Chương : Láng Tiêu Vân, cô đây là muốn làm gì?
Hạ Tử Hy chớp mắt nhìn người đang đứng trước mặt, đột nhiên cảm giác giờ phút này Tống Kỳ cùng với người bình thường cô quen biết như hai người khác nhau.
“Có được không?” Tống Kỳ nhìn Hạ Tử Hy hỏi.
Cũng không biết vì sao, Hạ Tử Hy ma xui quỷ khiến như thế nào liền gật đầu.
Tống Kỳ cũng không biết đã nói
mất bao lâu, nhưng cuộc trò chuyện này chủ yếu vẫn là do Tống Kỳ lên tiếng, Hạ Tử Hy im lặng lắng nghe.
Cũng vì Hạ Tử Hy có chút chấn động, như thế nào cũng không nghĩ được Tống Kỳ hồm nay lại nói những lời này với cô.
Cũng vì Hạ Tử Hy có chút chấn động, như thế nào cũng không nghĩ được Tống Kỳ hôm nay lại nói những lời này với cô. Sau khi Tống Kỳ rời khỏi, Hạ Tử Hy lúc này mới khôi phục lại tinh thần. Nghĩ đến hai điều Tống Kỳ vừa nói. Đầu tiên chính là, anh ta nói cô dựa dẫm vào Mục Cảnh Thiên; thứ hai chính là Tống Kỳ muốn cô cho anh ấy một cơ hội cạnh tranh công bằng. Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy không kiềm chế được dùng tay vuốt nhẹ giũ’a trán. Hạ Tử Hy, mày thật ngu ngốc! Giây phút đó, cô thật sự không nói được bất kỳ lời nào.
Đợi đến khi Hạ Tử Hy từ phòng bệnh bước ra, đột nhiên thấy Lăng Tiêu Vân đang đứng từ xa đợi cô.
“Chúng ta nói chuyện một lát!” Làng Tiêu Vân lên tiếng.
Hạ Tử Hy thật lòng cảm thấy cô và Lăng Tiêu Vân không có gì để nói, dù sao tư tường của cả hai không cùng trên một quỹ đạo, sau đó Hạ Tử Hy lên tiếng từ chối: “Chuyện này không cần thiết, giữa tôi và cô không có gì để nói cả!”
Nhìn dáng vẻ tự cao tự đại của
CÔ, Lăng Tiêu Vân liền nổi giận, trực tiếp bước sang đầy chiếc xe đẩy của Hạ Tử Hy về phía trước.
Hạ Tử Hy nhíu mày nhìn cô nói: “Láng Tiêu Vân, cô đây là muốn làm gì?”
“Tôi nói rồi, chúng ta cần tìm một nơi để nói chuyện!”
“Tôi cũng đã nói qua, tôi không có gì để nói với cô cả!” Hạ Tử Hy nói.
Nhưng Lăng Tiêu Vân chính là một bộ dạng bất chấp tất cả, đẩy Hạ Tử Hy về phía trước. Hạ Tử
Hy ngược lại cũng không sợ cô ta sẽ gây ra bất kỳ chuyện gì, bỏ’i vì Lãng Tiêu Vân nếu có can đàm đưa cô đi trước mặt nhiều người như vậy nhất định đã suy xét đến hậu quả!”
Hạ Tử Hy ban đầu cho rằng Lãng Tiêu Vân sẽ đưa cô đến một nơi nào khác, nhưng không nghĩ rằng nơi mà cô ta chọn lại chính là sân thượng của bệnh viện.
Sau khi cả hai đến nơi, Hạ Tử Hy lên tiếng: “Lăng Tiêu Vân, cô có biết hay không, tự ý hoặc cưỡng ép đưa một người không tự nguyện đến một nơi nào đó, hành
vi này cũng được xem là bắt cóc, cô làm những chuyện như vậy vẫn chưa đủ nhiều hay sao?” Hạ Tử Hy không vui nhìn Lãng Tiêu Vân nói.
Trên sân thượng không có người, gió thổi cũng xem như thoải mái, nhưng Lãng Tiêu giây phút này chỉ khiến cho Hạ Tử Hy cảm thấy không thoải mái.
“Hạ Tử Hy, cô không cần hắt nước bẩn lên người tôi, tôi không dễ dàng mắc lừa cô đâu!” Lăng Tiêu Vân nói.
Nghe câu nói này của cô ta, khóe
môi Hạ Tử Hy nhếch lên nụ cười lạnh sau đó chậm rãi lên tiếng: “Vậy sao? Hất nước bẩn? Nếu như cô không làm qua bất kỳ chuyện gì, dù cho tôi muốn hắt nước bẩn cũng không hắt được!”
Nhìn dáng vẻ hiện tại của Hạ Tử Hy, dù cho cô ta đang ngồi trên xe lán, nhưng nhìn vẫn vô cùng bình tĩnh, giống như không hề bị bất cứ điều gì ảnh hưởng đến, cũng chính vì điểm này đã khiến cho Lăng Tiêu Vân căm ghét cô đến cực hận.
Lăng Tiêu Vân hiện tại nỗ lực hết mình kiềm chế cơn tức giận,
dùng tay chỉnh lại mái tóc: “Tôi đến đây không phải để nói những chuyện này với cô!”
“Vậy cô muốn nói chuyện gì?” Hạ Tử Hy nhướng mày hỏi, mặc dù ngồi trên xe lăn nhưng khí thế cũng không hề thua kém Láng Tiêu Vân.
“Hạ Tử Hy, bất kể tôi đã làm gì đối với cô, hay nói bất kỳ điều gì, tất cả những việc tôi làm đều vì Cành Thiên, chỉ cần cô đồng ý rời xa anh ấy, cô chỉ cần đưa bất kỳ điều kiện gì, tôi cũng đồng ý với cô!” Lăng Tiêu Vân nói.
Lại là vấn đề này, Hạ Tử Hy nghe đến phát chán. Lần trước còn đưa ra điều kiện đưa cho cô vài triệu nhân dân tệ, hiện tại thăng cấp lên thành việc Hạ Tử Hy tùy tiện đưa ra điều kiện gì cũng được. Quả thật thú vị.
“Lăng Tiêu Vân, cầu xin cô lần sau tìm tôi có thể nói những chủ đề mới mẻ hơn được không? Mỗi lần đều nói những chuyện này, cô không ngại phiền thì tôi cũng nghe chán rồi!” Hạ Tử Hy nói.
“Vậy thì cô rời xa anh ấy, chỉ cần cô đồng ý rời khỏi Cảnh Thiên, thì tồi còn có thể nói được gì?”
“Tôi đã nói qua, không hề có ai có ý tranh Mục Cảnh Thiên với cô!”
“Nhưng hiện tại Mục lão thái thái đã mở lời, nói hai người tình cảm thắm thiết, lại chuẩn bị tái hôn; Hạ Tử Hy, trở thành kẻ thứ ba trong chuyện tình cảm của người khác, cô khồng cảm thấy xấu hổ hay sao?” Lăng Tiêu Vân nhìn cô hung hăng nói.
Dáng vè hung hàng hiện tại chính là hận không thể trực tiếp xuống tay đẩy Hạ Tử Hy từ trên cao té xuống dưới.