Mặc kệ trong lớp cứ nhìn mình bằng ánh mắt khó chịu nói thẳng ra là ghen ghét dành cho mình thì bọn nó vẫn cứ làm việc riêng cho đến có tiếng chuông vang hết giờ .
-Reng …reng….reng…
Và cùng đúng lúc cô giáo vang nên :
-có bài tập nào chưa hiểu ko các em .
Cả lớp nghe vậy nói ;
-Thưa cô không ạk
Nói xong thì cả lớp đều nhìn sang tụi nó , thấy đc ra chơi rồi Lam đứng dậy bước ra chỗ ngồi đến bên chổ Phương nghe mắt vào hỏi :
-Sao chi tiêu tháng này của chúng ta có bị âm chưa vậy.
Phương tắt máy tính ngước nhìn Lam nói :
-Cậu định thay thế trưởng nhóm hỏi tớ à ,nhưng tớ chỉ baó cáo với Lan thôi sorry nhé .
Biết ngay Phương sẽ nói vậy Lam giận dỗi nói :
-Đáng ghét ,tớ nhìn cậu hơi nhiều rồi nha .
Ngước nhìn Lam với vẻ mặt thú vị Phương nói :
-Thôi nhõng nheỏ đi tiểu thư của tôi ơi ,đi kêu Lan dậy ăn cái gì đi tớ đói lắm rồi _Sau đó nháy mắt nhìn Lam .
Nam sinh trong lớp nhìn thấy vậy thì đều mắt hình trái tim nhìn Phương vì nãy giờ họ đã để ý bọn nó rồi mà .
Lam rùng mình nói :
-Tớ cũng đói chứ bộ nhưng cậu biết rồi đấy giờ mà gọi là có chuyện đó .
Bật cười khi thấy khuôn mặt giả bộ tái mét của Lam ,Phương nên tiếng :
-Hà hà cậu thật là Lan có đáng sợ đến mức đó đâu .
Giận dỗi khi nghe Phương nói vậy Lam nên tiếng :
-Cậu thừa biết Lan ko dễ nỗi cáu nhưng sáng naycaauu có thấy thái độ giới thiệu ko lạnh lùng ko thể tả đc điều đó khiến cho …_nói đến đây Lam ko cần nói nữa vì nhìn thấy Phương hình như đã hiểu rồi .
Và đúng như thế Phương nói ;
-Ừm tính của Lan là sáng nắng chiều mưa mà ,nhưng mà ko kêu thì tớ đói lắm rồi ,hôm qua tớ chưa ăn gì trong bụng nè .
Cùng với lời nói là kèm theo tiếng :
-Ọc …ọc …_tiếng bụng kêu khiến cho Phương vừa ngãi tai mặt đỏ bừng vì xấu hổ khiến cho Phương càng mang vẻ đẹp của một cô gái mang tính thơ ngây đến Lâm nhìn thấy phải ngẩn ngơ nhìn .
Cùng lúc đó là tiếng nói cuả Lan vang nên :
-Các cậu đang nói xấu gì tớ đó _nhìn Lam và Phương với ánh mắt nghi ngờ và lạnh lẽo .
Thấy vậy Lam và Phương nhìn nhau sau đó cười xòa nói :
-Tụi này đầu dám nói xấu cậu đâu ,tụi này ko ngốc đâu_cười cho qua chuyện .
Thừa biết họ đang ám chỉ mình là ngốc thế nên nói :
-thật ko đó ,các cậu có muốn chết hả ?
Biết giờ mà ko thay đổi chủ đề là có chuyện với mình liền nên Lam và Phương đều đồng thanh >
-Thôi đi ăn đi tụi này đói lắm rồi đi xuống căn tin ăn thôi nào .
Nói xong bỏ đi thấy vậy Lan lắc đầu vì thừa hiểu con bạn mình muốn kiếm cớ chuồn đây mà .Và Lan đứng dậy nhìn sang Quân đang ngồi ở đầu bàn nói :
-Cậu có thể đứng lên cho tớ ra đc chứ _ngủ dậy Lan thấy mình dễ tính hơn đặc biệt là giọng noí mềm nhẹ hơn.
Quân thấy vậy thì ngớ ng ra ngạc nhiên và nên tiếng :
-Cô có thể đi đc khác đc ko nếu ko thì ngồi đó đi tôi đang bận .
Thấy thái độ khó ưa đó của Quân ,Lan nói :
Bước vào căn tin trong ánh mắt của mọi ng bọn nó ko mấy làm lo lắng vì từ nhỏ tụi nó đều đã cảm thấy quen và cho đấy là điều bình thường nên tự tin bước vào .
Nhìn mọi ng xung quanh Lam chặc lưỡi nói :
-Ko biết sao chúng ta đi đến đâu cũng bị ng khác nhìn như thế nhỉ ,khó chịu quá đi mất .
Phương nghe vậy nhìn xung quanh nhún vai nói :
-Mậc kệ mọi ng đi ,họ thích thì họ cứ nhìn cứ coi như họ là ng vô hình như thế là ôke _nở nụ cười nhẹ nhìn Lam .
Nghe thấy vậy Lam quay sang nhìn Lan nói như để líu kéo :
-Ê còn cậu Lan nghĩ thế nào ?
Giật mình Lan ú ớ nói :
- Các cậu nói gì vậy ?
Lam và Phương nghe thấy Lan nói vậy thì trố mắt nhìn Lan ngạc nhiên nói :
-Cậu có bị sao ko ?
Lan nghe vậy thì ngơ ngác hỏi :
-Sao các cậu lại nói vậy?_nhìn bằng ánh mắt nghi ngờ .
Lam nói :
-Thì tại cậu ko chú ý nghe ng khác nói ” Các cậu nói gì vậy ?”
Ngớ ng ra Lan biết ngay là vì sao con bạn khác lạ và nhìn thấy nhóm mình tự nhiên đứng để mọi ng xung quanh nhìn Lan nói :
-Ko có gì đâu chỉ là tớ đang có chuyện cần phải suy nghĩ thôi .Mà thôi để chuyện đó nói sau giờ vào bàn ngồi đi ,mọi ng đang chú ý chúng ta kìa .
Bước vào bàn gần cừa sổ tụi nó ngồi xuống ,và Lam đứng lên nói :
-Để tớ đi mua thức ăn cho .
Thấy vậy Lan mỉm cười nói :
-Đừng mua bánh ngọt cho tớ ,và mua cho tớ lon nước cam ép Twister nhé .
Nghe vậy Lam nên tiếng :
-Cậu quay lại sở thích như trước rồi nhỉ .
Nói xong Lam mỉm cười bỏ đi sau ẩn ý như muốn nói tính cách cũ của Lan đã quay trở lại rồi phải cẩn trọng hơn mới đc ,vừa đi vừa nghĩ .
Trong khi đó ở bàn Lan và Phương ngồi ở bàn nhưng Lan giờ phút này trong suy nghĩ đang điên đầu vì dự án mới phải tìm ra loại hương mới để chế tạo ra loại nước hoa mới ,chính vì thế Lan chưa biết đc mình có nên ở lại Việt Nam hay về Nhật Bản .Từ hôm qua tới giờ Lan đã đc chị Misaki chan thông báo khiến cho Lan ko biết nên làm gì .
cùng lúc đó ở bàn cách đó ko xa bọn hắn ngồi nhìn bọn nó một lúc từ khi bọn nó đứng ngơ ngác nói chuyện cuối cùng Lâm nên tiếng :
-Các cậu có thấy lạ ko về hồ sơ mới của ba ng kia hoàn toàn ko có một chút thông tin về họ giống như họ từ ngoài hành tinh xuất hiện vậy ,ngoài trừ Phương là con gái của gia đình giàu bậc nhất Việt Nam còn lại ko có một chút thông tin gì về tính cách ,tuổi tác ,từng học ở đây .
Huy nghe vậy thì nói giọng bình thản :
-Chuyện gia đình của Phương mình thưa biết rồi .
Nghe thấy vậy Quân nhìn Huy nói :
-Cậu biết .
Mỉm cười Huy nói :
-Ừm thật ra theo mình nghĩ là họ về vì chuyện gia đình của Phương ,chuyện này đang rất nóng hổi trên mặt báo đó .
Lâm chen ngang nói :
-Có phải chuyện Ông Mai Đình Tùng có quan hệ mờ ám với hiểu trưởng cũ của chúng ta ko ?
Nghe vậy Quân cũng nói :
-Ừm tớ cũng nghe thấy thế và trong giới kinh doanh giờ đây ko còn mấy tinh tưởng gì về gia tộc họ Mai nữa khi nghe thấy tin đó trên mấy trang bảo nổi tiểng về Doanh Nhân trong nước và thế giới .
Huy gật đầu nói :
-Thì họ vì điều đó mà mới xuất hiện để điều tra vụ đó và đó ko còn tin đồn giả đâu mà là thật đó .
Lâm nghe vậy nhìn Phương đang ngồi với khuôn mặt bình tỉnh ko có vẻ gì đâu khổ gì đâu :
-Cậu nói điêu ,cậu nhìn kìa cô ta có tỏ thái độ gì đâu .
Huy nghe vậy mới kể chuyện mà mình đã chứng kiến nghe xong Huy nói thêm :
-…Có thể Phương đã bình tỉnh và ko coi chuyện đó là quan trọng nên vẫn bình thản như vậy .
Và bọn hắn im lặng chờ xem thử thì tự nhiên Trâm em gái của Lâm xuất hiện làm bọn hắn ngạc nhiên ,Lâm đang định hỏi em gái mình vì sao xuất hiện thì thấy Trâm tiến lại gần bàn của cô gái mà bọn hắn đang theo dõi.
Đang ngồi chấm cằm suy nghĩ vu vơ ở ngoài cửa tự nhiên Phương nghe thấy tiếng nói của môtrj cô gái quen quen :
-Chị có phải tên Thắng ko /
Trâm hỏi như vậy nhưng trong đầu cầu mong là đừng phải tuy chưa tỏ tình nhưng trong trái tim Trâm đã dành khoảng trống dành cho Thắng ,vậy mà lúc nãy giờ ra chơi mấy đứa con gái trong lớp mình nói chuyện Trâm đã nghe thấy Thấng là con gái ,và ko nói ko rằng Trâm chạy nhanh qua trường của Thắng và hỏi cả lớp của anh hai và đc chỉ xuống đây và tiến lại sau khi hỏi nhưng ng trong căn tin này .
Câu hỏi đó khiến cho Phương quay sang và ngạc nhiên khi thấy Trâm xuất hiện tại đây và Phương ko hiểu tại sao Trâm lại hỏi mình như vậy nên vô tư trả lời :
-Ừm ,xin lỗi vì đã lừa rối em .
Trâm nghe thấy ng mình để ý noí vậy thì lắc đầu nói :
-Em ko tin ,ko tin .
Phương tuy thông minh có thể đc ví như thiên tài ở Việt Nam nhưng trong tình cảm lại rất mù mờ nên cười nhìn Trâm nói :
-Chị vì hoàn cảnh nên mới giả trang thôi ,chị nói thật đó .
Trâm nghe thấy vậy chỉ thẳng vào mặt Phương nói :
-Chị là kẻ nói rối em thù chị .
Và bỏ chạy để lại Phương đơ ng ra vì ko hiểu .
Đúng lúc đó Lam đi đến và thấy thấp thoáng bóng dáng của Trâm thì quay sang hoỉ Lan :
-Có chuyện gì vừa xaỷ ra vậy ?
Lan nãy giờ cũng đơ ng ra vì ko ngờ sự việc này lại xảy ra sớm như vậy và nhìn Lam nói :
-Thì chuyện tình cảm đó .
Lam nghe vậy lúc đầu ngớ người ra ko hiểu nhưng qua ánh mắt của Lan ,một lúc sau Lam mới nhớ ra Trâm thích Thắng ,mà Thắng là Phương như thế thì sẽ rất đau khổ .
Nhìn biểu hiện của Lam ,Lan biết Lam đã hiểu nên thở dài nói :
-Chậc hết chuyện này đến chuyện khác để giải quyết rồi .
Ko biết Lan nói vậy với ý gì Phương quay sang nói :
-Cậu nói vậy là ý gì ?
Lam nghe vậy đặt tay nên vai Phương vỗ vỗ nói :
-Cậu tuy là rất thông minh nhưng trong chuyện tình cảm thì rất dở ,tớ phải công nhận như vậy .
Thấy cái nhìn thông cảm của con bạn nhìn mình ,Phương ngơ ngác hỏi :
-Sao cậu nhìn mình như vậy hả ?
Đúng lúc đó tự nhiên có thông báo cuả trường :
-Mời học sinh Phương ,lớp A lên văn phòng hiệu trưởng .
Nghe thấy vậy Phương trong đầu suy nghĩ :Ko biết chuyện gì mà kêu mình nên văn phòng nhỉ .
Sau đó quay sang con bạn nói ;
-Các cậu nên với mình chứ?
Cả nghe Phương nói vậy lắc đầu nói :
-Thôi cậu nên một mình đi ,chắc mẹ cậu muốn nói gì với cậu ,tụi này nên lớp trước đây.