Khi Sư Phụ Hắc Hóa

chương 55-1: đi thăm lâm tư dao

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit:Nguyễn Ngọc

Beta:Đậu Xanh

Hạ Vi Lan còn đắm chìm trong vui mừng khi thấy Hi Loan bỗng nhiên xuất hiện, Cô Cô Gà cũng đi ra từ phía sau, nó oán giận nói: "A Lan sao ngươi không đợi ta."

Ánh mắt Hi Loan lạnh lùng nhìn sang, Cô Cô Gà sửng sốt một chút, sau đó hướng về phía Hi Loan ngoan ngoãn hành lễ. Nhiều năm ở Đạo Diễn tông, từ trước đến nay nó vẫn có chút kính sợ với Hi Loan.

Hạ Lan Vi gõ đầu nó một cái, nói: "Ai kêu ngươi chỉ lo ăn!"

Cô Cô Gà ôm đầu có chút tức giận, cái nữ nhân đáng chết này vậy mà lại dám gõ đầu bổn gà!

Hạ Lan Vi lại tiếp tục nói: "Không nghĩ tới ngươi có thể nhận ra ta cùng sư phụ..."

Phải biết rằng nàng vừa mới làm phép ẩn giấu đi khuôn mặt của nàng cùng sư phụ, hiện tại hẳn là các nàng thoạt nhìn không khác gì người bình thường mới đúng.

Mặt Cô Cô Gà lập tức trở nên tươi tắn, ngẩng đầu nói: "Đương nhiên, cũng không nhìn xem ta là ai..."

Nàng bật cười, mở miệng muốn nói, Hi Loan đã nắm lấy tay nàng, chậm rãi nói: "Đi thôi."

Hạ Lan Vi cười như sao trời, lắc bàn tay hai người đang nắm lấy nhau, cất cao giọng nói: "Được rồi!"

Hai người dắt tay đi ở phía trước, Cô Cô Gà nhanh chóng đi theo phía sau, Hạ Lan Vi lải nhải liên tục nói cái gì đó ở phía trước, Hi Loan thong thả ung dung đi cạnh bên, thường thường hướng nàng gật đầu, hoặc là nhìn nàng mỉm cười tủm tỉm. Những lúc này, Hạ Lan Vi cũng sẽ không tự giác cười rộ theo, trong ánh mắt phảng phất cất giấu sao trời.

Cô Cô Gà nhìn như có điều suy nghĩ. Không biết vì sao, rõ ràng nó chỉ đi phía sau bọn họ, nhưng mà nó luôn cảm thấy, hai người phía trước phảng phất hình thành một không gian đặc biệt, người khác làm gì cũng không chen vào được.

Nó khó hiểu gãi gãi đầu, nghĩ trăm lần cũng không ra, trong lúc suy nghĩ lại bị bỏ rơi ở tít đằng sau, nó vẫy tay, vội vã hô: "Ai ai ai, đợi ta với!"

Mãi đến nhiều năm về sau, Cô Cô Gà gặp được tình đầu, nếm thử mùi vị tình yêu, nó mới biết được, đây là mùi chua không phải phát ra từ hai người yêu đang yêu nhau mà là từ người thứ ba.

Hạ Lan Vi đã tới Linh Xuyên thành rất nhiều lần, đã sớm quen thuộc. Vô luận là nhà ai có quán rượu được hoan nghênh, nơi nào thức ăn mỹ vị, hoặc là nơi nào có chút trò vui hơi kỳ lạ, Hạ Vi Lan đều nắm rõ. Nhưng cũng có lẽ là có người bên cạnh nên không giống nhau, phong cảnh tầm thường của ngày xưa phảng phất cũng trở nên thú vị. Ngay cả kẻ địch lớn như bác gái bày bán sạp thức ăn cũng trở nên thuận mắt rất nhiều.

Ngày xưa đều là nàng mang Vân ca nhi tới, hiện giờ là nàng và sư phụ cùng nhau tới, à, còn có Cô Cô Gà, nhưng thật ra hứng thú của nàng tăng vọt lên không ít. Nàng đứng trước quán bán mặt nạ, chọn lựa, cầm lấy một cái mặt nạ mặt mũi hung tợn thử trên mặt mình, hoắc mắt ghé sát vào Hi Loan, gầm nhẹ một tiếng: "Yêu quái ăn thịt người!"

BẠN CŨNG SẼ THÍCH

Paid Story

The Last She (Books -, the Last She Series)

.MK

Ara, the only woman left alive after a plague, is searching for a way to save humanity. She thinks there isn"t a man she can trust, until she meets Kaden....

Seduced ➢ Kylo Ren

.MK

highest ranking so far- in Fanfiction (set a couple or so months after ep.vii) cover by the lovely @-peterparkers DISCLAIMER: i do not own these characters nor do...

Marked by the Alpha

.MM

"You are mine," He murmured across my skin. He inhaled my scent deeply and kissed the mark he gave me. I shuddered as he lightly nipped it. "Danny, you ar...

[+]

K.K

"Touch yourself" His voice is a groan, full of command and lust, urging me to do just what he asks for. "W-what?" I repeat struck by his words. "...

Paid Story

The Girl He Never Noticed

M.M

When billionaire bad boy Eros meets shy, nerdy Jade, he doesn"t recognize her from his past. Will they be able to look past their secrets and fall in love again?...

Nữ Phụ Xuyên Nhanh Thề Muốn Phác Gục Nam Chủ...

.K

Hán Việt: Khoái xuyên chi nữ phối thế yếu phác đảo nam chủ -POPOV văn Tác giả: Trà Mi Convert: Vespertine Editor: Thiếu Máu Team Thể loại: Ngôn tình, Cổ đại,Cận đại, H...

Nàng giương nanh múa vuốt, nỗ lực làm ra biểu tình dữ tợn, làm bộ như muốn ăn luôn cả Hi Loan.

Mặt Hi Loan không có gì thay đổi, bình tĩnh mà kéo cánh tay đang tác quái của nàng xuống, nín cười nói: "Ở đâu có yêu quái ăn thịt người như thế."

Hạ Vi Lan nói: "Có nha, con còn không phải là một con à! Con hiện tại muốn ăn thịt người đó, người còn không mau chạy đi!"

Hi Loan bình tĩnh bất động, nói: "Vậy con nhất định là một yêu quái có trái tim chân thành có phúc, cực kỳ may mắn."

Hạ Lan Vi khó hiểu, nghiêng nghiêng đầu, mặt nạ có chút nghiêng lệch. Hi Loan duỗi tay chỉnh lại mặt nạ cho nàng, trầm giọng tiếp tục nói: "Mới có thể đụng phải ta như thế, vội vàng dâng mình lên cho con ăn."

Hả?

Hạ Lan Vi tựa như đang đem những lời này tiêu hóa từng chút một lặp đi lặp lại suy nghĩ nhiều lần, sau đó khuôn mặt ở dưới mặt nạ dữ tợn từ từ đỏ lên.

Lúc này hai người hoàn toàn giấu đi dung mạo, tiên khí trên người, nhưng là khí chất vẫn như cũ bất phàm, nam tuấn tú trong sáng, nữ mắt ngọc mày ngài, kiều diễm linh động. Hai người hành động thân mật, đứng bên ngoài nhìn vào trái lại giống như vợ chồng trẻ tuổi của gia đình giàu có.

Chủ quán thấy Hạ Lan Vi mang lâu, cười nhìn nàng nói: "Tiểu nương tử ánh mắt không tồi đó, này mặt nạ thực sự cùng nương tử xứng đôi, không mua ở đáng tiếc lắm..."

Hạ Vi Lan cười cười xem như đáp lại, chỉ là trong lòng điên cuồng mắng chửi quả nhiên mặc kệ là niên đại nào, người bán hàng đó vì muốn đắt khách mà đem chó khen thành dê, dê chuyển thành heo, heo lên thành tiên nữ trên trời.

Chủ quán thấy Hạ Lan Vi không có ý tứ mua, vì thế lại chuyển hướng Hi Loan nói: "Thiếu gia, mặt nạ này chính là được chúng tôi làm từ gỗ đào, đuổi quỷ trừ tà, đặt ở trong nhà chỉ có nhận nhiều hơn, hoặc là ngài xem xem, nơi này của chúng tôi còn có rất nhiều kiểu dáng..."

Hạ Lan Vi nghĩ thầm "tránh quỷ trừ tà bọn họ sợ là không cần", chỉ cần sư phụ nhà mình vừa đứng chỗ đó, còn có yêu tà nào dám đến quấy phá? Lại nghe chủ quán đem đồ vật nhà mình nói giống như là trân bảo ngàn năm khó có được, nàng không tiếng động mà cười, đem mặt nạ cởi xuống, tính toán trả tiền chạy lấy người, cũng lười nghe câu nói kế tiếp của chủ quán

Chủ quán đó thấy biểu tình Hi Loan vẫn luôn nhàn nhạt, nói cái gì cũng không có bộ dáng hứng thú, trong lúc nhất thời cũng không biết nói gì, vẫn xuất phát từ bản năng của thương nhân nói: "Ta thấy phu nhân cũng thích thứ tinh xảo nhỏ nhắn này đó, nếu không thiếu gia nhìn lại?"

Bộ dáng Hi Loan như là mới nghe thấy, ngẩng đầu, nói: "Được."

Chủ quán sửng sốt một chút, Hi Loan lại nói: "Gói toàn bộ cho ta."

Vẻ mặt chủ quán như là lần đầu tiên gặp được đại gia như thế, cố kìm nén vui mừng xác nhận với Hi Loan xong, dường như là sợ chàng đổi ý, thao tác nhanh như gió cuốn đem tất cả đồ vật đóng gói đưa cho Hi Loan cười tủm tỉm nói: "Đa tạ thiếu gia, hoan nghênh thiếu gia cùng phu nhân lần sau lại đến."

Hi Loan cầm một bao lớn đồ vật, bỗng nhiên cong khóe miệng.

Đang chuẩn bị trả tiền Hạ Lan Vi nhìn sạp bán trống rỗng rong nháy mắt, thật lâu sau vẫn không phục hồi lại tinh thần.

Hi Loan lôi kéo nàng, nói: "Đi thôi."

Hạ Lan Vi nhìn một đống dồ vật lộn xộn trong tay Hi Loan, như là phát hiện đại lục mới ngạc nhiên: "Sư phụ ngươi mua nhiều mặt nạ như vậy làm gì?"

Hi Loan thản nhiên nói: "Trừ tà."

"......" Hạ Lan Vi nói: "Trừ cái gì cơ?"

Hi Loan trầm mặc sau một lúc lâu, nói: "Mặt nạ này nàng mang lên rất đẹp." Chàng chỉ vào cái mặt nạ hung tợn trên tay Hạ Lan Vi.

Hạ Lan Vi:????

Xong rồi, sư phụ thế nhưng cũng sẽ đem heo nói thành thiên tiên.

Nàng hậu tri hậu giác mà ý thức được giống như chàng đang mắng chính mình, cầm mặt nạ xấu xí xanh xanh trên tay kia nhìn xem, chọc chọc Cô Cô Gà đứng im bên cạnh, nói: "Đẹp không?"

Không hề có ý thức được sư phụ nhà mình cứ như thế mà lạnh lùng dời đi đề tài.

Cô Cô Gà nhìn mặt nạ kia, ghét bỏ lắc đầu, nhìn đến sắc mặt Hi Loan, đột nhiên lại gật gật đầu.

Hạ Lan Vi nói: "Rốt cuộc là đẹp hay là xấu vậy?"

Cô Cô Gà thở ra một hơi, nói: "Đẹp."

Hạ Lan Vi lúc này đúng thật là bị chấn động không thôi, mang mặt nạ lên rồi lấy gương ra soi hồi lâu, mới nghĩ dung mạo bản thân ai oán nói: "Cũng do ta quá mức mỹ lệ, ngay cả mặt nạ xấu xí như thế vẫn không thể che đậy sắc đẹp của ta..."

Ba người lại đi dạo trong chốc lát, gặp gỡ một đám trẻ nhỏ đang chơi đùa ở bờ sông, thành hai ba nhóm, vòng thành vòng tròn cùng vui đùa ầm ĩ, còn xướng vài đoạn đồng dao dễ nghe dễ hiểu.

"Linh Xuyên thành, trong Linh Xuyên, mấy lần trong mộng không gặp gỡ. Chưa từng bỏ ngựa ném trường kiếm, một thân mưa gió máu cùng nước mắt...

Linh Xuyên thành, trong Linh Xuyên, không thấy tâm cố nhân đã vỡ. Nhìn sao trên trời cao, không người thở dài không người say...

Linh Xuyên thành, trong Linh Xuyên......"

Những hài đồng đó tóc để chỏm, đồng ngôn đồng ngữ đi dạo ven bờ, tươi cười hồn nhiên.

Hạ Lan Vi nhìn nhóm củ cải nhỏ tâm tình tốt lên, cầm một bao đồ vật kia, hướng đám nhóc đầu để chỏm đó gọi lớn: "Này, tiểu bằng hữu! Nơi này tỷ tỷ có đồ vật rất hay, các ngươi muốn hay không?"

Đám tiểu hài tử lập tức bước chân ngắn chạy tới phía trước, vui cười hét hò đem mấy thứ này chia nhau sạch sẽ.

Hi Loan nhìn Hạ Lan Vi bị hài đồng vây quanh, không tiếng động mà cười.

Sau khi đi dạo Linh Xuyên, ngày thứ hai Hạ Lan Vi bỗng nhận được tin tức của Lâm Tư Dao.

Hạc giấy nhỏ màu hồng nhạt lung lay, phi từ ngoài cửa sổ vào, rơi xuống đầu vai Hạ Lan Vi.

Hạ Lan Vi đang vẽ phù chú cảm thấy đầu vai truyền đến xúc cảm rất nhỏ, hơi bất ngờ khi thấy một con hạc giấy màu hồng đứng ở đầu vai. Nàng buông bút son, vội vàng lấy nó xuống, mở ra đọc, sau đó bỗng nhiên phát ra một tiếng vang, làm như cực kỳ vui sướng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio