Lãng Tử Tại Đô Thị

chương 138-2: tứ tượng quy nhất (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kỳ thật bọn họ đã sớm có ý niệm trong đầu, cái này cũng khó mà trách bọn họ, lúc không xem tốt khoa của mình, cố tình lọt vào Top , thật vất vả dấy lên một tia hy vọng, rồi lại kém một điểm số lớn, nếu không phải là do chủ tịch Phó báo danh vào hồ sơ, làm công tác khảo hạch biểu hiện của hội sinh viên. Đã sớm vụng trộm đào ngũ rồi.

Sau khi tạm dừng, khoa báo chí khởi đầu trước, tiểu Trương dồn hết sức lực, y như uống được thuốc kích thích, một mạch chạy như điên ra giữa sân, khoa kiến trúc cũng không đề phòng cậu ta, khống chế bóng thì không thể đạt điểm, ném vào rổ thì mới phải đề phòng, bọn họ đã sớm nhìn ra, chỉ cần bám chặt vào Vương Tường và Ninh Chí Viễn, khoa báo chí đã như bị chặt đứt một chân, còn thằng Chấn Vũ và Hạ Thích mặc dù có chút kỹ thuật, nhưng nếu không có người phòng thủ thì bọn họ cugnx chỉ ném trúng chả quá %, chỉ cần hạn chế tiểu Vương ở ngoài vùng cấm, quấy nhiễu thêm một chút, thì cậu ta cũng chỉ là phế mà thôi.

Lâm Dật Phi vừa qua nửa sân, một người đã nhanh chóng ép tới, hiển nhiên hắn chính là đối tượng trọng điểm bị đề phòng, Âu Dương Quan cũng trấn thủ vùng cấm, một bộ khí thế lớn “ Thiện hạ to lớn, ta mặc kệ hắn là ai”.

Tiểu Trương mới tới ba phần ngoại tuyến, nhìn thấy một người tới đoạt lại, trong lòng có chút kích động, tay Trương một vòng đính ba điểm, chủ tịch Phó thiếu chút nữa té xỉu, chơi bóng rổ tất nhiên cũng cần phải có chỉ số thông minh, tiểu Trương này, chưa chỉ đạo cậu ta một chút, chỉ cần có được bóng là phải đưa vào tay của Lâm Dật Phi, lúc này mù quáng ném vào rổ thì rõ là lãng phí thời gian.

óng nện mạnh vào mặt giỏ, bắn cao lên, Âu Dương Quan nhẹ nhàng nhảy lên, đã đoạt lấy bóng, chuyển thẳng, đưa cho đồng đội ngoại tuyến, chuẩn bị phản kịch một lần cực đẹp.

Khi bóng vừa vào tay người kia, ba bước đã tới nửa sân, khoa kiến trúc ầm ầm khen ngợi, biết là nắm chắc mười phần thắng, thật không ngờ một người sớm đã đợi ở phía trước, giơ tay cao một cái, đã đoạt được bóng, chẳng ai hiểu được Lâm Dật Phi làm thế nào mà đứng trước người đó, chỉ thấy tự tay hắn truyền, bóng đã tới tay Vương Tường, Âu Dương Quan còn chưa lấy lại được tinh thần, Vương Tường thừa cơ không có người đề phòng thì đã đưa bóng vào rổ, hoa nhau hai điểm!

Giơ ngón cái hướng sang phía Lâm Dật Phi, tâm trạng buồn bực cả mười mấy phút của Vương Tường rốt cục cũng đã khá hơn một chút, Âu Dương Quan trấn thủ vùng cấm, không cho người khác tới gần, lập tực cảm giác mặt tối sầm lại, nhưng cũng không vội, cung quá chuyền bóng bắt đầu phát động phản kích.

Vài anh em bây giờ đã tỉnh táo tinh thần, bắt đầu chăm chú vào chiến thuật, mỗi kẻ bám vào một người, Lâm Dật Phi chỉ đứng trong vòng cấm, mỉm cười nhìn bóng rổ truyền qua truyền lại.

Trong lòng Chủ tịch Phó thầm nhủ, tuyệt đối không thể giống như mắng tiểu Trương khiển trách Lâm Dật Phi phòng và chiếm bóng, tốc độ chuyền bóng của qua kiến trúc cực nhanh, sau vài lần đổi tay, tiểu Trương và Hạ Thích thiếu chút nữa thì đụng vào nhau, một người đưa bóng rơi vào tay Âu Dương Quan, Âu Dương Quan chạy ba bước ném bóng, chiêu này hôm nay vốn trăm lần không sót một, không ngờ Lâm Dật Phi kèm quá chặt, nhảy lên trước cậu ta một khắc, một nhát quạt bóng bay vào tay của Vương Tường!

Khi bóng vừa vào tay của Vương Tường, cũng là lúc Ninh Chí Viễn ra tay, vọt tới nửa sân đối phương, người khác thấy cậu ta chạy như điên, đều cho rằng não cậu ta bị ngập ngước, Vương Tường đã đem bóng ném qua nửa sân, Ninh Chí Viễn tiếp bóng, lại một lần nữa trúng!

Tinh thần đội cổ động viên liền tỉnh táo, lớn tiếng kêu lên “ hay”.

Âu Dương Quan hiển nhiên không rõ sao mà lại bị phong tỏa rổ bóng, chỉ thấy Lâm Dật Phi rất may mắn, lớn tiến hô lớn khiến đội viên đưa bóng cho mình, khoa kiến trúc hiển nhiên xem cậu ta là người dành điểm, ba chuyển hai đảo, Âu Dương Quan lại tiếp bóng v ào tay, cũng nhanh chóng tiến sát, đi tới trước mặt của Lâm Dật Phi!

Âu Dương Quan sửng sốt, sao mà lại chạy tới trước mặt thằng nhãi này? Chắc chắn hắn đã tình vị trí nào không có người, cho dù là có người tới phòng, coi như là phạm quy ngăn cản, không nghĩ là Lâm Dật Phi đứng ở chỗ này từ năm ngoái, trọng tài đương nhiên không thể thổi hắn phạm quy, không thổi Âu Dương Quan dẫn bóng đụng người đã là không tệ rồi!

Không còn cách nào để nhảy lên thật cao, Âu Dương Quan biến ảo góc độ trên không, lúc bóng chưa ra khỏi tay, lại bị Lâm Dật Phi quạt ra ngoài, vừa đúng dừng lại trên tay của Vương Tường.

Ninh Chí Viễn vẫn chờ ở ngoại tuyến, thấy thế không nói hai lời, quay đầu bỏ chạy, cứ như là bị hổ đuổi tới nơi, lúc đi vào chỗ vạch ba phân, bóng đã đúng lúc được đưa đến, Ninh Chí Viễn đưa bóng vào tay, chạy ba bước ném bóng, bóng lại vào rổ đoạt điểm!

Khoa báo chí đốt lên chút nhiệt tình, chớp mắt đã ghi điểm, cũng chỉ cần hơi một phút đồng hồ, điểm số trên trận đấu đã là :, còn mười điểm chênh lệch.

Âu Dương Quan hiển nhiên không tin tà này, cảm thấy nội tuyến đột phá, liên tục hai lần xông vùng cấm, thật không ngờ Lâm Dật Phi này giống y như là không khí, có ở khắp mọi nơi, lúc nào cũng bị hắn chặn kịp thời, che mũ đoạt điểm!

Người khác đều nhìn thấy Lâm Dật Phi đứng ở dưới rổ, cách trái một bước, cách phải nửa bước, cứ lững tha lững thững rất thoải mái, nhưng lại có thể kịp thời chắn trước mặt Âu Dương Quan, theo Âu Dương Quan nhảy lên, không khỏi thấy rất kỳ lạ, đều cho là hắn chính là may mắn, nhưng lại không biết hắn nện bước tuy rằng đơn giản, cũng chính là khinh công lừng lẫy trên giang hồ tám trăm năm trước, Tứ Tượng quy nhất!

Thời kỳ Bắc Tống, Trương Tam Phong sáng lập phái Võ Đang, nói tới phát triển của võ học lấy dễ sinh vân, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật, bởi vì cái gọi là Thái Cực sinh Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi sinh Tứ Tướng, Tứ Tướng sinh sinh sôi Bát Quai, Bát Quai mà thay đổi mười bốn hào, từ đây trở đi cứ vòng đi vòng lại, biến hóa vô cùng!

Tứ tượng quy nhất bộ cũng là Trương Tam Phong sáng chế năm đó, nhìn như đơn giản, cũng là ảo diệu vô cùng, là từ Đông Thương Long, Tây Bạch Hổ, Bắc Huyền Vũ, Nam Chu Tước Tứ Tượng mà thay đổi, thêm hai mươi tám tú chi hình biến hóa, vận dụng thuần thục, cho dù là tám kẻ hay mười kẻ địch thêm đao ruwoufm cũng không thể gây thương tổn cho người.

Đương nhiên loại võ không này không chỉ là tránh né, dùng để tấn công kẻ địch cũng lợi hại phi thường, làm cho người ta khó lòng mà phòng bị, cảm thấy bốn phương tám hướng đều là kẻ địch, Trương Tam Phong uy chấn một thời, sáng tạo võ công độc đáo cũng không vì chạy trối chết, lúc này Lâm Dật Phi dùng để đối phó Quan thật sự hơi có cảm giác dùng đao mổ trâu để giết gà, chẳng qua người khác không rõ đạo lý, chỉ cho là hôm nay Âu Dương Quan đụng phải tà!

Đợi cho Âu Dương Quan bị che liên tiếp mấy lần, khoa báo chí đã công kích tới :, khoa kiến trúc mới bừng tỉnh ngộ, vội vàng kêu tạm dừng, Âu Dương Quan hận không thể đánh Lâm Dật Phi để bớt giận, lại chỉ có thể gắt một cái, oán hận hết cục, giờ phút này trận đấu vẫn còn hơn ba phút đồng hồ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio