Gần ngàn rhiếu niên dưới ánh nắng uổi bình minh, tường tia nắng vàng rực chiếu xuống khiến cho khí thế lên cao.ai cũng mong muốn minh sẽ tỏa sang, thể hiện được năng lực phi thường, biết đâu có thể lọt vào mắt xanh của những vị trưởng lão mà trở thành chân chuyền đệ tử.
Hầu hết các tông môn trong thiên linh thế giớ đều phân chia cấp bậc đệ tử thành loại,
Thứ nhất: ký danh đệ tử, hầu như là những người có tư chất trung bình, có chút quan hệ hoặc hậu đại của những trưởng lảo trong tông môn. Bọn họ được phép ở lại phục dịch trong tông môn, khi rãnh rỗi sẻ được truyền cho chút công pháp, hoặc hướng dẫn tu tiên. Sau này lớn lên có thể về nhà trở thành những người có chút tiếng tăm, cucộ sống sẽ xung túc hơn.
Thứ hai: Đệ tử ngoại môn, đây là những đệ tử thông qua khảo thí, thi tuyển để vào tông môn. Tuy hông phải thiên tài nhưng cũng có thể coi là những người xuất xắc trong lứa tuổi của minh. Sau này xuất môn có thể trở thành quan lớn trong triều.
Thứ tư: Đệ tử nội môn, nhóm này thường do nhựng đệ tử ngoại môn tấn cấp mà thành, thường tuổi đời khá cao, và là nhóm trung thành cũng như là nòng cốt chiến đấu của tông môn
Thứ năm: hạch tâm đệ tử, từ trong hàng vạn dệ tử trong tông môn tuyển chọn ra những kì tài nhất, sau đó theo Phuong pháp đặc thù bồi dưỡng, thừng thì các trưởng lão đều là nhóm thiên tài này.
Thứ sáu: đệ tử thân truyền, những người có duyên, hoặc có tài được các trưởng lão, môn chủ nhận làm đậ tử của minh, được truyền cho chân chính công phu của họ. Đôi khi đệ tử thnâ truyền lại khongg bằng đệ tử hạch tâm vì nhóm này đa số là do kì ngộ mới được nhận vào. Tuy nhiền hầu hết bọn họ đều rất mạnh vì kế thừa chân truyền.
Môt tên chấp sự đệ tử dứng giữa lôi đài, mặc một thân hoàng y màu trắng chỉnh tề, hai tay chấp sau lưng, lớn tiếng nói:
- Nhất tinh căn cốt, ngộ tính bình phàm, tuổi luyện khí cảnh tầng , đủ tiêu chuẩn làm kí danh đệ tử. Mời chọn tông môn.
Thiếu niên dáng vẽ gầy gò, dáng người hơi khom, ăn bận như người nông dân chấp tay hướng về phía Vô Tình cốc hành lễ rồi đáp.
- Ta xin đầu nhập Vô Tình Cốc.
Sau đó hắn được một đệ tử của vô tình cốc dẫn đi về phía nhóm tân đệ tử của minh, lúc này cũng có gần người.
Trên ghế chủ tọa, Trưởng lão đầu đinh của Nhât Nguyệt Giáo, uống hớp rựu, ợ lên cái, rồi dung aty ngoáy ngoáy lỗ tai, cất tiếng noió với giọng chán nãn.
- Ta nói Đại Việt Quốc chúng ta có phải là nhân tài càng ngày càng ít không, nữa buổi rồi chỉ tìm được có ten căn cốt tam tinh, ngộ tính tạm được.
Nữ phụ trầm hung, áo giáp bạc lóe sang bên Vô Song Môn tiếp lời, giọng nói vang rền như đàn ông.
- Theo ta thấy bọn nhóc này đang chờ thời cơ để thể hiện chút, lôi kéo sự chú ý của chúng ta đó mà.
Huyết Hà tông trưởng lão, mặt lạnh như tiền, ôm kiếm mặt khong biểu tình.
- Nằm mơ, muốn làm đệ tử thân truyền, đâu phải chuyện dễ.
Mấy người khác nghe xong, gật đầu rồi lại nhắm mắt dưỡng thần, tông môn, tuy đối chọi nhau, nhưng cùng một quốc gia đôi khi vẫn có lúc rất hòa thuận.
- tuổi Tam Tinh căn cốt, tiên thiên Ly Hỏa thể, Ngộ Tính thượng đẳng, Luyện Thể cảnh tứ tầng đỉnh phong, Mời chọn tông môn.
Hít một hơi thật sâu, đệ tử chấp sự mặt mày sang lên hét lớn. vị chủ tọa cũng đồng thời mở mắt, dáng vẻ có chút cảm khái, đánh giá thanh niên mới lên.
Thiếu niên tóc bạc như cước, tay cầm trường thương, toàn thân một bộ giáp xanh, dáng người khôi ngô, tuấn tú. Hai hàng long mày như hai thanh thuyệt kiếm chỉ xéo lên trên, đôi mắt to tròn sang như sao trên trời, thêm vào khuôn mặt thon dái và đôi môi hồng hào. Nếu nhìn không kỹ thì còn tưởng nữ nhi.
Toàn trường sôn sao bàn tán, dưới đài không ít tiếng nghị luộn khen ngợi vang lên.
- Các ngươi biết không, đó là Lý Đồ, tứ hoàng tử của Đại Việt Quốc chúng ta. Nghe nói có căn cơ kinh người, tương lai có thể trở thành người cạnh tranh với mấy vị công tử của tông môn đó.
Một nhóm khác cũng bàn luận:
- Cháu ngoại của lão tổ Diệp Gia, được Hoàng Thượng và Diệp gia ủng hộ, có tài nguyên tu luyện cộng với thiên phú như vậy. xem ra lần này có thể trở thành đệ tử thân truyền của một trong vị trưởng lão. Tương lai vang danh Đại Việt Quốc rồi.
Trong lúc không khí còn đang cao trào, mọi người đang chờ mong thời khắc Lý Đồ chọn tông môn, hoặc có thể trở thành đệ tử thân truyền, thì từ ngoài công âm thanh kiếm bị kéo lê dưới đất vang lên càng lúc càng rõ rang.
Từ Từ xuất hện trong tầm mắt của mọi người, một thiếu niên lam y bay phất phới, toàn thân đầy vết thương, thân hình mệt mỏi nhưng trong đôi mắt vẫn toát lên vẻ uy nghiêm kinh người. Trên vai hắn con mèo nhỏ cuộn tròn ngoan ngoãn nằm im.
Nhóm người Diệp Gia dẫn đầu là gia chủ Diệp Thiên Long giật mình, Hắn đã phái nhóm sát thủ mạnh nhất DIệp Gia cũng như rất nhiều võ sư đi ngăn cản hắn lên núi, nhưng nếu hắn ở đây thì có nghĩa là nhóm người kia đã thất bại. Hít ngược hơi khí lạnh rồi tâm tình bình tĩnh lại hắn gọi tên nô tài tới nói.
- Mau đi báo với lão tổ Diệp Thu tới rồi, Nhìn hắn thế này có lẽ sức lực không còn nhiều, có thể thực hiện kế hoạch được rồi.
Nhóm người thấy Diệp Thu tiến tới thì chia ra làm cho hắn tiến vào lôi đài. nhìn vết thương, máu và sát khí đang tỏa ra trên người hắn làm cho khhông ít người cảm khái.
Diệp Thu bước lên, đúng song song với Lý Đồ, khiến cho Lý đồ cảm thấy không vui hai hàng lông mày nhăn lại. Thứ nhtấ hắn vốn là cháu ngoại Diệp Gia vốn có thù với Diệp Thu. Thứ Hai, hắn đang tỏa hào quang sáng chói, bỗng bị nhưng lại bởi sự xuất hiện của kẻ này.
Trên Ghế chủ tọa, vị trưởng lảo di chuyển ánh mắt mình lên vị thiếu niên Cụt tay kia. chỉ thấy một vài vị âm trầm gật đầu. Bọn họ đầu là tông sư cảnh Nguyên Anh nhìn sơ là biết vàng thau.
Diệp Thu lúc lưng thẳng, hắc kiếm cắm trước mặt, tay phải đưa ra chuẩn bị chạm vào khối tinh cầu trên lôi đài, thì một âm thanh già nua, to như tiếng sấm vang lên.
- Diệp Thu, không có tư cách ứng tuyển tông môn.