Khát Vọng Trỗi Dậy

chương 103: thương thủ ma năng (phần 1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

[Làm tốt lắm.]

Gula nói bằng giọng lạc quan hiếm thấy.

[Con không chỉ ngăn chặn kế hoạch của lũ Ký sinh trùng, mà còn giáng cho chúng một đòn nặng nề. Ngay cả Nữ hoàng của chúng cũng nổi điên vì chuyện này”.

Nghe có vẻ như Bà ấy đang khen ngợi Seol. Để xác nhận điều này, Seol Jihu cúi đầu xuống và ngay lập tức cảm thấy một cái chạm nhẹ nhàng vuốt tóc anh. Có phải đó là bàn tay của một nữ thần? Cậu thực sự thích sự ấm áp của nó.

[Làm tốt lắm. Con đã giúp chúng ta có thêm rất nhiều thời gian.]

‘Thời gian?’

[Phải, sự kiện này sẽ trở thành mắt xích quan trọng để thay đổi dòng chảy của số phận trong tương lai.]

Cậu rất vui khi được khen ngợi, nhưng lại thấy đau đầu vì những lời nói đầy ẩn ý của nữ thần.

“Thưa Nữ thần, xin lỗi nếu con làm Người phật ý, nhưng Người có thể thẳng thắn hơn một chút không?”

[Ý con là sao?]

“Thì Người nói thẳng ra cho con biết đi. Lúc nào Người cũng nói vòng vo, con cảm giác như mình giống vịt nghe sấm vậy”.

[…]

“Ai? Làm gì? Khi nào? Ở đâu? Tại sao? Làm ơn giải thích mọi thứ chi tiết một chút, còn nếu không thì, đừng nói nữa còn hơn”.

Câu hỏi táo bạo của Seol khiến bàn tay dịu dàng của Gula biến mất, thay vào đó là một cái cốc đầu. Như kiểu, nữ thần đang suy ngẫm: “Ta nên làm gì với đứa trẻ lắm điều này?”

[Ta đã nói với con rồi mà? Thiên cơ bất khả lộ. Tiết lộ bí mật của tương lai, sẽ ảnh hưởng lớn đến luật nhân quả.]

“Tại sao phải quan tâm đến luật nhân quả? Không phải Người là một vị thần quyền năng ư?”

[Tất nhiên là phải quan tâm rồi. Luật nhân quả là căn nguyên của vũ trụ, dù con có can thiệp vào “nguyên nhân” để điều chỉnh mọi thứ theo ý mình, thì luật nhân quả sẽ luôn cân bằng lại.]

Giọng nói dịu dàng và an ủi tiếp tục vỗ về Seol.

[Luật nhân quả luôn công bằng. Với con, với ta, với tất cả.]

“Ý của Người là, nếu can thiệp thô bạo vào “nguyên nhân” để mang lại “kết quả” thuận lợi, thì kẻ dịch cũng sẽ nhận được một vận may để điều chỉnh lại mọi thứ?”

[Đúng vậy. Và nếu chúng ta không cẩn thận, nó có thể vô hiệu hóa mọi thứ chúng ta đã làm từ trước cho đến bây giờ.]

“Nếu vậy, có lẽ con không nên làm phiền Người thêm nữa”.

Seol Jihu lặng lẽ cúi đầu. Gula hẳn đã cảm thấy ái ngại khi nhìn vẻ mặt chán nản của cậu. Giọng bà lại vang lên.

[Không phải là ta không muốn nói cho con. Rất may là “thời vận” của chúng ta đang trở nên tươi sáng hơn, vì vậy trong thời gian này, hãy kiên nhẫn và tập trung tiến bộ. Đừng quá nôn nóng, điều đó chẳng khác gì chạy trước mũi xe ngựa vậy.]

Seol Jihu cảm thấy băn khoăn khi Nữ thần nói về Luật nhân quả, nhưng sau khi Gula giải thích, cậu quyết định không hỏi thêm nữa.

Giọng điệu nghiêm túc của Gula, khiến cậu cảm thấy mình không nên cứng đầu thêm nữa. Mặc dù sự tò mò của Seol chưa được thỏa mãn, nhưng cậu quyết định chuyển sang vấn đề khác.

Việc lên cấp của Seol suôn sẻ đúng như những gì cậu ta mong đợi. Khi tham gia vào nhiệm vụ giải cứu, cậu đã tích lũy được khá nhiều kinh nghiệm và điểm đóng góp. Ngay cả việc cậu đưa Teresa sống sót trở về cũng mang lại thành quả lớn lao.

[Nhân danh Gula, ta ban tặng cho Seol Jihu danh hiệu Thương thủ Ma năng cấp ! Ta mong đợi những chiến công tuyệt vời từ con, Thương thủ mang nghề nghiệp độc nhất này!!]

‘Gì cơ?’

Seol Jihu nhanh chóng ngẩng đầu lên, sự phấn khích của cậu biến mất và khuôn mặt cậu chuyển sang vẻ kinh hoàng.

[Chuyện gì vậy?]

“T-Tên của cái nghề này…”

[Thương thủ ma năng.]

Hàm Seol Jihu như rớt xuống sàn khi cậu nghe câu trả lời của Gula, và sau đó cậu gục đầu vì thất vọng.

“Khủng khiếp! Quá khủng khiếp!”

[?]

“Thương thủ ma năng là cái quái gì cơ chứ???”

[Ý con là gì?]

“Ý con là, Người có cái tên nào ngầu hơn không? Con không thể nói với mọi người về nghề nghiệp của mình, nghe nó ngu dễ sợ!”

[Thằng nhóc này.]

Seol Jihu cảm thấy bàn tay Gula đặt lên đầu mình trở nên nặng nề hơn. Cậu nhanh chóng đổi chủ đề trước khi bị đánh.

“Nữ thần, con muốn hỏi thêm…”

[Nói đi.]

“Người có thể mở thêm nhánh bên phải của Cửu nhãn không?”

[Còn xa.]

Đúng như Seol dự đoán, Gula từ chối thẳng thừng. Seol Jihu đang xoa hai bàn tay với một nụ cười van nài, nhưng ngay khi nghe câu trả lời của Gula, cậu xị mặt ra.

[Đừng mơ hồ. Ba màu của phía bên phải được gắn với nhau và cần được đánh thức đồng thời. Ta đã nói với con rồi, việc này cần một lượng lớn điểm đóng góp.]

Nghe câu trả lời này, Seol Jihu càu nhàu

“Người là một nữ thần mừ… sao lại keo kiệt dữ vậy?? Ít nhất, Người có thể thay đổi tên Nghề nghiệp của con được không? Tên với chả tuổi!”

[Vô lễ!]

BỐP

Và cuối cùng, Seol đã bị cốc đầu.

‘Ui da!’

Seol Jihu xoa đầu và khịt mũi.

‘Chờ mà xem!’

Seol được nghe kể rằng, Luxuria – nữ thần sắc dục, giống như một người chị tốt bụng, sẽ dành cho tín đồ của mình những cái ôm ấm áp. Hơn nữa, giọng nói của Nữ thần có vẻ rất gợi cảm.

Seol Jihu thề rằng lần tới, cậu sẽ thử đến đền thờ của Luxuria.

[Haizzz.]

Trong khi Gula thở dài như thất vọng, Seol Jihu kiểm tra những kỹ năng của mình. Thương Mana có thể phát triển thành ‘Thương Mana Cao cấp, nhưng Seol quyết định sẽ tự học kỹ năng này.

Ngoài ra còn có Aura, kỹ năng giúp khuếch đại sức mạnh và khả năng xuyên phá của ngọn thương. Nghĩ về việc cậu học được kỹ năng này chỉ sau vài ngày tập luyện cùng Jang Maldong, Seol rùng mình. Đó là một kỹ năng hiếm của những Chiến binh Cấp .

Ông già Maldong chỉ cố gắng giúp Seol cụ thể hóa mana của mình. Nhưng ông lão không ngờ rằng, Seol sở hữu lượng mana cao bất thường, thậm chí ngang với những người Xếp hạng cao. Kết hợp với sự hỗ trợ của Nước mắt Tiên nữ và Luân chuyển Mana, Seol đã học được Aura ngay từ cấp .

Trước mắt Seol chỉ còn lại Tốc Biến. Một kỹ năng nghe khá ảo diệu.

Xét theo tên gọi, đây chắc chắn là một loại kỹ thuật di chuyển. Seol cảm giác như mình đã từng đọc thấy kỹ thuật này trong mấy bộ tiểu thuyết võ thuật. Một vẻ lo lắng hiện lên trên khuôn mặt Seol.

Cậu ta rõ ràng đang nghĩ, “Sao mình lại phải học cái này?”

[Ngươi đang lo lắng à?]

“Không, chỉ là…”

Seol Jihu lắc đầu, nhưng khi nhận ra rằng Gula có thể đọc được suy nghĩ của mình, cậu mỉm cười yếu ớt.

[Fufu, ngươi lo lắng quá đà rồi.]

[Lo lắng quá đà?]

[Không cần nghĩ ngợi quá nhiều về những gì sắp xảy ra. Miễn con đừng chạy trốn hoặc không làm gì cả. Bức tranh toàn cảnh sẽ sớm hiện ra thôi]

“Aiii, Người lại nói mấy chuyện khó hiểu rồi”.

[Ý ta là, mọi mảnh ghép đang dần đi vào quỹ đạo. Vì vậy, hãy kiên nhẫn và chờ đợi.]

Seol không biết Gula có ý gì bởi Nữ thần liên tục nói những từ ngữ khó hiểu. Nhưng tóm lại, dường như đây là một tin tốt.

Seol Jihu gật đầu. Cứ ở đây khéo cậu lại bị cốc đầu. Quan trọng hơn, tâm trí cậu hiện đang tràn ngập những suy nghĩ về Tốc biến.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio