Quả nhiên có người đi theo, chỉ cần ra khỏi đám đông thì anh liền nhìn thấy người ở phía sau mình km, đang theo dõi mình, tuy nhiên nhìn cũng không phải quá rõ ràng, xem ra người này ẩn thân rất giỏi. Anh tìm một chỗ trống trải rồi ngồi thiền xuống, tay kết ấn Ma Tinh, sau lần kết ấn, đôi mắt trở nên lấp lánh tinh quang, nhìn cứ như một ngôi sao sáng trên trời vậy. Anh đứng dậy rồi lơ lửng giữa không trung, quay đầu lại nhìn về phia sau, tay lật mũ trùm xuống, để lộ mặt nạ quỷ vô danh, cái anh muốn chính là chơi trò vui vẻ với người sắp tới, cũng phải làm màu một chút mới phải.
- Người tới rồi, hãy ra mặt đi, hay là để bổn tôn mời ngươi ra? - Lam Vũ bắt đầu lời kịch của mình, anh là ai chứ? Lão nhị đó.
Người núp lùm đằng kia chột dạ, lẽ nào hắn phát hiện ra mình, không thể nào, theo tình báo thì thực lực của hắn trong tầm Chân Linh kỳ thôi mà, mình là sát thủ thuộc hàng top trong Nguyên Linh kỳ, đến cả Địa Linh kỳ không để ý thì cũng khó mà nhận ra mình đang ẩn nấp cơ mà. Hắn.. đã có cảm giác không yên tâm, nhưng cuối cùng vẫn cho rằng đối phương chỉ phô trương thanh thế.
Chờ mãi không thấy đối phương lộ mặt, Lam Vũ xì cười một tiếng, người này thú vị, xem ra phải tiếp tục diễn vai của mình. Dùng tinh thần lực mô phỏng làm khói đen bao phủ khắp bản thân rồi không ngừng bùng lên mở rộng ra hướng, cảnh tượng vô cùng kỳ dị. Anh đưa tay ra chộp về phía trước, không gian phía trước mặt gấp khúc, một cổng không gian được tạo ra, anh biến mất tại chỗ.
Bên kia, người theo dõi Lam Vũ giật mình, không thấy đối phương đâu thì rời khỏi chỗ núp, chạy ra nhìn xung quanh, tức mình dậm chân dưới đất:
- Khốn kiếp! Hắn chạy thoát rồi, biết vậy nãy mình ra tay cho rồi. Phải chờ dịp khác mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, mệt thật. - Bỗng dưng có một cánh tay khoác lên vai hắn hỏi:
- Nhiệm vụ gì vậy?
- Thì nhiệm vụ của Lam Yêu quán chứ gì! Ngươi vậy mà không biết à, giờ ở Lam Yêu quán người ta treo giải hắn tới linh ngọc thượng phẩm lận đó, một Chân Linh kỳ nho nhỏ mà có giá đó thì ai mà không ham. Á, khoan đã, ngươi là ai? - Theo tự nhiên thì người khác hỏi hắn sẽ trả lời, nhưng chợt ra nơi đây hình như có một mình mình thì phải, giật mình quay đầu lại thì thấy một người đeo mặt nạ quỷ, đầu quấn băng, hắn hoảng sợ tung một chưởng toàn lực hòng đẩy đối phương ra và gây sát thương.
Ping một cái, trên người Lam Vũ ngay chỗ bị tấn công xuất hiện một vầng sáng như ánh sao bao bọc rồi ánh sáng đó di chuyển về tay trái của Lam Vũ làm cánh áo và băng quấn Xích Lam Thi đều nát vụn, Lam Vũ bay xa đoạn m, tuy nhiên vẫn lơ lửng trên không. Lam Vũ đưa tay trái lên nhìn thấy chiếc vòng ngọc thật đẹp mà ghê tởm, không hề si nhê, chắc là phải tìm một cái phiền toái mạnh hơn.
Đây đúng là cách mà lão nhị nghĩ ra để phá cái vòng chết tiệt này, trong hồn giới anh nghiên cứu cuốn sách Hắc Ám Tinh Thần Quyển thì lật sang trang có loại thuật pháp là:"Ma Tinh Na Di", đây cũng không phải là loại thuật pháp thần kỳ gì, mà là loại thuật pháp liều mạng, quan trọng nhất trong thuật pháp này chính là chữ "Ma" và chữ "Di", đó là dịch chuyển đòn tấn công của địch lên một vị trí trên cơ thể. Đây cũng không tính là một phương pháp né đòn gì nhưng trong những thời khắc mấu chốt sẽ đem lại hiệu quả cứu mạng hoặc chiến thắng. Đơn giản ví dụ như bạn và người khác đánh nhau, phút cuối cùng cả cùng tấn công vào đầu hoặc tim của đối phương, mà bạn chuyển đòn của đối phương sang các vị trí không chí mạng của mình như chân hoặc tay thì cho dù bạn có mất tay hoặc chân thì bạn vẫn là người chiến thắng, còn đối phương thì chết vì bị vết thương chí mạng, dù sao chỉ cần còn mạng thì tay chân cũng có cơ hội khôi phục lại như cũ, trong các trận chiến đỉnh cao khi mà sức khôi phục của những người tham gia cực kỳ khủng khiếp, đứt tay đứt chân mọc lại liền thì đây là một môn thuật pháp bất khả chiến bại, đối phương tấn công bằng trời cũng không giết được mình, còn mình tấn công đối phương thì đòn nào chất lượng đòn đấy.
Còn trong trường hợp này thì Lam Vũ chuyển nó vào cổ tay trái của mình, nơi đeo cái vòng chết tiệt, để mọi thứ dồn hết lên nó, chỉ cần người đủ mạnh thì chiếc vòng này có lẽ sẽ vỡ. Người này quá yếu so với cái vòng rồi, đến một vết xước cũng không có, nhưng mà anh đang có hứng thú với người này:
- Này! Người đang tìm ai đó?
Người này chỉ vào Lam Vũ:
- Ngươi..ngươi tại sao ở sau lưng ta?
- Thì ta thấy có ngươi hình như cần sự giúp đỡ nên... - Lam Vũ nói tới đây thì bất ngờ lao tới.
Người áo đen cũng phảng phất biến mất trong bóng tối nhưng sau đó lại xuất hiện ngay tại vị trí của Lam Vũ đánh ra một chưởng cực mãnh. Nhưng hắn đánh chỉ tan đi một làn khói, làn khói nhanh chóng tập hợp lại quanh người hắn "khoác vai" hắn:
- Gì mà căng thế! Từ từ nói chuyện.
Hắn tức giận trả lại cùi trỏ tay trái, bang một tiếng, một vầng sáng lóe lên, Lam Vũ lui lại mười mấy bước, ngoài ống tay trái đã rách bươm thì không có tổn thương gì, chỉ có tiêu hao kha khá tinh thần lực thi triển "Ma Tinh Na Di" thôi. Đối phương lập tức như gặp đại địch, cởi phăng áo choàng ra, rầm một tiếng vang khá lớn phát ra từ đống đồ, xem ra là "hắn" mặc đồ tăng trọng lượng. Thân hình của "hắn" đã hiện ra, ngoại trừ đầu được đeo mặt nạ đầu lâu ra...một body lồi lõm rất sexy hiện ra trước mắt Lam Vũ, mặc dù là áo quần đầy đủ và phủ kín không hở một tất da thịt nào nhưng mà là quần áo bó sát dành cho võ sĩ dễ hoạt động. Mặc dù đã biết trước rồi nhưng mà Lam Vũ vẫn bị thấy..rất kích thích. Đây là một cô nàng, không cần kể tới mặt mũi, riêng cái thân hình thế này là đủ ăn đứt mọi loại hot girl ở trái đất rồi, cô nàng sát thủ này chân xếp trước sau, tay nắm chặt đưa lên trước ngực:
- Ngươi là ai, ngươi không thể chỉ là một tiểu Chân Linh cảnh được! Xem ra người tuyên bố nhiệm vụ chuẩn bị tư liệu không hề có một chút nào chính xác cả, xem ra lần này về ta sẽ đòi gấp trăm lần tiền thù lao.
- Nói ra ta sợ ngươi không dám tin! Bổn tôn từng là một đệ nhất tiên nhân trong trời đất, vì một số nguyên nhân không thể nói rõ mà ta cũng kẻ thù cũng chết đi, một lần nữa ta trọng sinh sống lại, ta thấy ngươi rất có tiền đồ, đi theo ta, ta cho ngươi đứng trên đỉnh thương sinh. - Lam Vũ bắt đầu ba hoa chích chòe, anh đang nhắm tới một thứ khác, không phải chỉ vì cô nàng là một cô gái, mà anh để ý thấy linh lực của cô nàng vừa cương mãnh, vừa bá đạo, toàn là sốc sát thương, không giống như linh lực âm u, lạnh lẽo của người sống ở thế giới hỗn loạn này, anh đoán rằng cô nàng đến từ nơi khác, anh muốn vờn cô nàng mệt rồi sẽ tìm cách moi ra cô nàng từ đâu tới, có cách nào rời khỏi đây không.
Nắm chặt đôi tay lại cô nàng quát lớn:
- Hừ, lừa trẻ con! - Nói xong cô nàng biến mất tại chỗ, không khí chỗ cô nàng đứng vừa rồi nóng rực, đất thì nát vụn.
Lam Vũ chưa kịp phản ứng thì cô nàng đã xuất hiện ngay bên cạnh giáng cho anh một đấm, Lam Vũ chỉ kịp đưa tay lên che mặt. Rầm Anh bay đập vào tòa kiến trúc hoang phế ở cách đó m, rầm rầm, có lẽ tòa kiến trúc còn chưa đủ dừng anh lại. Trong lúc anh còn đang bay thì cô nàng đã xuất hiện ngay trên đầu anh, tính giáng thêm một cú nữa, may lúc này anh đã kịp đề phòng, đối phương giáng xuống một quyền nhưng lại xuyên thấu, làn khói tan biến anh xuất hiện cách đó m. Thở dốc, trong lòng thầm than:
- Má ơi, con nhỏ này mạnh vãi! Hoàn toàn là bạo lực chứ có phải tu linh giả gì đâu, cái này là Tsunade, là Sakura mà! Không được rồi, không chơi cách cũ được, không thể lầy được, đổi phương án B, lấy bạo chế bạo. - Nhìn vào cánh tay phải đã quẹo sang một bên, có chút đau đớn, gãy rồi!
Cô nàng đương nhiên cũng thấy điều này, đứng xa xa cười lớn:
- Haha, chết cười ta! Đệ nhất tiên nhân trong trời đất, chỉ có bản sự như vậy thôi sao? Vậy ta là cái gì đây? Haha, thế nào, thừa nhận mình là cặn bã thích lừa con nít đi, ta cho ngươi chết êm ái. Ta cũng rất phục ngươi, một tiêu Chân Linh Kỳ mà có thể khiến ta rơi vào trạng thái chiến đấu, ngươi là người đầu tiên, chắc cũng là người duy nhất. - Cô nàng mỉa mai cùng tán thưởng.
Lam Vũ yên lặng vài giây rồi đột nhiên cười điên cuồng, một luồng sát khí kinh thiên tỏa ra, mọi vật xung quanh ngừng chuyển động:
- Ngươi là cái gì à? Haha, ngươi sau này là người của bổn tôn, chết là ma của bổn tôn, hahaha.
Cô nàng bị sát khí kinh khủng bao tỏa, khiến cô nàng trong chốc lát bị mất kiểm soát cơ thể, cả người trở nên vô lực. Cô có cảm giác như một con kiến đang chứng kiến một ngọn núi chọc trời vậy, vô lực và cam chịu, trời đất sụp đổ.
Anh nhanh chóng mở cổng không gian, một bên dùng tinh thần lực đẩy cô nàng vào cổng trước mặt, thế là cô nàng xuất hiện ngay trước mặt anh. Lam Vũ bóp lấy cổ cô nhấc lên:
- Thế nào, còn không tin? - Giờ anh lại đổi thành giọng đùa giỡn lúc nãy.
- Tin..tin thì thế nào..nào? Ngươi giết ta đi...đừng vội mừng, tên ngươi vẫn còn trong bảng nhiệm vụ của Lam Yêu quán, ngươi...chạy không thoát đâu, cho dù họ không thể giết ngươi thì cũng cho ngươi phiền chết. Giết ta đi. - Cô nàng khó khăn lắm mới nói thành lời, dù sao thì sát khí của Hư Không chủ thì cho dù là gã sư phụ của Dương Khang đỉnh Địa Linh còn thấy run thì đừng nói là một cô gái Nguyên Linh kỳ, cho dù sát thủ đi chăng nữa! Mà càng là sát thủ thì càng tôn sùng sát khí nhỉ.
- Vậy ngươi muốn chết sao? - Lam Vũ hỏi lại.
Chỉ nghe được một tiếng hừ, rồi không thèm trả lời. Lam Vũ một lần nữa hỏi:
- Nếu hôm nay được chọn giữa sống và chết ngươi sẽ chọn con đường nào?
- Tất nhiên...là..là sống! - Bị bóp cổ thêm tâm thần vừa ổn định.
- Vậy ngươi chỉ cần trả lời câu hỏi của ta!..Ngươi biết nơi này mạnh nhất là cảnh giới gì! - Lam Vũ thả cô nàng xuống, anh cũng khá yên tâm vì anh biết cô nàng bị sát khí của Hư Không chủ làm cho vô lực rồi, mặc dù anh chỉ duy trì sát khí đó được vài giây, nhưng với một Nguyên Linh kỳ vậy là đủ rồi. Vì không phải sát khí của anh nên tối đa anh chỉ có thể kéo dài thêm được phút.
- Địa Linh hậu kỳ.
- Aizz, không đủ, không đủ! Vậy ngươi biết đường nào rời khỏi nơi này không?
- Có! tháng nữa tham gia đấu loại ở quảng trường Thiên Lam, đăng ký làm hộ vệ cho dòng chính Lam gia, sẽ được đem ra khỏi đây tới Lam Thiên vực, từ Lam Thiên Vực có thể đi thông sang các vực khác, cao thủ càng nhiều hơn.
- Không còn đường nào sao?
- Không còn! - Cô nàng trả lời rất gọn, xem ra không có chút thiện ý nào.
- Sao ta nghe nói là trên đỉnh cây Phong bất tử có đường liên thông tới một thế giới khác mà? - Anh nhắc lại cái truyền thuyết hỏi được lúc đầu,
- Đúng là như thế, nhưng mà người ở nơi này không đi được, trên đỉnh cây Phong có một con yêu thú vạn năm tuổi, tu vi ngang ngửa Thiên Linh đỉnh phong. Ai mà đi qua địa bàn của nó thì bị nó thì...
- Thế thì thôi, ngươi đã trả lời. Vậy bổn tôn sẽ giữ đúng lời đã nói, ngươi đi đi, ngươi sẽ có ngày hối hận vì không đi theo bổn tôn, chờ bổn tôn tháo phong ấn ra thì chính là lúc bổn tôn chiến thiên hạ. - Trước khi thả Lam Vũ còn nhân tiện chém gió tí cho vui, haha, cảm giác như một đại nhân vật vậy.
Cô nàng nhìn anh một vòng rồi không nói lời, quay đầu bỏ đi. Lam Vũ thấy cô nàng lạnh lùng như thế thì nổi hứng lên trêu trọc thêm một câu:
- Nhớ đó, ngươi là người của bổn tôn, chết là ma của bổn tôn, chờ bổn tôn phá phong ấn sẽ đi tìm ngươi, lúc đó ngươi mà đi theo kẻ khác thì đừng trách bổn tôn diệt sạch những kẻ liên quan tới ngươi, kể cả người thân lẫn kẻ thù.
Nghe thế thì cô nàng càng chạy nhanh hơn nữa, thoáng đã biến mất khỏi phạm vi km của Lam Vũ. Lam Vũ đắc ý cười ha hả, quả thật qua thế giới này đã mấy tháng rồi mà mãi mới thấy được một cô gái, lại còn là gái đẹp, chọc tí cũng thật vui vẻ, mặc dù cô ta chẳng ưa gì mình, còn muốn giết mình, nhưng mà ai quản điều đó, chọc thì chọc thôi, có phải là người yêu đâu mà quan tâm làm gì.