Xa xa nới cứ điểm Minh Nhật một cuộc tranh cãi nảy lửa giữa các cao tầng của căn cứ đã nổ ra về một chủ đề hết sức đơn giản, có tấn công thanh phố Bạc Hà hay không, hay nói chính xác hơn là có tấn công huyết tộc hay không, mà người đề xuất chính là thái tử gia của khu căn cứ Gia Huy.
Dĩ nhiên việc đó gập phải sự phản đối của các cao tầng của căn cứ này, bởi lẽ việc xuất binh quá vô lý không nói đến đường sá xa xôi thì hiện tại khu căn cứ cũng đang chống chọi với thây ma từ thành phố Minh Nhật không rảnh mà lo chuyện không đâu.
- Gia Huy tình hình hiện tại của khu căn cứ không phải quá tốt, không thích hợp xuất binh.
Lúc này một trung niên ngồi bên cạnh Gia Huy lên tiếng khuyên nhủ y.
Thấy có người lên tiếng những người khác cũng gật đầu phụ họa nói.
- Phải đó Gia Huy đường đến Bạc Hà quá xa, giờ kéo binh đến đó sẽ gập rất nhiều nguy hiểm.
Nghe mọi người nói thế Gia Huy tức giận, ánh mắt lạnh lùng nhìn mọi người.
- Chuyện này là vì cứu lấy Hồng Ánh nữ nhi độc nhất của Minh Nguyệt giáo quan, đừng quên ràng nàng ta là tổng giáo quan của khu căn cứ này.
Nghe Gia Huy nói thế mọi người đều vô thức nhìn lại nữ nhân lanh lùng đang ngồi cuối hàng, thấy khung mặt lạnh như băng của nàng mọi người không nhịn được run mình.
Nữ nhân lành lung kia chính là nguồn cơn của tất cả, nếu chỉ có Gia Huy sinh chuyện thì cũng chả ai quan tâm nhưng chuyện này lại dính đến nữ nhân này mới rắc rối.
Lý Minh Nguyệt mẹ ruột của Phạm Hồng Ánh vợ của cố thị trưởng thành phố Minh Nhật, nhưng nàng ta nổi tiếng không phải vì chồng mình hay là vì dựa hơi Lý gia một trong những gia tộc lâu đời nhất của Việt Long quốc mà ở tài năng của chính nàng ta.
Khi còn là trẻ thay vì mộng mơ như bao nhiêu thiếu nữ khác thì nàng đã! là quán quân năm đại hội võ thuật cấp quốc gia, không chỉ thế nàng còn đánh ra quốc tế chả ngán bố con thằng nào đánh thẳng vào chung kết, chỉ đáng tiết bại trận trước Tây phương đệ nhất nữ chiến thần, tuy nhiên trận chiến vang dội đó vẫn luôn in trong tâm trí của những người hâm mộ về giải thoại của cuộc ác chiến giữa Đông phương Huyết sắc kỳ lân và Tây phương Hoàng Kim bĩ mông.
Thế là dù bại trận Minh Nguyệt vẫn trở thành nữ thần của không biết bao nhiêu người có cả một thanh niên nào đó tên là Trần Thiên.
Nhưng vào một ngày giông gió bão bùng nàng chấp nhận gã vào Phạm gia làm vợ của Phạm Hùng làm tan nát trái tim của không biết bao nhiêu thanh niên trong đó có cả Trần Thiên làm lão tí nữa thì nhãi sông, làm cho tí nữa thì lão tác không có truyện viết.
Tuy nhiên không biết là do thượng thiên có mắt hay là do lời nguyên rủa của trăm vạn thanh niên cả nước mà! Phạm Hồng may mắn về với ông bà làm cho cả nước tí nữa là mở tiệc ấn mừng.
Chỉ đáng tiết lúc đó có không ít người truy cầu nàng nhưng có lẽ tâm nàng đã chết chỉ một lòng muốn nuôi con và truyền thụ lại võ thuật của mình, thế là nàng gia nhập quân khu rất nhanh bằng tài năng lẫn uy tín của mình nàng trở thành tổng giáo quan trẻ nhất của cả nước đào tạo không biết bao nhiêu thế hệ quân nhân.
Mãi đến sau này khi mạt thế hàn lâm, bằng võ thật siêu phàm của mình nàng chém giết không ít thây ma trở thành một trong những người có chiến lực mạnh nhất của khu căn cứ, không tính uy tín của nàng trong quân doanh chỉ riêng chiến lực của nàng cũng làm cho tiếng nói quả nàng vô cùng có trọng lượng.
Tuy nhiên trọng lượng thì trọng lượng nhưng đụng đến lợi ích thì lại là chuyện khác.
Lúc này một trung niên bụng phệ gọi là Phạm Phúc về vai vế có thể xem là anh chồng của Minh Nguyệt đứng lên khẽ cúi đầu trước nàng rồi nói.
- Minh Nguyệt xét về vai vế Hồng Ánh có thể xem là cháo ta, nàng ta gập nguy ta cũng không yên, chỉ là nàng ta bị bắt đã được một thời gian đến giờ chỉ sợ đã sớm! chết đi!
- Giờ kéo quân đi cứu nàng ta thật sự không hợp lý!
Nghe Phạm Phúc nói thế đã phần đều khẽ gật đầu những ánh mắt vẫn nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng của Minh Nguyệt chỉ cần nàng hiểu lý lẽ một chuyện cực kỳ dễ giải quyết.
- Hay!
Khẽ thở ra một hơi Minh Nguyệt biết chỉ cần nàng đồng ý mọi chuyện sẽ kết thúc chỉ là có người mẹ nào không lo cho con mình dù biết hy vọng là xa vời, nhìn quan một vòng tất cả mọi người đang ngồi trong phòng ánh mắt nàng dừng lại tại một vị trung niên đang ngồi ở chủ vị, lão không ai khác chính là Gia Bảo lãnh tụ tối cao của khu căn cứ cũng là cha của Gia Huy.
- Mọi người nói đều không hề sai, thời gian đã qua quá lâu sợ là Hồng Ánh đã sớm chết đi việc xuất binh đế Bạc Hà là hoàn toàn vô ích.
- Chỉ là với vai trò của một người mẹ ta mong ngài có thể phái ra một đôi quân tiên phong đến đó thăm dò nếu nàng còn sống đích thân ta sẽ đến đó cứu nàng.
Nghe nàng nói thế mọi người đều thở ra một hơi, hiển nhiên Minh Nguyệt là người biết điều, một cánh quân tiên phong có chết hết cũng chả sao.
Khẽ suy nghĩ một hồi Gia Bảo của gật đầu đồng ý.
- Được ta sẽ cữ một cánh tiến phong dò Trì Dũng dẫn đầu đến Bạc Hà thâm dò trước.
- Nếu Hồng Ánh còn sống ta sẽ xuất binh cứu nàng.
Bất chợt Gia Huy đập bàng đứng lên nói.
- Không được sao lại để Trì Dũng dẫn đội, truyện quan trọng như vậy con sẻ đích thân ra tay.
Nghe Gia Huy nói thế mọi người đều khá bất ngờ, ai chủng biết chuyến đi này là vô ích thậm chí có thể mất mạnh như chơi nên chắn ai muốn bon chen là gì, theo lý người thích hợp nhất chính là mẫu thân của đương sự Minh Nguyệt những nàng là người có chiến lực cao nhất căn cứ nàng đi rồi ai bảo vệ họ, lở như nếu nàng chết căn cứ sẽ thiệt thồi lớn, cho nên chuyện này rơi trên đầu kẻ vô tội là tên Trì Dũng nào đó, không ngờ thái tử gia lại nhảy ra xung phong.
Dĩ nhiên chuyện này gập phải sự phản đối của Gia Bảo.
- Làm càn ngươi thì biết gì mà dẫn quân, còn không mau ngồi xuống.
Tuy nhiên ý Gia Huy đã quyết không hề nghe lão cha mình, một cuộc cãi vã lại tiếp tục diễn ra nhưng lần này là giữa hai người.
Thế là sáng hôm sau một đội quân hơn trăm người, trang bị hai chiết xe thiết giáp, hai xe pháo kích cùng một chiếc xe tải chở nhu yếu phẩm đạn dược tập hợp trước cửa căn cứ trước ánh mắt trắng dã của nhóm cao tầng.
- Đội nhìn như này mà nói là tiếng phong, có chó nó tin.
Hiển nhiên nhờ sự góp mặt của Gia Huy mà từ một đội hình tiên phong có lẽ chắc chỉ mấy chục người biến thành như hiện tại, thậm chí nếu không phải sợ đám người kia nhảy cẩn lên có lẽ sẽ còn nhiều hơn nữa.
Đứng trước cổng khu căn cứ Minh Nguyệt khẽ cúi đầu trước Gia Huy nói.
- Lần này cảm ơn cháu, đi đường nhất định phải bảo trọng.
- Nếu gập được Hồng Ánh không được tham chiến nhất định phải quay về báo tin.
- Còn nếu nàng đã chết thì cũng phải quay về không cần báo thì gì cả, hiểu không.
Nghe nàng nói thế Gia Huy khẽ cười nói.
- Dì cứ yên tâm cháu sẽ mang Hồng Ánh trở về.
Nói xong Gia Huy leo lên xe thiết giáp bắt đầu xuất phát.
Nhìn đoàn người đang đi xa Minh Nguyệt vô cùng cảm động còn Gia Bảo thì cực kỳ lo lắng cho thằng con trời đánh này.
Về phần Gia Huy lại cực kỳ vui vẻ ngồi trên xe thiết giáp, thật tế cao tầng của khu căn cứ chỉ biết về dị tộc kia thông qua Trương Tuấn, một “người thân tín” của y mà y đã cổ tình để cho lão khai thiếu một vài điều đó là dị tộc kia không hề giết nữ nhân mà bắt về chơi và quan trọng nhất bọn chúng dù khá đông khoảng mấy mấy trăm người như lại rất tối cổ chỉ sử dụng cung, tên, gậy gỗ.
Cho nên rất có thể Hồng Ánh vẫn còn sống, chỉ cần Gia Huy đến đó với nhiêu đây binh lính có thể nhẹ nhàng tiêu diệt dị tộc kia cứu lấy Hồng Ánh nhưng không phải là vì nàng!
Từ lúc biếc được cũng tộc kia bắt nữ nhân về chơi Gia Huy đã triệt để bỏ qua Hồng Ánh có chăng chỉ là tức tối vì bị hớt tay trên mà thoi, nàng ta chỉ sợ đã bị dị tộc kia chơi nát bụng mang dạ chửa các kiểu Gia Huy hắn không thèm nên hắn đã chuyển từ con sang mẹ!
Dù Hồng Ánh có sống hay chết, cứu được hay không thì trước tràng cảnh con gái bị chơi đến tơi bởi hoa lá người đau lòng nhất chắc chắn sẽ là người mẹ, trước cú số tâm lý đó thì một người hết lòng giúp đỡ mẹ con nàng, lo lắng từ đầu đến cuối thì thử hổi nàng sao không xiêu lòng cho được, thậm chí nếu Hồng Ánh còn tốt hắn không ngại thu luôn cả mẹ lẫn con.
Nghĩ đến đây Gia Huy đắc ý không nhịn được cười phá lên.
Nhưng đáng thương cho Gia Huy cái “người thân tín” của y lại đưa cho y những tình báo hoàn toàn sai lầm chuyến đi này Gia Huy cách chắn phải chết, chỉ cần hắn dám xâm phạm huyết tộc với tính khí của Trần Lâm chắc chắn sẽ giết hắn đến lúc đó lão cha của hắn sẽ điên cuồng trả thù huyết tộc đó mới chính là mưu đồ của lão già Trương Tuấn.