Khát Vọng Trỗi Dậy

chương 75: tuyệt vọng và điên cuồng (phần 1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Seol Jihu nhanh chóng che miệng Chohong lại.

“Hey! Để tôi chửi cho bọn nó một trận! Cậu…!”

“Dừng lại. Việc cần làm bây giờ là hợp tác để đánh bại thứ đó. Cô định chịu chết ở đây à?”

Seol Jihu quở trách cô bằng một giọng sắc sảo. Cô nghiến răng.

“…Chết tiệt!”

Cuối cùng, cô nhặt cây chùy của mình và bắt đầu lầm rầm tụng kinh. Seol hiểu được nguồn gốc cơn tức giận của Chohong, nhưng không có thời gian để đánh mất đi sự bình tĩnh. Ngay bây giờ, lối thoát của họ đã bị chặn, họ phải tập trung chiến đấu để thoát khỏi nơi này. Seol Jihu nhanh chóng ra lệnh.

“Veronika!”

“Hơ… Dạ sếp!”

“Hãy tiếp tục bắn tên vào cơ thể Quái Ổ và đánh lạc hướng nó. Gierszal, bảo vệ Maria dù có bất cứ chuyện gì xảy ra.”

Khuôn mặt của Gierszal đã tái mét nhưng anh ta vẫn đứng trước Maria, chiếc khiên giương lên sẵn sàng.

“Chohong? Mikhail và tôi sẽ quấy rối thứ đó từ trái và phải, vì vậy cô hãy…”

“Cậu muốn tôi xông thẳng vào đó và phá hủy cơ thể chính, phải không?”

Riêng trong lĩnh vực chiến đấu thì Chohong cực kỳ nhanh chí. Cô nhấc cây chùy đang phát ra ánh sáng trắng nóng hổi và gật đầu.

“Sẽ không dễ dàng gì, nhưng tôi sẽ thử”.

Vụt

Vụt

Vụt

Ba chiến binh lao về phía trước theo ba hướng khác nhau. Các xúc tu vồ lấy họ, như thể chúng đã chờ sẵn và chỉ đợi họ bước ra khỏi hàng rào ma thuật.

Chát

Vút

Seol nhanh chóng hiểu lý do vì sao Chohong lại sợ hãi đến thế. Sức mạnh của mỗi xúc tu cũng cực kỳ đáng sợ. Dù chưa xúc tu nào chạm vào cơ thể Seol, nhưng cậu ta cảm thấy như những lưỡi dao gió đang chém vào da mình.

Seol nhận ra rằng chỉ cần va chạm với những xúc tu khủng bố kia, toàn bộ cơ thể cậu ta sẽ bị cắt làm đôi hoặc cậu ta sẽ bị ném vào vách tường ở xa và cuối cùng trở thành một miếng thịt bầm dập.

Kwang!

Seol Jihu vội nhảy đi để trốn tránh cái xúc tu. Nó để lại một miệng hố lớn trên sàn và bị kẹt lại ở đó. Tranh thủ cơ hội này, Seol vung cây thương lên và đâm xuống.

Xoẹt!

Cảm giác cắt xuyên qua một tảng thịt khổng lồ truyền đến tay Seol. Trước sức mạnh ma thuật băng giá của cây thương, cái xúc tu to lớn đã bị tách ra làm đôi. Mảnh xúc tu bị chặt đứt quằn quại dữ dội như cái đuôi của một con tắc kè.

Seol nhìn kỹ, xác nhận một lớp băng đang hình thành trên bề mặt vết cắt và nắm chặt cây thương của mình.

‘Tuyệt! Quái Ổ không có khả năng đặc biệt nào khác so với lũ dị nhân.’

Nếu họ có thể loại bỏ những xúc tu này, chắc chắn họ sẽ có cơ hội.

‘Chỉ cần tập trung né tránh các xúc tu và kiên nhẫn chặt đứt từng cái một, chúng ta sẽ…’

Như thể chế nhạo dòng suy nghĩ của Seol, hàng tá xúc tu khác lao về phía cậu ta, và Seol chỉ có thể phóng người né gấp. Cậu cảm thấy lạnh người. Quái Ổ đang phải chia các xúc tu của nó thành ba hướng khác nhau, nhưng vẫn có hàng chục xúc tu đuổi theo cậu

Kwang, kwang !!

Những cái xúc tu va đập vào nền đá, tạo ra tiếng ồn đinh tai nhức óc. Mặt đất dưới chân Seol run rẩy không ngừng. Seol Jihu đưa mắt tìm kiếm xúc tu gần nhất. Cậu cố gắng hất nó ra, nhưng con quái thú không dễ dàng buông tha cậu như thế. Một loạt xúc tu khác bất ngờ trườn qua đám mây bụi và đột ngột trút xuống người cậu ta.

Seol Jihu bị bất ngờ và cố gắng rút lui, nhưng những xúc tu đột nhiên dừng lại đột ngột giữa không trung.

Rắc

Rắc

Chúng vặn vẹo nhưng vẫn không thể nhúc nhích, như thể có thứ gì đó đang giữ chúng lại. Seol Jihu không cần lâu để nhận ra rằng Maria đang chăm sóc mình.

Seol vội vung ngọn thương, vừa gạt vừa chém đứt ba xúc tu đang lơ lửng trên không trung. Cậu hy vọng rằng khi các xúc tu bị tiêu diệt, Maria sẽ cảm thấy bớt áp lực. Thậm chí, cậu định thừa thắng xông lên cắt nốt vài xúc tu bên dưới, nên đã nhoài người lao tới những xúc tu run rẩy trên mặt đất..

Thật không may, lòng tham của Seol đã đưa cậu vào hiểm cảnh. Maria không đủ sức phong tỏa các xúc tu lâu hơn nữa, cô buộc phải hóa giải phép Ràng buộc và Xiềng xích sớm hơn nhiều so với dự kiến của Seol.

Khoảnh khắc những thứ đó được tự do, Seol Jihu cảm thấy thứ gì đó quét vào mắt cá chân mình. Tầm nhìn của cậu đột nhiên xoay độ, Seol bị hất văng và cậu nhìn thấy một xúc tu vừa quét trên mặt đất, y như một võ sĩ dùng đòn gạt chân.

“Ahhhh.”

HUỴCH

Seol Jihu ngã nhào trên mặt đất. Cậu chưa kịp đứng dậy thì một xúc tu đã quấn quanh cánh tay. Seol vội vã vung cây thương theo phản xạ và may mắn thay, cậu ta đã kịp cắt đứt cái xúc tu để giải phóng cánh tay trái của mình.

Thế nhưng, ngay khi cậu định đứng lên…

Uwaaahh!

Cơn đau khủng khiếp từ mắt cá chân truyền đến. Cú đánh vừa nãy đã làm vỡ mắt cá chân của Seol. Không chỉ vậy, một xúc tu phồng lên rất lớn và nhắm thẳng vào mặt cậu ta. Chất lỏng màu xanh lục phun ra ào ạt về phía chàng trai đang kêu gào vì đau đớn.

Lux Luxu, Lu, Luxuria !!

Toàn bộ cơ thể anh lấp lánh trong ánh sáng rực rỡ. Chất lỏng màu xanh lá cây đổ ào lên nhưng không thể chạm vào da thịt cậu ta và trượt xuống đất.

XÈO

XÈOOOO

Mặt đất tan chảy ngay khi tiếp xúc với chất lỏng đó và khói trắng bốc lên nghi ngút. Hàm của Seol Jihu suýt rơi xuống sàn khi cậu cảm nhận được hơi ấm đột ngột tràn vào cơ thể. Cơn đau từ mắt cá chân biến mất, và sức sống bắt đầu lấp đầy thân thể cậu một lần nữa.

Tuy nhiên, Seol không có thời gian để nói lời cảm ơn. Chứng kiến một con mồi sắp chết bất ngờ lấy lại sức chiến đấu, điều đó khiến Quái Ổ vô cùng tức giận. Hàng chục xúc tu lao vun vút về phía cậu ta.

Seol Jihu ngay lập tức lùi lại và đưa mắt quan sát, xác nhận tình trạng của chiến trường.

Cậu không thể nhìn thấy Mikhail đang ở đâu, vì hướng đó đã bị cơ thể của Quái Ổ chặn lại. Còn Chohong, cô cũng đã rút lui giống như Seol và đang thở hổn hển không ngừng. Hàng chục xúc tu bị nghiền nát nằm la liệt trên mặt đất gần đó, như thể chứng minh nỗ lực chiến đấu của Chohong. Tuy nhiên, nét mặt của cô không hề tươi tỉnh chút nào. Trái lại, đó là biểu hiện của sự tuyệt vọng.

HỘC

HỘC

Ngay cả Maria cũng vậy. Cô đang thở hổn hển điên cuồng. Cô đã đổ mồ hôi quá nhiều đến nỗi những ngọn tóc vàng trở nên ẩm ướt và từng dòng nước chảy tong tong xuống vai áo.

Đó là là cái giá phải trả cho nỗ lực của cô suốt nãy giờ. Để cứu Seol Jihu, cô đã phải niệm ba phép thuật liên tiếp. Và thậm chí cô ấy còn phải trông nom ba người ở ba hướng khác nhau cùng một lúc, nghĩa là trong khoảng thời gian rất ngắn đó, Maria đã phải sử dụng gần mười phép thuật.

“Cậu làm ăn kiểu khỉ gió gì vậy??”

Ngay khi bắt gặp ánh mắt của Seol Jihu, Maria gào lên giận dữ.

Thành thật mà nói, những gì Seol đã làm vượt xa trình độ thông thường của một Chiến binh cấp .

Tất nhiên, Maria cũng nhận thức được điều đó. Nhưng cô không thể kìm chế được, bởi vì…

“Tôi sắp dùng hết cmn phép rồi đây này! Đánh đấm cho tử tế vào, đồ khốn!”

Thật vậy, cô ấy đã sử dụng toàn bộ các phép thuật đã chuẩn bị trước, nhưng Quái Ổ vẫn ngạo nghễ đứng đó. Mặc dù Seol và Chohong điên cuồng liều mạng chiến đấu, họ cũng chỉ triệt hạ được gần hai mươi xúc tu, nhưng vẫn còn hơn ba mươi xúc tu.

Wuuuooeuh!

Tức giận vì liên tục bị phá đám, Quái Ổ phát ra một tiếng gầm gừ kỳ lạ và u ám. Maria nao núng rùng mình. Cô có cảm giác như con quái vật đang nhìn thẳng vào mình.

“Ngăn nó lại mau!”

Chohong là người đầu tiên cảm nhận được sự thay đổi và hét lớn để cảnh báo cho những người khác biết. Ba chiến binh hoảng loạn và cùng lúc xông vào con quái vật, nhưng một trong những xúc tu vẫn vượt qua được sự ngăn cản của họ và phóng về phía trước với một tốc độ đáng sợ.

VÙ Ù

Maria định đọc một câu thần chú khác, nhưng cô nhận ra rằng đã quá muộn và nhanh chóng nấp ra đằng sau lưng Gierszal. Đúng lúc đó, xúc tu đột nhiên thay đổi quỹ đạo.

RẦM

Aahahk!

Trong chớp mắt, xúc tu đập vào sườn Veronika đang đứng cách họ không quá xa. Cung thủ đang đứng hỗ trợ Mikhail, bị bất ngờ trước tình huống đột ngột. Cô hét lên thảm thiết và bay vèo như một viên sỏi. Thân hình cô đâm sầm vào bức tường gần nhất; rơi bịch xuống và ngừng di chuyển.

“Chết tiệt! Veronikaaaaaaa !!”

Cô ngã xuống đất, máu tuôn ra. Mikhail kêu lên và với lấy cô. Do đó, anh ta mất tập trung trong một giây và một xúc tu khác đã tranh thủ cơ hội này, giáng một đòn cực mạnh vào lưng anh ta.

HỰ

Mikhail đổ gục xuống sàn như một cậy chuối, hoàn toàn mất ý thức.

“Con mẹ mày, thằng ngu!”

Maria tức giận, nhảy lên nhảy xuống, giậm chân xuống sàn và đẩy vào lưng Gierszal.

“Thằng này nữa, mày đang làm gì đấy?! Chạy ra và mang chúng về đây!”

Họ đã mất hai người trong phút chốc. Tuy nhiên, điều tuyệt vọng thực sự mà họ cần phải lo lắng là…

XÌ XÌ

XÌ XÌ

Keu-duk !! Keu-dududuk !!

Các xúc tu mà Chohong và Seol vất vả phá hủy, đang có dấu hiệu di chuyển trở lại. Bong bóng từ từ nổi lên từ những xúc tu Chohong đã nghiền nát, và các hạt băng rơi ra từ những vết chém của Seol Jihu. Tốc độ tái sinh của chúng rất chậm, nhưng điều đó có nghĩa là, sớm muộn chúng sẽ hồi phục lại chiến lực như lúc ban đầu.

‘Chúng ta nguy rồi.’

Seol Jihu nắm chặt cây thương của mình nhưng cảm thấy trái tim thắt lại. Dòng chảy của trận chiến đã dần ngả sang chiều hướng tồi tệ với họ.

Maria muốn hồi phục cho Veronika và Mikhail, nhưng khoảng cách hiện tại quá xa và họ vẫn trong tầm tấn công của Quái Ổ. Chohong và Seol thì không rảnh tay để đưa hai người đó trở về.

Vẫn còn Gierszal ở đây, nhưng nếu anh ta bước lên, thì Maria sẽ gặp nguy hiểm.

“Con mẹ mày! Bà mày không sao hết! Nhấc cái mông lên và mang chúng về đây !! Mày muốn chết à??”

Maria gào giận dữ và đá vào ống đồng Gierszal. Anh ta vẫn đứng đó như một bức tượng.

Cuối cùng, anh ta bước về phía trước một cách lưỡng lự, nhưng nước da của anh ta ngày càng xám xịt. Gierszal giơ chiếc khiên lên cao và bắt đầu chạy về phía trước.

Maria lẩm nhẩm tụng một câu thần chú mới định bảo hộ cho Gierszal, nhưng rồi, khuôn mặt cô nhanh chóng trở nên méo mó.

Thịch!

Gierszal đã nhảy qua Veronika.

Phải, anh ta đã nhảy qua thân hình bất động của Veronika. Anh ta thậm chí còn chạy qua chỗ Mikhail đang gục ngã. Gierszal tiếp tục chạy trối chết, thẳng hướng đến cửa hang.

“‘Ở lại đây có nghĩa là chết! Tôi xin lỗi!”

Nãy giờ anh ta đã cẩn thận theo dõi tình hình và đưa ra một lựa chọn nghiệt ngã nhưng quyết liệt. Khi thấy không còn hy vọng chiến thắng, Tanker này đã chọn cách chạy trốn trong khi sử dụng đồng đội của mình làm mồi nhử.

“Đcm thằng chó đẻ!”

Maria ngồi phịch xuống như thể cô không còn chút năng lượng nào để chửi rủa nữa. Chohong bật cười khúc khích.

Trong lúc tuyệt vọng trốn tránh các xúc tu, Seol Jihu cũng thấy Gierszal cong đít chạy trốn qua cửa hang đang mở. Không rõ có xúc tu nào đuổi theo anh ta hay không. Chắc chắn Quái Ổ không muốn cho ai trốn thoát, và nó sẽ không trơ mắt nhìn Gierszal thoát thân như vậy.

Dù sao đi nữa, chuyện Gierszal bỏ chạy là một cảnh tượng đáng buồn. Cổ nhân đã nói, tri diện bất tri tâm – đừng trông mặt mà bắt hình dong.

“Không ngờ hắn ta lại là người như vậy.” – Chohong làu bàu.

Cuối cùng, chỉ còn ba người đang đứng đối mặt với Quái Ổ.

Con quái vật không để lộ biểu cảm, nhưng dường như nó đang đắc thắng, vì nhịp tấn công của nó chậm lại. Sau khi tung một cú tát mạnh mẽ bằng xúc tu và hất văng Seol Jihu vào tường, Quái Ổ vẫn đứng đó và điều khiển các xúc tu của nó ngọ nguậy trong một điệu nhảy kinh tởm.

Bị mắc kẹt trong tình huống tuyệt vọng này, nhưng Chohong vẫn chưa bỏ cuộc. Bộ não cơ bắp của cô đã phân tích cơ hội của họ một cách nhanh chóng và khá chính xác.

Hiện tại, trận chiến đang dần ngã ngũ, và thời gian đang ủng hộ Quái Ổ.

Dù đã cố hết sức, họ cũng không thể tiêu diệt Quái Ổ, và mục tiêu lớn nhất bây giờ là chạy trốn. Thế nhưng, chuyện gì sẽ xảy ra nếu những xúc tu của nó hồi phục xong?

Chohong bất ngờ hét lên:

“Seol! Lùi lại một bước! Hãy mở to mắt quan sát và khi cơ hội tới, cho nó một cú kết liễu thật hoành tráng!”

Cùng với tiếng hét, Chohong đứng thẳng, dựng cây chùy của cô xuống mặt đất.

“Huh?”

Trán Maria nhăn lại. Cô thấy đôi môi của Chohong nhanh chóng nhấp nhô lên xuống. Như thể đang tụng kinh, cô ấy không lãng phí một giây nào và lẩm bẩm không ngừng.

Guuuoooo

Chẳng mấy chốc, những sợi tóc đen dài của cô bắt đầu bồng bềnh một lúc, và.

UỲNHHHHHHHH

Những tia sáng chói lòa đột nhiên bùng nổ từ dưới chân cô. Một lượng mana khủng bố bất ngờ bùng nổ từ thân thể Chohong, thế rồi toàn bộ căn phòng lớn cùng mái vòm bắt đầu rung lên. Nguồn năng lượng ma thuật tỏa ra lớn đến mức ngay cả Quái Ổ cũng nao núng và ngừng vũ điệu kinh tởm của nó lại. Thậm chí, nó còn thu các xúc tu lại như để phòng thủ, bỏ quên sự tồn tại của Mikhail và Veronika đang nằm trên sàn.

Wuooooo?

Vào lúc Quái Ổ hướng sự chú ý về phía cô, những tấm màn ánh sáng rực rỡ đã bao bọc hoàn toàn thân thể Chohong. Seol Jihu đã làm theo lời cô và đã rút lui đến một khoảng cách an toàn. Mắt Seol gần như rơi ra sau khi cậu thấy tình hình hiện tại.

“… Chohong?”

Ánh sáng nhanh chóng tụ lại thành một bộ giáp trông cực ngầu, bao quanh thân thể của cô. Một vương miện hình đôi cánh hạ xuống trán Chohong. Cuối cùng, một luồng ánh sáng rực rỡ chiếu xuống từ đỉnh đầu, nhuộm mái tóc cô bằng những ánh bạc lấp lánh tuyệt đẹp.

Hàm của Maria gần như rơi xuống sàn. Thứ mà Chohong vừa kích hoạt là phép thuật mạnh nhất của cấp , thứ phép thuật chỉ có thể thực hiện bởi một Thánh binh do chính các vị thần thừa nhận.

‘Chiến phục của Valkyrie’.

“Đồ điên! Cô định tự sát đấy à!”

Maria hét lên, nhưng Chohong thậm chí không trả lời. Cô chỉ trừng mắt nhìn Quái Ổ với đôi mắt sâu thẳm và lạnh lùng, như một cánh đồng phủ đầy tuyết mùa đông. Cô giơ cây chùy sáng ngời và chiếc khiên bạc lên.

Maria cắn môi. Cô hiểu rõ hơn bất cứ ai khác, lý do khiến Chohong quyết định sử dụng phép thuật này.

Chỉ có một khả năng duy nhất.

“Chết tiệt! Mẹ kiếp, tại sao tôi lại ở đây chứ!”

Maria giận dữ kéo chiếc túi của mình và rút ra một bàn thờ nhỏ. Dấu hiệu đấu tranh nội tâm hiện rõ trên khuôn mặt cô, nhưng cuối cùng, đôi bàn tay run rẩy của cô đã đặt cây thánh giá lên trên bàn thờ này.

Sau khi chuẩn bị xong, cô ấy niệm một câu thần chú để thiết lập hàng rào bảo vệ. Với khuôn mặt nghiêm nghị, cô cung kính quỳ xuống trước bàn thờ. Cô từ từ phủ phục và mở miệng nói.

O Luxuria!

Và đó là sự khởi đầu của một buổi Lễ cúng tế khác.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio