Chương : Đôi Vợ Chồng Bát Khả Chiến Bại
Bởi vì địa vị như hiện giờ không giống nhau, nên Mặc Đình cũng không thể đi cùng với Đường Ninh ở lối vào sân bay, cho dù thời tiết cực kỳ nắng nóng thế này Đường Ninh cũng tự quấn người mình lại thật kín kế, nhưng trước khi xuống xe vẫn bị Mặc Đình xoa đầu, dặn dò cẩn thận: “Sân bay có fan hâm mộ, bị chụp được sẽ gây nhiều phiền phức cho em, anh đợi em ở khoang hạng nhất, hiện giờ em đang ở giai đoạn thăng hoa của sự nghiệp, không thể có bắt kỳ bê bối nào được.”
Đường Ninh ngước mắt nhìn Mặc Đình, trong đáy mắt hiện ra một tia áy náy, cô rõ ràng là vợ của Mặc Đình, thế nhưng lại không thể công khai xuất hiện cùng nhau ở nơi công cộng, thậm chí có lúc phải giả vờ như người lạ, thế nhưng cô cũng hiểu rõ Mặc Đình không muốn cô thận trọng từng bước từng bước đi đến thành tựu như ngày hôm nay, khi quay đầu lại chỉ thành hư vô.
Nghĩ đến đây, Đường Ninh mỉm cười nhẹ nhõm, ngón tay đan vào nhau với tay Mặc Đình: “Đợi em… đợi em đạt đến độ cao có thể sánh vai cùng với anh, em sẽ đích thân nói với tất cả mọi người, chúng ta là vợ chồng, đôi vợ chồng bát khả chiến bại.”
Mặc Đình câu cổ cô lại đặt lên môi cô một nụ hôn, đôi mắt lấp lánh lên giống như cả một biển sao trời mênh mông: “Đi đi…”
Sự thật thì Mặc Đình rất muốn giấu Đường Ninh đi, chỉ muốn để cô ở trong gia đình đó của bọn họ, chỉ có anh mới có thể chạm vào vẻ đẹp ấy của Đường Ninh, thế nhưng, trời sinh Đường Ninh đã thuộc về sàn diễn chữ T, bất kể ai là đi chăng nữa cũng không thể nào chống lại nổi ánh hào quang của siêu sao, vì vậy việc đưa Đường Ninh đến được đỉnh cao cũng giống như là nhiệm vụ và cả sứ mệnh của anh vậy…
Loại tâm trạng đó… thật sự là rất bất lực, nhưng cũng rất phấn khởi.
Đường Ninh bước xuống từ chiếc Lincoln, sau đó đổi sang một chiếc xe cao cấp khác, đi thằng đến sân bay cùng với chị Long và Lâm Vi, bởi vì độ hot bùng nỗ của trào lưu Châu Á, sân bay chắc chắn sẽ không yên lặng giống như lúc Đường Ninh mới đến Mỹ như thế được, vì vậy Mặc Đình đã đặc biệt sắp xếp người vệ sĩ đi theo cô.
“A… Đó chính là Đường Ninh…”
Trước vỉa hè của sân bay đã liên tục vang lên không ngừng những tiếng hò hét.
Bước chân của Đường Ninh bắt giác gia tăng, hơn nữa trong lòng lại đầy cảm thán, những người này sao có thể tinh mắt