Linh Vũ Cửu Thiên

quyển 4 chương 139: song doanh hiệp nghị

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tuy rằng suốt cả sự việc thoạt nhìn là khó tin như thế, nhưng nghĩ tới mình luân hồi chuyển thế càng thêm ly kỳ. Hàn Phi rất nhanh tiếp nhận sự tồn tại một linh hồn hùng mạnh như vậy trong cơ thể của mình, nhưng bất kể như thế nào cảm giác này không hề dễ chịu. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

- Xin lỗi, ta thu hồi lại câu nói lúc nãy.

Hàn Phi nói.

- Ta không có ý xem thường nữ nhân, bất quá chỉ là cho tới nay về truyền thuyết và câu chuyện về nàng, trước giờ không có nhắc tới điểm này.

Mặc dù câu chuyện giữa hai người không nhiều. Nhưng trong cảm nhận của Hàn Phi, tích cách của Dạ Võ Đế này thực chất khó mà đoán được, cường giả quân vương cường đại, tiểu cô nương tinh ngịch, trí giả bể dâu, thiếp quyền điên cuồng, mỗi loại tính cách này hoàn toàn khác biệt cùng pha trộn vào nhau, cái phức tạp này khiến cho hắn không có cách nào hình dung ra trong đầu mình hình ảnh chuẩn xác của đối phương.

- Câu chuyện?, truyền thuyết, lại có mấy người biết cái gì mới là sự thật chứ, sau khi trải qua mới thông suốt mà rút kinh nghiệm.

Cái giọng nói đó, không, nên nói là Dạ Võ Đế hồi phục lại bình thường, giọng nói trong trẻo lại có chút bể dâu tôi luyện, Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

- Nhưng cái này không quan trọng..

Ngươi đã hấp thụ quang huy của chiến thần, đại diện cho vận mệnh này buộc ta và ngươi phải cùng liên kết lại, ta biết ngươi cũng không thích trong cơ thể mình có sự tồn tại của ta, trên thực tế ta cũng không thích, cho nên ta hy vọng có thể cùng ngươi đi đến một thỏa hiệp, thỏa hiệp hai bên cùng có lợi.

- Ta bằng lòng nghe.

Hàn Phi thản nhiên nói

- Đầu tiên, ngươi không cần lo lắng ta sẽ dòm ngó bí mật của ngươi, tuy bây giờ ngươi hoàn toàn tỉnh tảo, có thể cảm nhận được tư tưởng của ngươi mãnh liệt lộ ra ngoài, cũng có thể thông qua thế giới bên ngoài ngươi cảm nhận được, thế nhưng chỉ cần ngươi ngăn chặn sự tiếp nối năng lượng giữa tinh khí hải và nguyệt khí hải, như vậy, cái gì ngươi cũng không cảm nhận được.

Dạ Võ Đế nói:

- Nhưng ta hy vọng trong tình huống bình thường ngươi không cần làm như vậy, ta cũng sẽ không dò hỏi tư tưởng của ngươi, hơn nữa nếu như ngươi muốn nói chuyện với ta, không cần nói ra cũng có thể biết được mà.

Hàn Phi gật đầu, Dạ Võ Đế có thể chủ động nói ra điểm này, tỏ rõ thành ý của nàng, nếu như không cần thiết hắn cũng không muốn tổn hại chiến thần quang huy một đấu kỹ siêu cường như vậy, chỉ cần đối phương không dòm ngó bí mật của hắn, tồn tại tạm thời cũng là có thể chấp nhận.

- Ta hi vọng ngươi có thể nhanh chóng tìm được Sương Shi Ai Thương, từ loài bò sát nhỏ đó, ở đó có món đồ ta lưu lại hãy lấy toàn bộ về đây.

Nàng tiếp tục nói:

- Mấy món đồ này ta chỉ cần một thứ, những cái khác toàn bộ thuộc về ngươi, có món đồ đó rồi, ta mới có thể rời khỏi cơ thể ngươi được

- Việc này không thành vấn đề, chỉ là tại sao chúng ta không đi ngay bây giờ?

Hàn Phi hỏi. đã là thõa hiệp nàng ký với Phí Luân vào một ngàn năm trước, đương nhiên cũng có thể hủy bỏ nó.

- Ngươi nghĩ quá đơn giản rồi.

Dạ Võ Đế cười khổ sở nói:

- Không sai, mặc dù hiện giờ ta mất đi thân thể, nhưng chỉ cần vẫn còn thần hồn, là có thể cùng loài bò sát hủy bỏ cái khế ước đó.

- Nhưng, giả như để nó biết được thần hồn của ta ở trong cơ thể của ngươi, nó còn có một lựa chọn tốt hơn, vậy thì để ngươi từ thế giới này triệt để mất đi, điều này không những có thể hủy bỏ khế ước, tất cả đồ vật ta giữ lại toàn bộ có thể lấy nó đi! Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

-Ngươi đừng cho rằng cái con bò sát đó tốt lành gì, tham lam, gian xảo, đa nghi là là đặc tính chung của long tộc, cho nên nó vẫn canh giữ chỗ này, là bởi vì chúng ta ép nó ký khế ước thần hồn không thể trái nghịch, chỉ cần thần hồn của ta bất duyệt, phần khế ước này vĩnh viễn có hiệu lực!

- Vậy xem ra chỉ có đi tìm Sương Chi Ai Thương

Hàn Phi do dự nói:

- Theo ta biết Sương Chi Ai Thương bây giờ được cất giấu trong bí khổ hoàng thất đế quốc Quang Huy, lấy thực lực của ta bây giờ, cho dù là nhìn nó một chút hầu như cũng không thể được.

- Không có gì là không thể, năng lực của ngươi bây giờ rất yếu.

Dạ Võ Đế ngạo nghễ nói:

- Nhưng có chỉ dẫn của ta, đợi tới lúc ngươi đạt tới cảnh giới nhập thần, muốn bắt được Sương Chi Ai Thương không hề khó chút nào!

- Tuy không có thể xác, ta mất đi một bộ phận năng lực cực lớn, ta không có cách nào trực tiếp giúp ngươi chiến thắng quân thù và đối thủ, nhưng kinh nghiệm của ta chắc chắn sẽ có ích cho ngươi chỉ cần ngươi giúp đỡ ta sẽ lấy được những thứ thuộc về mình!

- Như vậy một phần khế cước, ngươi bằng lòng không?

Cảnh giới thần!

Trong tuyền thuyết, Dạ Võ Đế là người mạnh nhất từ trước đến nay của nhân tộc, kinh nghiệm võ đạo của nàng ấy tuyệt đối là một kho kho báu cực lớn, cơ duyên này lại có bao nhiêu thiết tha mơ ước?

Từ đầu tới đuôi cẩn thận suy nghĩ qua một lược, Hàn Phi cảm thấy cái thỏa hiệp này cùng với Dạ Võ Đế đôi bên cùng có lợi, cuối cùng gật đầu nói:

- Được!

Hắn vừa dứt lời, trong đầu tức thời có một hồi nổ râm ran, ý thức hải bỗng nhiên giật mình mạnh một cái, theo ý thức hải cảm thấy một sợi thần thức của mình từ ý thức hải chạy vào trong tinh khí hải, và đoàn chiến thần quang huy đó liên kết chặc sẽ với nhau!

Trong nháy mắt, hắn chạm tới chùm ánh sáng bao quanh, thuộc về phần hồn của Dạ Võ Đế, cái cảm giác đó vô cùng tuyệt diệu.

Trong ý thức hải của hắn một hình ảnh từ từ hiện ra.

Dưới bầu trời âm u, tiếng kèn hùng hậu vang vọng khắp đất trời, thảo nguyên rộng lớn trù phú vô biên vô hạn bị hai đội quân khổng lồ chiếm giữ, cách bọn chúng mười mấy km, hồi huấn xa xa đứng sánh đôi, trong không khí tỏa ra mùi thuốc súng, một trận chiến tranh khóc liệt sắp bạo phát.

Một bên quyết đấu là tộc người, thú tộc, thiên linh tộc và liên quân man tộc, và một bên còn lại là đoàn quân ma tộc xấu xí hung tơn, khắp nơi chiến kỳ phất phơ bay trong gió, chiến mã ngửi thấy không khí chiến tranh bất an phát ra tiếng phì phì trong mũi, bọn kỵ sĩ dựng thẳng trường thương trong tay, không khí nghiêm trọng đến cực điểm.

Ở vị trí trung tâp của phe liên quân, một gã mình khoác chiến giáp phượng hoàng màu hồng, võ sĩ cưỡi trên con thú một sừng màu trắng giơ cao trường kiếm, vô số gió tuyết lãnh lẽo từ mũi kiếm bay cuồn cuộn về phía trước, xáo trộn hòa lẫn vào gió mây trên trời, khiến cho đất trời đổi sắc.

- Vì tự do!

Thanh âm chợt vang lên, phượng hót chín tầng mây!

- Vì tự do!

Trăm vạn chiến sĩ, võ sĩ và kỵ sỹ đồng thanh gào thét đáp lại gần như điên cuồng!

Gã chiến sĩ mặc hộ giáp phượng hoàng đó, tựa hồ cảm thấy tò mò, đột nhiên quay đầu lại, Hàn Phi nhìn thấy một khuôn mặt đủ để làm cho hắn suốt đời không quên, tia sáng bắn ra từ hai tròng mắt trầm tĩnh của đôi thần quang đó, giống như là một thanh lợi kiếm đâm vào thần hồn của hắn!

Tất cả hình ảnh trong nháy mắt biến thành mãnh vụn, Hàn Phi lập tức tỉnh lại, giọng nói của Dạ Võ Đế bắt đầu âm vang trong đầu của hắn

- Đây là quyết chiến cuối cùng của khu ma, tứ tộc liên quân một trăm hai mươi vạn chiến sĩ và võ sĩ ưu tú nhất, tới lúc cuối cùng chỉ có không tới một vạn người còn sống sót.

Cuộc chiến khu ma được gọi là ba vạn năm đến cửu thiên đại lục quy mô lớn nhất, một trận chiến vô cùng thê lương, chính là dựa vào thắng lợi của cuộc chiến này, tứ tộc thống trị đại lục ma tộc nghìn năm tất cả bị trục xuất ra khỏi cửu thiên đại lục, trong ghi chép của sách cổ, không hề đề cập tỉ mỉ tình hình tổn thất và số người tham chiến chính xác của hai phía.

Tới bây giờ, Hàn Phi không còn chút nghi ngờ gì về thân phận Dạ Võ Đế, trong lòng hắn vẫn còn có vô số nghi vấn, nhưng chính như Dạ Võ Đế nói, nội trong thời gian dài hai bên sẽ kiên trì không thể phân ra, ngược lại nhất thời cũng không cần gấp.

- Thiên bẩm và vận khí của ngươi đều rất tốt!

Dạ Võ Đế nói khẽ:

- Mới mười bảy mười tám tuổi đã đột phá trở thành võ sĩ hải dương, phải biết rằng trước kia lúc ở tuổi như ngươi ta cũng chỉ vừa thăng chức tới võ sĩ thiên không mà thôi.

Cũng vừa mới thăng chức tới võ sĩ thiên không? Hàn Phi nhất thời không nói, Dạ Võ Đế cười nói:

- Ngươi đừng cảm thấy nhục chí, là vì ta truyền thừa năng lực của thời viễn cổ, cho nên mới có tiến cảnh như thế này, ngươi đã rất mạnh rồi!

- Nhưng ta cảm thấy trong cơ thể của ngươi vẫn tồn tại một loại năng lực khác ừ ừ, năng lực rất đặc biệt, ngươi cũng sẽ không nhận được truyền thừa năng lực đó hả?

- Đây là bí mật của ta.

Hàn Phi thẳng thắng né tránh, lần này hắn mở lời, thẳng thắng trả lời suy nghĩ đối phương.

Dạ Võ Đế cười ha hả không truy hỏi nữa, so với lúc mới xuất hiện hắn chắc chắn phải rất bình thường, kiểu cách của quân vương cũng không tỏa ra như vậy.

- Vậy bây giờ chúng ta nên làm như thế nào? chúng ta vẫn tiếp tục rèn luyện ở thế giới thâm uyên này à?

Hàn Phi hỏi, có một võ đạo hùng mạnh như vậy chỉ dẫn sinh mệnh, có cần rõ không.

- Cái gì mà thế giới thâm uyên hả?

Dạ Võ Đế cười nhạt, nhưng nàng ấy dùng từ “chúng ta” đối với Hàn Phi từ này cảm thấy hài lòng, việc này chỉ là võ sĩ thượng cổ thí luyện, là chuyên môn dùng để bồi dưỡng võ sĩ ngũ giai trở xuống.

Thế giới thâm uyên này thật sự vốn ở rất sâu trong lòng đất, trên thực tế thế giới ở dưới lòng đất của cửu thiên đại lục so với mặt đất đại lục rộng lớn hơn nhiều!

Thế giới dưới lòng đất cơ bản có thể chia làm ba tầng, tầng thứ nhất là nơi võ sĩ thí luyện vị trí hiện tại của Hàn Phi, tầng thứ hai là dưới thành trái đất từ thời đại viễn cổ cùng với đại lục cùng tồn tại, tầng cuối cùng mới được xem là thế giới thâm uyên.

Trước kia tầng thứ nhất và tầng thứ hai tương thông nhau, tầng thứ nhất là cuộc săn bắn của loại tộc dưới lòng đất, nhưng không biết vì nguyên nhân gì, tầng thứ nhất bị lực lượng đến từ thế giới thâm uyên che lấp, sau đó mới hình thành võ sĩ thí luyện địa thời thượng cổ. Dạ Võ Đế nói:

- Không tới mười người biết bí mật này, cũng chỉ có ta mới biết làm thế nào mới có thể đi vào tầng thứ hai, một ngàn năm trôi qua, rất nhiều bí mật dưới lòng đất sớm đã bị chôn vùi.

- Lấy thực lực hiện tại của ngươi, đi vào mặt đất dưới thành không phải là lựa chọn sáng suốt, đợi tới khi ngươi thăng chức đứng đầu võ sĩ thiên không, có thể thông qua thành dưới lòng đất chạy thẳng tới thế giới thâm uyên, tìm kiếm cơ hội nhập thần!

- Cho nên, bây giờ tốt nhất là chúng ta đi về, đương nhiên lời nói yêu thích của ngươi có thể quanh quẩn ở chỗ này, chuẩn bị linh thú đi tìm chút tài vật gì đó.

Khẩu khí của Dạ Võ Đế nhẹ nhàng giống như là đi dạo chơi ở ngoài vùng ngoại ô

- Được rồi, con chiến sủng này của ngươi rất tài giỏi, có thể rất tốt để nuôi dưỡng, linh lực ở đây rất dồi dào, chất lượng linh tinh của linh thú cực tốt, dùng để nuôi chiến sủng là thích hợp nhất

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio