Kỵ Sĩ Hành Trình

chương 42: quân lệnh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong doanh trướng, hai người còn đang tranh luận không ngớt, chẳng qua hai vị Hầu Tước đều tương đối ăn ý, vẫn luôn không nhắc tới đến binh đoàn thứ ba, tác dụng duy nhất của đám rác rưởi này chính tại lúc hỗn chiến cùng nhau tiến lên, đi khắp nơi nhặt chỗ tốt.

Cuối cùng hai vị Hầu Tước nhất trí phái một đại đội của binh đoàn thứ nhất, ba đại đội của binh đoàn thứ hai, công thêm một đại đội của binh đoàn kỵ binh, về phần binh đoàn thứ tư là chủ lực công thành, thì bọn hắn lựa chọn để lại, binh đoàn tân binh này còn cần rèn luyện trong chiến hỏa. Đương nhiên, cụ thể lựa chọn đại đội nào tiến về, thì chính hai vị Hầu Tước sẽ cân nhắc, binh sĩ truyền tin đã bị đuổi trở lại tổng bộ của quân đoàn Hùng Sư hướng vương tử đưa tin.

Lần này Hầu Tước Sandrew làm ra nhượng bộ rất lớn, khiến Hầu Tước Mammon xem như nợ hắn một ân tình nho nhỏ, cho nên Hầu Tước Mammon rộng lượng giao quyền lựa chọn ba đại đội của binh đoàn thứ hai cho Hầu Tước Sandrew, không giống với Hầu Tước Mammon đảm nhiệm quân đoàn trưởng của quân đoàn Hùng Ưng, có uy vọng cực lớn và địa vị hết sức quan trọng trong quân đội thậm chí trong toàn bộ vương quốc, Hầu Tước Sandrew chỉ vẻn vẹn là người phụ trách binh đoàn kỵ binh mà thôi, đảm nhiệm phó quân đoàn trưởng của quân đoàn Hùng Ưng, cũng giống như những đại quý tộc khác, Hầu Tước Sandrew vì duy trì gia tộc của mình kéo dài không suy, nâng đỡ không ít gia tộc quý tộc nhỏ làm phụ thuộc của mình.

Theo Hầu Tước Mammon biết, binh đoàn thứ hai có một đại đội phụ thuộc vào Hầu Tước Sandrew, tin tưởng Hầu Tước Sandrew có thể được hiểu phần ý tốt này của hắn.

Lúc chạng vạng tối, trước khi mặt trời đỏ lặn xuống đỉnh núi, doanh đội Locke rốt cục nhìn thấy quân doanh liên miên trong sơn cốc Ars. Ngồi trên lưng ngựa, Locke cảm khái không thôi, đây chính là tư thế oai hùng của binh đoàn thứ hai bọn họ thậm chí là toàn bộ quân đoàn Hùng Ưng, doanh trướng màu xanh sẫm liên tiếp với nhau thành một mảnh, như là một con hùng ưng đang quan sát mặt đất, luôn đem chiếc mỏ và đôi móng vuốt sắc bén của mình giơ ra.

Trước đó Locke đã từng tham dự trận chiến có quy mô binh đoàn và quân đoàn, nhưng khi đó hắn chỉ là một tên binh lính bình thường, ăn bữa nay lo bữa mai, nào có cơ hội cảm khái như thế này, cảm tưởng của Locke khi đó chính là nhiều binh sĩ như vậy thì chí ít đánh nhau sẽ rất an toàn.

Giống với Locke, Jerson cũng là trung đội trưởng mới cho nên cảm khái rất nhiều, lúc này vị trung đội trưởng này đang hướng mấy vị trung đội trưởng khác hỏi thăm tri thức liên quan tới tổng bộ binh đoàn và quân bộ. Hiện tại, hắn cũng là một vị sĩ quan trung tầng, cũng không thể ngơ ngơ ngác ngác giống binh sĩ tầng dưới chót, sớm hiểu biết hoàn cảnh và vị trí mình của mình, thì có khả năng đi xa hơn. Không giống với Locke được Joshua và Carl dìu dắt, mặc dù Jerson có tư cách hơi lão, nhưng hắn cũng cần tự mình cố gắng thỉnh kinh.

Mỗi lần Zoro nhìn thấy đám quân trướng liên miên này, trong lòng hắn luôn luôn có một cỗ phóng khoáng, giống như tự mình là một tên tướng quân chỉ huy, mặc dù thời gian nhập ngũ của hắn còn chưa lâu, nhưng hắn lại đối với kiếp sống quân lữ rất hài lòng. Xác thực như là Nam Tước Kedozzi nghĩ, khác với những huynh đệ cùng cha khác mẹ ngồi ăn rồi chờ chết, hay là đứa con trai thứ hai am hiểu kinh tế và giao tiếp, Zoro càng thích hợp ở trong quân đội, lãnh địa Kedozzi vẫn luôn thịnh hành võ phong, đây cũng nguyên nhân mà là Nam tước Kedozzi có thể trổ hết tài năng trong chiến tranh, vượt qua rất nhiều Nam tước khác bức thẳng tới Tử tước. Nam Tước Kedozzi không thể không cân nhắc phải chăng lại cho Zoro thêm một quả cân nặng trong việc chọn lựa người thừa kế tương lai.

"Thêm chút sức đi các binh sĩ, tranh thủ ăn được cơm tối đêm nay của tổng bộ!" Trung đội trưởng Mundt hét lớn một tiếng, trung khí mười phần, thanh âm theo trước doanh truyền đến sau doanh, vị trung đội trưởng có thực lực kỵ sĩ thực tập sơ cấp này thế mà đem đấu khí trân quý dùng để truyền lệnh.

Lúc này Nam Tước Kedozzi đang bình ổn cưỡi trên con ngựa chiến có huyết thống ưu tú của mình đi tại phía trước, khuôn mặt bình tĩnh của hắn để cho người ta khó mà đoán được vị Nam Tước này đang suy nghĩ gì trong lòng.

"Lộc cộc! Lộc cộc!..." Nơi xa có một con một ngựa chạy trong bụi mù, có người hướng nơi này đi đến, chắc là người đến từ tổng bộ binh đoàn.

Một binh sĩ cưỡi con ngựa lùn màu nâu trực tiếp hướng đội ngũ Nam Tước Kedozzi đi tới. Loại ngựa lùn này vừa có dáng vóc thấp vừa có sức lực kém, không thích hợp dùng làm ngựa chiến, nhưng giá trị của loại ngựa này không kém hơn bao nhiêu so với ngựa chiến thuần chủng, nguyên nhân chủ yếu chính là ngựa lùn nhịn được nóng, nhịn được khát. Tại trong tất cả các loại ngựa, loại ngựa lùn này cứng cỏi đứng hàng đầu cho nên bị ứng dụng rộng khắp trong quân đội, chuyên môn dùng cho binh sĩ truyền tin, loại ngựa này sinh sống ở vùng đồi núi, là đặc sản của liên minh Likia.

Bọn người trung đội trưởng xung quanh Nam Tước tiến lên một bước, ngăn cản con đường của người phía trước, kỵ sĩ Will đứng tại phía bên phải Nam Tước không hề động đậy, mà là nắm chặt bội kiếm bên hông mình, xem như cường giả có thực lực bằng hắn xâm phạm, kỵ sĩ Will cũng có lòng tin ngăn trở, bảo vệ Nam Tước an toàn.

Nam Tước Kedozzi lại lộ vẻ tươi cười, không để ý chút nào đến đám thủ hạ đang hơi khẩn trương xung quanh mình, hắn thoải mái cưỡi ngựa đi thẳng về phía trước, hắn nhận ra tên lính này bởi vì tên lính này đeo huy hiệu của binh đoàn kỵ binh thuộc quân đoàn Hùng Ưng, không giống với Hầu Tước Mammon mặc dù hắn là quân đoàn trưởng, nhưng chỉ có thể có thể chỉ huy được hai binh đoàn dưới trướng, còn cần tự mình cân bằng lợi ích của các bên mới có khả năng chỉ huy được toàn bộ quân đoàn, Hầu Tước Sandrew thì đã sớm đem binh đoàn kỵ binh chế tạo thành một chiếc thùng sắt, hầu như không tồn tại người có tâm tư khác. Có thể nói như vậy, hai vị Hầu Tước cùng là Hầu Tước có chức vị và đẳng cấp khác nhau, nhưng thực tế hai người có được thực lực cũng không kém quá nhiều, bởi vì tại vùng bằng phẳng, sức chiến đấu của một binh đoàn kỵ binh không phải là một hai binh đoàn bộ binh có khả năng ngăn cản.

Đã cách quân doanh gần như vậy, thì nhất định là không có khả năng xảy ra vấn đề gì, tên lính này hẳn là từ quân doanh chạy đến, có khả năng là mang theo công văn của Hầu Tước.

Quả nhiên, mặc dù vị binh sĩ này bị mấy vị thủ hạ của Nam Tước Kedozzi như có như không khóa chặt, hắn đương nhiên biết rõ đây là sát khí, nhưng hắn là binh lính tinh nhuệ dưới trướng Hầu Tước cho nên cũng không lộ ra vẻ khiếp đảm, mà là thẳng tắp eo, xuống ngựa hướng Nam Tước chào hỏi theo lễ nghi của quý tộc, sau đó hắn từ trong ngực lấy ra công văn của Hầu Tước. Bọn người thô tục như Locke, Mundt, Joshua sao có thể hiểu lễ nghi của quý tộc, thậm chí bọn hắn hướng trưởng quan báo cáo cũng chỉ là khom nửa người, người lính này hẳn là người của tổng bộ binh đoàn, thậm chí là người quân bộ, binh sĩ này dùng hành động thực tế hướng đám người thô tục xung quanh chứng minh chính mình.

Bọn người Mundt thấy vậy, cũng không xấu hổ, bình tĩnh thu lại binh khí của mình, thu liễm khí thế.

Nam Tước Kedozzi mở ra công văn xem xét, đây là một tờ giấy chỉ lớn cỡ nửa bàn tay, trên tờ giấy chỉ có ít ỏi mấy chữ, nhưng cuối tờ giấy, lại có quân ấn của quân đoàn Hùng Ưng, quân ấn của binh đoàn kỵ binh và chữ ký của Hầu Tước Sandrew.

Nam Tước Kedozzi ngẩng đầu hỏi binh sĩ "Hầu Tước còn nói thêm gì sao?" Hiển nhiên là Nam Tước Kedozzi đã biết được nhiệm vụ của mình, hắn tin tưởng Hầu Tước hẳn là còn có lời nói với mình.

Binh sĩ đi lên phía trước, nhỏ giọng hướng về phía Nam Tước Kedozzi nói vài lời, sau khi Nam Tước gật đầu, hắn trở mình lên ngựa, quay đầu hướng đám quân doanh liên miên ở sơn mạch Ars chạy đi. Đương nhiên, trước đó, lão quản gia vẫn luôn đứng ở bên trái Nam Tước đã âm tầm đưa cho vị binh sĩ truyền tin này một túi tiền không nhẹ. Vị binh sĩ kia hiển nhiên là cũng biết rõ vị Nam Tước này là thủ hạ của Hầu Tước, là người một nhà, cho nên thản nhiên nhận lấy. Bình thường đi truyền tin, hắn nào có đãi ngộ này, cũng chỉ có vị Nam Tước Kedozzi này rất biết làm người, luôn đem mọi chuyện làm hoàn mỹ.

Nam Tước Kedozzi hướng về phía Mundt và Zoro thấp giọng phân phó vài câu rồi mang đội cận vệ gồm kỵ binh của mình, tăng tốc chạy về phía sơn mạch Ars. Hắn cần tự mình đi xin chỉ thị của Hầu Tước Sandrew.

Mundt thì truyền lệnh cho binh sĩ, hướng sơn mạch Bering xuất phát, Zoro thiếu gia cũng chỉnh hợp trung đội kỵ binh, cùng nhau đi tới, kỵ sĩ Will vừa mới đi theo Nam Tước Kedozzi, hiện tại hắn là phó đội trưởng của trung đội kỵ binh, cần tạm thời quản lý trung đội kỵ binh.

Các binh sĩ đều đối với mệnh lệnh này nghĩ không ra, nhưng phục tùng mệnh lệnh sớm đã xâm nhập vào trong xương cốt, cho nên bọn họ đều lựa chọn chấp hành, mấy vị trung đội trưởng còn lại cũng có chút không hiểu, lúc này đã sắp đến binh đoàn thứ hai đưa tin, hiện tại lại còn đi đâu, có hai người đã đi hỏi thăm Mundt, vừa rồi Nam Tước Kedozzi nói với hắn cái gì, nhưng trung đội trưởng Mundt chỉ là nghiêm mặt, không hướng các chiến hữu giải thích cái gì, hai vị trung đội trưởng dính đầy tro vào mũi.

Locke cũng không hiểu, cho nên hắn đi tìm Zoro thiếu gia, hiện tại hắn là dòng chính của Zoro thiếu gia, Zoro thiếu gia hẳn là sẽ để hắn biết chút ít tin tức.

"Đại nhân..." Locke đi đến bên cạnh Zoro thiếu gia, mới vừa mở miệng nói chuyện, đã bị Zoro thiếu gia phất tay đánh gãy.

"Cụ thể là cái gì thì ta cũng không quá rõ ràng, tóm lại chúng ta có thể phải tiến vào sơn mạch Bering, thậm chí càng thâm nhập vào sâu trong rừng rậm Mofi cũng không nhất định." Zoro thiếu gia nói.

"Chẳng lẽ chúng ta muốn đi theo sơn mạch Bering vòng qua thành Conor? Sau đó vây kín thành conor?" Đã tòng quân bốn năm cho nên Locke đương nhiên là cũng hiểu được một chút kiến thức quân sự thô thiển.

"Ai biết rõ đâu." Zoro thiếu gia thổi cái huýt sáo, nhẹ nhõm nói: "Có thể an ổn hai ngày a, đi sơn mạch Bering thế nhưng là có thịt rừng để ăn."

"..." Locke không biết nên nói tiếp như thế nào. Hắn cũng không đặc biệt muốn ăn cái gọi là thịt rừng, hai năm này, hắn đã ăn không ít thịt, đối với việc ăn uống, Locke có hứng thú không lớn. Locke vẫn muốn đến tổng bộ binh đoàn để sử dụng "Khoản tiền lớn" của mình đến chỗ hậu cần mượn nhờ quan hệ, mua sắm một chút dược tề mà hắn dùng được. Tiền của hắn không thể lộ ra ánh sáng, bởi vì đây cũng là khoan vào chỗ trống của thương đội Nam Tước, bị Nam Tước biết, thì ai biết rõ Nam Tước sẽ nghĩ như thế nào trong lòng, cho nên tốt nhất là tranh thủ thời gian tiêu xài, chỉ để lại một phần. Binh đoàn có bộ hậu cần, thậm chí quân đoàn cũng có bộ hậu cần, Joshua đại thúc nói nơi này có đủ loại vật phẩm thần kỳ, Locke tò mò đã lâu.

"Thậm chí có thể gặp được sinh vật ma hóa." Zoro thiếu gia nói một câu kéo Locke đang mơ màng tỉnh lại, Locke đã sớm muốn gặp được sinh vật ma hóa, muốn biết rõ một sinh vật ma hóa có thể chống lại bao nhiêu vị binh nhì. Máu thịt, da lông,.. của sinh vật ma hóa đều là đồ tốt.

" Mặc dù sơn mạch Bering năm ngoài rìa rừng rậm Mofi, nhưng một chút sinh vật ma hóa cũng có thể sẽ chạy đến, ta đã thật lâu chưa ăn thịt của sinh vật ma hóa, thật muốn lại nếm một lần." Zoro thiếu gia nói tiếp, hắn cùng Locke đã rất quen, nói chuyện cũng ít cố kỵ, rất hòa hợp.

Locke cũng không có bối cảnh như Zoro thiếu gia, hắn chưa từng thấy qua sinh vật ma hóa chứ đừng nói chi là ăn, nhưng việc này sẽ không khiến sự tò mò của Locke đối với sinh vật ma hóa giảm bớt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio