Linh Vũ Cửu Thiên

quyển 4 chương 114: một mình chiến đấu với bầy sói

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sao trên trời lấp lánh, Hàn Phi một mình đứng trên đỉnh cồn cát, ung dung nhìn khắp bốn phương. Cát bụi tung bay đầy trời, từng cái bóng sói xuất hiện từ trong cát bụi. Khắp sa mạc lấp lánh những ánh sáng xanh, như hòa nhịp với sao trên trời.

Hàn Phi cũng không thể đoán được có bao nhiêu sa mạc thổ lang, thế nhưng chắc chắn rằng số lượng sói sẽ nhiều hơn lần trước rất nhiều, khí thế cũng hung hãn hơn rất nhiều.

Sau lưng hắn, các dong binh đang vứt bỏ lều trại và đồ đạc, hỗ trợ các võ sĩ khống chế lạc đà toàn lực bỏ chạy. Khi họ vừa biến mất giữa sa mạc cũng có nghĩa là trận chiến ngay sau đó sẽ là một mình hắn nghênh đoán cả ngàn con ác lang!

Bất quá trong lòng Hàn Phi không hề sợ hãi, chiến ý trong lòng hắn đang từ từ cháy lên, cuối cùng lan tỏa khắp toàn thân. Ngũ hành đấu khí súc tích trong kinh mạch đang cuồn cuộn tuôn trào, trong nháy mắt chuyển hóa thành lực lượng thổ hệ tinh thuần hùng hậu, tại bên ngoài cơ thể ngưng kết ra một tầng đấu khí hộ giáp mỏng.

Những con linh thú nhất giai còn lâu mới đủ để hắn phóng xuất ra hộ giáp trạng thái đầy đủ, trăm nghìn sa mạc thổ lang đang nhe nanh múa vuốt kia trong mắt hắn chẳng qua chỉ là gà đất chó gạch mà thôi. Thứ chân chính có thể để vào mắt bất quá chỉ có cái bóng màu vàng xa xa kia thôi.

Đấu khí lưu chuyển toàn thân cũng làm trạng thái của hắn trong nháy mắt đạt đến đỉnh điểm, cùng với chiến ý tăng vọt, tinh khí tràn ngập đến nỗi cần phải tìm nơi phát tiết. Hàn Phi ngửa đầu phát ra một tiếng huýt dài!

Tiếng huýt vừa vang lên gió mây biến sắc, cuồn cuộn thổi qua sa mạc. Nghe tiếng huýt trong mắt tất cả thổ lang đều lộ ra vẻ kinh ngạc, những bước chân đang phóng như bay bất giác chậm lại.

Tiếng sói tru dài lại một lần nữa vang lên, mơ hồ như muốn ganh đua cùng tiếng huýt của Hàn Phi, tràn ngập hàm ý khiêu chiến, ánh mắt đám thổ lang một lần nữa trở nên hung hãn. Trong tiếng gầm khẽ, hơn mười con thổ lang dẫn đầu gia tăng tốc độ xông lên cồn cát như tia chớp, tung mình nhảy lên tấn công Hàn Phi!

Tiếng huýt đột nhiên dừng lại, Hàn Phi duỗi tay đâm ra một kiếm, lớp bao bố bọc bên ngoài thân kiếm bị kiếm khí phát ra đánh thành bụi phấn trong nháy mắt, mũi kiếm phóng ra hóa thành hàng trăm vệt sáng bay về phía đám thổ lang đang tung mình lao tới!

Bịch! Bịch! Bịch!

Những âm thanh trầm đục liên tục vang lên, đầu của hơn mười con thổ lang đã bị những vệt sáng điểm trúng, kiếm khí sắc bén dễ dàng xuyên qua lớp phòng ngự của thạch cơ thuật, đục một lỗ to trên xương sọ của chúng rồi làm đầu chúng nổ tung!

Máu đỏ, óc trắng, những mảnh xương sọ xám văng tung tóe khắp nơi. Ba con thổ lang không bị kiếm khí bắn trúng từ phía bên phải hung hăng nhào lên người Hàn Phi nhưng bị lớp hộ giáp bao quanh người hắn vững vàng ngăn lại. Hàm răng nanh sắc bén căn bản không cách nào suy chuyển bàn thạch hộ giáp, bị đụng đến choáng váng rồi rơi xuống mặt đất.

Hừ lạnh một tiếng, Hàn Phi tung chân sử chiêu liên hoàn cước, ba con thổ lang nọ tức thì gào lên thảm thiết rồi văng ra xa. Tuy rằng bề ngoài nhìn như không có chuyện gì, thế nhưng toàn bộ nội tạng đã bị đánh nát, chưa rơi xuống đất đã trút hơi thở cuối cùng.

Thế nhưng hơn mười con sa mạc thổ lang này chẳng qua chỉ là tiên phong trong số tiên phong của bầy sói, đàn sói đang lao tới đằng sau trong nháy mắt đã bao vây cả cồn cát, những bóng sói xám xịt không ngừng hết lớp này đến lớp khao lao về phía Hàn Phi.

- Tới hay lắm!

Hàn Phi cười ha hả, đấu khí tích súc trong kinh mạch đến đỉnh điểm, đấu khí hùng hồn từ tử mạch truyền vào cơ thể, xuyên qua tầng hộ giáp ngăn trở hóa thành vô số ánh hào quang màu vàng lao vụt ra.

Chỉ trong nháy mắt, từng đạo hào quang màu vàng ngưng tụ thành hàng trăm hàng nghìn thanh kiếm khí, xòe ra quanh người Hàn Phi như khổng tước xòe đuôi, tầng tầng lớp lớp không sao đếm xuể, hào quang chói lọi sáng rực một mảnh trời đêm!

- Giết!

Trường kiếm từ từ chém xuống, kiếm khí phóng ra, chỉ trong nháy mắt đã từ trên bắn xuống bầy sói đang như thủy triều ùn ùn kéo tới, lập tức mở ra một con đường máu.

Kiếm khí vừa chém xuống, thổ lang đứng mũi chịu sào lập tức bị chém thành hai mảnh, những con bên cạnh nếu không bị lóc thịt thì cũng cụt chân. Trong phạm vi mười thước quanh cồn cát thoai thỏai dốc, ba mươi con thổ lang dẫn đầu ngã xuống trong vũng máu.

Vẫn chưa khắc, trường kiếm lại tiếp tục hạ xuống, hàng trăm nghìn thanh kiếm ngưng tụ chung quanh Hàn Phi đồng loạt tản ra bốn phương tám hướng, chém xuống bầy sói đang vây chặt chung quanh, bày ra một màn chém giết đẫm máu!

Thiên huyễn trảm! Kim hệ huyền cấp đấu kỹ, dùng để đối phó với mấy con thổ lang nhất giai nho nhỏ quả thực là giết gà dùng dao mổ trâu, chém sói dễ như thái rau.

Kiếm khí kim hệ có thuộc tính phá giáp vô cùng dễ dàng cắt qua thân thể đám thổ lang, hoặc chặt cái đầu chúng xuống, hoặc chém chúng thành hai đoạn. Trong phạm vi hai mươi thước chung quanh Hàn Phi không một con thổ lang nào may mắn tránh khỏi. Điều duy nhất chúng nó có thể làm chỉ là gào lên thảm thiết trước khi chết!

Máu và nội tạng rơi vãi đầy cồn cát, không khí nồng nặc mùi máu tanh, điều này trái lại càng kích động những con thổ lang khác hăng hái xông lên tấn công Hàn Phi.

Thế nhưng một lớp kiếm khí vừa tan hết, một lớp kiếm khí khác lại dâng lên. Trong tinh khí hải của Hàn Phi chứa không dưới hai mươi mốt đạo đấu khí Thiên huyễn trảm, cứ một đợt sói xông đến là một lớp kiếm xuất ra, lần nào cũng gây ra một trận tàn sát đẫm máu!

Ngẫu nhiên cũng có vài con sa mạc thổ lang may mắn tránh được công kích của kiếm khí nhào tới người Hàn Phi. Thế nhưng nanh vuốt sắc bén của chúng căn bản không phá nổi lớp hộ giáp phòng vệ của Hàn Phi, kết cục cuối cùng cũng là bị Hàn Phi một cước đá chết.

Dần dần, lấy cồn cát Hàn Phi đứng làm trung tâm, từng đống từng đống xác sói chất cao dần lên, máu sói nhiễm đỏ cả một vùng sa mạc lớn, nhuộm ướt sũng cả một tòa cồn cát!

Trong giết chóc, chiến ý đang ở trạng thái đỉnh phong của Hàn Phi càng thêm dâng trào mãnh liệt, cũng hoàn toàn xua đi một chút sợ hãi vẫn luôn tiềm tàng trong tâm khảm của hắn. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Chút sợ hãi này đương nhiên không phải đến từ bầy sói trước mắt, mà đến từ giọng nói thần bí đột nhiên vang lên ở cái sân ngầm rộng lớn nơi di tích của vu sư.

Mặc dù giọng nói không rõ lai lịch đó cũng không có ác ý, trái lại còn là có lòng tốt nhắc nhở hắn, thế nhưng lúc đó Hàn Phi đã có một cảm giác rằng sự sống chết của mình hoàn toàn bị người khác nắm trong tay. Dường như tất cả mọi việc xảy ra chẳng qua chỉ là một vở kịch vui cho người khác xem.

Cảm giác này ngay cả Hàn Yêu Quân cũng không thể gây ra cho hắn, Hàn Phi không biết đối phương là ai, muốn làm gì, ẩn nấp ở nơi nào, vì sao lại nhắc nhở mình. Nỗi sợ hãi không biết đến từ đâu mới là điều đáng sợ nhất.

Tuy rằng tâm trí kiên nghị và niềm vui vì thu được hắc ám linh hỏa làm hắn rất ném những nghi hoặc ra khỏi đầu, thế nhưng trong lòng thủy chung vẫn có chút mầm mống của một nỗi sợ hãi.

Khi Huyền môn sinh tử quyết luyện đến tầng thứ ba, chú trọng nhất chính là cảm ngộ cảnh giới tinh thần. Nếu như để mầm móng ấy tồn tại trong lòng, sau này không biết khi nào sẽ đột nhiên bùng nó. Chưa nói đến việc ảnh hưởng đến đột phá bình cảnh, việc gây ra huyền công cắn trả cũng không phải không có khả năng.

Cho nên Hàn Phi quyết tâm phải xóa bỏ mầm mống này một cách triệt để. Mà chiến đấu chắc chắn là phương thức tốt nhất. Chém giết đẫm máu sẽ kích động sát khí của hắn đến cực hạn, mũi kiếm đi đến đâu quỷ thần đều phải tránh. Bầy sói tới càng nhiều càng tốt, hắn chưa bao giờ có khao khát gặt hái máu và sinh mệnh nhiều như bây giờ!

Sa mạc thổ lang là linh thú nhất giai. Linh thú khác với dã thú ngoại trừ ở chỗ có năng lực thiên phú của bản thân còn có sự khác biệt về linh trí. Khi chúng nó thấy rất nhiều đồng bọn của mình ngã xuống trên cồn cát, còn đối tượng công kích thủy chung vẫn sừng sững không ngã, nỗi sợ hãi đối với tử vong dần dần áp đảo uy áp của Hoàng kim lang vương.

Những đợt tấn công như thủy triều bất kể sống chết của bầy sói từ từ chậm lại. Rất nhiều thổ lang bắt đầu nao núng không dám xông lên. Trong mắt của chúng nó Hàn Phi đã hóa thành cường giả cấp cao không thể địch nổi. Mà kết quả của người yếu khiêu chiến cường giả chỉ có thể là tử vong!

Mặc dù Hoàng kim lang vương liên tiếp tru lên để thúc giục bầy sói tấn công, thế nhưng kết quả chỉ là đám thổ lang vây chặt chung quanh cồn cát. Trong khoảng trống rộng chừng hai mươi thước giữa bầy sói và Hàn Phi, xác của hơn một nghìn con sói chất thành mấy tầng, những mảnh thân thể, những đoạn chân đứt lìa rải rác khắp nơi. Trong đôi mắt xanh lè của chúng lộ ra vẻ sợ hãi, cụp đuôi gầm gừ vài tiếng nghẹn ngào.

Chiến ý bốc lên, thấy không còn con thổ lang nào dám xông lên nữa, Hàn Phi vung kiếm chỉ về phía xa xa, quát to:

- Ra đây! Núp ở phía sau thì làm sao có tư cách trở thành vua của bầy sói?

Nơi mũi kiếm hắn chỉ đến chính là nơi Hoàng kim lang vương đang đứng. Con lang vương tứ giai này vẫn núp phía sau bầy sói, nhưng bây giờ hiệu lệnh của nó đã không có tác dụng nữa rồi.

Tiếng quát của Hàn Phi như sấm sét vang rền, vọng đi khắp sa mạc, bầy sói chung quanh bất giác lui về sau mấy bước. Có con trong chúng thậm chí sợ đến nỗi té đái vãi phân đầy trên mặt đất.

Từ nơi mũi kiếm trỏ tới, bầy sói tự giác nhường ra một lối đi. Chúng nó dường như nghe hiểu lời khiêu chiến mà Hàn Phi phát ra. Chúng nó dường như muốn nói chúng tiểu đệ không làm được rồi, lão đại ca ngươi lên đi!

Đây là quy luật của bầy sói, thân là lang vương tự nhiên phải gánh trọng trách, nếu như cứ làm ngơ nhìn thủ hạ chịu chết, vậy không thể làm cả bầy phục tùng.

Dưới tình huống như vậy, Hoàng kim lang vương cũng không có đường nào khác để chọn. Dù cho hắn cực kỳ kiêng kỵ Hàn Phi nhưng cũng không thể lùi bước trước lời khiêu chiến này. Làm vậy cũng có nghĩa là tự động từ bỏ ngai vàng lang vương của hắn! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Khi lang vương xuất hiện dưới cồn cát, tất cả thổ lang chung quanh đều lui lại hơn một trăm thước, lẳng lặng chờ đợi hai bên phân thắng bại. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Dưới ánh trăng chiếu rọi, Hàn Phi hoàn toàn nhìn rõ hình dáng thật của Hoàng kim lang vương trong truyền thuyết này. Vóc dáng của nó cũng to gần bằng một con trâu con, toàn thân được bao phủ bởi một bộ lông vàng rực rỡ không chút pha tạp, dáng người mạnh mẽ hoàn mỹ. Không chỉ lớn hơn so với sa mạc thổ lang bình thường mà còn tuấn mỹ phi phàm hơn rất nhiều. Có thể nói là một con sói đẹp trai trong bầy sói.

Chẳng qua trong mắt của con sói vàng lộ ra sát khí hừng hực, làm người ta không rét mà run.

Hàn Phi lạnh lùng cười, vung kiếm chỉ về phía Hoàng kim lang vương. Hoàng kim lang vương đưa mắt nhìn hắn rồi ngửa đầu tru lên vài tiếng.

Chuyện kỳ lạ xảy ra, Hàn Phi dường như nghe hiểu ý nghĩa tiếng tru của nó. Con Hoàng kim lang vương này quả thực là đang nói hắn không được sử dụng vũ khí trong tay!

Có người nói linh thú bậc cao có khả năng kết nối với con người, linh thú đỉnh cao thậm chí còn có thể mở miệng nói, trí tuệ của nó còn cao hơn con người.

Hoàng kim lang vương này hiển nhiên còn rất lâu nữa mới đạt đến trình độ này, thế nhưng gần như vậy cũng đã là đủ để khiến Hàn Phi cảm thấy ngạc nhiên rồi.

- Muốn ta không dùng vũ khí quyết đấu với ngươi ư?

Hàn Phi lập tức nở nụ cười, lẽ nào con sói kia cũng biết sự lợi hại của Chích nhật tinh kim kiếm ư?

- Tốt!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio