Lang Vương Tổng Giám Đốc: Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

chương 236: trúng tà

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bà xã Bạch Hàn bị tiểu gia hỏa nhìn chăm chú như thế, mặc dù trong lòng rất tức giận, nhưng mà, bà không biết tên tiểu quỷ sau đó sẽ nói những gì? Cảnh giác nhìn nó.

“Không giống! Thật không giống!” Niệm Niệm lắc đầu, bất đắc dĩ nói.

“Không giống cái gì?” Bà xã Bạch Hàn tò mò hỏi.

“Không giống con đường giao thông!” Niệm Niệm rất thành khẩn nói, bộ dạng chăm chú xem xét giống như không phải nói láo.

“Đúng đấy, mặt của ta luôn rất chú ý bảo dưỡng, làm sao lại giống những gì tiểu quỷ đáng giận kia nói như vậy!”

“Đúng đấy, không hề giống, mọi người mau đến xem, con mắt cái mũi còn có hai má đoe hồng giống như mông khỉ, có phải đang chen một chỗ hay không?” Niệm Niệm nghiêm trang nói, tay nhỏ còn chỉ mặt của bà xã Bạch Hàn nói, giống như phát hiện cái gì hiếm lạ.

“Mày mày, cái đồ mất nết, cút cho ta, không được ở trong nhà tao——” Bà xã Bạch Hàn tức giận hổn hển quát tháo.

Niệm Niệm lại lắc đầu một lần nữa, Thiên Tầm hiếu kỳ đi qua.

“Ai! hông chỉ có dung mạo khó coi, thế mà tính khí cũng kinh khủng giống đại khủng lòng trong công viên kỉ Jura! Ông ngoại, ông làm sao chịu đựng người phụ nữ khủng bố như vậy? Thiên Tầm rất đồng tình cho ông! Con tin tưởng người phụ nữ nào cũng tốt hơn bà ta.” Thiên Tầm rất khó chịu nói.

“Mày nói người nào không tốt? Chúng mày đều là bọn mất nết, đều rời khỏi nhà tao, lăn, xéo đi ——” Bà xã Bạch Hàn tiếp tục hét lớn.

“Tại sao chúng tôi phải lăn? Không phải người ta vừa nói sao, không có học lăn, chỉ biết đi, muốn người ta đi cho hai bước, tư thế tiêu chuẩn không?” Thiên Tầm cười ha hả nói.

“Chúng mày làm tao tức chết rồi!”

“Thật sự là không nói đạo lý! Người ta nói không lăn, nào có quá phận như thế!”

“Thiên Tầm à, xem chừng bà ấy tám phần là không biết đi, đều là lăn đến, không bằng chúng ta để bà ấy dạy chúng ta nên lăn là thế nào đi?” Niệm Niệm cảm thấy rất hứng thú trưng cầu ý kiến Thiên Tầm.

“Cũng được! Em đồng ý.” Thiên Tầm vỗ tay, biểu thị rất đồng ý.

“Đám nhóc chúng mày, mơ tưởng ——” Bà xã Bạch Hàn ngoài miệng nói xong, nhưng chân đã không nghe sai khiến mà đứng lên, sau đó vòng qua bàn trà.

“A —— tao bị sao thế này? Tao không muốn!” Bà xã Bạch Hàn không khống chế nổi chân mình, hai tay kinh hoảng nắm vào chiếc ghế sô pha, cũng không chịu rời khỏi nó, nhưng bất đắc dĩ! Chân của bà ta lại vẫn tiến thẳng phía trước, thân thể khổ cực đành phải theo chân rời khỏi bàn trà, đi vào một chỗ rộng rãi, không cam tâm tình nguyện ngồi xuống, sau đó hai tay chống lấy mặt đất, biểu lộ thống khổ nằm xuống, khóc không ra nước mắt nhìn hai đứa bé vay quanh mình.

Ức Ức đã sớm ở một bên xem náo nhiệt, loại chuyện nhỏ nhặt này chỉ cần hai người bọn họ liền xong, biết mẹ không ở đây, khi người đàn bà chanh chua chửi ầm lên vậy không ra? Nói rõ mẹ cùng cha ra ngoài, cho nên gạt mẹ trừng phạt người đàn bà này một chút.

Ức Ức cầm kem vừa rồi ông ngoại mua cho, nhàn nhã bắt đầu ăn, nhưng mà, Bạch Hàn một bên lại trợn tròn mắt, lấy thuốc định tâm ra nhét vào miệng, ông cảm thấy trái tim của mình kiên cường, không nghĩ tới bọn nhỏ lại để cho ông không thể thừa nhận, ông sống hơn nửa đời người, làm sao lúc này phát hiện, cũng không bằng mấy đứa bé chứ!

Bà xã ông, ông lại không có một chút biện pháp, động một chút là phát cáu còn chưa tính, thua tiền liền trở lại tức giận với ông!

Hôm nay, tất cả đều quá quỷ dị?

Vừa rồi bọn nhỏ biểu hiện không giống như là bọn nhỏ độ tuổi như vậy!

Nhất là, vừa rồi bà xã ông căn bản không muốn tới, càng không có khả năng lăn cho bọn nó nhìn!

Đây tất cả đến cùng chuyện gì xảy ra?

Không phải mình già nên si ngốc chứ? Vẫn xã hội này biến hóa quá nhanh?

“Bạch Hàn, cứu tôi, tôi trúng tà...” Lúc này, bà xã Bạch Hàn không có sĩ khí, khiếp đảm nhìn ba đứa nhỏ.

“Bà lão, bà không phải trúng tà, bà là tâm nhãn quá xấu, cái này gọi tự gây nghiệt, đáng đời, ai bảo bà kêu người khác cút! Cho nên phía trên trừng phạt bà lảm nhảm!” Niệm Niệm chỉ chỉ phía trên.

“Phía trên?” Bà xã Bạch Hàn hoang mang hỏi.

“Thì là bà quá xấu, chúng tôi còn nhỏ như vậy, bà còn đi khi dễ! Ông trời thấy thương chúng tôi, cho nên trừng phạt bà thôi! Thực xin lỗi, đây là thiên ý, chúng tôi cũng lực bất tòng tâm, bà cứ từ từ ở đây lăn đi, chúng tôi muốn vào phòng ăn xong, bái bai.” Thiên Tầm cúi đầu, bất đắc dĩ nói, nhưng sau đó xoay người thục nữ rời đi, tiếp đó Niệm Niệm cũng lạnh lùng đi theo.

Ức Ức cầm kem vừa ăn vừa đi, lúc đi đến trước mặt bà xã Bạch Hàn, dừng lại, mắt lạnh nhìn bà ta, người đàn bà không ngừng lăn lộn trên mặt đất giật mình, bà ta bỗng nhiên có loại dự cảm, đứa trẻ một mực không nói gì này kỳ thật mới là nhân vật nguy hiểm, tuy nhiên nó một mực ăn kem, khóe miệng còn có dính kem, nhưng toàn thân nó tản ra một cỗ khí thế cường đại, cái khí lạnh âm lãnh này không phải bởi vì nó ăn kem ly, nó tuổi còn nhỏ, ánh mắt thâm thúy, khóe miệng đóng chặt, ánh mắt sắc bén khóa chặt bộ dạng bà ta chật vật, giống như muốn dùng ánh mắt giết chết bà ta.

Trong phòng khách chỉ còn lại có bà xã Bạch Hàn lăn lộn trên mặt đất, nửa giờ sau, bà ta au nhức toàn thân đứng lên, kinh hoảng nhìn chung quanh một chút, ý nghĩ đầu tiên chính là, trong nhà có quỷ, vừa rồi ba tiểu quỷ kia không phải người, là quỷ!

Vừa rồi tên tiểu quỷ nói bên trên trừng phạt bà, đoán chừng bọn nói nói mát!

Khó trách sau cùng nãy giờ không nói gì, bà ta cảm giác đứa bé sau cùng kia toàn thân bốc lên hàn khí, không có một tia nhiệt độ, không lãnh khốc bình thường.

Bà ta không thể không thừa nhận, tuy khí thế đứa bé kia cường đại, nhưng, bộ dạng của nó đều rất lãnh khốc.

Tỉ mỉ nghĩ lại bộ dáng ba đứa nhỏ, đều lớn lên cực phẩm, nhân gian nào có đứa trẻ tuấn mỹ như vậy!

Bọn chúng nhất định không phải người, là quỷ.

Quả nhiên, đều nói quỷ nhỏ, thật đúng là như vậy!

Bà ta không nghĩ ra trên thế giới tại sao có thể có đứa bé tuấn mỹ như vậy sao?

Đó là bởi vì bà ta không biết mẹ của bọn chúng là hậu nhân Mẫu Đơn tiên tử, đây chính là Bách Hoa Chi Vương, cha của bọn chúng là Lang Vương vĩ đại, là mỹ nam đệ nhất Yêu Giới, con của bọn họ tự nhiên là đẹp nhất, tốt nhất.

Bà xã Bạch Hàn cật lực ngồi trước khay trà, cầm điện thoại lên, “Đại sư, tôi là Bạch phu nhân, ngài lúc nào có thời gian tới nhà của tôi một chuyến được không? Tôi nói với ông, trong nhà của tôi có quỷ...” Bà xã Bạch Hàn lão à hạ giọng đem chuyện phát sinh vừa rồi nói cho vị đại sư kia, đối phương nói có thời gian sẽ tới giúp bà đuổi quỷ.

Cúp điện thoại, trong lòng có hi vọng, đại sư đã đáp ứng, bà ta liền đợi đến nhóm tiểu quỷ bị đại sư hàng phục thế nào?

Trước mắt là ổn định mấy tiểu quỷ, không phải đại sư tới, nhóm tiểu quỷ không thấy, đến lúc đó liền thảm rồi!

Lúc này, có người gõ cửa.

Bà ta đi qua mở cửa, không biết xui xẻo sắp đến, vừa bị mấy tên tiểu quỷ làm loạn, lại tới một lão quỷ, bà ta? Thế mà trở về rồi sao?

Bà là người hay là quỷ?

Năm đó nhớ kỹ lúc bà ta rời đi chỉ còn lại có một hơi, làm sao nhìn lại khí sắc tốt vậy? Điều đó không có khả năng!

“Bà?” Bà xã Bạch Hàn giật mình nhìn người phụ nữ đứng ở cửa.

“Đã lâu không gặp.” Tuyết Hoa lễ phép nói.

“Là đã lâu không gặp, bà thật đúng là âm hồn bất tán!”

“Tôi không muốn cùng bà cãi nhau, tôi là tới nhìn con gái Bạch Tuyết của tôi.” Tuyết Hoa bình tĩnh nói.

“Bà cho rằng tôi nguyện ý cãi nhau với bà sao? Nơi này không có con gái của bà, nơi này không có bất kỳ người nào muốn gặp bà, đi nhanh đi.” Bà xã Bạch Hàn vội vàng muốn đuổi Tuyết Hoa.

“Không gặp được Tuyết nhi tôi sẽ không đi, tôi hôm nay dám trở về, không gặp được Tuyết nhi tôi sẽ không bỏ qua.” Tuyết Hoa lạnh lùng nói, năm đó chính mình còn trẻ, rất nhiều chuyện đều không hiểu, lá gan cũng nhỏ, hiện tại bà đã không phải là oco gái nông thôn ngốc nghếch kia, sẽ không bị người định đoạt!

Càng không cho phép có người ngăn cản bà gặp Bạch Tuyết.

“Cho dù bà tiến vào cũng không gặp được, nó không ở nơi này, bà cho rằng Bạch Tuyết muốn gặp bà sao? Nó biết mẹ của mình là kỹ nữ, nó biết mẹ của mình vụng trộm bị cha nó bỏ, bà cho rằng nó còn nhận mẹ như bà sao?” Bà xã Bạch Hàn ác lời nói.

“Tôi có vụng trộm hay không bà so với ai khác đều rõ ràng hơn, nếu như năm đó không phải nbà cùng người nhà liên hợp hại tôi, hạ thuốc trong thức ăn của tôi, tôi sẽ biến thành loại phụ nữ không biết xấu hổ kia sao! Toàn bộ do bà ban tặng! Hôm nay tôi là tới gặp con gái Bạch Tuyết, người nào cũng đừng nghĩ ngăn cản mẹ con chúng tôi nhận nhau!”

“Ha ha! Bà có tư cách gì cùng Bạch Tuyết nhận nhau, bà có dưỡng dục qua nó một ngày hay không? Bà có tư cách gì mang nó đi? Nó là một tay tôi nuôi lớn, tôi không có công lao còn cũng có khổ lao! Bà lấy thân phận gì cùng tôi cướp nó đi?”

“Tôi biết bà dưỡng dục nó trưởng thành, cho nên tôi sẽ đền bù tổn thất cho bà, nơi này có một tờ chi phiếu, con số tùy bà viết, chỉ cần đem Tuyết nhi cho tôi.” Bà tiêu sái lấy từ trong túi ra tờ chi phiếu, ký tên nhét vào trong tay bà xã Bạch Hàn.

“Bà bà? Bà làm sao thay đổi vậy?” Bà xã Bạch Hàn không thể tưởng tượng nổi nhìn Tuyết Hoa.

“Vì bà, tôi cũng sẽ trở nên thay đổi, năm đó bà đối với tôi thế nào, tôi nghĩ lòng bà độc ác, cho nên tôi chạy trốn tới nước Mỹ, cuối cùng ở đó xây dựng sự nghiệp của mình, không ngại nói cho bà, tập đoàn Mộng Na cũng là tri nhánh của tôi.”

Bà xã Bạch Hàn triệt để trợn tròn mắt, tập đoàn Mộng Na, đây chính là công ty đồ trang điểm nổi tiếng nhất. Lại là tri nhánh công ty bà ta, như vậy sản nghiệp bà ta phải rất lớn?

Cái này sao có thể?!

“Bà làm như thế nào?” Bà xã Bạch Hàn hoài nghi hỏi.

“Đều nói người không may nhất định sẽ được chuyển vận, chẳng lẽ bà không biết? Năm đó tôi bị bà chỉnh thảm như vậy, ông xã bị bà cướp đi còn chưa đủ, đến con của tôi bà cũng không buông tha, bà chia rẽ mẹ con chúng tôi, nghiệp chướng bà nặng nề, cho nên ông trời thương tôi, để cho tôi gặp người đàn ông đích thực của mình, năm đó tôi vụng trộm trốn vào một thùng hàng lớn, bị vận chuyển lên thuyền, về sau tôi bị đưa đến nước Mỹ, lúc công nhân mang thùng ra, bọn họ phát hiện tôi hôn mê bất tỉnh, bảy ngày sau tôi ở trong bệnh viện tỉnh lại, bên người có một người Trung Quốc, là ông ấy đã cứu tôi, đưa tôi đến bệnh viện, chiếu cố ta, ông ấy là ân nhân cứu mạng của tôi, hiện tại cũng là chồng của tôi.

“Giẫm đạp người, mang bà tốt như vậy, chui trong thùng hàng không chết được! Còn để bà gặp thần tài!” Bà xã Bạch Hàn rất không cam tâm nói.

“Trong lòng tôi, tiền căn bản cũng không quan trong, cho nên tấm chi phiếu kia tùy bà ghi, năm đó tôi cũng không biết người yêu của tôi là phú thương, tôi lấy vì đó là người Trung Quốc có tâm chứa chấp tôi, vì tương lai có thể trở về nước gặp con gái, tôi bắt đầu phấn đấu, tôi từ một chuyên gia trang điểm bắt đầu dốc sức làm nên, ông ấy nhìn tôi rất nỗ lực, thế là đầu tư cho tôi, mở một tiệm thẩm mỹ, về sau tôi thích nghiên cứu tạo ra đồ trang điểm, một ngày không phụ lòng người, nghiên cứu của tôi thu được độc quyền, Mộng Na chính là độc quyền của tôi, chắc hẳn bà cũng dùng thứ đồ trang điểm này? Rất tốt, cũng đắt một chút, tôi vẫn cho rằng đồ tốt đều đáng giá.” Tuyết Hoa từng chút từng chút giảng thuật cảnh ngộ của mình.

Bà xã Bạch Hàn nghe được mặt càng ngày càng trắng, đồ trang điểm bà ta một mực mơ ước lại là độc quyền của người đàn bà này, khó trách bà ta là chủ tịch Mộng Na, lúc vừa khi đưa chi phiếu, bà ta nhìn thấy bà kí tên.

“Giẫm đạp người, đến ông trời cũng giúp bà, tôi lại vẫn thua bà rồi!” Bà xã Bạch Hàn rất không cam tâm nói.

“Bà không phải bại bởi tôi, tôi chưa từng có cùng bà đọ sức qua, là chính bà lòng sinh hư vinh, năm đó bà xem thường tôi là cô gái nông thôn, bà xa lánh tôi khắp nơi, lúc trước chúng ta đều làm trong một công ty, bà ghen ghét Bạch Hàn thích tôi, bà dùng hết tâm kế hại chúng tôi hiểu lầm, bà làm những chuyện kia bà cho rằng tôi không biết sao? Tôi là không muốn cùng bà so đo, có lẽ là tôi nhường nhịn, mới đem chính mình hủy!

Chẳng qua tôi vẫn còn muốn cám ơn bà, nếu như không phải bà, tôi thấy rõ ràng Bạch Hàn thế nào! Tôi vì ông ta bỏ sự nghiệp của mình, vì ông ta làm mẹ khi chưa lập gia đình! Thế nhưng, ông ta cùng bà nghĩ cách bán tôi!

Ghê tởm hơn chính là, các người nhẫn tâm đem tô bán cho tên rác rưởi kia, mấy người có biết hay không chỉ một đêm kia, tôi vĩnh viễn mất đi quyền lợi làm mẹ, tôi không có năng lực sinh con, tôi không thể vì chồng bây giờ sinh con dưỡng cái! Tuy nhiên ông ấy ở trong nước có một đứa con trai!

Nhưng chúng tôi mãi mãi cũng không cách nào có con của mình!” Tuyết Hoa đau lòng rơi xuống một hàng nước mắt.

“Tôi nào có hãm hại bà, là chính bà không kiềm chế, là bà quyến rũ đàn ông có tiền, bà không nên trách người khác!” Bà xã Bạch Hàn hốt hoảng nói, bà ta không nghĩ tới mình làm việc này Tuyết Hoa đều biết!

“Bà cho rằng mình làm giọt nước không lọt, nhưng sau đó có người tận mắt thấy bà cùng tên BT cặn bã kia gặp mặt, là bà cùng tên rác rưởi kia hãm hại taôi, sau đó bà lại lừa gạt Bạch Hàn qua bắt dâm! Bà cho rằng tôi không biết, kỳ thật, tôi lúc ấy đối với Bạch Hàn tan nát, bất đắc dĩ tay trói gà không chặt, chịu đựng các người nhục nhã!

Vì Bạch Tuyết tôi nhịn, vì Bạch Tuyết tôi không có trả thù bà.

Bà cho rằng những năm này tôi chưa từng xuất hiện bởi vì tôi sợ bà sao?

Trong lòng tôi bà căn bản cũng không cần tôi động thủ, người tôi yêu đã từng vô số lần muốn về nước, muốn đem các người đưa vào ngục giam, là tôi ngăn cản ông ấy trừng phạt đám các người!

Bời vì Tuyết nhi đi theo các người, cho nên tôi nhịn!

Không nghĩ tới, các người nói chuyện không tính toán gì hết? Năm đó tôi đáp ứng để con lại, là các người hứa hẹn sẽ đối xử tử tế với con của tôi, vì tuân thủ lời hứa, tôi một mực chưa từng xuất hiện ở trong cuộc sống Bạch Tuyết, thẳng đến có một ngày tôi nhìn thấy một tờ đưa tin: Tìm kiếm mẹ đẻ.

Phía trên mặc dù không có ảnh chụp, không có họ tên. Phía trên chỉ viết có:

Mẹ, trở về đi!

Mẹ, mẹ không cần Tuyết nhi sao?

Mẹ, con đã lớn, chờ mẹ về nhà.

Mẹ, vô luận mẹ ở đâu? Nhớ kỹ con gái chờ mẹ về nhà!

Mẹ, trở về đi, Tuyết nhi đã lớn rồi...”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio