Phía đông thành phố Thanh Thủy là một hồ nước khá lớn bao phủ cả phía đông thành phố, nó không chỉ là nguồn cung cấp nước chính cho cả thành phố mà còn là địa điểm dù lịch nổi tiếng đem thế sự giàu có cho Thanh Thủy, thậm chí cái tên Thanh Thủy cũng là do hồ nước này mà ra.
Tuy nhiên, hôm này khu thành thị sầm uất cạnh bờ hồ thơ mộng này đã triệt để biến thành một đống phế tích, nhưng nguyên nhân không phải đến từ thây ma hay địa chấn hậu tận thế, mà đến từ hai con cự thu lớn đang điên cuồng đánh nhau.
Từ dưới mặt hồ phẳng lặng, một con kỳ đà to lớn cao gần mười mét rẻ nước lao lên, phá tan mặt hồ thanh bình chầm chậm bò lên mặt hồ, lớp da giáp xác màu xám tro bao phủ toàn thân từ đầu đến đuôi vô hình chung làm nổ bật lớp vảy ngược màu xanh lam tựa như nhưng gai xương chạy dọc sống lưng!
Rào! rào!
Rẽ nước bò lên bờ, con kỳ đà khổng lồ gầm lên một tiếng thị uy trước kẻ bước chân vào lãnh thổ của nó.
Phía xa trên một tòa nhà cao tầng, một con cự hầu hình thể cũng to lớn không kém, thậm chí với cơ thể cuồng cuộn cơ bắp khiến cho con cự hầu còn có phần to lớn hơn.
Lớp lông đen tuyền bao phủ toàn thân khiến nó trông như một tòa hắc sơn sừng sững đứng đó, bất chấp tiếng gầm thị uy kia.
Thấy đối thủ không hề sợ hãi con kỳ đà tức giận há miệng ra, lớp vảy ngược trên lưng ánh lên tia huỳnh quang.
Không một giây chần chờ, con kỳ đà khổng lồ phun ra một cột sóng nhiệt về phía cự hầu, tia sóng nhiệt tựa như lửa bếp ga ánh lên tía sáng màu xanh lam thiêu đốt mọi vật trên đường đi của nó.
Thấy thế con cự hầu không dám đối cứng vội vàng né tránh, không ngờ tuy hình thể đồ sộ nhưng cự hầu lại vô cùng linh hoạt, tung người nhảy qua một tòa nhà khác tránh né cột sóng nhiệt kia.
Tuy nhiên, ngôi nhà dưới chân nó lại không có chân nên không thể né tránh bị cột sống nhiệt lao đến trực tiếp bị thiêu trụ rồi đổ sập!
Cứ thế một ngôi nhà vô cùng kiên cố của nhân loại bị một kích của con kỳ đà phá hủy và hình ảnh đó cũng minh chứng cho triều đại của nhân loại đã sụp đổ.
Bên kia con cự hầu sau khi né tránh một kích bất ngờ của đối thủ cũng tức giận không kém gầm lên một tiếng thị uy.
Lấy công làm thủ, cự hầu không muốn nét tránh nữa mà tung người lao đến con kỳ đà khổng lồ, cánh tay lực lưỡng siết chặt thành quyền nện lên người con con kỳ đà khổng lồ.
Cảm nhận được uy lực khủng bố của một quyền kia, con kỳ đà không lồ thoáng hoảng sợ vội vàng né tránh, tuy nhiên dù có bốn chân và tốc độ hiển nhiên là vô cùng nhanh nhưng độ linh hoạt của nó lại thua xa cự hầu, dù đã né tránh nhưng con kỳ đà khổng lồ vẫn bị quyền phong nên vào người mà bay ra xa.
Dĩ nhiên, con kỳ đà khổng lồ không phải đèn cạn dầu, bị một quyền đánh bay ra xa nhưng con kỳ đà cũng không chịu yếu thế vung chiếc đuôi dài như một sợi roi quất vào người con cự hầu.
Chiếc đuôi dài như một sợi roi sắt quất mạnh lên lưng cự hầu để lại một vết thương dài rứm máu khiến cự hầu đau đớn gầm lên một tiếng.
Bên kia, con kỳ đà khổng lồ sau khi lộn vài vòng cũng đã dừng lại, miệng chảy ra một tia máu nhìn chằm chằm về phía con cự hầu rồi cũng giận dữ gầm lên.
Sống lưng cháy lên tia Lâm quang, cột sóng nhiệt khủng bố một lần nữa được phun ra lao về phía con cự hầu.
Thấy đối thủ lại chơi chiêu này, con cự hầu không còn cách nào khác ngoài né tránh, rõ ràng dù vô cùng mạnh nhưng sở trường của cự hầu là cận chiến, nó không có cách nào khác ngoài việc né tránh.
Ngược lại sở trường của con kỳ đà khổng lồ kia là tấn công tầm xa, tia sống nhiệt tựa như lữa bếp ga kia chính là át chủ bài của nó.
Tuy nhiên, con cự hầu lại quá mức linh hoạt một lần nữa thành công né tránh tia nhiệt chết chóc kia, chỉ đáng thương cho những ngôi nhà ven bờ hồ đã triệt để biến thành phế tích.
Ở một bên khác, Trần Lâm ngồi trên một ngồi nhà cao tầng chứng kiến cuộc đại chiến giữa hai cự thú không nhịn được trợn mắt há mồm.
Dĩ nhiên, không phải vì sức mạnh khủng bố của hai cự thú, dù có tên trên chiến lực bảng nhưng điều đó không hề chứng minh mười cá nhân trên đó là mười cá nhân mạnh nhất tinh cầu, nhìn chung chiến lực bảng chỉ chứng minh những tên đó có nhiều trang bị mà thôi.
Rất nhiều sinh vật của Thiên Lâm tinh này hoàn toàn có thể “làm gỏi” mười tên trên chiến lực bảng kia, điểm hình nhất chính là anh bạn cự quy mà Trần Lâm từng quá giang và hiện tại chính là hai hung thú trước mặt.
Đối đầu với tia sóng nhiệt tựa như lửa bếp ga kia, Trần Lâm cũng không khác mấy cự hầu chỉ có thể ôm đầu bỏ chạy, thứ kia không phải là thứ có thể ngạnh kháng được.
Ngược lại cự hầu cũng không dạng vừa, sức mạnh, tốc độ và độ linh hoạt của nó đều thuộc đỉnh của hung thú, trận chiến này ai thắng ai thua còn chưa biếc.
Tuy nhiên, từ đầu Trần Lâm đã nhận định rằng mình không phải kẻ mạnh nhất thế giới, thậm chỉ chiến lực thực sự không lọt nổi top nêu không có gì là ngạc nhiên, điều khiến Trần Lâm ngạc nhiên chính là độ phê đá của tác giả!
Con kỳ đà khổng lồ kia chỉ đi bằng bốn chân, nếu nó đi bằng hai chân thì đây cmn là Godzilla đại chiến King Kong chứ còn gì nữa, lão tác lại cắn thuốc đạo văn của người ta rồi!
Tuy nhiên nếu đúng như vậy thì con kỳ đà không lồ chắc sẽ thua.
Bất chợt, khi Trần Lâm còn đang suy nghĩ xem có đúng theo kịch bản hay không, thì một mùi hương ngào ngạt bay và mũi khiến Trần Lâm thoáng giật mình.
Phía xa xa trên mặt hồ không ngờ lại có một hòn đảo, hòn đảo không lớn chỉ có thể chứa được gần người, nhìn chung khá khô cằn không có nổi một cọng cỏ, truy nhiên trung tâm hòn đảo lại có một bông hoa nhỏ màu trắng sữa, mùi thơm ngào ngạt kia cúng bắt người tử đó.
Liếc nhìn bông hoa màu trắng sữa lung linh giữa mặt hồ gợn sóng kia, Trần Lâm không cần nghĩ nhiều cũng có thể xác định được nó là một loài dị thục vật.
Hai anh bạn to lớn kia đánh nhau cũng là vì nó.
Tuy nhiên đã tiếp xúc với hai loài dị thực vật khác nhau, Trần Lâm có thể đưa ra kết luận đa phần dị thực vật đều chỉ có tác dụng với hung thú, thế nên không mấy mặn mà muốn xen vào cuộc chiến kia.
Thứ Trần Lâm quan tâm chính là mặt đất dưới chân đóa hoa kia, Trần Lâm muốn đào lên xem có dị thổ hay không mà thôi.
Thế nên tạm thời Trần Lâm chỉ ngồi đó quan sát tình hình chờ cơ hội ra hôi của.
Dĩ nhiên hai con hung thú lại khác, cảm nhận được đóa hoa kia đã thành thục, hai con cự thú hương phấn gầm lên.
Cự hầu một quyền đánh bay con kỳ đà khổng lồ rồi dậm mạnh xuống đất, lực đạo cực mạnh phá nát mặt đất dưới chân rồi tung người nhảy lên khung trung muốn tiếp cận hòn đảo nhỏ.
Sức bật của con cự hầu quả thật quá mức kinh hồn, một của nhảy của nó đã gần nửa hồ.
Tuy nhiên từ dưới mặt hồ một cái đuôi quất đến quấn lấy chân cự hầu kéo nó xuống nước, con kỳ đà khổng lồ dĩ nhiên không thể để bảo vật mà mình canh giữ bấy lâu nay cho kể khác, vung đuôi quấn lấy chân cự hầu kéo xuống nước.
Cứ thế hai cự thú khổng lồ điên cuồng chiến đấu dưới nước, hồ nước này không sâu lắm chỉ khoảng -m, khi gần bờ nên mực nước chỉ ngang hông cự hầu, nên không có chuyện bị chết đuối.
Tuy nhiên chiến đấu dưới nước con kỳ đà khổng lồ có ưu thế hơn rất nhiều!
Từ dưới làn nước lao lên, con kỳ đà khổng lồ há miệng phun ra một cột sóng nhiệt, sóng nhiệt khủng bố tỏa ra nhiệt lượng làm bóc hơi mặt nước lao đến con cự hầu.
Thấy thế con cự hầu thoáng hoảng sợ vội vàng né tránh, tuy nhiên đây là dưới mặt nước, tộc độ của cự hầu chậm hơn đáng kể khiến nó bị cột sóng nhiệt khủng bố kia xẹt qua vai khiến cả phần vai bị nướng cháy bốc lên mùi thịt két!
May thay cự hầu cũng được xem là linh hoạt, nếu không chỉ sợ cả cánh tay của nó đã thành thịt khỉ quay, tuy nhiên đau đớn vẫn có!
- Gào!
Gầm lên một tiếng đầy đau đớn, cự hầu tức giận vung quyền đánh vào đầu con kỳ đà khổng lồ khiến đó cấm đầu xuống mặt hồ rồi không hề ham chiến nhảy lên bờ, nó biết chiến đấu dưới nước nó không có cơ hội thắng con kỳ đà kia!
Tuy nhiên nó không chiến đấu thì không việc gì con kỳ đà khổng lồ phải chiến đấu.
Nằm dưới mặt nước, con kỳ đà không hề quan tâm đến con cự hầu nữa mà chầm chậm bơi về phía hòn đảo nhỏ nơi đóa hoa trắng đang nở rộ.
Thấy thế cự hầu tức giận gầm lên một tiếng, cánh tay hữu lực đập đập vào lồng ngực chứng tỏa nó đang vô cùng tức giận.
Ngược lại, con kỳ đà không hề quan tâm chầm chậm tiếp cận hòn đảo.
Tuy nhiên nó không giám tiếp cận quá gần mà chỉ lẳng lặng nằm dưới mặt nước chờ đợi.
Một cú nhảy của cự hầu hoàn toàn có thể nhảy đến gần hòn đảo!
Nếu làm quá, con cự hầu sẽ bất chấp tất cả nhảy để giành lấy đóa hoa kia.
Tuy chiến đấu dưới nước con kỳ đà khổng lồ không sợ cự hầu, nhưng hay hung thú đánh nhau gần như vậy đóa hoa kia chắc chắn sẽ bay màu, đến lúc đó không ai được lời lộc gì.
Đó cũng là nguyên nhân lúc đầu con kỳ đà khổng lồ tiến lên bờ chiến đấu với cự hầu, nó muốn giải quyết đối thủ trước rồi phục dụng đóa hoa kia sau, chỉ là cự hầu mạnh hơn nó nghĩ rất nhiều dẫn đến cục diện giằng co như hiện tại.
Cự hầu không dám xuống nước, nhưng con kỳ đà cũng chỉ có thể khiêu khích không cũng dám đến gần hơn.
Tuy nhiên cục diện giằng co không kéo dài lâu!
Thấy con kỳ đà đang bơi ngày một gần con cự hầu phẫn nộ rống lên, bộ lông vốn dĩ màu đen tuyền của nó bất chợt chuyển dần thành màu đỏ tươi như một ngọn lửa đang rực cháy.
Dậm mạnh xuống đất, cự hầu lúc này đã hóa thành khỉ đột lửa tung người nhảy đến hòn đảo nhỏ.
Chỉ chờ có thế, con kỳ đà không khách khí từ dưới mặt nước trồi lên há miệng phun ra một cột sóng nhiệt.
Cột sóng nhiệt ánh lên những tia sáng xanh làm huyền bí phá không lao đến con cự hầu, trên không trung cự hầu không có khả năng né tránh, tuy nhiên lần này nó cũng không muốn né tránh.
- Gào!
Gầm lên một tiếng giận dữ, cự hầu vung quyền đánh về phái cột sóng nhiệt tựa như hủy thiên diệt địa đang lao đến.
Tưởng chừng như cánh tay của con cự hầu sẽ bị nướng cháy như không, cánh tay đã hóa đỏ dừng như được tăng phúc ngạnh kháng với cột sóng nhiệt màu xanh lam kia.
Một quyền đánh ra ngành kháng cùng cột sống nhiệt rồi che chắn cho cự hầu lao đến.
Thấy thế con kỳ đà thoáng hoảng sợ, từ trước đến giờ chưa có một sinh vật nào có thể chịu được sống nhiệt khủng bố của nó, ý định bỏ chạy hiện ra trong đầu nó, tuy nhiên kẻ thù đã tiếp cận.
Tiếp cận được con kỳ đà phun lửa đáng két kia, cự hầu không chậm trễ một quyền nện vào đầu nó, quyền phong khủng bố nện vào đầu khiến con kỳ đà không lồ phun máu ngã quỵ.
Tuy nhiên, cự hầu không muốn tha cho nó, cánh tay hữu lực ôm lấy cổ con kỳ đà, bất chấp gai xương đâm vào da thịt, cự hầu rống lên một tiếng rồi “rắc” một tiếng bẻ gãy cổ con kỳ đà khổng lồ.
Ném đối thủ đã bại trận xuống, cự hầu rống lên một tiếng thị uy rồi chầm chấm tiến đến đóa hoa trắng sữa trên hòn đảo nhỏ.
Tuy nhiên khi tiếp cận đóa hoa, ánh mắt cự hầu khẽ liếc nhìn bờ hồ, lúc này một nam nhân tóc trắng đanh nhìn nó.
Nhận thấy sự có mặt của Trần Lâm, cự hầu rống lên một tiếng cảnh cáo, trong tiềm thức nó biết tên kia dù nhỏ bé nhưng không để chơi chút nào, huống hồ sau một trận chiến nó đã thụ thương không nhẹ.
Lúc này, thân thể cự hầu đầy vết thương nhất là cánh tay ngạnh kháng cũng tia sóng nhiệt kia, dù đã được tăng phúc lên rất nhiều nhưng cũng gần như bị nướng cháy tạm thời không thể dùng được nữa.
Tuy nhiên, Trần Lâm chỉ cười nhạt không mấy để ý đến cự hầu mà tung người lao đến kéo con kỳ đà lên bờ, nó mới là mục tiêu của Trần Lâm!
Thấy thế cự hầu cũng không lơ là vẫn cảnh giác nhìn Trần Lâm rồi chầm chậm tiến đến hòn đảo nhỏ.
Khi thấy Trần Lâm không có ý tập kích cự hầu mới cẩn thận nhổ đóa hoa kia lên rồi bỏ vào miệng không chút chần chờ nuốt xuống!
Thành công nuốt được đóa hoa, cự hầu không nhịn được vui mừng rống lên in ổi rồi quay người nhìn Trần Lâm bất chở lên tiếng.
- Nhóc con xem như lão Tôn ta nợ người lần này!
Nói xong cự hầu quay người nhảy lên bờ rồi nhắm theo hướng bắt bỏ đi, may thay hướng đó hơi lệ Vũng Hải nếu không là xác định.
Dĩ nhiên là xác định Vũng Hải, với sức mạnh của mình chừ khi là dùng đến bom nguyên tử nếu không đừng hòng Vũng Hải thắng được cự hầu!