Chương :
Nói xong, Mặc Đình lập tức gọi cho Lục Triệt: “Báo cảnh sát ngay lập tức, thành thật nói rõ tình hình với hpj.”
“Nhưng báo chí nhất định sẽ viết rất khó coi.”
“Sợ cái gì chứ?”
“Tôi hiểu rồi, chủ tịch.” Lục Triệt cất máy, chuyển hướng đến đồn cảnh sát, đương nhiên có sự can thiệp của cảnh sát, bản chát của chuyện này đã khác rồi.
Lời đồn bên ngoài đã rất khó nghe rồi, nhưng lúc này Hứa Hân chết rồi…
Chết rồi…
Hơn nữa lúc chết, còn mắng Đường Ninh không phải là người tốt!
“Trời ơi, Đường Ninh phải làm chuyện độc ác đến thế nào mới khiến Hứa Hân ra nông nỗi này chứ?”
“Nghe nói trước đây ở trong đoàn phim, Hứa Hân từng lớn tiếng uy hiếp Đường Ninh.”
“Thù hận giữa hai người họ sâu đậm đến mức nào chứ?
Đường Ninh lại có thể bức chết Hứa Hân.”
“Lầu trên nói bức chết có vẻ quá nghiêm trọng rồi đó?
Đang yên đang lành Đường Ninh lại đi bức chết một diễn viên tuyến làm gì? Cô ấy cũng chẳng rảnh rỗi gì cho cam.”
“Đây không gọi là bức chết thì cái nào mới gọi là bức chết? Đường Ninh sắp thảm rồi.”
Tò mò giữa hai người đó, rốt cuộc có ân oán gì.”
“Tò mò +”
“Cảm giác lần này Đường Ninh bị rắc rối đeo bám rồi.”
“Trời ơi, đừng như vậy, chuyện này xin đừng liên quan đến Đường Ninh.”
Hôm qua thì tai nạn xe, hôm nay thì tự sát, hai chuyện này chồng lên nhau thì tình hình còn nghiêm trọng hơn.
Sau đó, Hải Thụy đưa ra thông báo, đầu tiên là thông báo tình hình của Đường Ninh, sức khỏe không có gì nghiêm trọng, sau đó giải thích với công chúng: “Về Hứa Hân và Đường Ninh, chúng tôi sẽ chỉnh lý lại thông tin chỉ tiết sau và đưa sự thật ra trước công chúng.”
Đây phù hợp với tác phong quen thuộc của Đường Ninh, miễn là cô có thể làm rõ ràng, cô dường như không muốn thêu dệt những lời nói dối để bản vệ lợi ích và hình tượng của bản thân. Mặc dù lần này cô cảm thấy chuyện của cô và Hứa Hân rất khó để gạt bỏ sạch sẽ.
Hơn nữa, cô chưa từng nghĩ sẽ gạt bỏ.
Cô chỉ muốn trả lại sự thật mà thôi.
“Cái gì mà chỉnh lý sau, chẳng qua là đang bịa chuyện đúng không? Một mạng người mắt rồi, Đường Ninh còn không định xuất hiện nói rõ ràng à, đây là muốn thoái thác sao?”
“Đúng vậy, còn để Hải Thụy ra mặt xử lý, lần này e rằng không xong rồi.”
Sức phản bác ở bên ngoài đúng như Mặc Đình tưởng tượng, nhưng, cho dù tình hình có xấu đến mức nào thì cũng là lựa chọn của Đường Ninh. Người làm chồng như anh thì phải bảo vệ đến cùng, bởi vì anh biết rằng nếu Đường Ninh không giải thích chuyện này rõ ràng, nút thắt này sẽ mãi mãi ở trong lòng cô, sau này cô cũng không còn cách nào tiếp tục đóng phim nữa.
“Nếu từ nay em không đóng phim nữa, em sẽ ở nhà chăm sóc anh và con, anh thấy thế nào?”
Nhìn thấy nụ cười có phần miễn cưỡng của Đường Ninh, trái tim Mặc Đình nhói đau: “Chỉ cần em vui vẻ, nhưng anh nhất định phải làm rõ chuyện này cho em.”
E rằng, nó không dễ dàng như vậy.
Cái chết là sự giải thoát đối với Hứa Hâm, nhưng trong mắt người khác cô ta đang lấy mạng sống của mình ra để nói với mọi người, Đường Ninh không phải người tốt, dấu ấn này sẽ sâu đậm đến mức đủ đẻ lật đồ tất cả hình tượng mà Đường Ninh đã gây dựng trước đây.
Đây là trở ngại khó khăn nhất mà Đường Ninh gặp phải.
Vì cho dù có giải thích thế nào cũng không thẻ tẩy trắng được.