Một pha đắc thủ nhanh như chớp Lâm Thần gọn ghẽ cướp thức ăn trên miệng hổ khiến cho độc sư hắc y nhất thời khí nộ kinh thiên.
- Gào!! Đồ chuột nhắt mau nôn ra đây, đồ vật của Lí Nam đến giờ vẫn chưa có ai dám cướp đâu!!!!
Lâm Thần ngu gì đứng yên cho hắn ra tay ba chân bốn cẳng dọt lẹ.
- Hừ!! Chạy đi đâu!! - tên Lí Nam vung vẩy khô lâu trượng không gian xung quanh trăm dặm lập tức bị phong tỏa hình thành từng tầng bích chướng độc khí xanh lè.
Lâm Thần va vào bích chướng liền bị bật lại, may mắc thay hắn đang mang trên mình Hắc Độ Thần Giáp nên độc khí không thể xâm nhập giữ được mạng.
Lí Nam trông vào mắt pháp khí giáp thân trên người Lâm Thần nội tâm hắn cũng không yên được, ánh mắt toát ra vẻ tham lam nồng đậm. Phải biết tạo hình của Hắc Độ Thần Giáp không những đẹp mắt mà còn rất mạnh bằng chứng là độc khí của hắn lại không thể ăn mòn xuyên qua được.
- Ha Ha Ha, tốt tốt tốt!! - hắn cười to tiếng. - Không ngờ Lí Nam hôm nay lại may mắn đến vậy, vừa thu được hai đầu lục giai yêu thú lại thu được pháp khí tốt!!! Sâu bọ chết đi!!!
Hắn ta phóng xuất “ bản mệnh chi lực “ cùng “ bản nguyên pháp tắc “, đầu Bích Lân Hoàng Xà khổng lồ hiện khí thế toát ra khí tức ăn mòn nghi ngút làm đất đá cây cỏ chung quanh tan chảy. Với thần hồn lực của Chân Tiền Thần tinh, hắn hoàn toàn tự tin đối thủ trước mắt không thể chống đỡ nổi kích.
- Xà Thực Hồn!!!! - Lí Nam hét lớn, hai mắt Bích Lân Hoàng Xà phát lục quang cói rọi lên Lâm Thần.
Nhưng rất tiếc cho anh ấy, thần hồn công kích lại là thứ mà Lâm Thần không sợ nhất. Hắc Độ Thần Giáp cộng với Triện Thâu Thần Cô hoàn toàn có thể gạt toàn bộ thần hồn ảnh hưởng công kích cho dù có là Thoát Hư Thần ở đây đi nữa. Lâm Thần nội tâm vui vẻ, cũng may đối phương không biết điều này chứ mà hắn lại dụng tới “ độc pháp tắc “ thì chỉ có nước né tránh phong mang.
Lục quang chói rọi Lâm Thần gay gắt nhưng hắn vẫn hoàn toàn đứng bất động. Lí Nam trông thấy đối thủ ngay như phỗng không khỏi cười lạnh, hắn nghĩ đối phương hẳn đả dính chưởng nên không chút phòng bị bay thẳng tới. Lí Nam tay vung trượng định cho Lâm Thần phát cuối, bất ngờ thay Lâm Thần tay chụp được khô lâu trượng ngẩng đầu bỏ đi phần giáp đầu cười toe toét: “ Hè Lố mother fucker!! “.
Kim Không Ba phóng xuất, hơn đầu châm bắn thẳng trực diện trong cự li gần như vậy hẳn Lí Nam không thể tránh khỏi. Chỉ thấy nghe “ hự “ phát ra từ Lí Nam sau đó......... không còn sau đó nữa, với kích mạnh mẽ như vầy có là thần tiên cũng không tránh khỏi. Phải biết Lâm Thần bây giờ đã Kết Tâm Thần đỉnh phong thần hồn lực lượng đã từ lâu siêu việt Hóa Đạo Thần đỉnh phong đạt tới Chân Tiền Thần tinh, với cường độ thần hồn như vậy kết hợp với Kim Không Ba hoàn toàn có thể so sách với chiêu hồn kĩ Thiên giai sơ cấp.
Cứ thế đời cường giả kiêu hùng Chân Tiền Thần vẫn lạc, đến lúc chết mắt vẫn trợn trắng không phục như muốn nói: “ Tại sao hắn lại phút mờ mắt vì bảo vật như vậy? “
- ding, kí chủ đánh chết Chân Tiền Thần tinh, thưởng vạn kiến tạo trị, vạn exp hồn tinh ( dạng tinh tạp).
Đánh chết được đối thủ Lâm Thần cũng không khá hơn là mấy, để đắc thủ kích trí mạng như vầy hắn phải vận dụng toàn bộ thần hồn lực lượng mà đánh. Sau khi sử dụng Kim Không Ba hắn nhanh chóng rơi vào trạng thái suy yếu nhưng tâm tình lại tốt hơn bao giờ hết. Nhanh chóng ngồi xuống vốc đan dược ra phục dụng.
.........................
Lúc này THAO THIẾT bỗng dưng mở mắt khí tràng chung quanh lập tức bị đè nén, tên Chân Tiền cường giả bị trọng thương của Hắc U giáo bị cỗ lực lượng hút đi mất. THAO THIẾT đang...... ĂN!!! Một hơi nuốt gọn cái Chân Tiền cảnh cường giả khí tức của nó lập tức tăng vọt, từ lúc mới xuất thế đến giờ đây là lần đầu nó ăn.......... thịt người!!!! Thịt người là thức ăn chủ yếu của THAO THIẾT thời viễn cổ, hương vị quen thuộc làm nó không ngừng mạnh mẽ lên, huyết mạch sôi trào kí ức truyền thừa mau chóng trỗi dậy. Thật không ngờ chỉ với chút thịt người THAO THIẾT đã nhanh chóng lấy lại uy thế viễn cổ của nó, phải biết khi vừa xuất thế THAO THIẾT đã nuốt gọn toàn bộ yêu thú trong khu vực không ít lục giai đỉnh phong yêu thú bị nó cho nuốt lấy nhưng năng lượng đem lại không bằng xác người Chân Tiền thấp tinh.
Lâm Thần đang khôi phục bỗng lòng nhảy loạn lên, khí tức nguy hiểm bao phủ, hắn mở mắt ra chứng kiến sự thay đổi của THAO THIẾT. Thân nó biến lớn da lông trên người sẫm màu hẳn đi, há cái miệng to rộng không ngừng gào rống. Chỉ thấy bỗng dưng hình thành cái xoáy ngay tại miệng nó không ngừng thôn phệ lấy vạn vật xung quanh.
THAO THIẾT thần thông thôn phệ: THÔN THIÊN VẠN VẬT.
Lâm Thần đang khôi phục mà cũng bị ép cho ngừng lại, vạn vật ngay cả thần hồn lực lượng cũng không ngoại lệ. Hắn bị dọa cho xém chút rớt trứng, nhanh chóng thoát li khu vực ảnh hưởng. Trừ chỗ đứng của THAO THIẾT toàn bộ khu vực bán kinh trăm dặm xung quanh chỉ còn lại nền đất, ngay lúc xác của Lí Nam bị hút vào THAO THIẾT nhận ra hương vị quen thuộc nên mới kết thúc thần thống. THAO THIẾT đứng giữa đất trời không ngừng gào rống, ngay cả Thiên Đạo dù cảm thấy bị uy hiếp nhưng lại không có bất kì ý tứ giáng Thiên phạt tru diệt.
Vì sao??? Đơn giản là vì Thiên đạo cũng biết sợ, Thiên đạo sợ ngay cả chính mình cũng bị THAO THIẾT nuốt lấy. Không chỉ riêng THAO THIẾT mà bất kì tuyệt đại hung thú viễn cổ trong ba con còn lại cũng không sợ Thiên đạo ngay cả tứ tượng Thánh thú cũng vậy, bọn chúng không thuộc cái mảnh trời này địa vị siêu việt cả Thiên Đạo, hay phải nói đúng hơn tự thuở BÀN CỔ khai sinh thì Tứ Tượng Thánh Thú và Tứ Đại Hung Thú đã sinh ra. Nếu đem so sánh Thiên Đạo ở cái Vĩnh Tuyền đại lục này so với bọn chúng chẳng khác nào đem so cháu trai với ông nội, tất nhiên Thiên Đạo là cháu trai rồi!
Lâm Thần nhìn mảnh vực biến mất không khỏi rét lạnh da đầu, hắn lại dùng [ quan sát ] đi điều tra THAO THIẾT thì....
- ding, đối tượng vượt qua đẳng cấp tồn tại trong mảnh Thiên Địa này kí chủ cần nâng cấp hệ thống lên . để dùng [ quan sát ]
- Tê zzzzzz, ôi mẹ ơi mới có ăn ba cái xác người mà....... Uầy thật xem thường Tứ đại hung thú viễn cổ mà!! - Lâm Thần cười khổ, xem ra nhiệm vụ hệ thống giao cho hắn lần này lại chồng chất khó khăn rồi. Lòng mề rối nùi đang lo không biết làm sao hoàn thành nhiệm vụ thì hệ thống vang đến bên tai thông báo.
- ding, vì lí do biến cố phát sinh nhiệm vụ cưỡng chế bị thu hồi, xét đến kí chủ mức độ hoàn thành gần hết, thưởng “ đạt mức hoàn thành: TỐT “.
- ding, kí chủ nhận được vạn kiến tạo trị, lần kiến tạo, lần quay thưởng.
- ding, phát động nhiệm vụ ẨN Cưỡng Chế “ Ngăn cản Tứ Đại Hung Thú thôn tính Vĩnh Tuyền đại lục “. thời hạn: không hạn đinh.
Thưởng: thăng cấp tinh tạp x ( trực tiếp thăng liền đại cấp độ), Bá Chủ Vĩnh Tuyền Châu ( chưởng khống Vĩnh Tuyền đại lục). Thất bại: Vĩnh Tuyền đại lục bị thôn phệ, khấu trừ toàn bộ cấp độ, kiến trúc v.v của hệ thống, cấm chỉ sử dụng hệ thống năm.
- Hítttttttt, cái What the héo cái nhiệm vụ!! Liền mặc định ca sinh ra làm bá chủ sao, hắc hắc, không tệ không tệ nha!!
Lúc này THAO THIẾT nhìn về phía Lâm Thần dọa hắn phen lạnh háng. Không suy nghĩ nhiều kế chuồn là thượng sách. Nhưng đời nào THAO THIẾT lại để hắn chạy chỉ với chút cử động không gian xung quan bị uy áp của nó đè ép lấy không thể di chuyển.
Lâm Thần triệt để sợ rồi, hắn thật sự teo hòn rồi: “ Không ngờ ca lại đoản mệnh như vậy! Hic hic! “.
Miệng THAO THIẾT mở ra toan đem lấy Lâm Thần cho nuốt, bất đạo thân ảnh lúc này xuất hiện, là..... CƠ LINH. Cơ Linh từ lúc bị Lâm Thần trêu chọc từ cái lần chế tạo Hắc Độ Thần Giáp liền mực trốn trong Cơ Thiết Giới.
- Hừ yêu thú to gan, đồ đệ của chủ nhân ta mà cũng dám phạm!!! - Cơ Linh thân tỏa Thần quang, khí thế bức người vạn tượng không ngừng trùng kích phá vỡ Uy áp bích chướng của THAO THIẾT.
- Cơ LInh ca, mau đánh nó nó ăn hiếp ta!! - Lâm Thần nhận thấy Cơ Linh bạp phát Thần uy có thể ngăn cản được THAO THIẾT liền thay đổi cách xưng hô, thái độ thay đổi độ đem Cơ Linh tâng bốc lên tầng mây.
Cơ Linh cũng không thèm để ý Lâm Thần, hắn không khỏi mắng Lâm Thần vô sỉ mặt dày không có tiết tháo. Cơ Linh tỏa Thần quang chấn cho nát không gian bích chướng xung quanh.
- Yêu nghiệt cút mau!! Để bổn khí linh giận lên thì ngươi không chịu nổi kết quả đâu!! - Cơ Linh vô cùng uy phong dọa nạt nó.
Ai ngờ đâu THAO THIẾT chỉ hơi khựng lại tí nó lại há cái miệng rộng, thần thông THÔN THIÊN VẠN VẬT lại thi triển đi ra.
Cơ Linh sắc mặt đại biến, hắn không ngờ đầu hung thú này đã thức tỉnh viễn cổ huyết mạch, không chậm trễ giây Thần uy? Uy phong? Khí thế ép người? Phi, toàn là rắm! Hắn liền trốn trở về Cơ Thiết Giới không nói không rằng.
Đùa, khí linh như hắn tỏa phát Thần uy chỉ để hù dọa THAO THIẾT chút thôi. Cơ Linh làm sao không nhận ra THAO THIẾT, hắn định thừa cơ THAO THIẾT mới xuất thế còn nhỏ yếu mà trang bức chút lấy lại uy phong trước Lâm Thần. Xui rằng THAO THIẾT lại vừa thức tỉnh huyết mạch, cho dù cái khi linh như hắn cũng không đủ để nó nhét kẽ răng.
Lâm Thần trông Cơ Linh đang từ oai phong hiển hách lại thành bộ dạng trốn chui trốn nhũi, sắc mặt tối sầm lại.
- Tiểu Linh, cái đồ tiểu Linh thối mau ra đây cho ca!! Con mẹ ngươi trang..trang cái nồi, cái đồ rắm thối khí linh ra đây cho ca!! - Lâm Thần tức điên mắng chửi, nhưng mặc cho hắn cho chửi khô nước miếng Cơ Thiết Giới vẫn lạnh băng không có động tĩnh.
Mắng chửi không có hiệu quả Lâm Thần tức bụng không thèm đôi có với “ con thỏ đế “ khí linh, hắn mau chóng tìm biện pháp thoát khỏi cục diện.
- À!! Đúng rồi, ca còn có nó mà!! - cái bóng đèn trên đầu lóe lên, Lâm Thần liền móc ra pháp khí.
Xoạt Xoạt, Roẹt Roẹt, Colt Python lại lên sàn!! Đã rất lâu Lâm Thần cũng bỏ quên cái pháp khí này xó trong balo hệ thống, bởi vì theo thực thực Lâm Thần càng tăng lên cái Hoàng giai pháp khí là không đủ cho hắn sử dụng. Vả lại hắn cũng thích cận chiến hơn nên vứt Colt Python bên. Nhưng...... cái Hoàng giai pháp khí này lại được hệ thống buff cho cái công năng vô cùng bá đạo............
- Colt Python (Hoàng giai thượng cấp, có thể tăng cấp): có đạng đạn dùng chân khí gây sát thương % lên mục tiêu, có lần khai hỏa cần nửa canh giờ để chờ đợi, tỉ lệ / thuấn sát mục tiêu bất luận đẳng cấp.
Dù chỉ nã được có viên trong nửa canh giờ nhưng cái tỉ lệ thuấn sát bất luận cảnh giới / lại làm Lâm Thần chú ý. Hắn đặt cược, đem hết hi vọng vào phát súng tỉ lệ / này, chỉ cần phát ra Lâm Thần cảm thấy nhân sinh hết thảy đều tươi đẹp.
Cầm Colt Python trên tay, tâm thần không nhịn được vô cùng bấn loạn cái cảm giác này còn hơn cả mua tờ Vietlot ngồi dò chờ trúng độc đắc.
- Lão thiên giúp ta, chỉ lần này này thôi!! Ca hứa tắm rửa sạch sẽ ăn chay thờ phụng ngươi, ca không mắng ngươi nữa đâu!! Làm ơn thần may mắn đâu..... nhập vào CAAAAAAAAA!!
ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNG!
phát súng kết thúc đem theo hi vọng ước mơ của Lâm Thần vụt tắt, không phát nào ra chí mạng hết!!
- Aaaaaa, lão thiên ca chết rồi cũng không bỏ qua cho ngươi!!! - Lâm Thần như điên mắng mỏ.
Cơn lốc ngưng tụ trước miệng THAO THIẾT cũng vừa thành lại hút tất cả đi vào. Lâm Thần sợ hãi không cam lòng chết đi như thế, đã chết cũng phải cho nó lột lớp da.
Hào quang yêu nghiệt còn lần cuối cùng phát động khí dâng trào trực tiếp đạt đến Chân Tiền Khí đỉnh, Chân Tiền Thần đỉnh riêng cái thần hồn lực lượng lại có uy áp của Thoát Hư Thần đỉnh. “ Bản mệnh chi lực “ cũng tế xuất đi ra Ma Thần MINH VƯƠNG hàng lâm, Lâm Thần không ngờ rằng combo khí thế của hắn lại đem đến kết quả ngoài ý muốn. Thần hồn uy áp đạt đến Thoát Hư Thần đỉnh khiến Hư ảnh Ma Thần MINH VƯƠNG phát sinh biến hóa, Ma Thần ngưng thực khí thế lạnh lẽo từ cửu u địa ngục bung tỏa, Lâm Thần may mắn đem uy thế thật sự của MINH VƯƠNG hiển lộ ra góc nhỏ xíu nhưng cũng đủ để xài rồi.
Ma Thần MINH VƯƠNG trong Ma Thần trấn giữ địa ngục, sức mạnh đã hoàn toàn vượt qua phạm vi nhận thức của con người hay thậm chí là đem so với thánh thú. Tuy chỉ hiển tí xíu uy nghiêm vốn có nhưng MINH VƯƠNG không hổ xứng danh Ma Thần, uy áp của hắn hoàn đem THAO THIẾT áp chế đi xuống.
THAO THIẾT vô cùng sợ hãi, nỗi sợ phát sâu trong linh hồn, không tự chủ được mà phải kết thúc thần thông. Từ thuở khai sinh đến giờ cho dù có là kí ức từ viễn cổ lúc đỉnh phong nó cũng chưa phải khép nép sợ hãi, khí tức Ma Thần làm nó vô cùng sợ không phải sợ thường mà là sợ mất mật. THAO THIẾT không tự chủ khụy người xuống dáng như cái lạy Ma Thần trước mắt, không lấy tia phản kháng. Ngay cả Thiên Đạo vừa định hội tụ Thiên phạt tru diệt nhưng Ma Thần chỉ vừa mới ngẩng đầu hừ tiếng lôi vân tán loạn, trời cao đổ mưa máu..... hiển nhiên lại có thể đả thương tới Thiên Đạo.
Lâm Thần cũng giật mình suýt đái ra quần: “ mé nó sao ca lại như thế bờ rồ!!!!”
Cảnh tượng lúc này mà để mấy tên cường giả chí cao trên Vĩnh Tuyền Đại lục hay thậm chí là sư phụ của Lâm Thần thấy cũng phải quỳ xuống liếm. Uy thế ngập trời ngay cả Thiên Đạo cũng không để vào mắt!!!!!
Tuy chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng lại đem tới kết quả ngoài mong đợi. Bất quá giờ này Lâm Thần lại tự thụ thương, không phải thương thế bình thường mà lại thụ thương tại ngay thức hải. Uy thế Ma Thần MINH VƯƠNG quá kinh khủng hoàn toàn vượt qua sự chịu đựng của Lâm Thần, tuy chỉ mới tia uy lực nhỏ nhưng lại đem tới phản phệ như muốn đem Lâm Thần cho oanh nổ!
Ngồi gục xuống, phung ra từng búng máu, sắc mặt Lâm Thần uể oải như mới trải qua chuyện chăn gối ngày đêm. Lâm Thần cũng không còn sợ mối nguy hiểm mang tên THAO THIÊT nữa, hung thú thượng cổ bây giờ chẳng khác gì chú cún con sợ hãi. Khi uy áp biến mất THAO THIẾT lấy lại khí thế ban đầu nhưng nó nhìn nhìn Lâm Thần hồi tựa như nhìn quái vật tức tốc xé rách hư không rời đi. Lâm Thần thở phào lòng nhẹ nhõm hẳn xuống, vốc đan dược ra chuyên tâm chữa thương.
....................................
Ô Lam Thành, trước cổng thành lúc này tập trung rất nhiều người dẫn đầu là Mục Vân Chiêu lão tổ, “ lai giả bất thiện “ người đến sắc mặt hầm hầm sát khí ngút trời.
- Lâm gia đâu? Mau ra đây chịu chết!!! - Mục Vân Chiêu chân khí đại phóng nhập vào giọng nói oang oang cả mảnh trời.
Dân chúng xung quanh thành tụm ba tụm bảy tò mò xem lần này lại là gia tộc nào đến gây sự với Lâm gia, họ cũng đã khá quen với những tình huống này nhiều lần Lâm gia tao ngộ cường địch nhưng đều đánh cho bại lui.
- Là ai đến thế nhỉ, không biết Lâm gia rất cường đại sao?
- Suỵt ngươi không muốn mạng nữa sao?
- Cớ gì có người la hét trước cửa thành đợi lát nữa thế nào cung bị người của Lâm gia ra vây quét!
- phi phi ngươi muốn chết thì đứng ra mình đừng liên lụy đến ta, ta nghe nói người đến là người Mục Gia lục phẩm gia tộc. Còn người vừa lên tiếng kia hình như là lãnh đạo của họ.
Mục Vân Chiêu chờ cả ngày trời thấy không ai ra mặt, hắn thẹn quá hóa giận tay tụ chưởng không ngừng oanh lên đại môn. Ô Lam thành mỗi khi Lâm Thần đi vắng đều được mở ra Bát Hoang Cấm Lực trận, nhưng kẻ ra tay lại có tu vi Chân Tiền Khí tinh là kẻ có thể sử dụng đến pháp tắc để tấn công, đại trân nhanh chóng bị đánh vỡ đại môn cũng theo đó mà sập xuống.
Chứng kiến đại môn Lâm gia trước giờ kiên cố trước đại đa số cường địch bây giờ lại bị oanh đổ, dân chúng và tộc nhân Lâm Gia trong thành bàng hoàng. Một tên tộc nhân Lâm gia có vị trí tướng lĩnh đứng ra.
- Là kẻ nào phạm Lâm gia ta? Chịu chết!!!
Người đứng ra trùng hợp là Lâm Tiêu, hắn với đại đa số tài nguyên Lâm Thần để lại bồi dưỡng đã đạt đến Ngưng Khí đỉnh phong trong độ tuổi rất trẻ. Hắn tay cầm Hải Long Côn, hiển nhiên nhờ vào thiên phú Lâm Tiêu đã rất mau chóng lĩnh hội toàn bộ Thần Long Côn Pháp đầu tiên và theo quy định được sở hữu Hải Long Côn Địa giai sơ cấp.
Mục Vân Chiêu lão tổ trông thấy có người Lâm gia bước ra không khỏi hoan hỉ, nhưng lại thấy tên đó mới chỉ có tu vi Ngưng Khí đỉnh mà cầm trong tay Địa giai pháp khí mắt không khỏi giật giật toát ra vẻ tham lam nồng đậm. Tay vung ra không gian chung quanh Lâm Tiêu bị cầm cố rất nhanh chóng bị trú định, tay giáng chưởng Lâm Tiêu trực tiếp bị dập xuống đất toàn thân be bét máu.
- hừ giun dế không có tư cách đứng trước mặt ta! - Mục Vân Thiên ra tay hạ độc thủ, tuy hắn không thèm giết Lâm Tiêu nhưng với tình trạng bây giờ Lâm Tiêu không bị phế cũng bị chấn nát lục phủ ngũ tạng. Hắn tiện tay thu lại Hải Long Côn của Lâm Tiêu vào, tâm thần sung sướng cực độ cảm nhận sức mạnh phát ra từ pháp khí.
..................................
Lúc này Lâm Thần tại Vực U Cốc sau khi khôi phục thương thế lại tiếp tục lên đường tìm kiếm cơ duyên đột phá, hắn đang không khỏi vui mừng vì không những thoát được kiếp nạn mà còn thu hoạch vô cùng phong phú. Bỗng nhiên trong lòng có chút bấn loạn khó hiểu, gia huy tộc trưởng của hắn từ giới trữ tự dưng phát sáng phóng vọt ra. Cầm lấy gia huy hắn chỉ thấy cái tên Lâm Tiêu đang bị mờ dần vẫn còn hơi lập lờ mờ mờ nhưng có thể bất cứ lúc nào vụt tắt mất.
Lâm Thần tay cầm gia huy mà khí thế ngút trời, đây rõ ràng là báo hiệu cho sinh mệnh của Lâm Tiêu sắp trôi mất. Đoán chừng có chuyện không hay xảy ra trong gia tộc Lâm Thần liền gạt bỏ tất cả nhiệm vụ quấn thân mực phóng hết tốc độ quay về Ô Lam thành. Hai mắt hắn trợn trừng, sát khí không bị cản mà tun ra, miệng gằn lẩm bẩm.
- Ai lại dám động tới Lâm gia ta, ta tất tru diệt cả nhà người đó!!!!!!!
Xét thấy số lượng like và số lượt xem không tương xứng nhau lắm, tác hơi bùn!!! mong độc giả để lại mỗi cái like quý báu cho tác để tiếp động lực nha