Chương :
Mặc Đình đặt dao nĩa trong tay xuống, dùng khăn giấy lau nước sốt trên khóe miệng Đường Ninh, có chút cưng chiều: “Em nói cho anh biết? Em biết không, anh chưa bao giờ từ chối eml”
Tuy nhiên, Đường Ninh lắc đầu, ánh mắt kiên định: “Em sẽ nói với anh sau khi quay xong “Người sống sót.”
“Được, vậy anh sẽ đợi.” Mặc Đình sờ sờ mái tóc dài của Đường Ninh, vẫn coi Đường Ninh là viên ngọc sáng nhất trong lòng bàn tay, cho dù hiện tại hai người đã có hai con trai.
Đạo diễn đã cân nhắc rất kỹ và quyết định dùng biện pháp áp lực cao để tạm thời trần áp Hứa Hân.
Vì vậy, anh ta đã gọi điện cho biên kịch, hai người đã trò chuyện rất lâu lúc nửa đêm, cuối cùng thì anh ta cũng đạt được thứ mà mình muốn.
Nhưng đêm đó, Hứa Hân cảm thấy từng phút từng giây ở trong đoàn phim đều rất buồn.
Bởi vì cô ta thực sự coi Mặc Đình là một người đàn ông lạ, tưởng rằng Đường Ninh ngoại tình, còn định dùng cách đó uy hiếp cô ấy.
Chỉ nghĩ đến đây thôi cũng đã cảm thấy ớn lạnh rồi, không biết trong lòng Đường Ninh đang có dự định gì.
Nửa đêm, Mặc Đình đưa Đường Ninh về khách sạn, nói Lâm Thiển chăm sóc cô cho tốt. Chỉ sau khi Mặc Đình rời đi, Lâm Thiển mới nói với Đường Ninh: “Bây giờ Hứa Hân đang ở bên cạnh hồ bơi của khách sạn muốn chết, chị có muốn đi gặp cô ta không? Cô ta luôn miệng xin chị tha thứ.”
Cô ta nói chuyện này ra rồi sao?” Đường Ninh nhíu mày.
“Chuyện từ miệng cô ta người ngoài chỉ nghĩ rằng Hứa Hân nhìn thấy bóng lưng của chủ tịch Mặc, rồi hiểu lầm chị, không có gì khác cả, chuyện này là bình thường.
Nhưng cô ta cứ khóc lóc mãi, đòi treo cỗ tự tự, lại còn than khổ, những người không biết còn nghĩ rằng chị vì chuyện đó mà bắt nạt cô ta mới dẫn đến cô ta sợ hãi như vậy.”
“Loại náo nhiệt này chị không muốn đi góp vui đâu, không muốn lãng phí thời gian với cô ta nữa.” Đường Ninh vừa cởi áo khoác vừa trả lời Lâm Thiển: “Cứ để cô ta diễn đi.”
Lâm Thiển cười, gật đầu nói: “Vậy chị nghỉ ngơi đi, em về phòng đây.”
Đường Ninh ra hiệu cho cô ấy quay về phòng, nhưng lúc này điện thoại của Lâm Thiển vang lên, Lâm Thiển chỉ liếc nhìn người gọi tới, cũng không thèm để ý, xem ra là tin nhắn của Quyền Tử Dạ gửi tới.
“Nếu đã là người không muốn để ý tới, sao còn để anh ta có thể tìm thấy chứ?
Điều này chứng tỏ trong lòng Lâm Thiển có đối phương, chứ không phải là không quan tâm chút nào.
“Chị Ninh…”
“Được rồi, chị không quản chuyện riêng của em.” Nói xong, Đường Ninh đi vào phòng tắm.
Lâm Thiển quay về phòng, mặc cho Hứa Hân hành hạ mình bên bể bơi, có người tới xem kịch hay tiến lên hỏi nguyên nhân. Nhưng sau khi biết được Đường Ninh không đến, trong lòng họ đã hiểu được rồi. % là diễn viên tuyên này muốn kiếm thêm đất diễn cho mình, vậy thì lời nói từ miệng cô ta cũng không có ý nghĩa gì cả.
Hứa Hân một mình dày vỏ đến nửa đêm, thực ra, cô ta cũng muốn xem thái độ của đạo diễn đối với mình như thế nào, dĩ nhiên đối phương chỉ coi cô ta là như một con chính hiệu mà thôi.
Hứa Hân run lên vì lạnh, nhưng chẳng một ai để ý đến cô ta, cuối cùng chỉ có thể trở về phòng, không thể để mọi người xem chuyện cười được nữa.
Hôm sau, Hứa Hân bước vào phim trường, cô ta cảm thầy.
ánh mắt kỳ lạ của staff liền ưỡn ngực bước đi.
Cô ta cũng không làm gì sai…
“Hứa Hân…” Đạo diễn thấy người đã xuất hiện liền đưa tư liệu đã chuẩn bị sẵn cho cô ta: “Đây là kịch bản mới mà biên kịch cho người gửi tới sáng sớm nay, cảnh quay của cô và Đường Ninh đều thay đổi rồi, cô xem đi.”
Hứa Hân nhận kịch bản và xem qua một lượt, chỉ thấy vai diễn vốn được sống đến cuối cùng lại đổi thành sau khi tìm được chị gái, liền vì Đường Ninh mà hy sinh vinh quang, phần lớn cảnh quay đã bị cắt bỏ.
“Đạo diễn…” Hứa Hân có chút không phục muốn tìm đạo diễn tranh luận, nhưng đạo diễn chỉ cười rồi nói với Hứa Hâm.
“Đây là quyết định của biên kịch, tôi cũng không còn cách nào khác. Thực ra như vậy cũng tốt, bởi vì tôi có một đoàn quen đang chuẩn bị, vốn muốn giới thiệu cô qua đó, nhưng cô trước đây không có lịch trình, bây giờ lại vừa hay.” Đạo diễn dùng thủ đoạn quen thuộc của mình để lấp liêm.
Chưa kể đến đoàn phim còn đang chuẩn bị, coi như đã chuẩn bị xong rồi, đạo diễn giới thiệu cô ta qua đó, đối phương chưa chắc đã tiếp nhận.