*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương có nội dung hình ảnh
Xem ảnh 1 “Vớ vẩn! Rõ ràng là chị ấy đang nói linh tinh! Rõ ràng là chị ấy có khuynh hướng tự sát, ngay cả tôi cũng đã cứu chị ấy ba lần rồi. Sao tôi có thể hại chị ấy được chứ? Tôi không thể vừa cứu vừa giết chị ấy chứ? Nếu như tôi thật sự muốn chị ấy chết thì đã không cứu chị ấy rồi!”
Đổng Duyệt Đồng tức giận đến mức tim gan đau đến run lên.
Cô ta không hiểu sao Saka có thể không thèm chớp mắt mà nói ra lời không biết xấu hổ rằng mình không có ý tự tử. Rõ ràng Saka có cảm xúc chán ghét cả thế giới cực mạnh.
“Đương nhiên, tôi cũng không thể nói là em gái tôi Đổng Duyệt Đồng và chồng chưa cưới Tiết Tấn Nguyên bắt tay nhau hại tôi. Tôi cũng đang điều tra chuyện này. Nhưng mà không thể không đề phòng người khác mà. Vốn dĩ là người thừa kế thứ nhất, em gái tôi Đổng Duyệt Đồng chắc hẳn sẽ thừa kể tất cả tài sản và cổ phần của tôi. Có điều… nhìn thấy cảnh họ ngủ với nhau, tôi đột nhiên không vui nữa. Sự nghiệp mà tôi vất vả xây dựng nên, dựa vào cái gì mà lại cho đôi nam nữ chó má này chứ? Mọi người thấy có đúng không? Để tránh việc tài sản của tôi bị người khác chiếm mất, bây giờ tôi sẽ lập một bản di chúc ở chỗ York.”
“Đường Môn phát triển cho đến nay, ngoại trừ những việc kinh doanh nhỏ nhặt, chủ yếu được chia ra làm vài mảng lớn, bao gồm thiết bị y tế, bệnh viện, dược mỹ phẩm và đá quý đắt giá. Đây đều là do tôi và những người bạn cùng chung chỉ hướng sáng lập nên. Tuy rằng thu nhập rất cao, chiếm trên 85% thu nhập của Đường Môn, nhưng những thứ này đều không liên quan gì đến em gái tôi và các trưởng lão của Đường Môn. Cho nên, một khi tôi chết đi, cổ phần của những thương hiệu này sẽ được phân chia cho những người ban đầu đã cùng tôi sáng lập nên chúng. Những người này lần lượt là…”
Giọng nói của Saka dừng lại vài giây, còn đôi mắt của các trưởng lão Đường Môn và Đồng Duyệt Đồng đột nhiên mở to.
Họ muốn biết những người này là ai. Bằng cách này, sau này họ cũng sẽ có thể mua cổ phần của những người này.
Đặc biệt là Đổng Duyệt Đồng.
Bây giờ trong lòng cô ta đã hận con khốn Saka này chết đi được rồi. Cô ta biết rằng đây chính là sự trả thù của Saka đối với cô ta.
Tưởng rằng giao lại công ty cho những người này, Đổng Duyệt Đồng sẽ không làm gì được họ hay sao? Chỉ cần là sản nghiệp của Đường Môn thì tất cả đều là của cô ta!
Chỉ cần cô ta biết những người này là ai, cô ta có cả mười nghìn cách để giết chết họ.
Cho đến khi thu hút được sự chú ý của tất cả mọi người, Saka mới chậm rãi nói: “Họ lần lượt là Tịnh, Mặc, Thương, Thần. Những cổ phần này được phân chia như thế nào, tôi tin rằng mọi người đều rất rõ ràng. Hy vọng sau này mọi người có thể phát triển các sản nghiệp của tôi.”
“Cuối cùng, 15% sản nghiệp còn lại phân bố khắp nơi trên thế giới, bình thường đều do các trưởng lão của Đường Môn phụ trách quản lý. Sau này, những sản nghiệp này sẽ vẫn để cho mọi người quản lý vậy. Nếu như một ngày nào đó tôi bị ám sát, mọi người có thể lựa chọn tiếp tục dùng danh nghĩa của Đường Môn, cũng có thể lựa chọn tách ra. Đều không sao cả.”
“Còn về người em gái thân yêu nhất của tôi, Đổng Duyệt Đồng…”