Bị con rắn trắng đã bội bạc còn chơi dơ kia chọc giận...
Thanh Vân thật sự có xúc động muốn cho con rắn trắng kia đăng xuất sớm khỏi cái game này...
Tuy nhiên Thanh Vân lại kiêng kỵ hệ thống, Trần Lâm đã bị cán bộ của hệ thống đến tâm sự nhẹ chuyện đời chuyện người, thế nên Thanh Vân lo sợ mình tiếp tục đánh nhau sẽ ảnh hưởng đến Trần Lâm...
Huống chi đúng như Bạch Xà nói đóa dị thực vật mà Thanh Vân đã ăn có sức hút trí mạng với hung thú.
Nếu chuyện về đóa hoa kia mà đồn ra để các đại tộc họ thú biết sẽ rước lấy nhiều phiền phức cho Huyết tộc.
Chính vì thế Thanh Vân mới bị con rắn kia ép tới.
Tuy nhiên, đế vương Huyết tộc Trần Lâm lúc này chả còn quan tâm hệ thống là con mẹ gì nữa.
Thấy Thanh Vân đang đứng cùng thằng khác, tuy không khí có phần vương cung bạt kiếm, nhưng Huyết tổ đại nhân máu chó vẫn cuồng cuộn nổi lên trực tiếp vát đao hùng hổ đi đến...
- Đây là người của ta...
- Nếu ngươi không muốn thành rắn hấp bia thì mau cút đi...
Không chút khách khí ôm Thanh Vân vào lòng, Trần Lâm bộ dạng khẳng định chủ quyền chỉ đao về phía Bạch Xà lạnh giọng nói.
Ngược lại Thanh Vân bị Trần Lâm bất ngờ ôm vào lòng, cánh tay lực lưỡng đầy lân giáp siết chặt đầy tính chiếm hữu còn nghe thấy những lời nói kia, cái lò hư hổng của Thanh Vân không nhịn được rĩ nước...
Ánh mắt mềm ly ngước lên nhìn Trần Lâm cười trộm, bàn tay ngọc khẽ xoa lên ngực Trần Lâm thầm nghĩ.
- Con mắm Huyết Linh mà biết chắc chắn sẽ tức chết...!hi...!hi...
Bên kia thấy một tên nhóc đột nhiên lao đến ôm lấy kẻ từng là lão bà của mình.
Bạch Xà nam tử hiển nhiên là không thể nhịn được cục tức này, bất chấp thân phận của tên kia là gì lạnh giọng nói:
- Ngươi chính là tên Huyết tổ kia...
- Không ngờ Huyết tổ của Huyết tộc đại danh đỉnh đỉnh lại thích cướp lão bà của người khác như vậy…
Nghe thấy Bạch Xà nam tử dám xúc phạm đến Trần Lâm…
Thanh Vân khẽ nhướng mày lên ánh mắt ẩn chứa vô tận sát ý càng lúc càng nặng…
Hiển nhiên Bạch Xà nay đang muốn gài Trần Lâm.
Thanh Vân tuy bản thể là một con rắn có cánh, nhưng về bản chất hoàn toàn đã trở thành một thành viên của Huyết tộc được hệ thống công nhận và càng không còn chút liên lệ nào đến Xà tộc…
Thế nên nói về mặt tâm sinh lý hoá học, từ lúc bị Trần Lâm “trích huyết” những chuyện trước kia của Thanh Vân đã kết thúc nàng và con rắn kia cũng đã không còn chút liên hệ gì...
Hay như chính Thanh Vân đã nói nàng là Thiên Không nữ vương của Huyết tộc không phải con rắn cái trên đỉnh núi tuyết kia…
Thế nên có thể nói quan hệ giữa đôi bên cũng đã kết thúc...
Ngược lại, Bạch Xà cũng ý thức được điều đó, hắn và Thanh Vân đã không thể, trừ khi hắn hùng mạnh hơn cả Huyết tộc.
Tuy nhiên, không biết là vì cay chuyện mất lão bà hay là vì mất đóa dị thực vật cho Huyết tộc, mà hắn lại quyết tâm bôi đen Trần Lâm, từ đó kéo cả Huyết tộc xuống bùn.
Đúng kiểu ăn không được thì phá cho hôi...
Cái danh “thích cướp lão bà người khác” chắc chắn là một cái danh không hay một chút nào, nhất là với một chủng tộc chủng tộc có năng lực thu phục chủng tộc khác như Huyết tộc...
Có thể nói có những việc dù là đương nhiên, nhưng giữa việc nói ta và không nói ra lại là hai thái cực hoàn toàn khác.
Cũng giống như một nữ diễn viên vì muốn thăng tiến trong sự nghiệp mà dùng đến cái khe hẹp của mìn mở đường, nếu không may bị bại lộ kiểu gì cũng sẽ bị lên án.
Tuy nhiên gần như ai cũng ý thức được rằng việc làm kia là cực kỳ phổ biến, có thể nói nữ diễn viên nào mà không như vậy…
Trường hợp của Trần Lâm cũng tương tự, sau trận chiến với Sư tộc, độ đang dạng giống loài của Huyết tộc cũng lộ ra, rất nhiều chủng tộc đều ý thức được việc Huyệt tộc có khả năng thu phục những chủng tộc khác…
Thế nên việc Trần Lâm có thể thu phụ bản thân ngươi, vợ ngươi, con ngươi, thậm chí cả con gái mẹ ngươi là đều có thể ý thức được.
Tuy nhiên, ý thức lại khác biệt hoàn toàn với việc bị nói ra…
Bị con Bạch Xà kia nói như thế, Trần Lâm chắc chắn sẽ trở thành công địch của giống đực trong thiên hạ…
Huyết tộc cũng sẽ gặp phải rất nhiều phiền phức, thậm chí đồng mình cũng sẽ kiêng kỵ phần nào nhất là với Sa Hoàng con cái - đứa thế này chắc chắn sẽ có lão bà...
Tuy nhiên Trần Lâm lại không nghĩ như vậy, ánh mắt kẻ sáng lên cười lớn gật đầu thừa nhận:
- Phải ngươi nói rất đúng, bổn Huyết tổ chính là thích cướp vợ của người khác...
- Tuy nhiên ngươi lại nói sai một điều cực kỳ quan trọng, ta thích cướp vợ nhưng là vợ của kẻ thù hơn...
- Mọi cái âm hộ trong thiên hạ với ta đều tầm thường, chỉ có cái âm hộ của kẻ thù mới là thứ ta muốn giành lấy nhất…
Nói xong Trần Lâm vô cùng bá đạo vỗ nhẹ lên cập mông to tròn của Thanh Vân không chút khách khí nhàu nặng...
…
Bên kia, Huyết tổ đại nhân chủ động đi kiếm chuyện với kẻ khác hiển nhiên là đại sự kiện hot không kém sự kiện của hệ thống…
Thế nên có không ít chủng đứng phía xa hóng hớt...
Tuy nhiên, khi nghe thấy tuyên bố vô cùng đừng hoàng của Huyết tổ đại nhân về chuyện sẽ cướp vợ người khác, toàn bộ các chủng tộc có mặt đều không nhịn được đưa mắt mình nhau.
- Con mẹ nó, đương kiêm thiên hạ này kẻ có thể mở mồm nói những câu bá đạo như vậy chắc chỉ có vị Huyết tổ đại danh đỉnh đỉnh này.
Lão chuột Hắc Mao Thử, kẻ từng có vinh hạnh ngồi cạnh đệ nhất cuồng ma của hiện tại và cả trong tương lai này không nhịn được lao mồ hôi trán cười khổ nói.
Quà thật xét về sức mạnh Trần Lâm không phải kẻ mạnh nhất, xét về mưu lược Trần Lâm cũng không phải kẻ mưu mô nhất, nhưng xét về độ điên cuồng Huyết tổ đại nhân chắc chắn sẽ đứng đầu và quan trọng nhất tên điên kia nói được làm được...
Tuy nhiên, lão khỉ già đồng bạn của Hắc Mao Thử lại bật cười vỗ đầu nói.
- Ha...!ha...!thật là may mắn lão hầu ta không phải kẻ thủ của tên điên kia...
Nghe thấy lão Hầu nói thế, ánh mắt của Hắc Mao Thủ khẽ sáng lên liếc nhìn Trần Lâm...
Cùng lúc đó một suy nghĩ tương tự cũng hiện lên trong đầu rất nhiều chủng tộc lớn nhỏ đáng đứng xem.
- May mắn là tộc ta không phải kẻ thù của tên điện kia, lão bà của ta cũng sẽ không bị hắn nhắm đến...
- Rõ ràng hắn ta đang nhắm đến Sư tộc, Kim Mao Sư vương chắc là lạnh sống lưng rồi...
Bên kia trong một góc khuất...
Kim Mao Sư vương có lạnh sống lưng hay không thì không ai biết, nhưng Thi Hoàng khi nghe lời tuyên bố vô cùng hùng hồn kia không nhịn được thoáng rùng mình.
- Con mẹ nó...!tên khốn Huyết tổ này...
- Xem ra phải để Thi Hậu chạy về phía tây trấn thủ bên đó, tránh xa tên khốn kia...
Nghĩ đến Thi Hậu, nữ thây ma mà bản thân cất công lựa chọn, Thi Hoàng lòng như lửa đốt khẽ thì thầm.
Hiển nhiên Huyết tộc và Thi tộc là kẻ thù, dù lòng nói không sợ nhưng để lão bà sống gần kẻ đã quyền bố sẽ lượm hết lão bà của kẻ thù về thì vẫn cảm thấy hai quả trứng cúc run run...
Ngược lại, các cũng tộc khác đều thở ra một hơi thoáng mỉm cười...
Hiển nhiên, con rắn ngu kia muốn bôi đen cái danh dự gần như không có của Huyết tổ đại nhân...
Nói gì thì nói các tộc đều đã có trí tuệ nhất định, từ đó cũng phát sinh một số khuôn khổ không thể đụng đến, cái danh nhắm vào vợ kẻ khác là không hay một chút nào, nếu làm không khéo bản thân đồng bạn mới quen Sa Hoàng cũng rất có thể sẽ trở mặt...
Tuy nhiên, đây lại không phải là một vấn đề có thể giải thích, huống chi người ta nói đúng quá mà làm sao mà giải thích cho được...
May thay bản lĩnh thì Huyết tổ đại nhân không có nhưng thủ đoạn thì có thừa...
Bị con rắn trắng kia gài, Trần Lâm quyết định chơi chiêu “thuận nước đẩy thuyền, mượn hoa kính phật” ulti của thần bài Cao Tiến, với uy lực của đại chiêu kia tình hình hiển nhiên là được lật ngược...
Ít nhất các chủng tộc không mấy liên quan đến Huyết tộc không cảm thấy tên Huyết tổ này nguy hiểm nữa, ngoài ra vì lão bà và mái đầu của mình những cũng tộc nhỏ yếu khác đều liệt Huyết tộc và kẻ không thể gây vào...
Tuy nhiên nói gì thì nói, “bóp dái” Huyết tổ đại nhân, bôi nhọ thanh danh và sự trong sạch của Huyết tổ đại nhân chính là trọng tội...
Liếc nhìn Bạch Xà nam tử, Trần Lâm thoáng cười lạnh nói.
- Ta không thích con rắn độc kia...!Thanh Vân dạy cho hắn một bài học nhỏ đi...
Nghe thấy thế Thanh Vân cũng thoáng ngạc nghiên, nhưng khi nhìn vào khuông mặt sắc lạnh của Trần Lâm, nàng lại không chút dị nghị gật đầu.
Bên kia, Bạch Xà nam tử cũng không nhịn được động nộ…
Tên Huyết tổ này đúng là không xem ai ra gì, không chỉ bóp đít lão bà của hắn ngay trước mặt hắn mà còn bảo nàng giết hắn, đùng là càn dỡ đến cực điểm...
Đáng tiếc một đạo lội điện khủng bố đã đánh đến kéo tên thích ảo tưởng này về hiện tại.
- Ngươi...!ngươi dám ra tay với ta...
Cảm nhận được đạo lôi điện đang đến tới, Bạch Xà cấp tốc nghiên người nhảy qua một bên né tránh rồi tức giật gầm lên.
- Có gì mà không thể...
Tuy nhiên Thanh Vân chỉ khẽ cười lạnh nói.
Nghe thấy thế Bạch Xà không nhịn được tức giận nghiên răng nghe ken két...
Chỉ vì một câu nói của tên kia mà nàng đã lập tức xuất thủ không chút đắn đo...
Đây là điều mà bản thân Bạch Xà cũng chưa từng được hưởng, cảm giác đố kỵ xen lẫn ghen ghét như nước tràn bờ đê khiến ánh mắt của Bạch Xà đỏ ngầu...
Không thể nhịn cũng không muốn nhịn, Bạch Xà biến trở lại bản thể hóa thành một con rắn lớn vung lên cái đuôi khổng lồi đánh xuống, muốn đập chết Trần Lâm.
Tuy nhiên hành động đó cũng làm Thanh Vân động nộ...
Lôi quang chớp động, Thanh Vân không cần hóa lại thành bản thể mà vẫn giữ hình dáng nhân loại đứng trước người Trần Lâm...
Cuồng cuộn lôi điện tựa như hàng vạn con lôi xà không hề ít mà ngược lại còn nhiều hơn không ngưng tỏa ra quanh người Thanh Vân rồi kết hợp lành một cột lôi điện khủng bố lao đến con Bạch Xà khổng lồ...
Trước sức mạnh hủy thiên diệt địa của cột lôi điện khủng bố kia…
Bạch Xà lập tức ý thức được mình vừa chơi ngu cấp tốc quay người cố né tránh đạo lôi điện kia, ánh mắt từng lớn nhìn chằm chằm vào Thanh Vân đầy sợ hãi xen không cam lòng...
Đáng tiếc lôi điện không chỉ mang sức mạnh hủy thiên diệt địa mà còn sở hữu tốc độ cực mạnh, từ lúc Thanh Vân xuất thủ con Bạch Xà kia đơn giản là không có khả năng né tránh.
Cả phần đuôi bị lôi quang nướng cháy bốc lên mùi khen khét khiến Bạch Xà nam tử đau đớn vô cùng gầm lên một tiếng thảm thiết...
Tuy nhiên Thanh Vân không hề có ý định chỉ cảnh cáo nhẹ như vậy...
Lôi quang một lần nữa chớp động, cuồng cuộn lôi điện một lần nữa tỏa ra nhắm vào đầu Bạch Xà đánh tới...
May thay trước con rắn trắng này sắp bị biến thành rắn đen, thì một nam nhân thân mặc vest trắng vô cùng quen thuộc đã xuất hiện trước mặt rồi nhẹ nhàng vung tay đánh tang đạo lôi điện kia cũng như cứu con Bạch Xà một mạng...
Hiển nhiên Thanh Vân không hề có ý định lưu thủ, đạo lôi điện nhắm vào đầu kia hoàn toàn có thể đánh chết con Bạch Xà, nhưng chính vì thế Bạch Y quản sự buột phải xuất thủ cứu con rắn ngu này một mạng.
- Huyết tổ bộ ngươi không có chuyện gì làm hay sao mà suất ngày đi kiếm chuyện hết tộc này đến tộc khác...
- Ngươi rảnh như vậy sao không tham gia sự kiện này luôn đi...
Liếc nhìn Trần Lâm đáng đứng một bên, Bạch Y quản sự không nhịn được hừ lạnh nói.
Thật tế ai cũng đã ý thức được, những chuyện mâu thuẫn không đáng có giữa các chủng tộc gầm đây đều do hệ thống đứng sau thao túng...
Tuy nhiên, bằng một các vì diệu nào đó mà hệ thống cũng không lườn trước được, cách làm việc của tên ràng rỗi Trần Lâm kia lại quá tốt…
Cứ một đến hai trận đấu của hệ thống thì bên ngoại hắn cũng đánh một trận với tộc khác, khiến bản thân những kẻ chủ mưu này ngược lại bắt đầu hoảng sợ...
Hiển nhiên Bạch Y quản sự trưởng ngươi trên cơ bản là quản lý cả cái sever Thiên Lam tinh này không hề rảng, ít nhất không rảnh như tên Huyết tổ nào đó...
Vậy mà chưa hết tiếng đồng hắn lại buộc phải nhảy ra chùi đít cho tên khốn kia khiến vị Bạch Y đại quản sự này bắt đầu có chút ám ảnh tâm lý.