Nói xong thở dài đứng bên cạnh Lam vừa nhìn đám ng kia như muốn xem họ tại sao bị ”cuồng fan ” như vậy chứ ,rồi sau đó nhìn sang Lam bổng nhiên thấy Huy đang say mê nhìn ai đó và thầm nghĩ :”oh my god ! ko thể nào đấy chứ ,kiểu này thì còn lâu Lam mới phát hiện ra vì đơn giản Lam rất ngốc trong tình cảm “.
-Cậu xem kìa đám đông kia hình như đang bao vây anh chàng hay sao đó ?
Đang suy nghĩ bỗng bị mất mạch suy tư nhìn sang Lam với ánh mắt ko tỏ vẻ vui vẻ gì cả ,nên gật đầu tỏ vẻ quan tâm nhưng thật ra nãy giờ Phương có nghe thấy gì đâu mà trả lời nên nói bâng quơ :
-Tội nghiệp hắn ta nhỉ bị báo ng quay quanh thế kia mà ?
-Tớ thì thấy hắn sướng đó chứ bị ng đẹp tán thế kia mà !
-Thì đó nhưng ko nhìn thấy hắn ta đẹp hay xấu mà bị bao ng vây thế kia nhỉ !thật khủng khiếp /.
-………………….
Cứ thế hết Phương rồi Lam bình luận cảnh trước mắt một cách bình thường như một MC vậy để một bên Huy ko biết nói gì thật ra là ko thể nói vì ng cứ liên tục nói chuyện với nhau ko chú ý gì chung quanh nữa và mặc kệ mấy tên đánh mình thì bỗng nhiên tiếng nói của Quân từ đâu vang lên :
-Huy ,cậu ở đây có thấy anh họ Ken đâu ko ?
Nhún nhún vai chờ Quân và Lâm đi tới Huy mới nói :
-Nãy giờ tớ đứng đây có thấy anh Ken đâu ,mà ko phải cậu vào trong đó đón anh Ken sao ?
-Thì tụi này tưởng mày đứng đây thì thấy chứ ,mà ko biết ông anh họ của mày đi đâu ko biết nữa _Lâm tức giận vị ko thấy ng đâu mà nãy giờ đi kiếm thì rất là mệt mõi trong ng chưa kể lúc nãy vào chổ chờ còn bị bao vây bởi mấy cô gái ”mê trai” nữa chứ .
Bên cạnh đó Lam và Phương đang bình luận cách vui vẻ thay cho chờ đợi mệt mỏi thì dừng lại nhìn ba người trước mắt cách tò mò và bổng nhiên Lam ko biết nghĩ gì trong đầu nhìn chàng trai trước mắt hỏi :
-Ê anh ta đẹp trai ko ?
Phương nghe thấy câu hỏi vô duyên của Lam thì ngó sang nhìn rồi hỏi :
-Cậu nói gì đó, Lam ?
-Ko có gì chỉ thắc mắc chút thôi _nhìn Phương nở nụ cười nhẹ ,nhưng với ai đó thì khiến cho tim ng nào đó đập mạnh (chắc các bạn cũng đoán ra là ai rồi nhỉ ),và ng thì ko biết nghĩ sao nhìn Lam cách khó hiểu vì lâu rồi mới thấy tính cách chọc ghẹo này của Lam (chỉ tính trong thời gian ở VN thôi nhé ) vì nụ cười nhẹ đó mang chút mờ ám .
Cuối cùng ko thấy ai nên tiếng vì thế bắt buộc Huy phải nên tiếng hỏi Lam :
-Ý của em là sao ?
Nghe câu nói đó ai cũng ngạc nhiên đặc biệt là Quân và Lâm riêng Phương thì có thể đoán ra nguyên nhân rồi .
-Mày sao lại xưng hô như vậy với Lam hả ,cậu có biết cô gái đó là kẻ thù ko đội trời chung với nhóm chúng ta mà .
-Ờ thì ……_Huy ko biết trả lời sao ,thấy vậy Lam nên tiếng :
-Mấy ng đừng thắc mắc nhiều như thế ,ko phải ng đang tìm ng sao .
-Ở đây cô biết hả ?_Quân và Lâm đồng thanh .
-Đương nhiên ,muốn biết thì cả im lặng đừng có ăn nói như vậy với tụi này .
Lam đang nói thì tự nhiên nghe thấy tiếng điện thoại phát ra nên Phương tìm một góc nghe trong khi đó Lam nói xong câu kia thì chỉ lại đám đông đang bao vây ai kia nói :
-Nhìn kìa .
Đúng lúc đó Phương quay lại nhìn Lam nháy mắt nói :
-Chuồn mau có đám ng của hắn ta chuẩn bị ra đó .
-Cái gì _Lam hét nên và ngay lập tức nắm tay Phương chạy trước khi đó còn quay lại nói ;
-Vậy há muốn tìm ng thì chen vào đám đông đó mà tìm tụi này biến đây .Bye .
Hết chương .
Tokyo,Nhật Bản .
Ở một căn phòng tầng nhà chung cư đang có một cô gái đang cầm viết kí hộp đồng một cách nhanh chóng hết hợp đồng này đến hợp đồng khác .
-Cuối cùng cũng xong ,mệt quá đi mắt thôi _Sau khi kí hết đống hồ sơ đó cô gái đó vươn vai ngáp một cái sau đó đứng dậy nhìn xuống dưới đường phố tokyo nói :
-Đẹp thật đó lâu rồi mình mới thấy cảnh này ,nhưng muốn thấy thì phải trả cái giá rất đắt _nói xong nhìn đống hồ sơ mình kí từ sáng đến tối mà lắc đầu .
Đang nhắm cảnh đẹp thì chuông điện thoại reo lên ,Sakura (ở Nhật lên tg dùng tên thật nhé ) cầm nên bấm vào lúc nghe :
-Hello,Sakura nghe đây _giọng nói ko cảm xúc .
-Anh nè ,nhóc đang làm gì đó .
-À anh hả ,e đang ở khu chung cư kí đống hồ sơ nè ,mà anh ở đâu vậy _nghe đến giọng anh mình Sakura nở nụ cười giọng nói ngọt ngào đúng với bản chất của một đứa con nít ko hơn ko kém .
-Vậy hả ,đến chổ anh có việc quan trọng nè .
-Ở đâu vậy hai .
-Đến nhà anh đi rồi chúng ta đi .
-Ờ được rồi em đến ngay .
Vừa cầm điện thoại cúp máy Sakura bước ra phòng đi thẳng ra thang máy bước xuống tòa chung cư đi vào bãi đổ xe đến chiếc xe motor Aprilia SR Motard với giá . Đô la của mình phóng ra với tốc độ vừa phải vì đối với bản thân mạng sống là quý giá ko thể đùa đc với lại cũng ko có việc gì gấp thì ko thể chạy với tốc độ nhanh đc .
Lái xe vào một căn biệt thự bao phủ bởi những hàng cây nếu ai ko đi quen thì có thể lạc bởi ko biết đường đi vào là như một vòng ma chú ko biết đâu là đích đến ,và đó cũng là tác phẩm xuất sắc của anh ,Sakura một trong những nhà xây dựng nổi tiếng của Nhật Bản nhưng rất ít ng biết đến bởi vì một nguyên nhân là ng này ko thích xuất hiện trước công chúng .
-Anh _vừa bước vào căn biệt thự là Sakura là hét nên và bỏ mất bộ mặt lạnh lùng vốn có của mình bằng bộ mặt tươi cười .
Vừa nghe thấy tiếng của cô em gái cưng ,Kai bước ra mỉm cười nói :
-chưa thấy mặt đã nghe thấy tiếng là sao đây cô em gái của anh .
-Xí kệ, ai thèm quan tâm kia chứ ,em thích thế đây nếu ko anh lại ở bên mấy đống hồ sơ đè đến chết cũng ko biết em đến nữa ý chứ .
Vừa nói xong câu đó ,tự nhiên ở cánh cửa bên cạnh người vừa đi ra ngáp dài nói :
-Ủa nhóc đến rồi hả ,tưởng sáng mai mới xuất hiện chứ ?
-Anh Kenchi này cứ hể thấy em là trêu chọc em à _giọng hơn mát .
-Thì lâu lâu mới thấy em xuất hiện ở Nhật nên mới trêu em chứ ,nếu em ở nhà thì làm gì anh làm gì có cư hội cơ chứ _Kenchi nhún nhún vai làm vẻ mặt rất ư bình thản nói .
Lần này Sakura ko thể chịu nổi thái độ đó đc nữa thế là nên tiếng nói :
-Chứ ko phải anh cứ cấm cúi vào nghiên cứu những loại thuốc mới đầu óc ko tốt nên lái em làm đề tài để anh trêu chọc em hả ?
-Hà hà…..xem ra em cũng thông minh quá đi ! _Kenchi vui vẻ cười rất chi là vui vẻ ko có vẻ gì là ngượng ngùng với lời nói ác ý kia của cô em họ chút nào cả .
-Trời …….! _nghe xong câu nói đó Sakura ngất luôn .
-Anh Ken đến đây để chọc em gái của em hay sao vậy _Lúc này thì Kai đã ko thể ko nên tiếng khi thấy cô em gái của mình bị ngất dù biết đó là giả nhưng với tính cách luôn bảo vệ em mình thì Kai bắt buộc phải nên tiếng .
-Chà hoàng đế lạnh lùng cuối cùng cũng lên tiếng rồi kìa _Kenchi vui vẻ nói .
-anh cuối cùng cũng nói rồi hả ,làm mất công em đây phải ủy khuất mới khiến cho anh bỏ đi vẻ mặt lạnh lùng đó _Sakura cười khi thấy vẻ mặt ấm áp của anh thay cho vẻ mặt lạnh lẽo như bắc cực của anh .
-Đối với em việc về nước đầu tiên là đến gặp anh và àm cho anh ăn ngủ ko ngon em mới thấy vui _Sakura nở nụ cười .
-Nhóc thất là ko lễ phép gì cả dù sao anh cũng là anh của nhóc đó _Kenchi lấy tay xoa đầu tóc của cô em gái nhỏ hay trêu mình .
-Thì anh đối với em sao thì em làm lại thôi ,đôi bên ko thiệt hại ,mà anh đừng làm rối tóc em nên nữa có đc ko ?_vừa nói vừa đẩy đôi bàn tay của anh họ mình .
-Mà thôi , anh kêu em đến đây ko phải để tán phét chứ ?_Sakura thấy lời nói của mình ko có một chút hiệu lực gì vì nói xong rồi nhưng vẫn cứ bị xoa đầu thì bỏ qua .
-Chậc …Sakura ,em ko bao giờ để mình nghỉ ngơi trước khi làm việc gì đó sao ?_Lắc đầu tỏ vẻ cảm thán với trời xanh .
-Em chỉ là ko thích ở đây để bị anh chọc ghẹo đâu ,nên em phải nhanh gọn lẹ chuồn thôi mà _nhún nhún vai cười nụ cười vô hại làm cho Kai đứng bên cạnh phải lắc đầu trước cô em gái tinh nghịch của mình .
-Sakura…..em……thật quá đáng mà _Kenchi nghe thấy vậy thì giả bộ tức giận đi lại ghế ngồi quay mặt nhìn tivi ko nói gì nữa .
Nhìn xung quanh phòng Sakura lắc đầu cảm thán trong đầu :căn phòng không thay đổi gì cả ,phòng gì mà chỉ có mỗi chiếc bàn với cái Tivi to để ở giữa nhà thì ko có gì cả đến chậu hoa cũng ko có …..khoan đã hinh như mình nhớ tháng trước mình về có để những chậu hoa ở trong phòng cho đẹp , mà chủ yếu là để phòng sáng sủa đẹp hơn khiến cho tầm tình hai ông anh đừng lạnh lùng đến người thấy người sợ .
Biết cô em gái mình đang nghĩ điều gì ,Kai xoa đầu cô em mình nói :
-Thật ra anh ko muốn cho nó ra ngoài vườn đâu nhưng mà tuần trước những chậu hoa nó thiếu ánh mặt trời nên anh cho ra ngoài hóng gió đó mà .
-Ủa em chưa nói sao anh biết em nhỉ gì _Sakura ôm tay anh mình đi lại ghế ngồi cùng .
Mỉm cười cưng chiều :
-Thì ai trong gia tộc ko biết em rất yêu thương mấy loài hoa cơ chứ .
Ko biết nói gì nữa khi anh hai mình biết suy nghĩ trong đầu của mình ,Sakura cầm chén trà của anh hai đưa nên uống một ngụm nhỏ nói :
-Trà thơm mùi hương hoa nhài thật đó .
Nói xong nhấm thêm một ngụm nhỏ nữa sau đó ngước lên nhìn ông anh mình nói :
-Ko lẽ mấy anh nhớ em mà kêu đến đây ,nói trước là em ko tin đâu đó _Nháy mắt một cách tinh nghịch nhìn ông anh .
Nghe cô em gái cưng nói vậy hai người cười ha hà nói :
-Nếu vậy thì em làm gì đc anh cơ chứ ?
Hất đầu nên cho giống vẻ mặt kiêu ngạo của ông anh thường thể hiện đối với ng khác trừ người ra .
-Thì em lập tức biến khỏi đây ngay ,mà thôi nói nhanh đi em còn về ngủ nữa .
-Sâu lười _Kenchi nghe thấy cô em mình nói vậy thì buông ngay một lời châm chọc .
Cuối cùng Kai khi thấy em gái của mình chuẩn bị nỗi bão nên ,đành phải nên tiếng khuyên can ng :
-Thôi đi người cứ hể gần nhau là châm chọc lẫn nhau là sao .
-Ai bảo mỗi lần em gái em mỗi lần trêu nó là nó y như tính cách khác bộc lộ cơ chứ ._Kenchi nhún vai nói như ko có gì xảy ra cả .
Sakura bây giờ hết khi lực để cãi một trận với ông anh hai chọc ghẹo mình ,dựa mình vào ghế sofa ngước nhìn chờ cho ng tự động nói thì hơn .
Biết cô em họ mình bắt đầu ko cãi nhau với mình nữa ,mà ko hiểu sao cứ hể thấy cô em gái duy nhất trong gia tộc mình là Kenchi ko thể ko chọc ghẹo nó ,như là mình bị nghiện trêu nó vậy .
Ở bên Kai là ng nãy giờ im lặng cuối cùng nên tiếng giọng nói có vẻ nghiêm túc :
-Sakura ,chị Misaki đang ở Việt Nam hả ?
Ko biết tại sao anh hai mình lại hỏi về chị Misaki như vậy ,nên Sakura chưa biết trả lời sao thôi thì ngồi nghe một chút thông tin vậy .
-Ủa ,anh hai hỏi chị Misaki có chuyện gì ko ?
Kenchi và Kai nhìn nhau khó xử ko biết có nên nói chuyện của Misaki cho nó nghe ko ,sợ nó nghe rồi thì có tức giận đến muốn giết ng ko .Cuối cùng ko biết phải làm sao Kai nhìn cô em gái nói :
-Thật ra thì tụi anh lo lắng cho chị Misaki thôi ,em biết nguyên nhân vì sao chị ấy từ anh quốc sang VN ko ?