Kiếm Nghịch Thương Khung

chương 359: tiểu hổ phát uy (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Những người này đang lo lắng, có nên tiến vào Linh Quang Bảo Điện hay không, tiến vào thì sợ bị đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng ba đại vương triều thượng phẩm giết chết, không tiến vào thì không cam lòng.

Còn chưa cân nhắc xong, chỉ nghe thấy vài âm thanh thảm thiết vang lên, một đoàn thể năm sáu người trong đó thừa dịp mọi người thất thần thì nhanh chóng ra tay, công kích người khác, có mấy đệ tử tinh anh chết thảm, đồ vật bọn họ thu thập rơi ra.

Tiếng kêu thảm thiết làm mọi người tỉnh táo lại, không ít người lập tức gia nhập chiến đoàn, còn có một phần nhỏ thì cắn răng một cái, dứt khoát nhảy vào trong "Linh Quang Bảo Điện.

Chiến đấu bên ngoài Huyền Thiên đã nhìn không tới, nhưng mà nhảy vào Linh Quang Bảo Điện, đệ tử tinh anh đi vào thì chết toàn bộ, bị Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng đệ tử ba đại vương triều thượng phẩm miểu sát toàn bộ.

Thẳng đến một phút đồng hồ đi qua, cửa Linh Quang Bảo Điện đóng lại, không có khả năng cho người khác tiến vào, Ngạo Kiếm Sơn Trang cùng đệ tử tinh anh ba vương triều thượng phẩm mới là trọng điểm, từ cửa điện đi vào.

Bên trong là một đại sảnh rộng ngàn mét, cao tới vài trăm mét, trừ cửa điện và vách tường thì ba vách tường khác cao năm mươi mét, đều có thông đạo rộng mười mét, tổng cộng có năm mươi bảy lối đi.

Trong năm mươi bảy đầu thông đạo, có lẽ có bảo vật.

Tiến vào "Linh Quang Bảo Điện, đệ tử tinh anh Ngạo Kiếm Sơn Trang mười ba, Cổ La môn chín, Thanh Phong cốc chín, Tiêu Diêu Kiếm Tông tám, hơn nữa Huyền Thiên là bốn mươi người.

Năm mươi bảy lối đi, bốn mươi đệ tử tinh anh mỗi một người tiến vào trong một lối đi đều dư xài, sẽ không xuất hiện hai người tranh đấu.

Đệ tử ba vương triều thượng phẩm không nhúc nhích, lẳng lặng nhìn qua đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang.

Có thể tránh được tranh đấu với Ngạo Kiếm Sơn Trang, ba vương triều thượng phẩm tận lực tránh đi, nếu như bọn họ tiến vào trong thông đạo, thông đạo có đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang thì bọn họ tránh đi, tận lực tránh bị chém giết.

Cho nên đệ tử ba vương triều thượng phẩm đứng bất động, để cho đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang lựa chọn trước.

Đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang biết rõ đệ tử ba vương triều thượng phẩm đang chờ bọn họ lựa chọn, bọn họ không tiến vào thì đệ tử ba vương triều thượng phẩm không tiến vào, liền không hề do dự.

Ngạo Vô Song ra lệnh một tiếng, trực tiếp đi vào một hướng, Ngạo Kiếm Sơn Trang và chúng đệ tử theo sau, Ngạo Huyên Huyên nhìn qua Huyền Thiên thì mới vỗ lưng Kim Diễm ưng, Kim Diễm ưng thu cánh lại đứng nguyên, vượt qua tất cả mọi người, dẫn đầu đi vào trong một thông đạo.

Kim Diễm ưng cao tới ba mươi mét, không thể như Tiểu Hổ có thể biến lớn nhỏ, vào không được thông đạo rộng mười mét cao năm mét kia, chỉ có thể ở lại trong đại điện.

Đợi đệ tử Ngạo Kiếm Sơn Trang tiến vào trong thông đạo, đệ tử ba vương triều thượng phẩm nhìn nhau, Lâm Diệu Hàn ra lệnh một tiếng:

- Các sư đệ đi theo ta.

Lúc nói chuyện nhìn qua Huyền Thiên, nhắc nhở Huyền Thiên cùng Cổ La môn đi cùng một chỗ, Huyền Thiên gật gật đầu, đi theo đệ tử Cổ La môn tới một vách tường.

Tiêu Diêu Kiếm Tông cùng người của Thanh Phong cốc thì đi qua vách tường bên trái, mỗi một thông đạo đều dài vài ngàn mét, đều có mười chín thông đạo, Tiêu Diêu Kiếm Tông cùng Thanh Phong cốc chỉ có mười bảy người, thông đạo bên vách tường bên trái đủ cho bọn họ tiến vào.

Trương Mãnh năm nay hai mươi ba tuổi, tu vi Tiên Thiên cảnh thập trọng, thiên tư trong Cổ La môn xem như trung thượng, ngày sau có hi vọng trở thành cường giả Địa giai cảnh trung kỳ.

So với Trương Mãnh chỉ lớn hơn Lâm Diệu Hàn một tuổi, từ trước đến nay là tình nhân trong mộng của Trương Mãnh, từng mấy lần thổ lộ với Lâm Diệu Hàn nhưng bị cự, bởi vì Lâm Diệu Hàn coi trọng Huyền Thiên, càng bởi vì tướng mạo Huyền Thiên anh tuấn hơn nhiều, phi thường ghen ghét Huyền Thiên.

Lúc trước trong hàng đệ tử Cổ La môn muốn đuổi Huyền Thiên ra khỏi hàng ngũ, mà Trương Mãnh là kịch liệt nhất. Nhưng Huyền Thiên được Lâm Diệu Hàn che chở, còn theo chân đệ tử Cổ La môn tiến vào "Linh Quang Bảo Điện", chuyện này trong nội tâm Trương Mãnh ghen ghét càng mạnh.

Hắn quyết định tiến vào "Linh Quang Bảo Điện" thì phải tìm cơ hội, nhổ cái gai trong mắt ra ngoài.

Cho nên Trương Mãnh đi theo bên người Huyền Thiên không xa. Nhìn thấy Huyền Thiên tiến vào trong thông đạo, hắn liền đi vào thông đạo gần đó, cũng không có tiến vào rất xa. mà đợi khi mọi người đi vào trong xong thì nhanh chóng đi vào trong thông đạo của Huyền Thiên. Đuổi theo thật nhanh.

Đuổi vào thông đạo của Huyền Thiên, trên mặt Trương Mãnh hiện ra nụ cười hưng phấn, hắn nắm chặt nắm đấm, cảm xúc hết sức kích động, giống như nhìn thấy Huyền Thiên bỏ mạng dưới thân kiếm của hắn.

Khi Trương Mãnh đuổi vào thông đạo của Huyền Thiên thì trong thông đạo vách tường đối diện cũng có một nam tử đi ra.

Tuổi năm tử này chừng hai mươi ba, tướng mạo phi thường anh tuấn, trừ Huyền Thiên. Võ giả Ngạo Châu không người có thể so sánh, đúng là có danh xưng đệ nhất mỹ nam tử Ngạo Châu, Phong Mộ Phàm.

Phong Mộ Phàm rất nhanh xuyên qua khoảng cách ngàn mét, đi vào thông đạo của Huyền Thiên vừa vào, thân ảnh rất nhanh đi vào trong đó.

Phong Mộ Phàm tiến vào thông đạo của Huyền Thiên thì người Tiêu Diêu Kiếm Tông cùng Thanh Phong cốc đang lặng lẽ nhìn vào thông đạo. Trong nội tâm đều nghĩ: Phong Mộ Phàm là cao thủ nửa bước chân nguyên đứng đầu, có Phong Mộ Phàm xuất mã, hắc hắc... Bất kể là Hoàng Thiên, hay là Trương Mãnh, đều chết chắc.

Huyền Thiên tiến vào trong thông đạo, vẫn đi về phía trước. Sau khi đi vào ngan mét, thông đạo mới chuyển hướng bên phải, ước đi ba trăm mét sau lại chuyển hướng đi thẳng, sau đó, qua mỗi vài trăm mét sẽ gặp biến ảo phương hướng một lần, rất nhanh làm Huyền Thiên mất đi cảm giác phương hướng, chỉ biết đi theo thông đạo về phía trước.

Tiểu Hổ vẫn đi theo bên cạnh Huyền Thiên, một người một hổ tốc độ không nhanh cũng không chậm.

Cũng không lâu lắm đột nhiên Huyền Thiên nghe thấy phía sau có tiếng bước chân truyền đến, mà thông đạo này yên tĩnh, một chút động tĩnh cũng truyền đi rất xa, cho nên Huyền Thiên mới dừng lại.

Huyền Thiên dừng lại sờ sờ đầu Tiểu Hổ, nhỏ giọng nói:

- Xem ra có người không biết sống chết muốn động vào ta, Tiểu Hổ, giao cho ngươi.

- Hù hù!

Tiểu Hổ nhẹ giọng đáp lại, hưng phấn gật đầu.

Rất nhanh Trương Mãnh đã đi tới, xuất hiện trong tầm mắt Huyền Thiên, cùng thời khắc đó Trương Mãnh cùng nhìn thấy một người một hổ đang đợi hắn.

Trương Mãnh là võ giả Tiên Thiên cảnh thập trọng, Huyền Thiên mới vào Tiên Thiên cảnh thất trọng, Tiểu Hổ là tứ cấp trung giai yêu thú, hắn căn bản không đem Huyền Thiên cùng Tiểu Hổ nhìn ở trong mắt.

- Trương Mãnh, là ngươi!

Âm thanh của Huyền Thiên hơi quái lạ, vừa rồi nói chuyện với người Cổ La môn thì đã làm quen với đệ tử Cổ La môn.

Tuy Trương Mãnh lúc trước luôn đuổi Huyền Thiên ra khỏi đội ngũ Cổ La môn, nhưng Huyền Thiên không nghĩ tới hắn lại muốn giết mình, tuy trong "Mộng Huyễn Thần Cung" không phải tử vong chân chính, nhưng Huyền Thiên với tư cách đệ tử Thiên Kiếm Tông, dù sao cũng là đồng minh của Cổ La môn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio