Tô Hướng Vãn kinh ngạc nhìn mấy chữ to giữa màn hình, nói không rõ giờ phút này trong lòng đến tột cùng là loại cảm thụ gì, cũng không nghe thấy thanh âm gì nữa, chỉ ngơ ngác ngồi trên ghế, hồi lâu không có động tác nào.
Rõ ràng nghe được từ tai nghe truyền ra tiếng hít thở dồn dập hơn lúc trước, Nam Hướng Bắc đoán không ra lúc Tô Hướng Vãn thấy mình thổ lộ thì có phản ứng gì, nhìn dòng chữ kia dần dần trở nên trong suốt rồi biến mất, lại thấy các kênh thảo luận càng thêm sôi nổi, cô đơn giản cắn răng một cái, tiếp tục phát thiếp cầu hôn gây chấn động giang hồ.
Cũng may trong túi còn đủ bạc, gửi thêm mười cái nữa cũng được. Vì thế mọi người, bao gồm mấy người bang hội lúc đầu trêu đùa, đều ngạc nhiên nhìn từng chữ to màu hồng lần lượt xuất hiện giữa màn hình.
Nam Cung Từ Tâm:[ Tô Mạc Che, ta yêu ngươi, gả cho ta đi ].
Lặp lại đến lần thứ sáu, tai nghe rốt cuộc truyền đến thanh âm vội vàng của Tô Hướng Vãn:"Nam Cung Từ Tâm!"
Mắt thấy dòng thứ sáu sắp sửa tan biến, Nam Hướng Bắc thuận tay lại phát ra cái thứ bảy rồi mới đáp lại Tô Hướng Vãn một cái "?".
"Sao em lãng phí tiền vậy hả." Không hiểu sao tuy có chút cảm động, nhưng đối với hành vi "phá sản" của Nam Cung Từ Tâm, nàng rất là buồn bực, Tô Hướng Vãn tức giận nói,"Tuần trước cùng em đánh phụ bản mới kiếm được chút đồ tốt để bán, hôm nay em cứ như vậy, có phải muốn tiêu sạch tiền hay không?"
Thình lình bị hỏi, Nam Hướng Bắc không biết nên nói cái gì cho tốt, nhìn dòng thứ bảy đang dần trong suốt, do dự có nên làm tiếp không thì tai nghe truyền đến tiếng Tô Hướng Vãn:"Em dám phát ra lần thứ tám thử xem?".
Nghe chất giọng uy hiếp kia, Nam Hướng Bắc đành ngoan ngoãn ngừng động tác, nghĩ nghĩ, gõ một dòng chữ cho Tô Mạc Che:"Nếu Từ Tâm muốn kết hôn đại sư tỷ, đương nhiên không thể để người ta cảm thấy đại sư tỷ gả cho Từ Tâm là không xứng đáng, cho nên tốn chút tiền cũng không là gì".
"Em muốn cưới chị, chị gả cho em là chuyện riêng giữa hai chúng ta, liên quan gì tới người khác? Lần sau còn dám lộn xộn tiêu tiền khoe khoang như vậy, xem chị dạy dỗ em thế nào". Phát đi thiếp mời kia, đổi ra nhân dân tệ, một cái đại khái là đồng, nói cách khác mới qua chút ít thời gian, Nam Cung Từ Tâm đã tiêu tốn đồng, lại còn xài vào chuyện mà nàng cảm thấy không có ý nghĩa gì, Tô Hướng Vãn vừa tức giận vừa buồn cười,"Có tiền phát thứ đó, không bằng đi mua thanh kiếm tốt, em là đồ ngốc."
"Nhưng đại sư tỷ là đại sư tỷ phái Tiêu Dao, ôi chao, giá trị cũng phải cao một chút mới được". Nam Hướng Bắc gõ bàn phím, nghĩ tới lời Tô Hướng Vãn nói, lại nghĩ đến tuần sau mở hệ thống kết hôn, khẳng định phải tiêu nhiều tiền, đến lúc đó không biết đại sư tỷ có giận không nữa, càng trở nên rối rắm.
"Giá trị cao một chút?" Nhẹ thấp giọng, Tô Hướng Vãn nhíu mày, tiếng nói nhu hòa nâng lên vài phần,"Em coi chị là hoa khôi ở thanh lâu hay sao?".
"A? Không phải!" Nam Hướng Bắc vội vàng gõ phím phủ nhận.
"Lần tới không được vậy nữa." Nhịn không được liếc nhìn Nam Cung Từ Tâm, Tô Hướng Vãn khôi phục ngữ khí bình tĩnh ôn hoà, nhưng cho dù là thế, Nam Hướng Bắc vẫn có thể nghe ra ý tứ cảnh cáo bên trong.
Hai người mãi nói vấn đề này, còn kênh giang hồ, môn phái, bang hội thì cứ hăng say thảo luận như trước.
[ môn phái ] Đới Yên Nhiên: Tiểu Túng đâu? Tiểu Túng sao không tiếp tục phát thiếp, có phải không đủ bạc hay không, ta cho ngươi mượn trước nha.
[ môn phái ] Đường Gia Hoa An: Đúng đó tiểu Túng, mau phát tiếp đi, không có tiền chúng ta cho ngươi mượn!
[ môn phái ] Cố Cô Cô: Lầu trên, xin vay tiền.
[ môn phái ] Đường Gia Hoa An: Biến đi.
......
[ bang hội ] Âu Dương Vô Khuyết: Ôi trời nhìn không ra tiểu Túng cũng có lúc khí phách như vậy.
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: Tiểu Túng cố lên!
[ bang hội ] Phó Quân Quân: Đại sư tỷ đâu? Sao không có phản ứng?
[ bang hội ] Âu Dương Vô Khuyết: Ê, có người nói tiểu Túng không biết lượng sức kìa.
......
Tầm mắt dừng ở dòng chữ của Âu Dương Vô Khuyết, cau mày lại, Tô Hướng Vãn nhếch môi, đầu ngón tay linh hoạt gõ phím, rất nhanh gửi một câu đến kênh bang hội.
[ bang hội ] Tô Mạc Che: Ai nói Từ Tâm không biết lượng sức?
Nhìn thấy Tô Hướng Vãn phát ra câu nói kia, Nam Hướng Bắc ngây người, cảm nhận được ý tứ bảo hộ, trong lòng nhất thời có cảm giác ấm áp chảy qua, làm cho người ta nhịn không được mỉm cười.
[ bang hội ] Phó Quân Quân: Ngươi xem kênh giang hồ a, thậm chí họ nói ngươi tính không để ý tới Tiểu Túng.
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: đúng vậy, còn nói cái gì mà tiểu Túng bị hâm rồi.
Nhìn bằng hữu bang hội nói như vậy, Tô Hướng Vãn khe khẽ thở dài. Nhưng mà tiếng thở dài này truyền tới Nam Hướng Bắc lại như sấm sét kinh động bên tai, làm cho cô bất giác thấp thỏm không yên.
Đúng rồi, trước đó đại sư tỷ cũng rất do dự không biết có muốn gả cho cô không, hiện tại cô làm sự tình thành ra thế này, nhất định đã khiến đại sư tỷ khó xử a?!
Nghĩ như thế, tuy rằng rất khổ sở trong lòng nhưng Nam Hướng Bắc vẫn gửi một câu tới Tô Mạc Che:"Thật xin lỗi, đại sư tỷ".
"Huh?" Mới mở ra chức năng phát thiếp, chợt nhìn đến mấy chữ của Nam Cung Từ Tâm, Tô Hướng Vãn nhăn mặt, "Cái gì?".
"Làm chị khó xử." Nam Hướng Bắc gõ tiếp, "Cảm giác giống như đang ép hôn, thật xin lỗi."
Hơi sửng sốt, tiếp theo lắc đầu, Tô Hướng Vãn không đáp lời, mà rất nhanh đánh ra một chữ, sau đó ung dung nhấn phím gửi.
Vì thế mọi người liền thấy được giữa màn hình xuất hiện lời đáp phi thường ngắn gọn.
Tô Mạc Che:[ Được.]
Mở to mắt, hai tay đặt ở bàn phím tuỳ thời chuẩn bị gõ chữ, nhè nhẹ run lên, tiếp theo nâng tay trái lên xoa mắt, giống như không thể tin những gì mình vừa thấy, thẳng đến khi chữ "Được" dần biến mất, Nam Hướng Bắc còn chưa có hoàn hồn.
[ bang hội ] Phó Quân Quân: Oa!!!!!
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: Oa!!!!!!!
[ bang hội ] Âu Dương Vô Khuyết: Oa!!!!!!!!!
......
[ môn phái ] Hạ Lưu: Đại sư tỷ!!!! Rơi lệ!!!!
[ môn phái ] Đới Yên Nhiên: Oa, đại sư tỷ cũng thật khí phách.
[ môn phái ] Cố Cô Cô: yêu cầu thiếp cưới, yêu cầu tham dự hôn lễ!!!!
......
Đối với mấy lời của những người này, Tô Hướng Vãn không hề để tâm phản ứng của họ, ngược lại nàng nhìn thiếu niên bạch y bên cạnh Tô Mạc Che, thấy người đó ngơ ngác đứng yên không có động tác gì, bọt khí trên đầu cũng không hiện ra nửa chữ, nàng không khỏi nhíu mày gọi, "Từ Tâm?".
"A......" Nhẹ giọng lên tiếng, Nam Hướng Bắc vội đánh chữ hồi phục:"Em đây!"
"Ừ", nghĩ đến chuyện đang nói trước đó cùng Nam Cung Từ Tâm, mày Tô Hướng Vãn nhăn càng chặt, "Xui rủi tuần sau hệ thống kết hôn mở mà em không có biện pháp cưới chị thì làm sao?"
Chớp mắt, nghe được lời này của Tô Hướng Vãn, Nam Hướng Bắc giật mình khỏi cơn mộng, rốt cuộc xác định vừa rồi Tô Hướng Vãn quả thật phát ra chữ "Được" đáp ứng lời cầu hôn của cô, kích động muốn nhảy bật khỏi ghế rồi lại cưỡng chế cảm xúc, nghĩ nghĩ, đáp lời:"em sẽ tạo nhân vật nam luyện cấp lại, sau đó cưới đại sư tỷ".
"Luyện lại nhân vật khác sao?" vừa buồn cười vừa hơi chút oán trách, Tô Hướng Vãn nói, "Em rảnh lắm sao?".
"Ừ, vừa lúc đang được nghỉ, đại sư tỷ yên tâm, trước khi hệ thống kết hôn mở ra, em nhất định luyện nó lên cấp, nếu đến lúc đó nhân vật này không cưới được đại sư tỷ thì dùng cái kia". Nam Hướng Bắc không đợi Tô Hướng Vãn hồi đáp đã gõ tiếp: "Dù sao, Từ Tâm nhất định phải cưới đại sư tỷ".
Nhìn câu nói cố chấp này, nghĩ đến gà mới bướng bỉnh trước kia bị giết liên tục vẫn muốn hồi sinh tại chỗ, Tô Hướng Vãn tự nhiên hiểu được Nam Cung Từ Tâm nói ra lời này có bao nhiêu quyết tâm, nháy mắt tâm tình có loại xúc cảm nhẹ nhàng trêu chọc, cắn môi một lát rồi mở miệng nói, "Nhưng mà......".
Lời còn chưa dứt, điện thoại trong phòng vang lên, Tô Hướng Vãn nhíu mày,"Từ Tâm, chị đi nghe điện thoại".
"Ok". Nam Hướng Bắc rất nhanh đáp lại, sau đó một mình bắt đầu rối rắm không biết Tô Hướng Vãn tính nói cái gì phía sau "nhưng mà...."
Liếc nhìn màn hình điện thoại, nhận ra là số của mẹ, Tô Hướng Vãn ngẩn người, tiếp theo đặt vào tai nghe: "Mẹ".
Mới kêu ra miệng, nghe được lời mẹ nàng nói đầu dây bên kia, nàng giật mình, "Cái gì? Mọi người đang ở sân bay?".
"Sao hôm qua không nói trước với con? ..... Được, hiện tại con qua đón". Nhanh chóng đáp, Tô Hướng Vãn cúp điện thoại, vội vàng mở tủ quần áo lấy đồ thay, động tác nhanh nhẹn đến trước gương chỉnh sửa tóc tai, xong hết mới trở về trước máy tính, cầm headphone, "Từ Tâm, chị có việc phải ra ngoài một chút".
Đang miên man suy nghĩ, nghe vậy ngớ ra, tuy rất muốn biết Tô Hướng Vãn muốn nói cái gì, nhưng Nam Hướng Bắc vẫn ngoan ngoãn gõ vài chữ:"Ừ, đại sư tỷ chú ý an toàn".
"Ừ". Nhìn đến lời này, trong lòng ấm áp, Tô Hướng Vãn nhẹ nhàng lên tiếng, ngay cả bản thân cũng không biết mình đang mỉm cười, nàng tắt voice, thoát trò chơi đóng máy tính, mang túi xách ra khỏi nhà.
Tô Hướng Vãn rời đi, bên trong trò chơi rất nhanh hiện ra một dòng chữ: Thành viên bang hội Tô Mạc Che logout.
Nam Hướng Bắc gãi gãi đầu, thở dài nhìn Nam Cung Từ Tâm đứng một mình, gõ ra một câu trong bang hội.
[ bang hội ] Nam Cung Từ Tâm: Không phải nói đánh phụ bản sao?
[ bang hội ] Phó Quân Quân: Đại sư tỷ logout ?
[ bang hội ] Nam Cung Từ Tâm: Ừ, có việc.
[ bang hội ] Âu Dương Vô Khuyết: Tiểu Túng, ngươi muốn xử lý hôn lễ thế nào, chúng ta có thể giúp ngươi a.
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: Đúng vậy đúng vậy, nhất định phải cố hết sức!
[ bang hội ] Nam Cung Từ Tâm: Ah...... Đại sư tỷ nói, ta còn dám tiêu tiền lung tung nữa thì sẽ chỉnh đốn ta.
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: Oa, tiểu Túng, ngươi còn chưa cưới đại sư tỷ mà đã nghe lời vậy sao, quá "túng" nha!
[ bang hội ] Phó Quân Quân: A Tào à, ngươi không nhận ra từ lúc chúng ta bắt đầu nhận thức tiểu Túng thì tiểu Túng vẫn luôn nghe lời đại sư tỷ sao? Đây gọi là bị vợ quản nghiêm, có biết không?
[ bang hội ] Âu Dương Vô Khuyết: A ~~.
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: A ~~.
Nam Cung Từ Tâm dở khóc dở cười nhìn bọn người bang hội trêu chọc mình, nghĩ đến Tô Hướng Vãn đáp ứng, lại nhịn không được lộ ra nụ cười ngây ngô.
[ bang hội ] Phó Quân Quân: Tốt lắm không khi dễ tiểu Túng, nếu đại sư tỷ biết được thì chúng ta cũng không yên đâu.
[ bang hội ] Ngô Kiệt Tào: đúng, đánh quái thôi, tiểu Túng, qua cùng nhau đi.
[ bang hội ] Nam Cung Từ Tâm: được, ở đâu?
[ bang hội ] Âu Dương Vô Khuyết: Băng Hoả đảo, nhanh lại đây.
[ bang hội ] Nam Cung Từ Tâm: được.
Khi Nam Hướng Bắc mang Nam Cung Từ Tâm từ Hàng Châu truyền tống đến Bắc Hải, chạy tới người chèo thuyền tính ngồi thuyền đi qua Băng Hoả đảo, Nam Cung Từ Tâm bỗng nhiên bị một người chủ động công kích.
Đang mở giao diện để lựa chọn ngồi thuyền lại đột ngột bị tấn công, Nam Hướng Bắc vội vàng tắt nó đi, thối lui qua bên cạnh, nhưng máu Nam Cung Từ Tâm hiển nhiên chỉ còn hai phần ba.
Đứng trước cô là La Khắc Địch - người nổi danh chủ soái giàu có đẹp trai trong "Trường kiếm giang hồ".
Căn bản không quen biết đụng chạm gì hắn, Nam Hướng Bắc buồn bực định gõ dấu hỏi, La Khắc Địch lại cứ liên tục công kích, Nam Cung Từ Tâm chưa kịp đánh trả thì hắn đã trực tiếp giết chết cô.
Nam Cung Từ Tâm:"?".
La Khắc Địch:"Loại cặn bã như ngươi mà cũng xứng cưới Tô Mạc Che sao?".