Khi Em Mỉm Cười

chương 24

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit by Tohy

Buổi chiều huấn luyện thi đấu cùng Huawei, Đồng Dao y theo lời Lục Tư Thành nói phát tiết lửa giận lên đường giữa đối thủ, cứ ba phút tung một quả cầu lửa sau đó về nhà chính hồi máu một lần, cuối cùng dùng ưu thế nhiều máu hơn giành chiến công đầu tiên!

Đường giữa đối diện đánh chữ: [QAQ, tiểu tỷ tỷ thật hung, siêu sợ hãi.]

Hỗ trợ bên ta cũng đánh chữ: [Đừng sợ, hiện tại quỳ xuống vẫn còn kịp.]

Minh thần lấy một quyển sách đập vào đầu Tiểu Bàn: “Vẫn còn gõ chữ? Thật rảnh ha, có cần qua lướt Weibo không?”

Phút .

Sau khi ZGDX vượt lên dẫn trước, cả đội một nhà không chịu ngồi yên, AD, Hỗ trợ, đi rừng ba người muốn đi trộm long, kết quả bị đối phương phát hiện, năm người đưa nhau lại vây đánh–Lục Tư Thành là người đầu tiên hi sinh, trước khi đi mang theo AD đối thủ, Tiểu Bàn tiếp bước tuẫn táng…..Lão K vừa lui lại vừa hùng hùng hổ hổ nói: “Đã nói không cần trộm, Tiểu Bàn cậu lại nằng nặc đòi, cuối cùng hỏng việc!”

Đối mặt với màn hình đen trắng còn chờ sống lại, Tiểu Bàn lạc quan vỗ bụng: “Lạc quan lên.”

Hiện tại chiến đội Huawei còn lại bốn người không còn nhiều máu ở trong ổ rồng tiếp tục đánh con rồng còn lại một phần ba máu, nhanh chóng giết được con rồng còn tưởng rằng có cơ hội lật chuyển tình thế–kết quả đúng lúc này chỉ thấy trước mắt có một bóng hồng lóe lên, cột lửa chiếu đến, cùng với những quả cầu lửa từ trên trời giáng xuống, màn hình của bốn người chiến đội Huawei vừa mới lấy được buff từ rồng bỗng nhiên đen kịt!

Trên màn hình hiện lên hình ảnh của Đồng Dao, tiếp tục là những tướng vừa mới chết, hệ thống liên tục đưa ra thông báo–

Double kill (giết hai)!

Triple kill (giết ba)!

Quadra kill (giết bốn)!

Khi năm hình của năm người chiến đội huawei đều biến thành hai màu đen trắng, thì đến cả cơ hội lật kèo cuối cùng của họ cũng tan biến…

“Phấn khích! Phấn khích!”

“Tướng này dùng tốt thật đấy!”

“Vậy mà lại dám đến chỗ ổ rồng, thật đúng là nghé con mới sinh không sợ hổ…”

Tiểu Bàn trong trụ sở thở dài vỗ tay, lão K cũng mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn lại, Minh thần đứng ở sau lưng Đồng Dao sửng sốt than thở Đồng Dao quả thật tướng nào cũng dám dùng, mà đều dùng ra ngô ra khoai…

Lúc này Đồng Dao vững vàng trộm được lam buff của đối diện, đồng thời nghe thấy Lục Tư Thành ở bên tai cô nói một câu: “Em vừa mới xúc động.”

“Em cảm thấy là có thể giết.” Đồng Dao nói, “Sau khi giết các anh, kĩ năng của mấy người kia đều chưa được phục hồi, khi giết được rồng lại lơi lỏng, đây chính là lúc miếng thịt đưa tới thớt…”

“Thao tác rất mạo hiểm.”

“Bởi vì em còn trẻ.”Đồng Dao liếc nhìn Lục Tư Thành một cái.

Tiểu Thụy cũng ở phía sau xen mồm vào, nói: “Thành ca không cần như vậy, tự tin là một chuyện tốt, sợ tây sợ đông mới khiến người khác cảm thấy đau đầu, tôi thấy Đồng Dao như thế này rất tốt, một lời không thích là đánh!”

Lục Tư Thành đổi tư thế ngồi, ném ra một câu “Mấy người lại dung túng cho cô ấy” thì không nói gì nữa…Còn lại vài người vì Đồng Dao mạo hiểm như được tiếp thêm sĩ khí, sau khi sống lại đẩy trụ chiến đội Huawei, đánh giết tơi bời, khiến chiến đội huawei nhanh chóng thua trận đấu–

Lại thắng!

Đồng Dao thả chuột ra, hoạt động cổ tay, đồng thời, tâm trạng đang ở hệ số âm bởi vì một ít tin tức bát quái buồi sáng mà miễn cưỡng sang không…Chiến đội Huawei được xem như một chiến đội tầm trung của LPL, có thể hạ gục bọn họ, cũng không tính là một chuyện dễ dàng.

Trong thời gian ngắn liên tiếp lấy được hai chiến thắng trong huấn luyện thi đấu, người khác nhìn vào cũng phải thừa nhận có kĩ năng tốt, như vậy thì có thể ngăn chặn một ít người hay nhảy đến trước mặt cô nói bậy–Đồng Dao hiểu rõ chính mình chạy đi làm tuyển thủ ngay từ đầu cũng có người phê bình kín đáo, thậm chí còn có người nói ZGDX làm như thế là để lăng xê…

Hôm nay chuyện của cô và Lục Tư Thành càng khiến cho nhiều người kiên định cái nhìn này–

[Nữ thì chơi cái gì tuyển thủ.]

[Ngoan ngoãn làm một thành viên nữ bình hoa là tốt rồi?]

[Đây là trò chơi của đàn ông, nữ sinh đừng đến trộn lẫn, thêm một vài phu nhân khiến vòng luẩn quẩn chướng khí mù mịt, nữ chạy đến làm tuyển thủ chẳng phải là cột thu lôi hấp dẫn mấy thứ kia không hay ho sao?]

[Đừng ảnh hưởng đến ZGDX năm nay phải đi vào S.]

Mọi việc như thế.

Rất nhiều bình luận khó nghe.

Nhìn quả thật giận, nhưng muốn cãi nhau với bọn họ, muốn giảng giải đạo lí với bọn họ thì không mấy ai muốn nghe…May mắn, Đồng Dao hiểu được muốn thay đổi suy nghĩ của những người này rất khó, biện pháp duy nhất là lấy thành tích thực sự của mình đi vả mặt bọn họ.

“……”

Đồng Dao vì vừa nãy quá tập trung mà đầu ngón tay hơi đau, quay đầu nhìn người bên cạnh, Lục Tư Thành đang đối chiếu dữ liệu trò chơi với Minh thần cùng phân tích……Lúc này đại khái là vì cảm giác được ánh mắt của cô, người đàn ông không nhanh không chậm dừng lại cuộc nói chuyện với Minh thần, quay đầu nhìn cô một cái……

Tạm dừng một chút.

“Hôm nay không tệ.”

“Vâng, hì hì hì.”

Trên gương mặt ngốc nghếch của thiếu nữ lộ ra một nụ cười, hai mắt cong cong thành hai hình trăng khuyết.

Đến buổi tối.

Quả nhiên, giống như Đồng Dao tiên đoán–tuy rằng không biết đến tột cùng là ai lộ ra bí mật, tóm lại ban ngày thi đấu huấn luyện với chiến đội Huawei cũng bị mọi người bàn tán trên mạng, tất cả đều nói, là “Smiling lấy bản thân ngăn chặn cơn sóng dữ, dưới tình huống quyết sách sai lầm của đội khiến tình thế suýt chút nữa bị đảo ngược một lần nữa giành chiến thắng”……

Vì câu chuyện ban ngày, cộng thêm câu chuyện buổi tối, vì thế khi Đồng Dao trực tiếp vào tối hôm đó, số người xem trực tiếp đạt tới đỉnh núi–

Một nửa người là hỏi Đồng Dao cùng Giản Dương với cả Lục Tư Thành vì sao lại thế này; còn lại một nửa là hỏi ban ngày huấn luyện thi đấu có phải cô carry đội giành chiến thắng hay không.

Đồng Dao:”Giản Dương là bạn trai cũ khi tôi còn đang đi học, sau đó chia tay—vì sao lại chia tay? Người trẻ tuổi yêu đương cảm thấy không hợp liền chia tay thôi, cần gì lí do……Hiện tại Giản Dương ở đâu, tại Thượng Hải, tại trụ sở chiến đội CK, hay tại sổ đen của tôi?”

Vì đã trực tiếp nhiều ngày, Đồng Dao liền biến thân một lão bà bà, có thể mở phần bình luận ra, vừa chơi trò chơi vừa nói chuyện với những người bình luận……Đang nói đến “Sổ đen của tôi”, cô nhìn thấy Lục Tư Thành liếc sang cô một cái, khóe miệng giật giật rõ ràng nói trong không tiếng động: Ấu trĩ.

Đồng Dao:”……”

Đồng Dao: “Về phần thi đấu huấn luyện buổi chiều, vốn là chúng tôi có ưu thế hơn, khi đường giữa phía đối diện quay về hồi máu, Thành ca, Tiểu Bàn còn có cả lão K vốn đang ôm đoàn đẩy trụ, khi đẩy xong, Thành ca linh cơ vừa động nói: “Nếu không chúng ta đi trộm long đi.”

Lục Tư Thành:”??????”

Đồng Dao:”Sau đó bọn họ liền đi làm loại chuyện ăn trộm này—Sự thật chứng minh rằng mấy loại sự tình này vẫn là làm ít một chút, dưới ánh mặt trời vạn vật hiện hình, Huawei nhà người ta vừa đi đến là đã nhìn thấy tương lai tuyệt vọng—Một giây năm người đi lên vây ẩu rồi thêm cả công kích của con rồng, nghĩ muốn sống cũng khó đi……Không phải tôi carry, thật sự không phải, có thể là dục vọng của người ta muốn giết nhóm người anh ấy quá mãnh liệt, kĩ năng nhiều lắm, cho nên kì thực là tôi gặp may ăn ké.”

Lúc này, toàn bộ người đang xem Đồng Dao trực tiếp đều nhìn thấy ở ô cửa sổ nhỏ trong màn hình, có một bàn tay to vươn tới kéo tai nghe của cô xuống—

“Ai muốn trộm rồng? Em lặp lại lần nữa.”

Phần bình luận nhiệt tình–

“” “Đội trưởng phẫn nộ” “Bá đạo Thành ca yêu thượng ta” “Chuyện hai ngưởi rốt cục là như thế nào” “Vì sao không phủ nhận ” “Được lắm trực tiếp, không nói tiếng nào liền cho ăn cẩu lương”……

Đồng Dao cướp lại tai nghe của mình, ngồi đoan đoan chính chính, rồi sau đó ung dung nói: “Không cần tị hiềm, phủ cái gì nhận cái gì, này, bởi vì vốn không có gì–mọi người không cần nghĩ nhiều như vậy, không có nắm tay nhau đi dạo phố, tôi và Thành ca một lần duy nhất xuất hiện ở ngoài đường chính là khi tôi mới vào đội, anh ấy được ủy nhiệm đưa tôi không biết đường đi mua dép lê, dắt cái gì tay, dạo cái gì phố?”

Lục Tư Thành: “Hơn nữa tôi cũng không phải kẻ luyến đồng.”

Đồng Dao: “Đúng, hơn nữa anh ấy cũng không phải luyến—anh nói cái gì?”

Lục Tư Thành ngồi bên cạnh cô mặt không chút thay đổi đeo tai nghe điện thoại, cũng bật âm thanh máy tính lên cao nhất.

Đồng Dao quay đầu lại, nhìn về phía bình luận, hơi dừng lại, lại nói: “Cho nên không có ở bên nhau, tôi mới đến bao lâu, thật ở bên nhau sẽ nói cho mọi người—đúng đúng đúng, mời mọi người ăn kẹo cưới……Cái gì là xấu không biết xấu hổ, ID “Nhà chính tạc ra” bạn mau ra đây nói chuyện—Quản lí phòng đâu? Phòng quản lí làm việc, không cấm nói đi còn chờ gì nữa!”

Lục Tư Thành: “Nhưng mà cũng không có ngày kia.” (ngày cưới)

Đồng Dao: “……Anh không phải là đeo tai nghe sao?”

Lục Tư Thành túm lấy sợi dây của tai nghe, sau đó mặt không chút thay đổi giơ đầu cắm còn trống rỗng cho Đồng Dao xem……

Đồng Dao: “…..Anh diễn trò cho ai xem?”

Lục Tư Thành: “Tai anh lạnh, ủ một chút.”

Đồng Dao: “……”

Lúc này, phần bình luận vốn chăm chăm hỏi về Đồng Dao, Lục Tư Thành cuối cùng đều trở thành một tràng “ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha” “ tiểu tỷ tỷ cố lên” “Giải thi đấu mùa hạ nhất định sẽ rất thú vị”……

–Lục Tư Thành nói đúng, so với chuyện tình cảm của tuyển thủ, mọi người vẫn có hứng thú với những chuyện thường ngày khi làm tuyển thủ hơn, trong một đêm, trang đầu của tất cả các web về thể thao điện tử đều trở thành “Nữ đường giữa mạnh nhất LPL” “Ai nói con gái không thể chơi game tốt” “Tôi bắt đầu chờ mong đến ZGDX trong giải mùa hạ” “Một cô gái cuối cùng có thể dẫn dắt đồng đội lấy được cúp mà chúng ta mong đợi sáu năm trong trận chung kết sẽ là chuyện đáng sợ nhất”……

Đến tận lúc này, truyền thuyết thanh xà bạch xà của thể thao điện tử mới tạm biến mất.

……

Mấy ngày sau.

Thi đấu MSI kết thúc, chiến đội CK thua bởi chiến đội Hàn Quốc tại trận chung kết–Đối với kết quả này, tuy rằng tiếc nuối, nhưng mọi người đều hiểu rằng: Dù sao trước khi MSI bắt đầu, tất cả mọi người đều dự đoán được LPL sẽ bị người ngoài đến đánh ngay trước cửa nhà.

Sau khi có kết quả MSI, mọi người kinh ngạc vui mừng mà phát hiện ra trong khu vực LPL–trong sáu khu vực vẫn bị coi là kém cỏi cũng có một vài nhân tố triển vọng……Ai cũng cảm khái: Như vậy xem ra, trận chung kết thế giới năm nay vẫn còn có chút hy vọng.

Mà sau khi bế mạc MSI, một nửa tháng năm lặng lẽ trôi qua, thời tiết dần trở nên nóng bức, các chiến đội Trung Quốc cũng bắt đầu chuẩn bị cho thi đấu Liên Minh Huyền Thoại mùa hạ—

Sau kì nghỉ ngắn ngủi, mọi thành viên trong chiến đội lần lượt trở lại trụ sở, từng chiến đội đều bắt đầu họp lập danh sách những thành viên chính thức và thành viên thay thế……Cho nên huấn luyện thi đấu cũng trở nên thường xuyên hơn.

Bởi vì ZGDX có truyền thống là một đội mạnh, mỗi ngày những chiến đội gửi thư hẹn tham gia huấn luyện thi đấu nhiều không xuể, chiến đội có mạnh có yếu, một ngày Đồng Dao tham gia huấn luyện thi đấu ít nhất ba lần—

Toàn bộ đều thắng.

Chưa từng thua một trận nào.

Loại chuyện này dù kết quả huấn luyện thi đấu có được giấu kín thì cũng không giấu được, vì thế cuối cùng ở trong vòng tuyển thủ hay ở ngoài vòng là toàn bộ dân cư thể thao điện tử đều biết một chuyện: Chiến đội ZGDX từ khi có đường giữa mới, tinh thần dâng cao, huấn luyện thi đấu vô địch.

Nhóm fan hưng phấn bắt đầu mong chờ giải mùa hạ vào một chiến đội ZGDX hoàn toàn mới……Ngay sau đó, chiến đội của Đồng Dao có một chút vấn đề nho nhỏ—

Nguyên nhân cũng là huấn luyện thi đấu.

Một ngày, mấy người Đồng Dao vừa mới đánh một trận với Một Đám Đồ Ăn, mọi người đang vây lại một chỗ thảo luận chiến thuật trong trận đấu vừa rồi, Minh thần cầm trong tay tờ phân tích số liệu, lúc này quản lí chiến đội Tiểu Thụy từ phía sau đi tới, nhẹ nhàng ném qua một câu: “Thành ca, đồng đội trước của anh hẹn huấn luyện thi đấu, tôi đồng ý rồi.”

Người đàn ông đang cúi đầu xem bản đồ hắc ám nghe thấy vậy, hơi ngừng lại, nhíu mày, quay đầu hỏi: “Cậu nói cái gì?”

Không hề khoa trương một chút nào, Đồng Dao cảm thấy không khí có chút thay đổi.

Vốn là lão K và Tiểu Bàn đang thảo luận về chiến thuật đi rừng của chiến đội Một Đám Đồ Ăn; đang kết luận rằng tướng sở trường ở đường trên của mình vẫn còn dùng được, lão Miêu ngẩng đầu lên; Minh thần đang lật sổ sách cũng ngừng lại–

Đồng Dao ngồi giữa bọn họ mông lung.

“Đánh với nhiều chiến đội trong nước như thế, cũng nên luyện tập cùng với chiến đội Hàn Quốc chứ?” Tiểu Thụy sờ chóp mũi, “Cho nên đã hẹn rồi.”

Lục Tư Thành: “…”

Dựa theo lệ thường, quản lí chiến đội có muốn hẹn thi đấu với những chiến đội khác đội viên không có quyền kháng nghị, nhưng chiến đội ZGDX không giống, bởi thành viên, đội trưởng, cũng chính là tiên sinh Lục Tư Thành đồng thời cũng kiêm thêm một chút cổ phần của công ty……Cho nên đôi khi anh cũng có thể vượt qua quản lí chiến đội đưa ra một số quyết định, cũng có thể trực tiếp gọi điện cho quản lí cấp cao hơn–

Chẳng hạn như hiện tại.

Chỉ thấy người đàn ông bình thường mang bộ dáng lười nhác, nhăn mày lại, nhìn qua có vẻ cực kì tức giận: “Anh nhớ đã nói, bây giờ không phải là lúc hẹn thi đấu huấn luyện với chiến đội TAT.”

Tiểu Thụy sửa lại: “Anh là nói một tháng trước.”

Lục Tư Thành: “Phải nói hai lần thì cậu mới hiểu sao? Hay là hôm nào anh cũng phải nhắc đi nhắc lại mấy lời vô nghĩa này?”

“Huấn luyện thi đấu đã được một tháng.” Tiểu Thụy nhíu mày, “Đồng Dao cũng nên thích ứng.–”

“Cậu nghĩ vì sao chiến đội TAT không có hoạt động huấn luyện thi đấu? Hẹn ai cũng không nên hẹn TAT…..”

“Bọn họ là tự mình đưa đến cửa mà!”

“Bọn họ vì sao đưa đến cửa? Còn không phải bởi vì nghe tiếng gió, hiện tại toàn thế giới đều nói đường giữa mới của chúng ta là vô địch linh tinh…..Đầu óc cậu đâu? Những việc này sao không thương lượng cùng anh? ”

“Lúc ấy mọi người còn đang huấn luyện thi đấu với Một Đám Đồ Ăn, hơn nữa hẹn thi đấu một lần mà thôi, thua thì thua……Trước khi bắt đầu giải hai đội cọ xát với nhau cũng tốt, có gì sao?” Ngữ khí Tiểu Thụy trở nên cường ngạnh, “Sớm muộn cũng phải gặp TAT…..”

“Anh nói, không phải hiện tại.” Lục Tư Thành lạnh lùng nói, “Cậu không nghe hiểu tiếng người?”

“Vậy thì khi nào?”

“Không biết.”

“Tôi nói là hiện tại.’

“…Tùy cậu,” Lục Tư Thành cười lạnh một tiếng, “Đến lúc đó xảy ra chuyện, đừng bắt tôi đến chùi đít cho cậu.”

Tiểu Thụy đang hung hăng cũng bị nghẹn lại, không nói gì xoay người rời đi…..Không khí vừa có chút xấu hổ vừa bị áp lực, chung quanh không có ai dám nói chuyện, Đồng Dao không hiểu ra sao, cũng không biết xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên cảm thấy hai người này lúc tản ra không vui.

Cô mơ hồ cảm thấy Lục Tư Thành không chịu cùng huấn luyện thi đấu với chiến đội TAT là có nguyên nhân vì cô, cô cảm thấy là mình nên nói cái gì đó–nhưng mà ngẩng đầu nhin gương mặt lạnh như băng của đội trưởng, nhất thời toàn bộ lời muốn nói quay ngược lại trong miệng, ôm lấy Bánh Mì đang chạy trốn trên chiến ghế sờ sờ an ủi.

Kẹp chặt cái đuôi đến rắm cũng không dám thả.

–Nhạc đệm bất thình lình này kéo dài đến buổi tối, toàn bộ trụ sở im lặng tựa như một hầm mộ.

Trong bảy tiếng đồng hồ âm thanh nói chuyện lớn nhất là của anh giao hàng.

Mỗi người đều tự giác ngồi trước máy tính run run chờ xếp trận, Đồng Dao khi đi pha sữa ngang qua hai người lão Miêu và lão K, phải hiện hai người này vẫn đang đánh đôi, đáng sợ là hai người này ngồi cạnh nhau cũng không dám nói chuyện, toàn bộ quá trình chơi đều trao đổi bằng đánh chữ.

Minh thần ngồi trên ghế sô pha nhìn số liệu gần nhất của chiến đội TAT, trong sổ kẹp nhiều tờ giấy nhớ.

Đồng Dao quay trở lại vị trí, thấy nick của Tiểu Bàn lóe lên, mở ra xem phát hiện người hỗ trợ chỉ cách cô hai ba mét cẩn thận hỏi: [Thành ca của chúng ta đâu?]

Đồng Dao đáp: [vừa rồi em đi ngang qua cửa sổ nhìn thấy có người đang đứng bên ngoài hút thuốc…Anh tại sao lại đánh chữ? Câm điếc?]

Tiểu Bàn: [Bởi vì anh sợ.]

Đồng Dao: […..]

Tiểu Bàn: [Thật sự, đã lâu rồi không thấy Thành ca như vậy, gần một năm nay anh ấy đều ở trong trạng thái nuôi cá nuôi chim đi dạo tĩnh mịch uống trà tựa như cán bộ kì cựu hiền lành về nghỉ hưu.]

Tiểu bàn: [Xong rồi xong rồi, vừa rồi Tiểu Thụy cũng vào trong viện, hai người bọn họ sẽ không đánh nhau chứ? Trước khi thi đấu giết người, nghiêm trọng bị phạt, cấm thi đấu thì hỏng.]

Đồng Dao: [??????]

Đồng Dao vừa nghe thấy thế, quả thật sợ quản lí chiến đội cứ như thế mà bị đánh chết người không biết quỷ không hay, ôm lấy Bánh Mì tăng thêm can đảm, rón rén đến ngồi trong góc tường gần chỗ Lục Tư Thành……

Gương mặt vừa ló ra cửa sổ, còn chưa kịp đứng vững, cô chợt nghe thấy âm thanh của Tiểu Thụy truyền đến–

“…Anh rất che chở cô ấy, mọi chuyện đều tự mình giải quyết, vậy thì thôi đi, hiện tại đến huấn luyện thi đấu cũng không đánh khiến mọi người đểu cảm thấy kì quặc, anh biết rõ trước khi thi đấu giải đánh một trận cùng với đội Hàn Quốc mạnh hơn nhiều đội trong nước chắc chắn năng lực chúng ta cũng có tiến bộ—thua một lần thì sao? Không đến mức mất lòng tin đi? Dù sao là tôi không hiểu, Lục Tư Thành, anh sẽ không thật thích cô ấy đi? Tại sao trước kia tôi không mẹ nó biết anh có sở thích luyến đồng???”

“……”

Tay Đồng Dao run lên.

Suýt chút nữa ném con mèo trong lòng ra–

Đây là tình huống gì?

Cho nên Lục Tư Thành không chịu huấn luyện thi đấu cùng đội tuyển Hàn Quốc là quả thực vì cô?

……Đừng nói Tiểu Thụy, ngay cả chính Đồng Dao cũng không hiểu: Đây mẹ nó là vì sao?!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio