Chương :
Cô sẽ lấy đi ánh đèn sân khấu ngay khi vừa đi. Cô có nghĩ mình có thể an toàn vào top không? Hãy cố gắng giữ một mức thấp, ban giám khảo có thể nhìn ra cô có phải là một ca sĩ có khả năng hay không, tin tưởng tôi.”
“Cuộc thì chỉ có một lần, vứt sự kiêu ngạo của cô đi!”
“Hơn nữa, em không muốn để em em vừa nhìn đã trông thây em rôi sao?”
Tỉnh Lam nghe thấy Lâm Thiển nói vậy liền suy nghĩ nguyên một đêm, cảm thấy Lâm Thiễn nói rất có lý, không vì điều gì khác mà là vì tạm thời tránh em gái cô ấy ấy, cũng cần phải tiết chế.
Cho nên, trong vòng loại của Hải Thụy, điều cô ấy ấy cần thể hiện là những kỹ năng cơ bản chắc chắn của mình.
Chín giờ sáng, Tinh Lam cùng Lâm Thiển đến nơi diễn ra vòng loại của Hải Thụy, nhìn thấy cảnh tượng đông đúc sôi động, Tinh Lam không khỏi cảm thán, dù có bao nhiêu khó khăn, những người muốn trở thành ngôi sao trên thế giới này trước nay đều chỉ có tăng, không giảm.
Hải Thụy có điều kiện tuyển dụng cơ bản rất nghiêm ngặt, dù là tuổi tác hay chiều cao đều nhất định phải đạt tiêu chuẩn, dù sao người cuối cùng ký được hợp đồng với Hải Thuy, không thể để người xấu ma chê quỷ hờn gì cũng có thể tham gia được.
Điều kiện của của Tinh Lam khá tốt, trong mắt của ban giám khảo, ngoài vẻ quê mùa một chút ra thì cơ bản tất cả đều phù hợp với yêu cầu.
Họ không biết rằng, vẻ quê mùa này là do Đường Ninh có ý bảo Tinh Lam hoá trang thành.
Dáng vẻ không tranh không cướp thế này, không hề bắt mắt, sẽ khó có kẻ thù.
Còn những người vừa xuất hiện đã gây chắn động, bộc lộ bản thân, tuy rằng quả thực khiến người khác dễ nhớ, nhưng…… cũng sẽ trở thành kẻ thù chung của nhiều người.
Đối phó với người như Tinh Lam có lẽ chỉ cần ba phần cô ấy sức lực, còn đối phó với người vênh váo, bắt buộc phải dùng hết sức.
Người phù hợp với điều kiện tuyển người của Hải Thuy, sẽ lấy số thứ tự biểu diễn trên sân kháu, sau đó sẽ bước vào hội trường và chờ đợi ban giám khảo gọi đến tên.
Vì số người được Hải Thuy chọn nhiều, cho nên thời gian ban giám khảo cho bạn thời gian rất ít, tất cả mọi người đều muốn nắm bắt thời gian mười mấy giây này để thể hiện bản thân, nhưng thường, họ sẽ để lộ những khuyết điểm của mình.
Hơn nữa, để lọt vào vòng bán kết, nhiều người sẽ chăm chút về ngoại hình, ăn mặc để sao cho dễ nhìn nhất có thể, để lại ấn tượng tốt với ban giám khảo, nhưng Tinh Lam, theo yêu cầu của Đường Ninh, mặc giản dị nhát, cũng không trang điểm, trông đơn giản nhưng lại có khí chât.
“Đi đi, đến lượt em rồi.” Lâm Thiển đi cùng Lâm Thanh, nghe thấy thông báo của ban giám khảo, liền dựa vào cánh tay của Tinh Lam: “Đừng nghĩ nhiều, tin tưởng vào bản thân.”
Tinh Lam gật đầu, đứng lên bước vào phòng biểu diễn.
Các giám khảo đã quá quen với bộ váy lộng lẫy xanh đỏ tím vàng sặc sỡ, khi thấy Tinh Lam xuất hiện như vậy họ rất ngạc nhiên.
Tỉnh Lam xem ra đúng là không chỉn chu như những đứa trẻ khác, nhưng lại rất sạch sẽ và toát lên vẻ vô cùng trong sáng.
Ban giám khảo nhìn cô ấy một lượt, sau đó khua tay: “Bắt đầu đi.”
Tiếng hát của Tinh Lam rất sạch, hơn nữa cô ấy hoàn toàn không chọn những bài có độ khó cao, mà hát một bài hát thiếu nhi vô cùng nhẹ nhàng, lúc này càng khiến ban giám khảo đặt bút trong tay xuống, chăm chú theo dõi hình thể của cô ấy.
y? Cô bé này có vẻ được đấy.”
“Nghe nhiều bài hát như vậy, bài này dễ nghe nhát.”
“Giọng nữ cao vừa rồi, xuýt chút nữa xuyên qua tai tôi”
“Nghe nhiều thứ rác rưởi rồi, nghe bài hát thiếu nhi vừa hay để thư giãn một chút.”
Cứ như vậy, Tinh Lam hát hết toàn bộ bài hát thiếu nhi trong ba phút!
Ban giám khảo nhìn Tinh Lam, và gật gù khen ngợi: “Cứ thế này, không trang điểm, tập trung hát, em sẽ ngày càng xuất sắc hơn.”
“Như này mới có dáng vẻ của thí sinh tham gia thi hát, em được chọn.”
Bồn vị giám khảo nhát trí thông qua.
Sau khi Tinh Lam cúi chào ban giám khảo, nước mắt cô ấy.
gần như trào ra.