Chương :
“Thật đáy… Đạo diễn.”
“Đừng nói nhảm nữa, Đường Ninh chuẩn bị bắt đầu.”
Đường Ninh gật đầu, sau đó ngay lập tức hoán đổi vai diễn của mình và Hứa Hân, chỉ thấy cô đã trở thành cô em gái đa nghỉ, chỉ có chút biến động nhỏ là cơ thể liền căng chặt.
Hứa Hân đã bị biểu hiện của Đường Ninh làm cho khiếp Sợ, bởi vì cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng Đường Ninh sẽ có thể nhập vai phim ngay lập tức khi diễn vai của mình.
Điều quan trọng nhất là Đường Ninh thực hiện bộ dạng khiếp sợ, phòng bị, sợ hãi nhưng buộc phải làm vậy ở đúng lúc đúng chỗ, đặc biệt là khi cô giơ viên đá ở đoạn cuối. Mặc dù cô không thực sự đánh người, nhưng cô đã khiến Hứa Hân sợ hãi đến nỗi phải hét lên, hai chân mềm nhũn.
“Rất tốt!” Đạo diễn tán thưởng: “Đường Ninh, cô đúng là kỳ tài diễn xuất.”
Đường Ninh cười nhẹ với đạo diễn, sau đó thay đổi trở lại dáng vẻ của chính mình, nhưng Hứa Hân đã rất sợ hãi…
“Hứa Hân, cô còn nhớ diễn làm sao không?”
Hứa Hân lúc này chỉ biết vỗ ngực tự xoa dịu mình, còn đâu có nghe thấy đạo diễn nói gì?
“Quên đi, trước tiên nghỉ ngơi một chút, Đường Ninh cũng mệt.”
Hứa Hân không thể cử động chút nào cho đến khi trợ lý của cô ta bước tới giúp đỡ, trong khi Lâm Thiển đi đến bên cạnh Đường Ninh, vừa giúp cô vừa hỏi Đường Ninh: “Chị Ninh, sao lại ra tay dạy cô ta thế?”
“Lời nói ô uế!” Đường Ninh chỉ dùng hai từ để tóm tắt đè nghị của Hứa Hân một cách trọn vẹn.
“Nhưng nếu lát nữa cô ta cũng đối xử với chị như vậy thì sao đây?”
“Trên phim trường, cô ta không có chút cơ hội nào bắt nạt chị…” Đường Ninh tự tin nói: “Bao gồm cả mối thù rơi xuống giếng, chị nhất định sẽ cùng lúc trả lại hét.”
Lúc trước luôn muốn tìm ra kẻ thủ phạm là ai. Đó là vì Hứa Hân còn chưa lộ mặt thật. Giờ người ta chủ động đưa đến tận cửa. Nếu không biết là ai thì thật đáng tiếc cho chỉ số IQ của Đường Ninh. Trên phim trường này còn ai chơi chiêu trò như Hứa Hân?
Lâm Thiển không nói, nhưng âm thầm gật đầu.
Bởi vì cô ấy biết rằng trong giới giải trí này, thực sự có rất nhiều người giống như Hứa Hân.
Mà Đường Ninh chỉ gặp phải một trong số họ.
Sau khi Hứa Hân bị Đường Ninh làm cho sợ hãi, lúc bắt đầu quay phim, cô ta khá kiêng kị Đường Ninh, tuy nhiên chỉ cần vừa nghĩ đến nhân vật ra tay đánh người thực ra là cô ta, thì trong lòng cô ta lại có một chút vui mừng thầm kín. Bởi vì đó là lời nhắc nhở của Đường Ninh cho nên cô ta có thể diễn như vậy!
Vì vậy, cô ta hoàn toàn làm theo cách diễn xuất của Đường Ninh, giống như một con chim sợ hãi cung tên, dùng đạo cụ đập vào đầu Đường Ninh, đương nhiên không hề cảm thấy đau, nhưng cô ta vẫn rất dùng lực.
Lúc này, thay vì ngất xỉu thì Đường Ninh hoàn toàn tỉnh táo, nhìn thấy vai diễn của Hứa Hân muốn giết cô nên đã lao tới án Hứa Hân một cách nặng nề trên mặt đất.
“Tốt lắm, sức bật của Đường Ninh thực sự rất rốt.”
Vào lúc này, Hứa Hân mới nhận ra rằng đây là cái bẫy của Đường Ninh. Đường Ninh đã có tình dụ cô ta diễn như thế…
Mà khát vọng dạy dỗ Đường Ninh của cô ta mạnh mẽ đến mức quên rằng người phụ nữ điên rồ do Đường Ninh thủ vai sẽ phản ứng như vậy tiếp theo.
“Đường Ninh, chị thật bỉ ổi.”
Đường Ninh không nói gì mà chống tay đứng lên.
Bỉ ổi?
“Đường Ninh, cô thực sự cần hướng dẫn Hứa Hân nhiều, dạy cô ta nhiều hơn khi có thời gian…”
Tôi sẽ dạy thưa đạo diễn.” Đường Ninh cười đáp.
Chỉ là thay vì dạy cô ta diễn xuất, cô sẽ dạy cô ta làm người.
Lúc quay xong cảnh phim ngày hôm nay cũng đã chín giờ đêm, Lâm Thiển bảo vệ Đường Ninh trở về phòng, nhưng giữa chừng lại đụng phải Hứa Hân, nên nói là Hứa Hân cố tình đuổi theo cô.
“Đường Ninh, chị có phải muốn tôi vạch trần bê bối của chị?”
Đường Ninh vốn đã rất mệt, nên cô không có suy nghĩ sẽ đối phó với Hứa Hân. Lâm Thiển rất hiểu tâm tình của cô, vì vậy cô ấy ra hiệu Đường Ninh về phòng trước, để cô ấy ở đây lo liệu.