, cảm thấy kỳ thực hắn cũng không đáng sợ lắm.
"Công chúa, ta thật tâm muốn cùng ngươi chung sống, xin hãy tin tưởng ta." Ta cúi xuống, nhìn thấy chân con người ở trước mắt ta. Ta chậm rãi ngẩng đầu lên, mà đối phương cũng rất phối hợp quỳ ngồi xuống.
(⊙o⊙). . .
Người trước mắt khiến ta nghĩ đến một người, ách... Không, là một bán yêu!
Inuyasha!!!
Nhưng tóc của đối phương là màu đen, hai mắt là màu ngân bạch! Nhưng một đôi tai lông xù trên đỉnh đầu, trông cực kỳ giống Inuyasha!
"Inu... Inu..." Hẳn không phải hắn, bởi vì hiện tại Inuyasha hẳn là còn chưa sinh ra mới đúng.