Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

chương 178: khác xưa.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi nuốt biết bao nhiêu là sức mạnh từ lũ quỷ, cơ thể cậu như muốn nổ tung vì không chứa nổi vậy, nhưng may thay tên slime có kĩ năng mở rộng chỗ chứa ma lực, nên cậu vẫn không sao. Nhưng nuốt chửng quá nhiều hắc ám khiến cho cơ thể lẫn tâm trí cậu đôi lúc không kiểm soát được.

Bấy giờ cậu phải cần tập trung để kiểm soát lại nguồn ma lực mình, nhưng lũ quỷ xung quanh vẫn còn khá nhiều.

"uh?"

Như vừa nảy ra ý kiến nào đó, cậu bay bầu trời cao.

Vì con cá voi bay có chỉ số khá là khủng nên cậu không muốn giết vội nó mà tập trung vào những con quỷ dưới đất thì hơn, bấy giờ cậu vốn dần mất kiểm soát lý trí mình rồi, nếu không có Zebel thì không biết giờ cậu ra sao.

Cậu cũng muốn thịt con cá voi đó giúp họ lắm, nhưng xem ra việc mà cậu có thể giúp họ duy nhất bây giờ là làm cho họ tập trung vào con cá voi, câu giờ cho cậu hoàn thiện khả năng điều khiển thứ sức mạnh đang áp lực cơ thể mình.

Đeo lại chiếc mặt nạ, cậu đưa thanh ma kiếm vừa vả cậu không trượt phát nào lên trời.

Ma kiếm bỗng xuất hiện một vòng ánh sáng đỏ kì lạ, kèm theo đó, khắp nơi trên sa mạc, nơi nào có quỷ đều đang có vô số vòng sáng đỏ xuất hiện.

Khi vô số vòng sáng đỏ xuất hiện khắp nơi, ma kiếm bắt đầu tỏ ra một ánh lửa đỏ bên trong nó.

Đùng!

Không có gì phát ra từ thanh ma kiếm cả, nhưng vòng đỏ ở trên nó bắt đầu vỡ đi, cùng lúc đó vô số vụ nổ xuất hiện khắp sa mạc.

Kĩ năng quét sạch gần như toàn bộ lũ quỷ ở khắp sa mạc khiến cậu nhận rất nhiều chỉ số, nhưng so với con cá voi kia thì không bằng. Nhưng có một sự việc cả cậu,Zebel và Sages đều không ngờ gần.

Đôi mắt hai màu của cậu bấy giờ chuyển thành một màu đen tuyền duy nhất, sau lưng cậu bỗng mọc ra hai cái cánh rất dài, cơ thể cậu bắt đầu biến đổi một cách kì lạ, các móng tay, móng chân của cậu dài ra, cả cơ thể trở nên đen tuyền, tiếp theo đó, bỗng hai cái sừng nhọn xuất hiện trên đầu cậu kèm với một thông báo.

"Nhận được danh hiệu thống trị loài quỷ : Quỷ Vương."

Thứ cả cậu lẫn Sages không ngờ tới, san bằng tất cả lũ quỷ, cho phép cậu biến đổi thành một cá thể vượt trội hơn chúng rất nhiều, Quỷ Vương.

Kèm theo đó là vô số kĩ năng hệ hắc ám xuất hiện trong dàn kĩ năng cậu, trong đó có Hắc Cầu, Hắc Giáo, Thao Túng Bóng Đêm và nhiều kĩ năng hệ hắc ám khác, nhưng vấn đề ở đây là. Khi cậu vừa biến đổi, cùng lúc đó lượng Hắc ma lực cũng tăng khiến không thể giữ nó được nữa, cũng là lúc ma lực cậu che giấu đã lan ra khắp toàn cầu khiến ai cũng nghĩ rằng đó là sự tỉnh dậy của Quỷ Vương.

Khiến biết bao ánh nhìn hướng về phía cậu, từ con người cho đến những con quỷ và các tồn tại khác. Bên trong họ bắt đầu sinh ra sự sợ hãi tuột cùng, quỷ vương đã trở lại dẫn dắt loài quỷ.

Cậu đáp xuống một nơi vắng vẻ ở xa chiến trường, cố gắng biến đổi nó về trạng thái thường cũng như ẩn đi lượng ma lực của cậu, khi đó cậu mới nhận ra.

Khi chuyển hoá sang dạng quỷ vương, hai ma lực trong cậu biến mất hoàn toàn, nhưng khi chuyển về dạng cơ thể người, chúng lại xuất hiện trở lại nhưng đang bị hắc ma lực áp đảo.

Trong cậu bấy giờ gần như là toàn bộ hắc ma lực, cậu cần phải tập trung chuyển hoá nó sang hai dạng còn lại, nếu không cậu buộc phải từ bỏ hai nguồn ma lực kia mà lấy hắc ma lực làm ma lực chính của mình, đồng nghĩa với việc từ bỏ đi cơ thể con người và trở thành quỷ vương.

Tất nhiên cậu không muốn điều đó chút nào, nên bấy giờ cậu vẫn đang điều hoà lại lượng ma lực bên trong, nhưng có sáu kẻ cậu không thể làm ngơ ở đằng xa. Chúng có lẽ là cội nguồn của việc này, cũng như Quyền năng của chúng.

Chỉ trong một tích tắc, cậu đã xuất hiện trước mặt chúng.

"Ngươi là thứ gì!?"

"Phúc âm không hề để cập đến con quái vật như ngươi!"

Từng kẻ nếu tỏ vẻ cẩn trọng sau sự bộc phát hắc ma lực của cậu, nhưng trong số chúng vẫn còn một số rất bình tĩnh.

"Ngươi là Kiêu Ngạo?"

Một tên trong số chúng vẫn bình thản hỏi cậu, hắn sở hữu mái tóc dài màu tím,thân hình mỏng manh khiến ai nhìn vào cũng tưởng là phụ nữ.

"Xem ra, các ngươi là chủ mưu của việc này?"

Vừa nói, cậu vừa liếc sang nhìn một cánh cổng mở qua chiều không gian khác, từ chiều không gian đó vô số con quỷ đang bước ra.

"Đúng vậy, và ngươi là Kiêu Ngạo?"

"Thì?."

Cậu biết thứ sức mạnh đang mở cánh cổng cho vô số con quỷ bước qua, đó là sức mạnh của [Lười Biếng], cho phép tạo ra một cánh cổng đi đến những nơi mình từng đi qua hoặc tạo ra một chiều không gian khác.

Còn việc có nhiều con quỷ đến vậy, một phần chúng đã mở phong ấn quỷ của cậu và sử dụng sức mạnh của Phàm Ăn tạo nên vô số con quỷ không đếm kể.

"Nếu ngươi chịu về bên phe ta, chúng ta sẽ chấm dứt cuộc vui này lại. Nghĩ thế nào? Nhìn ngươi tha hoá đến mức ma lực chuyển hoá thế kia, chắc đau khổ lắm nhỉ?"

"Ý các ngươi, cuộc chiến này là một niềm vui?"

"Lại chẳng? haha!"

Bọn chúng điều nở nụ cười, kẻ thì cười rất to, có kẻ thì rất điệm đạm, nhưng dù chúng cười thế nào thì trong tình huống này thì nụ cười của chúng quá rõ điên rồ.

"Thế, ý ngươi thế nào?"

"Ý ta? Tất nhiên là giết hết tất cả các ngươi rồi."

Bọn chúng tuy có suy nghĩ tha hoá, nhưng ma lực vẫn là ma lực của con người, không phải ma lực hắc nên nuốt chửng chúng giúp cậu cũng cố lại ma lực mình, vì vậy chẳng có lý do để cậu tha mạng cho chúng, thời đại tôn sùng Bảy Phù Thuỷ đến đây là kết thúc rồi.

Thật chất thời xưa cũng chẳng có phù thuỷ Kiêu Ngạo gì cả mà chỉ có sáu thôi, nhưng có lẽ do cậu đi chung với sáu ngươi kia suốt, người đời khi thấy đã tuyên truyền rằng có bảy phù thuỷ và phù thuỷ Kiêu Ngạo là mạnh nhất. Đó là lý do bọn chúng luôn luôn tìm cho bằng được Phù Thuỷ Kiêu Ngạo. Còn Phúc Âm chỉ dẫn chúng tìm Phù Thuỷ Kiêu Ngạo, chẳng qua đó là quyển sách được thêm vào 'tìm kiến sự tồn tại của cậu' do Edchidna rảnh rỗi làm để giúp đỡ những kiếp luân hồi thôi. Vì cô cùng năm người kia không chấp nhận luân hồi nên đã không tham gia.

Tóm gọn thì chúng là trò đùa của các truyền kiếp mà không hay biết. Tự mình tìm đến cậu, tự mình chết.

"Vậy chúng ta không còn cách nào khác ngoài việc 'nghiêm túc' để ngươi trở thành đồng minh bọn ta."

Sau đó, gã kì quặc với biệt danh Phù Thuỷ Phẫn Nộ cùng hai tên tiến lên, vì hai tên còn lại không có khả năng chiến đấu và cậu không hiểu sao cả tên tóc tím dài không lao lên, có lẽ kĩ năng hắn giống hai tên kia không vào dạng chiến đấu? Hay hắn chờ đợi thời cơ tấn công? Cậu không biết.

Ba trong số chúng bắt đầu lao vào tấn công cậu, quả nhiên trong số chúng đã đạt được giới hạn P nên trở nên mạnh rất nhiều, nếu so thì với con quỷ ban nãy, chúng mạnh nhỉnh hơn đôi chút.

Nhưng có lẽ chúng biết, cả con quỷ khi đấu trực diện với cậu còn thua, chúng chỉ với người thì làm sao thắng, tất cả để câu thời gian thôi. Sau đó bỗng tên với mái tóc tím dài cũng lao vào tấn công.

"Nhanh lên Tham Lam!"

"Được rồi!"

Khi gã tóc tím vừa chạm người cậu, cậu có cảm giác chỉ số của mình giảm đi khá nhiều. Vậy ra đó là kĩ năng của Tham Lam, cho phép hắn tước đi % chỉ số sức mạnh của kẻ địch trong vòng phút, nếu giết được chủ chỉ số trong vòng phút thì hắn sẽ nhận vĩnh viễn % chỉ số.

"Ngươi toi đời rồi haha! Ah!?"

Bỗng như có một áp lực nặng nề đè lên khiến hắn ngã người xuống đất không nhúc nhích lên được.

"Thế này là sao!?"

"Ngươi làm trò à Tham Lam!? Mau đứng dậy đi!"

"T-Ta không thể đứng được, có thì gì đó rất nặng đè người ta..!"

Trong khi về phía cậu đang có trạng thái rất tốt, luôn giữ cái chỉ số trong trạng thái cân bằng làm cậu cảm thấy rất khó chịu, cùng với lượng ma lực khủng bố này. Có lẽ phải cảm ơn tên kia khi tước đoạt đi % chỉ số của cậu khiến bây giờ áp lực cơ thể cậu không còn nữa.

Trong khi tên kia, tước đi đến % chỉ số của cậu, nếu ước tính thì nó đã cực nhiều rồi, cơ thể con người bình thường không thể nào chịu được, may là không nhích lên con số % đấy, không thì bấy giờ có lẽ hắn nổ mà chết rồi, nhưng việc bị chỉ số cậu đè như thế khiến cơ thể hắn đang bị tàn phá nặng nề, thậm chí còn khiến hắn khó thở, kiểu gì trong phút tới hắn cũng sẽ chết thôi nếu không cầm cự.

"Các ngươi.. đánh hết sức đi, hắn mất đi rất nhiều chỉ số rồi..!"

"Tránh ra, để ta sử dụng quyền năng của mình!"

Tên Phẫn Nộ bắt đầu sử dụng quyền năng của mình, một chùm bóng tối bao phủ lấy hắn và cậu.

"Haha! Bấy giờ thì ngươi xong đời rồi! Miễn các đứng ở trong bóng tối, ta là mạnh nhất!"

"Ấy thế mà ngươi bị hai cô gái giành lấy khả năng điều khiển bóng tối trong chính bóng tối mình tạo ra?"

Lời cậu nói khiến hắn chợt nhớ ra.

"Ta biết ngay ngươi là Ngạo Mạn lúc đó! Không ngờ ngươi lại tiến bộ đến vậy, phấn khích quá đi haha!Nhưng giờ thì chết đi, những ả đàn bà không còn ở đây bảo vệ ngươi nữa đâu!"

Bóng tối xung quanh cậu bắt đầu hiện hình, nhưng nó vô dụng thôi, nếu là lúc cậu trước chưa có danh hiệu quỷ vương thì có lẽ đã khác rồi. Danh hiệu quỷ vương cho phép cậu kĩ năng điều khiển bóng tối, không gian. Bởi vì vậy, khi nó chuẩn bị trói cả cơ thể cậu lại thì ngay lập tức bóng tối dừng lại khiến hắn bất ngờ.

"K-Không lẽ cả ngươi cũng có khả năng đó!?"

Cậu đưa bàn tay mình về phía Phẫn Nộ.

"Đây coi như là quà."

Dần bóp lòng bàn tay, bóng tối dần biến mất, tụ lại một chỗ, chỗ đó là vị trí của Phẫn Nộ, nó bóp chặt hắn đến mực gãy vài khúc xương.

"Ahh!!"

Cậu bước lại chỗ hắn.

Kĩ năng của hắn bá cực kì, cho phép hắn điều khiển mọi bóng tối, nhưng tội thay, nếu không phải gặp cậu và hai người hầu, kĩ năng của hắn đã giúp hắn nhiều. Gặp hai người hầu với khả năng [Thống Trị Màn Đêm] và cậu, Ma Vương thì hắn vô dụng. Bấy giờ thì cậu cần nhanh chóng giết hắn, để hắn dẩy dụa lấy vũ khí ra thì mệt lắm.

Bóp lấy đầu hắn, dần một quả cầu xuất hiện từ giữa lòng ngực hắn bay đến bàn tay cậu, nuốt chửng lấy nó, sức mạnh cậu lại tăng kèm với kĩ năng của [Phẫn Nộ].

Không gian dần trở lại như bình thường, đầu hắn trong tay cậu bấy giờ đã thành một đống bầy nhầy, đá cơ thể hắn về phía những Phủ Thuỷ còn lại.

"Vậy, kẻ tiếp theo?"

Theo ký ức của tên Phẫn Nộ, cậu đã biết hết kĩ năng của những tên Phù Thuỷ này. [Dâm Dục] thì tựa như con succubus thôi nên cậu không quá lo lắng, trong khi đó [Đố Kỵ] càng nhiều người ghét hắn, hắn càng mạnh.

Nhìn vào sức mạnh hiện tại của hắn, có lẽ hắn đã gây rất nhiều thù hằn. Đa Phần những quyền năng này thì không có vũ khí quyền năng, chỉ có hai kẻ sở hữu vũ khí quyền năng duy nhất trong sáu kẻ này là tên Phẫn Nộ ban nãy và tên này.

Nhưng cậu không tỏ ra gì là lo lắng cả, dù gì bấy giờ cậu không sợ bất cứ tồn tại nào nữa rồi, chỉ trừ cô con gái cậu thôi. Dù sao, quyền năng bá nhất cậu cũng đang nắm giữ, đó là Phẫn Nộ của Dark Ougi.

Dark là sự tồn tại chính của cơ thể này, trong khi cậu chỉ là một truyền kiếp mượn cơ thể hắn thôi, nên chính hắn khi thấy cha mẹ mình bị giết đã sinh ra kĩ năng này, giờ cậu mới hiểu ra khi có lại đống ký ức của mình.

Kĩ năng khiến kẻ thù không thể tấn công, nhưng tên Đố Kỵ trước mặt sở hữu vũ khí đại tội cho phép không bị ảnh hưởng dị thường đến từ các đại tội khác và tạo một lá chắn khi cầm nó trên tay, bấy giờ có lẽ cậu rất cần vũ khí đại tội của hắn, một phần là nó hút đi nhiều ma lực khi cầm trên tay.

"Cả Phẫn Nộ còn thua!? Không thể nào, hắn đã bị mất đi rất nhiều sức mạnh mà!"

"Đến nước này thì cho thứ đó ra đi Lười Biếng!"

"Ngươi chắc chứ? Cho thứ đó thì không gì đảm bảo mạng sống chúng ta đâu!"

"Thế bây giờ có thứ gì đảm bảo mạng sống chúng ta à! Đành đánh cược thôi! Lười Biếng!"

Một chàng trai vốn không tham gia cuộc chiến này mà chỉ nằm ngủ ở mộc góc bị gọi tên nên ngồi dậy, khuôn mặt như rất tức giận khi bị gọi dậy giữa chừng.

"Chết cũng chỉ là một giấc ngủ lâu thôi, các ngươi làm gì phải xoắn thế ~?"

Trong tình huống này, gã vẫn còn thản nhiên ngáp khiến đồng đội của gã tức điên.

"Nhanh chóng cho thứ đó ra đi!"

"Được rồi.."

Búng ngón tay mình, một cánh cổng dần hiện ra trên cao, khi cánh cổng hiện ra hoàn toàn, gã Đố Kỵ bắt đầu dùng vũ khí quyền năng của mình.

Hắn triệu hồi ra một thanh trượng, đưa nó về hướng cánh cổng, hắn bắt một tia sét vào trong đó.

"GRRR!"

Cũng là lúc một lần nữa, luồn ma khí lan tỏ khắp nơi.

---------------------------------------

"Mọi người, hãy tránh xa khẩu đại pháo ra!"

Đại diện của ngôi trường Pháp nói với tất cả mọi người, họ muốn chứng tỏ mình không vô dụng trong chiến đấu, nhất là đấu với con quái vật đang thống trị bầu trời kia.

Một khẩu súng cực kì to được dàn xếp và chỉ thẳng về hướng con quái vật, khẩu súng được họ bảo rằng là có uy lực mạnh mẽ, có lẽ đủ để đả kích con quái vật, nhưng khẩu súng cần rất nhiều năng lượng để thực hiện.

"Đây là phát minh mới có nước chúng tôi với cái tên Đại Pháo, nó có uy lực rất khủng khiếp có lẽ sẽ gây đả kích được con quái vật kia, ít nhất cũng có thể câu thời gian chờ tiếp viện tới."

Năng lượng của khẩu súng đã được nạp sẵn khi được chuyển tới đây, đó là lý do vì sao khẩu súng đang toả nhiệt ra xung quanh, nó đã sẵn sàng bắn.

Hai người đàn ông nâng tầm khẩu pháo về phía khuôn mặt con cá voi để sẵn sàng khai hoả nó. Khẩu pháo được làm để có thể khai hoả từ xa nên có thể tránh ra khỏi khẩu pháo để giảm ảnh hưởng của nó lan ra xung quanh.

Những con quỷ bỗng bị thứ sức mạnh gì đó nổ tung nên bấy giờ còn không đến / lũ quỷ ở đây, chưa kể chúng bỗng ngừng gia tăng. Mọi chuyện diễn ra ở đây thật khó hiểu, nào là nguồn hắc ma lực đó, rồi ma lực to lớn bỗng xuất hiện và đến bây giờ, khi hoả chuẩn bị khai hoả. Lại thêm một nguồn hắc ma lực lan toả khắp nơi.

Chỉ cần cảm nhận thôi, họ cũng biết mình không thể đối chội lại hai nguồn ma lực khủng khiếp đấy.

Nhưng bấy giờ thì nên xử lý con cá voi trước, sau đó họ có thể rút lui và tính về hai nguồn ma lực đó sau. Mong là họ 'có thể rút lui' chứ hai sự tồn tại đó có lẽ sẽ sớm đến đây thôi.

Một gã đàn ông bên trường Pháp ấn vào cái nút đỏ để khai hoả khẩu pháo.

Khẩu pháo bắt đầu toả nhiều ở khoan miệng, dần nóng lên, sau đó một tia sáng bay ra từ khẩu pháo tiếng về phía con cá voi với vận tốc cực nhanh.

----------------------------------

Điên vl mấy ông ạ, wattpad nó không cho đăng nhập lần thứ n như bao lần khác, tìm mọi cách cũng không vào được cuối cùng phải fake ip để vào viết cho mấy ông đấy ~~ Bị nữa chắc drop luôn truyện quá.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio