Chương :
Đường Ninh đã quy hoạch lại cuộc đời của Hạ Hàm Mạt, từ đó về sau, chỉ cần đi du lịch khắp thế giới. Một lối thoát như vậy nghe có vẻ khá ổn.
Vài ngày sau, Đường Ninh liền đưa cho Hạ Hàm Mạt vé đi Thổ Nhĩ Kỳ, nhưng trước lúc đi, Hạ Hàm Mạt có nguyện vọng là muốn một lần được nghe Tinh Lam hát, cũng là muốn đi xem Tinh Lam thi vòng thi người chọn người mạnh nhất bước vào vòng tiếp theo.
Nhưng nguyện vọng này không được Đường Ninh đồng ý.
“Đợi ngày cô được tái sinh, tôi có thể đồng ý với bất kỳ yêu cầu nào của cô, nhưng bây giờ, cô chưa đủ tư cách để nói không. “
Cho nên, Hạ Hàm Mạt đã rời đi……
Có người bắt gặp cảnh Đường Ninh tiễn Hạ Hàm Mạt mà không chút động tính nào, cũng không nói lời nào ở sân bay.
Cô ấy có lẽ là người nghệ sĩ duy nhát trong làng giải trí bị chủ cũ hãm hại đến thảm hại thế này, không truy cứu gì hết, ngay lập tức rời đi trong sự buồn bã.
Lần này……Tại sao Đường Ninh không xuất chiêu theo lẽ thường?
Tất cả mọi người đều đang chờ cô nghĩ ra kế hoạch quan hệ công chúng đẹp không chê vào đâu được, không ngờ: rằng cô lại để Hạ Hàm Mạt rời đi, biến mất hoàn toàn khỏi làng giải trí.
Nhìn hình ảnh Hạ Hàm Mạt xuất ngoại, chị Long không khỏi có chút xót xa: “Em có chắc rằng chuyện này có thể thay đổi vận mệnh của cô ấy không?”
“Em không chắc, nhưng em chỉ biết rằng khi cô ấy xuất hiện trở lại trong mắt công chúng, chắc chắn mọi chuyện sẽ rất khác so với bây giờ!” Đường Ninh tự tin nói.
Tại sao cô ấy muốn Hạ Hàm Mạt ra đi như thế này chẳng qua là để lưu lại chút thiện cảm cuối cùng của công chúng dành cho Hạ Hàm Mạt.
“Hạ Hàm Mạt, chờ cô quay lại.”
Lúc này, cuộc thi của Tinh Lam bước vào giai đoạn ngày càng khốc liệt, chẳng máy chốc đã vào vòng chọn .
Sau đó, Đường Ninh đã sắp xếp cho Tinh Lam và La Sinh gặp nhau, dù sao thì họ đều là những nghệ sĩ của Cực Tinh, hoàn cảnh cũng tương tự, nên Tỉnh Lam và La Sinh tất yếu sẽ có sự cảm thông, tự nhiên họ sẽ giúp đỡ nhau trong mọi hoàn cảnh, bởi vì họ nhớ rằng họ là một nhóm, chia sẻ với nhau tất cả vinh quang và buồn tủi.
Cùng với độ hot của cuộc thi đang tăng dần, danh tiếng của Tinh Lam lại được nâng lên một tầm cao mới.
Quan trọng hơn, trên người cô ấy vẫn còn nguyên nhãn hiệu cô ấy là nghệ sĩ của Đường Ninh!
Bây giờ cái danh nghệ sĩ của Đường Ninh, đã có ấn tượng sâu đậm trong tâm trí mọi người rồi, tức là nhát định sẽ đổi đời.
Điều này sẽ khiến bao nhiêu người muốn dắn thân làm quân cờ của Đường Ninh và tìm kiếm một lối thoát mới trong làng giải trí.
Đêm khuya, ánh đèn của Khải Duyệt Đề Cảnh êm dịu.
Đường Ninh đã bận rộn cả một buổi chiều để chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn, chỉ đợi Mặc Đình về nhà là có thể được ăn thức ăn nóng hồi ngay lập tức.
Hai cậu bé đã biết đi đang chạy xung quanh trong phòng khách, Hạ Ngọc Linh đang giúp chăm sóc chúng.
Rất nhanh, Mặc Đình mở cửa vào nhà, ớn lạnh toàn thân, trai lớn Mặc Tự Thần lập tức lao vào vòng tay của Mặc Đình, trong khi Mặc Tử Hi, ngồi trên đất, ngây người nhìn anh trai đang làm nũng với cha.
Thấy vậy, Hạ Ngọc Linh không thể không nói với Mặc Đình: “Đừng nhất bên trọng nhất bên khinh đấy nhé……”
“Con biết rồi mẹ.” Nói xong, Mặc Đình đặt Tử Thần xuống, đi đến trước mặt Tử Hi, đang định ôm cậu bé, nhưng Mặc Tử Hi đã đẩy tay của Mặc Đình ra, như thể anh không thích kiểu quan tâm cần phải nhắc nhở này của Mặc Đình.
“Thằng nhóc này, bé tí mà đã biết giận rồi.” Hạ Ngọc Linh lắc đầu cười nói với Mặc Đình: “Mẹ về trước đây, ở đây giao cho con.”.
“Cảm ơn mẹ.” Mặc Đình gật đầu, đợi cho đến khi Hạ Ngọc Linh rời đi mới ngồi xổm trước mặt Mặc Tử Hi, nhìn kỹ cậu con trai nhỏ của mình.
Nói thế nào nhĩ? Mặc Tử Hi cư xử không giống một đứa trẻ, như là già trước tuổi, mới chuyện bé xé ra to như vậy, biết suy nghĩ của người lớn? Anh không tin.
“Tử Hi…… vừa rồi cha bế Tử Thần lên là vì sợ Tử Thần ngã, chứ không phải là thiên vị anh.”
Mặc Tử Hi nhìn Mặc Đình vài giây, sau đó đột nhiên ôm lấy bắp chân của Mặc Đình, dụi mặt vào quần anh.
Mặc Đình ngạc nhiên.