Lãnh Địa Huyết Tộc

chương 379: 379: huyết tổ đại nhân không hề ăn tạp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau trận chiến vào cùng cam ro, tổ đội Huyết tộc đã đại thắng trở về thành công đánh bại tổ đội Long tộc đối thủ trực tiếp của mình tiến vào vòng chung kết của đoàn đội chiến, khiến Huyết tổ đại nhân được phen lên mặt vui mừng không thôi đích thân đi đón các đại công thần của mình...

Dù sao bản thân cũng đã lỗ không ít quỷ đen, nếu không nhờ có đám người Hồng Ánh phen này đúng là hết đường gỡ.

Với công lao lớn như vậy hiển nhiên là phải trọng điểm ban thưởng...

Tuy nhiên tổ đội Cầm Thú cùng đã đánh hạ những người anh em thiện lành Thiên tộc, thành công tiến vào vòng sau.

Đồng nghĩa với đó, Huyệt tộc và đại diện của hai tộc Sư - Điểu sẽ đối đầu nhau trong một trận chung kết, độ hot của trận chiến không cần nói cũng biết...

Không tính đến vô số khán giả phổ thông đến xem, gần như toàn bộ thập đại chủng tộc đều chủ ý đến trận chiến này, không chỉ thế không ít đại lão cũng học theo Trần Lâm và Sa Hoàng không chịu ngồi phòng VIP xem đánh nhau mà đích thân lên khán đài quan chiến, cũng như sẵn tiện kiếm kèo đánh nhau...

Dĩ nhiên người xem thì nhiệt tình còn đương sự thì lo sốt vó...

Dù trên cơ bản là chắc kèo nhưng Huyết tổ đại nhân vẫn lo lắng không thôi, nhất là với tộc nhân của con chim ngu mà bản thân từng một quyền đánh bay kia...

Thành phần nguy hiểm nhất trong tổ đội cầm thú kia, ngoài con sư tử lông nâu với đại chiêu cực mạnh của Sư tộc là Sư Vương Hống ra, thì kẻ đáng gờm nhất chính là con công xanh không có tính công kích mạnh nhưng lại có đại chiêu định thân cực kỳ bá đạo kia.

Nếu không phải trang bị tím dạng nhãn thuộc nhóm mặt hàng độc nhất không có bán, Trần Lâm thật sự có xúc động muốn chạy đi mua về trang bị cho đám người Hồng Ánh...

Ngược lại thấy Trần Lâm lo đến độ ăn nhậu không ngon...

Sa Hoàng và con gái đang ngồi ăn lẩu không nhịn được mỉm cười đắc ý rồi vỗ vai Trần Lâm trịnh trọng nói:

- Ngươi không cần phải lo lắng...

- Tin ta đi...!cùng lắm thì á quân thôi, có gì đâu mà lo...!ha...!ha...!a...

Nói xong Sa Hoàng vô cùng sảng khoái cười lớn rồi không chút khách khí cầm lên một bình Hải Hồn Huyết Tửu một hơi uống cạn trước ánh mắt thèm chảy nước miếng của Bạch Sa...

Hiển nhiên hai cha con bợm nhậu này không rảnh đi theo Trần Lâm làm gì, mục được chính cũng chỉ là để nhậu chùa...

Tuy nhiên không chỉ có thế, đám anh chị em của Bạch Sa cũng có mặt chỉ là ngại thân phận cũng như không được thân với vị Huyết tổ kia như Bạch Sa nên chỉ ngồi một bên không tham gia bàn nhậu cực kỵ nặng ký kia...

Ngược lại hai chị em Phương Tuyết, Phương Ngân sau khi bị loại sớm khỏi đôi chiến rảnh rỗi sinh nông nổi cũng đi theo Trần Lâm xem như hộ vệ.

Dĩ nhiên hai mỹ nữ hộ vệ này cũng chỉ ngồi phía sau, không muốn tham gia và cũng không có tư cách tham gia bàn ăn nhậu của Trần Lâm và Sa Hoàng...

Chỉ là trông thấy hai cha con vô liên sĩ kia đã ăn chùa, uống chùa của mình còn cười trên nỗi đau của mình, Trần Lâm không nhịn được một xúc động muốn trở mặt lao đến solo với lão cá mập kia...

Đánh tiếc đây là Thánh Thành nghiêm cấm đánh nhau, thế nên Trần Lâm quyết định cho qua, xem như chó nó sủa...!một quyết định có thể nói là vô cùng khôn ngoan...

Thấy thế Sa Hoàng cũng chỉ cười cười không nói, ngược lại Bạch Sa vô cùng tập trung chuyên môn không ngừng càn quét thức ăn trên bàn, bộ dạng còn có chút khó coi khiến nhiều khán giả ngồi gần đó nhíu mày...

Tuy nhiên, nhíu mày thì nhíu mày nhưng không tên nào dám ho lấy một tiếng, còn âm thầm lui ra xa tránh càng xa càng tốt bàn tiệc nhỏ kia...

Hung danh của Huyết tổ và Sa Hoàng đã lan rộng khắp toàn bộ các chủng tộc trên tinh cầu này, không ai muốn đụng vào cái tập thế ăn nhậu nhiều thích làm liều kia cả.

Tuy nhiên luôn luôn có kẻ ngoại lệ...

Không biết từ đầu, một nữ nhân đen từ đầu đến chân chầm chậm tiến đến khiến các chủng tộc khác giật mình không thôi, nhất là các chủng tộc họ chó sói...

Khẽ cúi người trước Trần Lâm lẫn Sa Hoàng, nữ nhân da đen, tóc đen, áo quần cũng đen kia không ai khác chính là Hắc Dạ lang vương mỉm cười thân thiện nói.

- Huyết tổ ta có thể ngồi đây được chứ...

Liếc nhìn khuôn mặt đen như trời đêm của Hắc Da lang vương...

Trần Lâm khẽ cười cười nhìn sang đoàn thể của Liên Minh Cầm Thú đang ngồi cách đó không xa, nhất là con Ngân Lang vương từng đánh nhau với Bạch Sa ánh mắt lúc này đã âm trầm đến cực điểm, không nhịn được mỉm bộ dạng vô vùng tiểu nhân đắc ý...

- Được rồi...!chỗ trống thì ngồi đi...

Đối phương đã chủ động tìm đến, ý nghĩa trong đó cũng vô cùng rõ ràng, Trần Lâm cũng vui lòng chấp nhận thuận nước đẫy thuyền để vị lang vương da đen này ngồi cạnh mình...

Gần như trước mặt vạn tộc, Hắc Dạ lang vương chủ động đến tìm Huyết tổ của Huyết tộc còn ngồi cạnh hắn, động thái đó rõ ràng là một lời khẳng định bản thân đã theo phe cánh của Huyết tộc...

Dĩ nhiên, hành động đó cũng là một cái tát khá đau vào mặt Liên Minh Cầm Thú ngay trước thềm trận chiến giữa tổ đội Cầm Thú và tổ đội Huyết tộc, khiến Huyết tổ đại nhân khá ưng ý con sói cái màu đen này.

Địa vị của Hắc Lang tộc trong nhóm những chủng tộc phụ thuộc Huyết tộc sau này cũng vì một hành động nhỏ kia mà cao hơn một bật...

Tuy nhiên, có cao cách mấy thì Hắc Dạ lang vương cũng chỉ được phép ngồi cạnh Trần Lâm, không hề có quyền tham gia cuộc ăn nhậu giữa cậu, Sa Hoàng và Bạch Sa.

Ngược lại Hắc Dạ lang vương cũng ý thức được địa vị của bàn thần chỉ ngồi đó nhìn những tộc đàn loài sói đang lạnh lùng nhìn mình...

Cảm nhận được biến hoá của Liên Minh Cầm Thú kia, Sa Hoàng lại khẽ nhíu mày vuốt vuốt hàm râu dưới cằm rồi vỗ bàn nói:

- Nè ngươi lại đi ghẹo vợ của con sói nào vậy...

- Đcmn sao con gái của lão tử ngồi ngay đây mà ngươi không ghẹo, bộ chê con gái của ta sao?

- Thôi bỏ đi, ta không có bản lĩnh đó...

Thấy lão cá chết Sa Hoàng này có ý định đá củ nợ Bạch Sa cho mình, Trần Lâm lập tức khinh bỉ từ chối.

Huyết tổ đại nhân có ăn tạp thật nhưng không có ngu, chưa muốn tán gia bại sản vì con vợ...

Ngược lại Bạch Sa nghe thấy lão cha hỏi đến mình thì khẽ ngước lên nhìn một cái, nhưng rất nhanh đã tiếp tục cấm mặt xuống bàn, cái bao tử kia rất có thể sẽ ăn sập Huyết tộc...!thảo nào đến lão Sa Hoàng cũng không chịu nổi nhiệt...

Tuy nhiên lão Sa Hoàng làm gì chịu bỏ qua cười nói:

- Tại sao lại không chứ...!không phải cái giống gì ngươi cũng ăn đó sao...

Ngược lại Trần Lâm cũng không chịu chết khẽ hừ lạnh ra vẻ chân thật nói:

- Nè lão nghĩ quá xa rồi...

- Huyết tộc vẫn là dị tộc, thế nên ta hoàn toàn không có hứng thú với những giống cái của tộc khác ngoài Huyết tộc...

- Đám thú kia chỉ là công việc mà thôi còn rất khó khăn mới thu về được...

- Nếu lão có hứng thú chơi với một con bạch tuộc cái nào đó thì ta sẽ suy nghĩ lại...

Nghe Trần Lâm nói thế Sa Hoàng cảm thấy đm nó vô lý nhưng lại rất thuyết phục, không nhịn được nhíu mày trầm ngâm, không biết đang suy nghĩ gì...

Thấy thế Trần Lâm cũng khẽ mỉm cười đắc ý.

Thật ra Trần Lâm không hề nói láo.

Thân là Huyết tổ của Huyết tộc thế nên Trần Lâm cũng bị huyết mạch tác động đến như bao nhiều sinh vật khác, thậm chí còn nặng hơn những tộc nhân khác rất nhiều.

Trong mắt Trần Lâm bất kỳ sinh vật nào kể cả nhân loại, thây ma, Long tộc, Thiên tộc đều không khách gì súc động vật, dù có đẹp cách mấy thì động vật vần là động vật không thể phát sinh dục vọng được, nếu có chắc chỉ có dục vọng chiêm hữu hoặc trả đủa.

May thay nhờ năng lực trích huyết Trần Lâm có thể biến tộc khác thành Huyết tộc, giải quyết khó khăn sinh học của mình...

Thế nên Huyết tổ đại nhân không hề ăn tạp, mà rõ ràng là có chế biến rồi mới ăn...

Bên kia trái ngược với không khí có phần vui vẻ của liên minh ăn nhậu Huyết - Sa, liên minh Cầm Thú lại là một mảnh âm trầm đến đáng sợ...

Một chủng tộc họ thú đầu quân cho một tộc khác là một chuyện hoàn toàn có thể dự đoán trước.

Dù sao nước xa không thể cứu được lửa gần, vì khoảng cách địa lý Liên Minh Cầm Thú không có khả năng gôm hết họ thú cầm về được...

Chuyện một chủng tộc họ thú hoặc chim vì để sinh tồn mà đầu quân cho tộc khác, thậm chí kết hợp với nhau tạo ra một liên minh khác là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra...

Tuy nhiên, kẻ đi đầu luôn luôn hứng chịu nhiều gạch đá nhất...

Hắc Da lang vương thú tộc đầu tiên đầu quân cho tộc khác hiển nhiên trở thành cái gai trong mắt cộng đồng súc động vật, nhất là với tộc loài Sói càng là một điều sỉ nhục...

Ngân lang vương có thể nói là một trong hai lang vương lớn mạnh nhất trong liên minh cầm thú không nhịn được tức giận đứng dậy gầm lên:

- Để ta đi lột da con sói cái kia...

Nói xong hảo hán Ngân lang vương không biết sống chết là gì hùng hổ đi đến muốn tính sổ với con sói cái vừa đen vừa phản bội kia, hoàn toàn quên mất hai hung thần đang ngồi cạnh nàng ta...

May thây Kim Mao Sư Vương đã nhanh tay giữ con sói ngu này lại rồi lạnh giọng nói:

- Huyết tố và Sa Hoàng không dễ chơi...!ngươi đi đến đó không khác gì nạp mạng...

- Ngươi muốn bị đánh thì nhớ đừng cầu cứu ta...

Nói xong Kim Mao Sư Vương lập tức buôn tay để tên Ngân lang vương này muốn làm gì thì làm.

Điểu tộc tứ vương cũng hoàn toàn đồng ý với Kim Mao Sư vương ngồi đó không nói gì.

Hiển nhiên Liên Minh Cầm Thú không muốn vì tính sổ với một tộc sói đen không biết sống đâu trên quả đất này mà đi kiếm chuyện vô lý với Huyết tộc...

Huống chi cho sói đen kia không ngu, cũng không rảnh rỗi đi phản lại cộng đồng thú tộc làm gì, đáp án dẫn đến việc con sói cái kia chấp nhận đầu quân cho Huyết tộc chỉ có một, đó là tộc đàn sói đen kia sống quá gần Huyết tộc lại không thể chạy trốn, đầu quân chính là cách duy nhất để có thể sống sót của tộc đàn này.

Hiện tại có tìm con lang vương sói đen kia cũng chả giải quyết được vấn đề gì, còn khiến nhiều tộc khác dị nghị ngược lại Liên Minh Cầm Thú...

Tuy nhiên dù biết là thế, nhưng đây vẫn là nổi nhục khá lớn với thú tộc nói chung và lang tộc nói riêng, khiến Ngân Lang vương khó chịu vô cùng.

Đáng tiếc đồng minh lại không ủng hộ, đi thì không dám đi một mình mà trở về thì lại quá mất mặt.

May thay Hoàng Lang vương vị đại lang vương thứ hai của Liên Minh Cầm Thú thấy Ngân Lang vương đứng đó như trời trồng khẽ thở dài rồi tiến lên kéo đồng bạn ngôi xuống hừ lạnh nói:

- Hừ...!con sói cái ngu ngốc kia muốn chết đầu quân cho dị tộc thì mặc kệ này ta...

- Sớm muộn gì cũng nhận lấy hậu quả mà thôi...

- Nào ngồi xuống đi trận chiến sắp bắt đầu rồi kia...

Được đồng bạn cho một bậc than để xuống...

Ngân Lang vương hiển nhiên là vui mừng hớn hở giả vờ liếc nhìn Hắc Dạ lang vương đang ngồi cạnh Trần Lâm hừ lạnh một cái ra oai rồi ngoan ngoãn ngồi xuống...

Thấy thế Kim Mao Sư Vương cũng cười cười không nói, ngước lên nhìn màn hình lập thể.

...

Sau một khoảng thời gian dài nghĩ giải lao, cũng như cho hai đối thủ cuối cùng có thời gian nghiên cứu lẫn nhau...

Vòng chung kết của tổ đội chiến, hình thức chiến đấu cuối trong sự kiện lần này cũng đã chính thức bắt đầu...

Một map đấu toàn là cát trắng vô cùng trống trải xuất hiện trên màn hình lập thể...

Hai tổ đội bằng một cách vi diệu nào đó cũng xuất hiện gần như cạnh nhau, mười cập mắt cứ thế nhìn nhau đầy kinh ngạc...

Người xem cũng trợn mắt há mồm nhìn lên màn hình lập thể rồi nhìn lại khôn mặt đã đen không khác gì nữ lang vương đang ngồi bên cạnh của Huyết tổ đại nhận...

Qua rất nhiều trận chiến, ai cũng đã thấy được sức mạnh lớn nhất của tổ đội Huyết tộc là bày mưu tính kế bào chết đối thủ.

Giờ đùng một phát xuất hiện cạnh nhau không cần nghĩ cũng biết sẽ lập tức lao vào đánh nhau, thế mạnh của Huyết tộc cũng gần như bị loại bỏ.

Đây rõ ràng là hệ thống muốn chơi tổ đội Huyết tộc...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio