Lãnh Địa Huyết Tộc

chương 387: 387: đại nghĩa quên thân hàn thiên lâm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trở về tổng bộ Huyết tộc ngay trong đêm...

Đáng tiếc cũng vì đêm tối nên chả ma nào đón tiếp Huyết tổ đại nhân, chỉ có những tiếng rên rỉ nhè nhẹ trong không khí...

Không nhịn được tòa mò, Trần Lâm đi theo tiếng rên kia quyết tìm ra tên nào dám lén phéng sau lưng Huyết tổ đại nhân.

Tuy nhiên, khi đứng trước cửa một căn phòng cũng là nơi phát ra những tiếng rên rỉ nho nhỏ mà chỉ có thính lực như chó của Huyết tổ đại nhân mới nghe được...

Ngay lập tức song đồng quỷ nhãn hai trang bị tím độc nhất trong bộ ba Quỷ Nhãn lập tức phát động, khiến Trần Lâm có thể nhìn qua cánh cửa kia trông thấy khung cảnh hãi hùng khiếp vía bên trong...

Trên chiếc giường trắng tinh, hai thân thể lõa lồ không mảnh vải che thân đang quấn lấy nhau không ngừng cho nhau những nụ hôn béo ngậy.

Hai âm hộ lông lá tràn ngập dâm thủy không ngừng cọ xát vào nhau khiến chất mật dịch thần thánh kia phun ra lên láng ướt đẫm cả hán của cả hai, còn chảy xuống tấm ga giường bên dưới tạo thành một vũng nước nhỏ.

Mặc dù đã sớm biết được hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương có quan hệ trên tình bạn dưới tình yêu liêu xiêu tình cồng chí, nhưng khung cảnh dâm mỹ kia vẫn khiến côn thịt lông lá trong quần Trần Lâm bắt đầu ngốc lên hưởng ứng...

Không thể chịu đựng được nữa trước sự “lăng loàn” của hai dâm nữ bên trong, Trần Lâm quyết định phải thay trời hành đạo trấn áp hai con yêu quái này.

Tuy nhiên muốn bắt yêu thì phải có vũ khí, thế nên Trần Lâm đành phải cởi quần ra rút thanh thanh đại kiếm đen đúa lông lá nóng hổi đầy cứng rắn của mình rồi đạp cửa xông vào...

Huyết tổ đại nhân thay trời hành đạo đã hàng lâm nhân gian.

Chỉ đáng tiếc rằng Huyết tổ đại nhân lại không hề biết được bên trong chính đại lãnh địa của Huyết tộc, nhưng khung cảnh tương tự cũng đang diễn ra...

Ngược lại, hai người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương lại đang say trong mem tình, không hề biết được bên ngoài cánh cửa kia có một tên khốn với côn thịt căng cưng nóng hổi đang lén nhìn hai nàng thủ dâm cho nhau, hai cái âm hộ xinh đẹp hồng hào mộng nước tựa như hai con sò lông cứ thế phơi bày trước ánh mắt thèm khát của hắn ta...

Bất chợt cửa phòng mở tung ra, Trần Lâm khí thế bất phàm xông vào phòng hét lên.

- Hai ngươi thật là bạo gan nha...!dám làm những hành vi trái với luân thường đạo lý sau lưng bổn Huyết tổ...

- Hôm nay bổn Huyết tổ phải vì nghĩa quên thân trấn áp hai yên nữ các ngươi...

- Còn không mau banh háng ra chịu tội...

- Trần...!Trần Lâm...!sao người lại...

- Đây là phòng riêng của ta, ngươi mau ra ngoài cho ta...

Trông thấy Trần Lâm đạp cửa xông vào, Hàn Thiên Lam không nhịn được run sợ hét lên...

Có đánh chết Hàn Thiên Lam nàng cũng không thể nào nghĩ ra được Trần Lâm lại về đúng vào lúc này, còn phát hiện cuộc vui của nàng và Phó Mỵ Nương...

Với tính khí của vị đại nhân nhà mình, ngay lập tức Hàn Thiên Lam có thể tưởng tượng ra được chuyện gì sắp diễn ra.

Tuy nhiên, Trần Lâm như không hề thấy được sự sợ hãi trong ánh mắt của Hàn Thiên Lam, tỏa ra bộ dáng chính khí lẫm liệt nói:

- Cái gì mà phòng riêng với phòng chung...

- Hai yêu nữ các ngươi dám làm những chuyện trái với luân thường đạo lý, ảnh hưởng sâu sắc đến thuần phong mĩ tục...

- Bổn Huyết tổ nhất định phải cứng rắn uốn nắn trứng phạt các ngươi...!he...!he...

- Hai con sò lông kia nhìn thật là ngon, để ta trừng trị chúng trước...

Nói xong Trần Lâm tự như hổ đói vò mồi lao đến khiến Hàn Thiên Lam vô cùng hoảng sợ muốn bò dậy khỏi người Phó Mỵ Nương.

Đáng tiếc một cánh tay cứng rắn nặng tựa Thái Sơn đã giữ chặc lấy hông nàng rồi mạnh mẽ đè xuống.

Hai cái âm hộ nhầy nhụa dâm thuỷ một lần nữa đập mạnh vào nhau khiến Phó Mỵ Nương đang nằm dưới thân Hàn Thiên Lam không nhịn được rên lên một tiếng tiêu hồn, cánh tay vô thức vươn lên ôm lấy Hàn Thiên Lam kéo vào người mình.

Ngược lại Hàn Thiên Lam cảm thấy nguy hiểm cực độ đang ngay mép âm hộ mình không nhịn được điên cuồng giải giụa muốn thoát khỏi cánh tay của Trần Lâm, đáng tiếc càng giải giụa thì âm hộ của nàng lại càng cọ xác vào âm hộ ướt đẫm dâm thủy của Phó Mỵ Nương ngay bên dưới, hai cập vú căn tròn cùng theo dó ép sát vào nhau khiến Hàn Thiên Lâm bất chợt cảm thấy một khoái cảm không biết tên đang đang trào trong người mình, dâm thủy cũng theo đó phun ra ướt đẫm hai con sò lông bé nhỏ đỏ hồng.

Đề lấy hông Hàn Thiên Lam xuống không cho nàng cơ hội chạy trốn, Trần Lâm không nhịn được lắc đầu suýt xoa nhìn hai con sò lông mộng nước tuyệt đẹp đang hiện ra trước mắt mình rồi đưa lưỡi liếm láp lên xuống cả hai cái miệng âm hộ hồng hào xinh đẹp ướt đẫm dâm thủy kia.

Khiến Hàn Thiên Lam và cả Phó Mỵ Nương không nhịn được rên lên một tiếng.

- Ahhh...!đại...!đại nhân...!lưỡi của người...!uhhh...!sướngggg...!sướng quá...

Cảm nhận được cái lưỡi ma quái quét lên âm hộ mình, Phó Mỵ Nương không nhịn được rên lên sướng khoái.

Tính ra Phó Mỵ Nương thuộc dạng nam nữ đều ăn được nên không hề ngại chuyện phát sinh quan hệ với Trần Lâm, thậm chí nàng còn mong muốn đều đó diễn ra.

Ngược lại Hàn Thiên Lam là một thuần bách hợp nên nàng không hề thích nam nhân, kể cả đó là Trần Lâm nàng cũng không muốn phát sinh chút quan hệ nào...

Thế nên dù bị chiếc lưỡi ma quái của Trần Lâm không ngừng liếm dọc âm hộ mình rồi cho vào liếp sâu vào mép âm hộ khiên cơ thể Hàn Thiên Lâm sướng khoái run lên bần bật nhưng nàng vẫn có cắn răng cố không kéo lên thành tiếng...

Chỉ phát ra những tiếng rên rỉ tiêu hồn trong cổ họng...

Nhưng cũng chính vì thế mà khác vọng chinh phục của Trần Lâm với Hàn Thiên Lam cũng cao hơn bình thường...

Khẽ liếc nhìn cơ thể của Hàn Thiên Lam đang run lên nhè nhẹ, Trần Lâm khẽ cười lạnh rồi cắn nhẹ vào mép âm hộ lầy lội khiến Hàn Thiên Lam phải sẽ nghiên chặc răng cố không phát ra nhưng tiếng rên rĩ, các ngón tay ngọc ngà bấu chặt lấy ga giường như muốn bấu víu lấy điểm tựa trước cơn bảo...

Tuy nhiên không dừng lại ở đó, Trần Lâm lè lưỡi liếm dọc lên mép âm hộ của Phó Mỵ Nương rồi liếm lên cả mép âm hộ của Hàn Thiên Lâm, một đường quét tới liếm lên cút hoa đỏ nâu xinh xắn của Hàn Thiên Lâm rồi kẽ chồm người dạy liếm dọc lên sống lưng của nàng khiến Hàn đại tổng phải không nhịn được rùng mình nổi da gà.

Cơ thể to lớn cũng theo đó đè lên người Hàn Thiên Lam và cả Phó Mỵ Nương bên dưới.

Côn thịt lông lá nóng hổi của Trần Lâm cũng theo đó chọt chọt vào giữa hai cái âm hộ xinh đẹp kia, tựa như phân vân không biết nên đâm vào cái lỗ thịt nào, dù sao mỗi cái âm hộ trên đời đều có nét đẹp riêng và Trần Lâm lại là người rất yêu cái đẹp...

Tuy nhiên côn thịt lông lá nóng như ngọn lửa kia cũng tựa như đang trêu trọc hai cô bé ướt ác này, khi cứ trượt lên trượt xuống hai cái mép âm hộ đang ép lấy nhau tựa như đang đâm vào cả hai cùng một lúc khiến dâm thủy của cả hai phun ra như suối ướt đẫm thân côn thịt còn dính cả lên lớp lông mao của Trần Lam mãi cho đến khi nó trượt ra rồi đâm lên cửa mình của Phó Mỵ Nương bên dưới...

- Không được...

Cảm nhận được hung vật kia đã trượt ra khói hai mép âm hộ của mình nhưng đồng nghĩa với đó là đang đặc ngay mép âm hộ của Phó Mỵ Nương ngay bên dưới, Hàn Thiên Lam không nhịn được hét lên cấp tốc vùng vẫy muốn năng cản hành động của Trần Lâm.

Với Hàn Thiên Lam để Trần Lâm đút côn thịt lông lá kia vào người bạn tình của mình Phó Mỵ Nương làm đều tuyệt đối không thể...

Tuy nhiên Trần Lâm không hề quan tâm chỉ khẽ cười lạnh nói:

- Tại sao lại không thể...

- He...!he...!hiện tại bổn Huyết tổ thấy không vui cần một cái âm hộ để giải tỏa...

- Nếu nàng không cho ta đâm Phó Mỵ Nương thì đưa cái âm hộ của mình ra đây thay thế...

Nghe thấy những lời nói vô cùng bán đạo của Trần Lâm, Hàn Thiên Lam biết rõ bản thân khó qua được kíp số chỉ có thể cố gắng bảo về Phó Mỵ Nương cắn răng nói:

- Được ta cho ngài...

- Nhưngngaif phải hứa không được đụng đến Phó My Nương...

- Được, bổn Huyết tổ hứa...

Thấy con cá đã mắc câu, Trần Lâm khẽ đánh mắt với Phó Mỵ Nương đang liếc nhìn mình cười trộm rồi mỉm cười nói.

Cùng lúc đó côn thịt lông lá nhầy nhụa dâm thủy không khác gì con quái vật khẽ đặc nhẹ lên mép âm hộ đỏ hồng xin đẹp của Hàn Thiên Lam rồi chầm chậm đâm vào, các xớ thịt thành âm hộ dần dần bị tác ra rồi quấn lấy thân côn thịt khiến Trần Lâm không nhịn được rên lên một tiếng sướng khoái...

- Hảo âm hộ...!thật là khích...!bổn Huyết tổ sao này sẽ đến tham ngươi nhiều hơn...

Ngược lại Hàn Thiên Lam cũng cảm nhận được một hung vật đang xé rách âm hộ của mình chầm chậm tiếng vào khiến nàng phải cắn chặt răng cố không phát ra những tiếng rên rỉ.

Một cảm giác sướng khoái kỳ lạ chưa từng có cứ thế cháy lên trong cơ thể lãnh diễm ma mỵ mê người của băng sương tổng tài Hàn Thiên Lam.

- Ưhhh...

Bất chợt Hàn Thiên Lam khẽ hơi nhăn mặt không nhịn được bật ra tiếng rên rỉ...

Bên dưới Phó Mỵ Nương biết ngay côn thịt to lớn kia đã đâm sâu vào âm hộ Hàn Thiên Lam mới khiến lãnh diễm tổng tài này rên lên như vậy...

Khuôn mặt yêu mỵ khẽ mỉm cười quỷ dị, Phó Mỵ Nương thuận theo cập đôi đang nhấp tới bên trên khẽ nghiên người xuống rồi hôn lên đôi môi đỏ mộng của Hàn Thiên Lam như muốn tham gia cuộc chơi bên trên.

Ngược lại cảm nhận được không gian ẩm ướt ấm nóng đang ôm lấy thân côn thịt của mình, Trần Lâm khẽ đưa tay bóp chặt cập mông to tròn trắng ngần của Hàn Thiên Lam làm điểm tựa rồi bất đầu ra sức nhấp phầm phập vào âm hộ lông lá kia đến tận cổ tử cung.

Qua mỗi cú nhấp chọc sâu đến tận cổ tử cung của Hàn Thiên Lam như muốn khẳng định côn thịt mới là chân ái, dâm thủy cũng theo đó ứa ra lên láng theo từng cú dập chảy hết xuống âm hộ của Phó Mỵ Nương.

- Uhhh...!Mỵ Nương ơi… ta sướng… ng… quá… aaaaa…

Bị hung vật kia khoong ngừng đâm sâu đến tận tử cung, qua mỗi cú nhấp như muốn xét rách âm hộ của mình, Hàn Thiên Lam rốt cuộc cũng không cứng được nữa rên lên thất thanh.

Không chỉ thế, không biết là do đau đớn hay sướng khoái Hàn Thiên Lam vô thức hẩy người mạnh ra phía sau giật người hòa nhịp theo từng cú dập của Trần Lâm, hai nhũ phong to lớn ngạo nhân của nàng cũng theo đó ép chặt vào người Phó Mỵ Nương.

Biết bạn tình đang cực độ sướng khoái, Phó Mũi Nương cũng hưởng ứng theo không ngừng liếp láp vào chiếc cổ thiên nga trắng ngần của Hàn Thiên Lam để lại một dấu môi đỏ chót...

Bị Trần Lâm không ngừng oan tạc vào âm hộ mình còn bị Phó Mỵ Nương kích thích, Hàn Thiên Lam không nhịn được nữa lên rỉ như mèo cái động dục, bàn tay mò xuống dưới bóp vào cặp vú săn chắc của Phó Mỵ Nương không ngừng nhào nặn như muốn giải toả đi cơn sướng khoái âm ỉ qua mỗi lần kéo ra đâm vào kia, những tiếng thở hổn hển của Hàn Thiên Lam cũng theo đó mỗi lúc một nặng hơn.

- Ahhh ta sướnggg quá...!Mỵ Nương ơi...!ta raaa...!rồi....

Cảm giác ấm lòng rần rần chảy trong âm hộ sưng đỏ, Hàn Thiên Lam ngứa cổ hết lên một tiếng đầy sung sướng cho lần chơi đùa với côn thịt đầu tiên trong đời nàng...

Tính ra cảm giác không tệ như Hàn Thiên Lam vẫn nghĩ, một vệt nước dài chảy từ âm hộ nàng phun ra ướt cả lên thân côn thịt của Trần Lâm và âm hộ của Phó Mỵ Nương ngay bên dưới...

Một người sướng ba người ướt...

Mồ hôi đổ ra như suối, Hàn Thiên Lam không nhịn được thở hổn hển đầy mệt mỗi trước tên trâu bị như Trần Lâm lật người sang bên...

Đánh tiếc cũng chính vì thế, cơ thể vệ nữ mê người của Phó Mỵ Nương hiện ra hết sức rõ ràng trước ánh mắt như sói đói của Trần Lâm.

Khuôn mặt xinh đẹp tựa thiên thần cùng mái tóc nhuộm vàng trong sáng mà yêu mỵ, cơ thể vệ nữ cực kỳ cân đối đúng chất khuôn mặt thiên sứ thân hình ma quỷ trong truyền thuyết khiến cả đệ nhất hôn quân như Trần Lâm cũng không những được muốt nước bọt cái ực...

Cảm nhận được ánh mắt như lang như sói của Trần Lâm nhìn mình...

Phó Mỵ Nương chỉ khẽ mỉm cười yêu mỵ, đôi chân trắng ngần thon thả chầm chậm đưa lên tạo ra hình của M thần thánh không chút giấu giếm phơi bày ra hết âm hộ lông lá mập mạp mộng nước ra trước mặt Trần Lâm

Đôi tay ngọc ngà đưa xuống banh nhẹ hai mép âm hộ lôi ra những xới thịt đỏ hồng, Phó Mỵ Nương ánh mắt ướt ác tràn ngập tình yếu câu hoang rên lên:

- Chủ nhân đế trừng phạt nô gia đi...

Nghe thấy thế Trần Lâm không thể kiềm chế được nữa, lời hứa gì đó đều không quan trọng, huống chi Trần Lâm không hề nhớ mình có hứa gì cả...

Khẽ nắm chắc hai bên chân Phó Mỵ Nương, Trần Lâm đưa ngay côn thịt to lớn của mình ngay mép âm hộ đầy mời gọi kia rồi ưỡn bụng đâm nhẹ tới phía trước...

Nhờ có dâm thủy đầm đìa trong và ngoài âm hộ của Phó Mỵ Nương, Trần Lâm dễ dàng chọc côn thịt lông lá nóng hổi của mình vào âm hộ cũng nóng hổi lông lá không kém của nàng.

Cái đầu cô thịt dần dần tách hai cái mép âm hộ ra rồi chui vào bên trong, một cảm giác ấm áp ẩm ướt bao lấy cầu côn thịt như có hàng trăm cánh tay đang massage khiến Trần Lâm thích vô cùng.

Đúng là mỗi cái âm hộ trên đời đều có nét đẹp riêng của mình...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio