Ba người dựa theo sự sắp xếp của Kim Húc mà chia binh làm ba đường, ai đi làm nhiệm vụ của người nấy.
Trong vô hình, Kim Húc đã trở thành nhóm trưởng của tiểu đội ba người này.
Thượng Dương đã từng liên hệ với bên Sina, cho nên hiểu rõ quy trình nên đi như thế nào, vì vậy mà hiệu suất rất cao, trước khi trời tối anh đã có được thông tin mà mình muốn rồi.
Sau khi ra khỏi Sina, anh gọi cho Khúc Liệu Nguyên, hỏi có phát hiện ra cái gì mới hay không.
Có phát hiện mới hay không thì tạm thời ấn xuống không nói, Khúc Liệu Nguyên tạm thời không về được.
Anh ta tạm giữ chức ở phân cục Hải Điện, nghề chính vẫn là giáo dục giảng dạy cùng làm nghiên cứu học thuật, mỗi ngày không cần phải báo danh hay đi làm đúng giờ.
Hôm nay đến đó, khi anh ta vừa mang vật chứng đến bộ phận kỹ thuật làm giám định, đã bị lãnh đạo trong cục vội vàng đến bắt được anh ta ngay tại chỗ, cũng không nói lời nào đã áp giải anh ta đến lớp dành cho người mới, sắp xếp cho anh ta một lớp lý thuyết thì không nói, sau đó còn thêm một tiết giờ học chính trị nữa.
Thượng Dương: “……”
Khúc Liệu Nguyên lại nói: “Tôi trở về liền mang vụ án của nam thần giao cho cục của chúng tôi, hiện tại, chúng ta có thể tiến hành điều tra bình thường, đỡ phải làm trái với quy định.”
“Vẫn là cậu suy xét chu toàn.” Thượng Dương vắng mặt trên tiền tuyến đã lâu, đối với những việc này cũng không mẫn cảm như vậy.
“Không phải tôi lo liệu chu toàn đâu, là Kim Húc nhắc nhở tôi đó.” Khúc Liệu Nguyên nói.
Thượng Dương hỏi: “Kết quả giám định kia thế nào?”
“Giống với của nam thần, không để lại một chút dấu vân tay nào.” Không đợi Thượng Dương thất vọng, Khúc Liệu Nguyên lại nói, “Nhưng ở phía sau mấy chữ bị cắt ở trong thư đe dọa, có phát hiện một ít vật chất không rõ, cần phải xét nghiệm lại một chút, xác nhận xem những vật chất đó rốt cuộc là gì, chờ khi nào có kết quả điều tra thì tôi sẽ báo với cậu.
Còn bên cậu và Kim Húc đã điều tra được gì rồi?”
Thượng Dương nói: “Bên tôi chỉ một câu hai câu thì không thể nói rõ được, còn bên Kim Húc thì tôi vẫn chưa hỏi cậu ta.
Nếu không, hay là chờ cậu tan lớp rồi lại nói đi? Họp mặt ở nhà tôi trễ một chút được không?”
Khúc Liệu Nguyên nói: “OK!”
Thượng Dương gọi xe trở về, sau khi lên xe mới gửi tin nhắn cho Kim Húc, hỏi hắn tiến triển ở phòng làm việc của Bách Đồ.
Kim Húc trả lời: Đã kết thúc, gặp mặt ở đâu?
Thượng Dương lời ít ý nhiều: Nhà tôi.
Kim Húc: Tôi có hơi đói bụng, cơm chiều ăn gì thế?
Thượng Dương vốn không muốn trả lời câu hỏi này của Kim Húc.
Hiện tại, hai người bọn họ đang trong trạng thái nửa vời, lại đột nhiên nói về loại đề tài mang theo hơi thở sinh hoạt nồng đậm này, anh vẫn luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
Nhưng sau một lúc lâu lại thay đổi suy nghĩ, thôi kệ, lạnh nhạt quá cũng không tốt lắm, với lại dù sao hôm nay cũng là đồng đội đang làm việc cùng nhau mà.
Thượng Dương: Cơm hộp.
Sau đó, Kim Húc trả lời lại bằng một cái sticker mỉm cười.
Thượng Dương cảm nhận được khí tức âm dương quái khí thông qua cái sticker này nên cũng không thèm để ý tới nữa.
Anh tắt WeChat, lướt qua những tin tức giải trí có liên quan đến Bách Đồ trong quãng thời gian gần đây, cố gắng tìm thêm một ít manh mối.
Chú chó anh nuôi vẫn được gửi ở chỗ của mẹ anh, trước đó đã lên kế hoạch định cuối tuần này sẽ đến đón nó về, kết quả là lại bận việc của Bách Đồ, anh không rảnh để đi đón nó, mà dù có đón về cũng không có thời gian chăm sóc, cho nên hôm qua đã dứt khoát nói với mẹ anh rằng gần đây mình có chút bận, nhờ bà nuôi giùm thêm mấy ngày nữa.
Sau khi mẹ anh về hưu thì không có việc gì làm, giúp con trai nuôi chó cũng dần thành thói quen, ngược lại còn không cảm thấy phiền phức chút nào, chỉ đơn giản dặn dò con trai công tác nhiều thì nhớ chú ý thân thể đấy.
Tiếp theo lại hỏi Thượng Dương chừng nào mới rảnh đi xem mắt, cô gái lần trước nói ……
Bất quá, lại bị Thượng Dương dùng lý do “Con bận đến muốn điên rồi, thật sự không có thời gian đâu mà”, tạm thời qua loa lấy lệ mà vượt ải.
Thế nhưng, lý do này cũng chỉ có thể câu giờ thêm vài lần nữa thôi, sớm muộn gì cũng không tránh khỏi.
Bây giờ nghĩ lại, thật ra cũng nên tích cực làm quen với một số cô gái, cũng đã đến lúc nên yêu đương, suy nghĩ đến chuyện lập gia đình rồi.
Thượng Dương có hơi mệt mỏi mà nghĩ như vậy.
Mấy ngày nay anh đã nghiêm túc suy nghĩ qua, sở dĩ giữa anh và Kim Húc xảy ra phản ứng hoá học vi diệu như thế kia, nhất định là vì bản thân anh vẫn luôn không yêu đương a.
Đúng với tình huống mà mấy lời ba láp ba xàm() trên mạng hay nói, độc thân lâu rồi thì đến chó cũng đều cảm thấy mi thanh mục tú a.
()nguyên văn sa điêu: [沙雕]: ngôn ngữ mạng, chỉ việc chồng chất hạt cát để điêu khắc, trở thành tác phẩm nghệ thuật.
Sau này thường dùng với nghĩa khác như ba láp ba xàm, ngu ngốc."
Huống chi, nếu dùng từ mi thanh mục tú để hình dung Kim Húc, đó tuyệt đối là sự sỉ nhục đối với khuôn mặt của hắn nha.
Khoảng cách từ tòa nhà Sina đến nhà anh khá xa, gần km.
Mà phòng làm việc của Bách Đồ lại cách nhà anh gần hơn.
Cho nên, Kim Húc hẳn là sẽ đến nhà anh trước.
Trên đường trở về, anh liền nghĩ tới điểm này, với tác phong đối nhân xử thế trước sau như một của mình, anh hẳn là có thể nói cho Kim Húc biết mật khẩu khóa cửa thông minh của nhà mình, bảo Kim Húc cứ vào nhà chờ mình trước đi, anh nên đối xử với bạn học cũ như vậy mới chính đáng.
Nếu hiện tại chính là Khúc Liệu Nguyên đến trước, anh nhất định sẽ không nghĩ ngợi mà làm như vậy.
Nhưng Thượng Dương lại do dự, không có gửi tin nhắn cho Kim Húc.
Cố tình giả vờ xem nhẹ điểm này, cũng chuẩn bị xong tâm thái khi một lát nữa nhìn thấy Kim Húc đang đứng đợi ở cửa từ lâu, anh sẽ giả bộ làm ra dáng vẻ ngầu lòi như không có gì, nói “A, cậu đến sớm vậy à”.
Cứ như vậy, vừa tỏ ra anh không phải là người tinh tế biết săn sóc người khác, vừa tỏ rõ thái độ anh hoàn toàn không đặt Kim Húc ở trong lòng —— Một kế hoạch quá tốt nha.
Trong thang máy, anh tranh thủ thời gian diễn luyện thử một chút trong đầu về kế hoạch đã nghĩ tốt kia.
Kết quả, vừa từ trong thang máy đi ra, trước cửa hoàn toàn không có ai cả.
Từ phòng làm việc của Bách Đồ về đến nhà anh, nhiều nhất là mất hai mươi phút đi xe, dù có đi tàu điện ngầm thì cũng chỉ mất hơn nửa tiếng mà thôi.
Chẳng lẽ Kim Húc đạp xe đạp công cộng sao?
Thượng Dương nghĩ nghĩ, nếu là thời sinh viên Kim Húc thật sự sẽ có khả năng này, nhưng hiện tại có lẽ là sẽ không.
Vậy tên này chạy tới chỗ nào rồi?
Anh lại không quá muốn gọi điện thoại cho Kim Húc, đành phải một mình mở cửa đi vào.
Chờ đến khi anh thay quần áo xong, đang nấu nước ấm, bắt đầu do dự có nên gửi tin nhắn cho Kim Húc hay không thì chuông cửa vang lên, Kim Húc xách theo hai cái túi tiến vào.
“Đây là cái gì?” Thượng Dương ngạc nhiên nhìn hai túi rau và thịt kia.
“Ăn cơm.” Dáng vẻ và giọng điệu của Kim Húc lại rất bình thường, nói, “Lần trước ở Bạch Nguyên đã nói sẽ cho cậu nếm thử tay nghề của tôi, kết quả mấy ngày đó lại bận quá, vẫn luôn chưa thể thực hiện được.”
Thượng Dương nói: “Gọi cơm hộp tiện hơn a.”
Kim Húc nói: “Tôi nấu ăn cũng không cầu kỳ phức tạp, nhanh lắm.
Tôi đã hỏi lớp trưởng mấy giờ xong việc, trước khi cậu ta đến thì tôi cũng đã nấu xong rồi.”
Hắn thay giày, đem áo khoác móc lên giá áo, sau đó xách theo mấy thứ vừa mua vào trong bếp.
Đại khái là bởi vì đoán được Thượng Dương sẽ không xuống bếp nấu ăn, nên Kim Húc cũng không hỏi anh dầu muối tương dấm linh tinh đặt ở đâu, tự thân vận động mở ngăn tủ ra tìm.
Trong lúc vô tình còn tìm được cả tạp dề mà mẹ của Thượng Dương thường dùng để nấu cơm mỗi khi đến đây nữa, sau đó liền thuận tay đeo vào hông rồi buộc chặt, trong nháy mắt, từ khí thế đến dáng vẻ dường như đã biến đổi, chân dài eo thon, vai lưng rộng lớn, tạp dề mang đến cho hắn một loại ý vị khác lạ.
Thượng Dương: “……”
Anh có hơi ngượng ngùng khi nhìn thẳng dáng vẻ lúc này của đối phương, hạ tầm mắt xuống, lại vô tình chú ý tới đôi dép đi trong nhà mà Kim Húc đang mang chính là đôi ngày hôm qua hắn đã mang.
Số size vừa vặn nhỏ hơn hai số, gót chân mang vớ màu đen thoáng lộ ra bên ngoài, cũng may là trong nhà ấm áp nga.
Tình tiết này quá không thích hợp rồi, không ngờ chỉ là một hành động hết sức đơn giản lại có tác động mạnh vào thị giác đến vậy, như thể chẻ tre mà phá vỡ tam quan về nhận thức cái đẹp của anh.
Thượng Dương nghĩ thầm, trước kia mình cũng đâu có háo sắc như vậy nha? Tại sao bây giờ lại đối với một người đàn ông nhìn đến ngây người? Trong đầu lại đang suy nghĩ đen tối cái gì vậy chứ?
“Điều tra được thông tin của hai người kia không?” Kim Húc vừa mang nguyên liệu nấu ăn trong túi ra sắp xếp lại, vừa nhìn Thượng Dương hỏi.
“Tra…… Tra được,” Thượng Dương hoàn hồn nói, “Hiện tại đăng ký Weibo đều phải dùng tên thật, dù một người có đăng ký nhiều tài khoản cũng không được.
Bất quá, tôi cảm thấy hai người này đều rất có hiềm nghi, đợi lát nữa cùng nhau thảo luận lại một chút.
Còn cậu, có phát hiện ra cái gì ở phòng làm việc của Bách Đồ không?”
Kim Húc nói: “Không liên quan đến chuyện thư nặc danh, nhưng lại ngoài ý muốn phát hiện ra không ít bát quái, cậu có quen paparazzi không? Nếu bán cho bọn họ còn có thể kiếm được chút tiền nha.”
Thượng Dương nghe ra là hắn đang nói giỡn, nhưng đầu óc còn chưa online kịp, cho nên không phản ứng lại, biểu tình trên mặt còn không có một chút cảm xúc.
Kim Húc nhìn nhìn anh, hỏi: “Mệt sao?”
Thượng Dương nói: “Không có a.”
Kim Húc nói: “Vậy là cậu không muốn để ý đến tôi rồi.
Thôi, cậu cứ đi chơi đi, không cần phải miễn cưỡng ở chỗ này để tiếp chuyện với khách đâu.
Chờ lớp trưởng tới chúng ta lại bàn tiếp.”
Thượng Dương: “……”
Anh xoay người định đi, Kim Húc lại nói: “Đi thiệt hả?”
Thượng Dương cạn lời đến cực điểm: “Rốt cuộc là cậu muốn tôi làm gì?”
Kim Húc nói: “Tôi bảo cậu thế nào thì cậu thế nấy à?”
Thượng Dương lập tức nói: “Không có khả năng.”
Kim Húc nói: “Vậy cậu còn hỏi? Tôi thấy cậu còn không biết bản thân mình muốn gì nữa là.”
Thượng Dương: “……”
Đầu tiên là anh cảm thấy bực bội, sau đó lại ý thức được sự bực bội này là từ đâu ra.
Chính là vì bị những lời châm chích của Kim Húc chọc đến bàn chân cũng đau rồi.
Ngày qua ngày, anh tự thuyết phục tẩy não bản thân mình, dù có biết bản thân mình muốn gì, thì lại sẽ như thế nào chứ?
Kim Húc cũng không nói nữa, động tác nhanh nhẹn lại thuần thục, vừa rửa rau, nhặt rau, vừa đánh vẩy cá, cắt thịt.
Thượng Dương nhìn trong chốc lát, nhịn không được mà kinh ngạc cảm thán một phen với một loạt những động tác nấu ăn đẹp mắt của đối phương …… Ăn có ngon hay không còn chưa biết, nhưng cả quá trình nấu nướng này thì lại quá đẹp mắt nga.
Anh xoay người rời đi.
Kim Húc canh thời gian thật sự rất chính xác, khi Khúc Liệu Nguyên đến, hắn mới vừa xào xong món rau cuối cùng, tháo tạp dề để sang một bên, rất có khí độ thâm tàng công dữ danh().
()Thâm tàng công dữ danh (深藏功与名) là triết lý Đạo gia, nghĩa đen là không tiết lộ tài hoa và công danh của mình.
Nghĩa bóng là để hình dung những người làm chuyện tốt, nhưng lại che giấu danh tính, không muốn người ta biết mình làm
“Trù Thần!” Khúc Liệu Nguyên hoàn toàn không biết xấu hổ mà tâng bốc một phen, vừa ăn vừa thả một chuỗi cầu vồng thí, “Sao cậu lại giỏi như vậy ni! Ăn ngon thật nha! Nếu tôi mà là con gái, dù có phải vác chén đũa suốt đêm vẫn muốn gả cho cậu nga!”
Thượng Dương thầm nghĩ, đàn ông muốn lấy, anh ấy cũng sẽ không từ chối đâu, anh ấy là gay đấy…… Mà anh ấy có phải không nhỉ? Quả thật là hiện tại còn chưa thể xác định được anh ấy có phải bẩm sinh là gay hay không.
Kim Húc nói: “Tôi không cần, anh cậu sẽ phái một đoàn máy bay không người lái bay cả đêm đến ám sát tôi cho xem.”
Các bạn học trong lớp năm đó đều biết, anh của Khúc Liệu Nguyên là một tên cuồng ma cưng chiều em trai đến vô pháp vô thiên a.
“Các cậu đừng đụng đến, chút nữa tôi chịu trách nhiệm rửa chén cho.” Khúc Liệu Nguyên thay đổi vẻ mặt đứng đắn, nói, “Chúng ta nói chuyện về vụ án của nam thần đi?”
Lúc chạng vạn anh ta đã nói chuyện qua điện thoại với Thượng Dương rồi, chính là ở phía sau chữ bị cắt của hai bức thư nặc danh, phát hiện có vệt màu xanh vàng nhẹ, chưa thể xác định đây là vật chất gì, còn đang đợi báo cáo xét nghiệm.
Có khả năng sẽ là manh mối để tìm ra người gửi thư nặc danh.
“Vậy phải chờ thêm một chút nữa.” Thượng Dương hỏi Kim Húc, ‘’Bên cậu thì sao? Thật sự không tìm được thông tin gì có liên quan đến thư nặc danh à?”
Bởi vì không liên quan đến chuyện thư nặc danh nên Kim Húc chỉ dăm ba câu là đã nói xong: “Phòng làm việc kia của Bách Đồ kinh doanh rất khá, nhóm hai ông chủ hoàn toàn không có ý định muốn giải tán.
Tôi đã gặp mặt người đại diện của Bách Đồ, cô ta cũng không nói rõ ràng, bất quá theo như tôi quan sát thì quan hệ giữa Bách Đồ và phía đối tác của anh ấy đúng thật là có vấn đề, hai người họ tám phần là có một chân.”
Thượng Dương: “?”
Khúc Liệu Nguyên: “???”
Kim Húc nói: “Tôi không chịu trách nhiệm pháp lý về lời nói của mình, không có bằng chứng, tất cả đều là trực giác của tôi thôi.”
Thượng Dương cùng Khúc Liệu Nguyên hai mặt nhìn nhau.
Bất quá, Thượng Dương đối với người và chuyện xinh đẹp luôn mang theo thái độ thưởng thức, còn việc Bách Đồ có phải là gay hay không, với anh mà nói cũng không khác là bao.
Khúc Liệu Nguyên vừa trở thành fan của Bách Đồ, muốn bảo vệ xu hướng giới tính của thần tượng, suy nghĩ nửa ngày lại không biết phải bảo vệ thể nào, dù nam thần thích nam hay là nữ, tóm lại cũng không ảnh hưởng gì đến nam thần nga.
Vì thế tiểu đội ba người trấn định mà nhảy qua đề tài này.
Thượng Dương bắt đầu nói về thông tin mình đã điều tra được ở Sina.
“Đầu tiên là người dùng ba tài khoản khác nhau gửi tin nhắn quấy rối tình Bách Đồ, dựa theo tên thật đã đăng ký, tra được tài khoản chính của cậu ta.
Ở tài khoản chính, ngược lại thật yên bình, cậu ta còn thường xuyên chia sẻ các món ăn ngon cùng những chuyến đi du lịch của mình, còn đăng ảnh ha ha ha.
Hoàn toàn không nhìn ra được là cùng một loại với người đã dùng tài khoản phụ để gửi tin nhắn quấy rối Bách Đồ.
Thân phận thật sự chính là một sinh viên đại học năm ba, tên thật là Diêm Hàng, không có bất kỳ tiền án nào.” Thượng Dương nói tên trường đại học mà người này đang theo học, còn là một trường học đại học trọng điểm nổi danh đâu.
“Sinh viên năm , vẫn còn là một bạn nhỏ.” Khúc Liệu Nguyên nói, “Tại sao lại muốn quấy rối Bách Đồ?”
Thượng Dương nói: “Căn cứ theo thông tin tài khoản chính của Diêm Hàng, trước kia cậu ta là fan điện ảnh trung thành của Bách Đồ.
Dịp lễ Quốc Khánh có một bộ phim mà Bách Đồ đóng chính, bộ phim đó doanh thu phòng vé không tốt, cho nên người này liền đăng lên Weibo trạng thái cảm thấy quá thất vọng đối với Bách Đồ, cho rằng Bách Đồ đã không nghiêm túc diễn xuất trong bộ phim này.
Sau đó lại qua mấy ngày, cậu ta bắt đầu dùng tài khoản phụ gửi cho Bách Đồ mấy tin nhắn quấy rối mang tính chất công kích.”
Chỉ vì một tác phẩm của Bách Đồ không được hưởng ứng, doanh thu phòng vé không tốt, lại có thể mở ra một tài khoản phụ để mắng nam thần còn chưa đủ, còn muốn mở thêm hai ba cái tài khoản phụ để mãnh liệt nhục mạ anh ấy hơn.
Từ một góc độ nào đó mà nói, đúng là một fan hâm mộ trung thành cho sự nghiệp của Bách Đồ a.
Hơn nữa, tin nhắn có nội dung như vậy, chứng tỏ cậu sinh viên năm ba này còn là fan thể xác của nam thân nha, chỉ là có điểm quá khích cùng bin thái ni.
“Đây là điển hình của cái gọi là từ fan trung thành biến thành anti fan à.” Kim Húc nỗ lực thích ứng cách dùng từ trong giới fan truy tinh, hỏi, “Còn một người khác thì sao?”
Thượng Dương nói: “Một người khác cũng không lớn tuổi, tên thật là Trang Văn Lý, tuổi, là một người không nghề nghiệp, mở tài khoản phụ cũng là chuyên dùng để mắng chửi Bách Đồ, ngoại trừ gửi tin nhắn quấy rối tình Bách Đồ ra, còn dùng để bình luận những tin tức không có liên quan đến Bách Đồ, nhưng lại giả vờ làm fan não tàn của Bách Đồ mà bình luận.
Ví dụ như diễn viên khác tuyên truyền phim mới trên Weibo, cậu ta liền bình luận “Diễn quá thối, còn thua xa một sợi tóc của Bách Đồ…… đại loại như vậy.”
Kim Húc rất ít khi tiếp xúc với mấy thứ này, đầy đầu dấu chấm hỏi: “Làm vậy để làm gì?”
Khúc Liệu Nguyên hiểu biết bát quái liền giải thích, nói: “Chính là muốn bôi đen Bách Đồ nga.
Có một số anti-fan cảm thấy mình làm như vậy, là có thể kéo thù hận cho minh tinh mà mình chán ghét.
Thật ra cư dân mạng bây giờ đều là mạng G, có đầu óc thì sẽ không làm mấy chuyện này, huống chi Bách Đồ lại không phải là idol theo lộ tuyến lưu lượng.”
Thượng Dương nói: “Sau khi tên Trang Văn Lý này giả vờ làm fan não tàn của Bách Đồ vào bình luận để kéo thù hận được thêm vài lần, có lẽ là phát hiện ra cư dân mạng cũng không dễ mắc lừa như vậy nên liền từ bỏ, chỉ thỉnh thoảng gửi vài tin nhắn quấy rối tình mà thôi.
Còn tài khoản chính()của cậu ta, có hơn một vạn fan theo dõi, dùng để truy tinh (theo đuổi ngôi sao), cũng không bất ngờ khi cậu ta còn là một người nổi tiếng trong giới fan trung thành đâu.”
()nguyên văn đại hào là tài khoản weibo chính, có nhiều fan, dùng để quảng cáo quảng báo, … tiểu hào kiểu giống như clone acct, dùng để đi comment, chuyển phát…
Kim Húc nói: “Trang Văn Lý này, là nữ sinh sao?”
Thượng Dương nói: “Trong giới fan trung thành, đại đa số đều là nữ, nhưng người này lại không phải nữ, mà là nam.”
Khúc Liệu Nguyên tỉnh ngộ, nói: “Cậu ta đang theo đuổi minh tinh nào vậy? Là đối thủ ngang tầm với Bách Đồ sao? Nhưng mà cũng không quá đúng nga, Bách Đồ của hiện tại đã có chỗ đứng vững chắc như thế, thì làm gì có đối thủ ni?”
“Quả thật là không thể xem như đối thủ cạnh tranh được.
Cậu ta đang theo đuổi một người mới, ước chừng tuổi mà tôi chưa từng nghe tên.
Có vẻ như đối tượng bị Trang Văn Lý truy tinh này, chỉ vừa xuất hiện trong một chương trình so tài năng nào đó mà thôi.
Tôi rất ít xem các loại tiết mục như thế, nên không phân biệt được mấy bạn nhỏ đó là ai với ai nữa.
Hôm nay vẫn là lần đầu tiên tôi mới nghe đến cái tên này.” Thượng Dương nói ra một cái tên của idol.
Sau đó lại nói tiếp: “Tài khoản Weibo chính của Trang Văn Lý gần như đều có nội dung liên quan đến idol này.
Bất quá, cậu ta cũng từng đăng một bài tự viết trên Weibo có liên quan đến Bách Đồ.
Sau khi đăng đại khái được vài phút đã có đến mấy trăm lượt chia sẻ, cậu ta lại chuyển thành chế độ riêng tư.”
Khúc Liệu Nguyên nói: “Weibo đó là gì? Là tin đồn gì về Bách Đồ sao? Lo sợ lượt chia sẻ sẽ hơn ư?”
Thượng Dương nói: “Trong thời gian tới, không phải Bách Đồ sẽ diễn trong một bộ phim điện ảnh được cải biên sao? Nghe nói là đại IP(), các blogger thạo tin luôn cọ nhiệt để thu thêm fan, từng nói rất nhiều lần là nam chính của bộ phim này sẽ do idol kia diễn.
Kết quả là sau lễ Quốc Khánh, tin tức khắp nơi đều nói, nam chính đã được xác định là Bách Đồ.
Fan não tàn của idol này đều cho rằng là Bách Đồ chặn tài nguyên của idol bọn họ.
Trang Văn Lý cũng là một fan não tàn của người này, cho nên đã đăng một bài Weibo chua ngoa để bày tỏ lập trường của mình.”
()Đại chế tác/ Đại IP (IP: Intellectural Property/ Sở hữu trí tuệ) : Những tác phẩm cho đầu tư và quy mô lớn.
Từ đạo diễn, biên kịch, sản xuất, đến dàn diễn viên đều là những người nổi danh
Thượng Dương đưa tấm ảnh ra để cho hai người xem——
Nội dung của bài đăng chính là, dưa chuột già như mặt trời sắp lặn ở phía tây, còn muốn giật tài nguyên của đại soái ca tiền đồ vô lượng, cười đến rụng răng
—— là ám chỉ nói Bách Đồ không trẻ tuổi bằng idol của bọn họ.
“Một đám fan não tàn đều đi theo chia sẻ cái này, sau đó bị một blogger nào đó nhìn thấy, chụp lại màn hình, cười nhạo đám fan của idol này đang nói mớ giữa ban ngày, lim bánh cũng không lim đến, ngay cả Bách Đồ mà cũng dám giễu cợt.” Thượng Dương nói, “Trang Văn Lý phản ứng rất nhanh, chỉnh về chế độ riêng tư ngay.”
Vẻ mặt của Kim Húc đầy mê mang “Đây đều là chuyện lung tung rối loạn gì thế này?”.
Khúc Liệu Nguyên nói: “Sau đó Trang Văn Lý liền hận Bách Đồ, chạy tới Weibo của Bách Đồ để nhắn tin chửi nam thần ư? Cậu ta là gay sao?”
“Từ Weibo của cậu ta không thể nhìn ra được xu hướng giới tính, chỉ là phần thiết lập trên Weibo, cậu ta để mình là nữ.
Bất quá, thích idol nam cũng chưa chắc chính là gay……”
Nói tới đây, Thượng Dương biểu lộ ra cảm xúc chân thật trong lòng, nói: “Thẳng nam cũng có khả năng sẽ ngẫu nhiên động tâm với đồng tính một chút, nhưng chỉ là một chút mà thôi, sau khi rung động qua đi thì bản chất vẫn là thẳng đâu.”
Khúc Liệu Nguyên phản đối nói: “Tôi không đồng ý, cũng đã động tâm với đồng tính rồi, rung động qua đi lại có thể thẳng trở về? Làm gì có việc này chứ?”
Kim Húc lập tức tán thành: “Đúng rồi, không có đâu nga.”