Mấy ngày nay bận bịu quản lý vấn đề an ninh, thỉnh thoảng còn phải ra biển vớt vài người, Harry và Maden bận đến mức chân không kịp chạm đất, vất vả lắm mới rảnh rỗi được một hôm, Harry ngồi trên ghế đấm lưng cho mình, Maden thấy tinh thần anh có vẻ tốt nên thuận miệng hỏi một câu: "Bệnh tình gần đây thế nào?"
Harry: "Hả?" Anh phản ứng lại, chậc một tiếng: "Có lẽ do hai ngày nay quá bận, tôi không chú ý đến mấy chuyện này."
Maden cũng chỉ hỏi đại một câu, nghe anh trả lời như vậy bèn giễu: "Mạng của cậu đúng là không rảnh được mà, lát nữa tôi nói vài câu với đội trưởng, nhờ đội trưởng xếp cho cậu nhiều việc chút."
Harry liếc anh.
Anh nhắm mắt muốn nghỉ ngơi một chốc, hôm qua bọn họ tăng ca đến tận ba bốn giờ sáng, chạy vòng vòng bên ngoài bắt mấy người phạm tội, bình thường bọn họ lười quản mấy chuyện này, nhưng gần đây có thông báo, mấy người này không an phận thì bọn họ buộc phải đi trừ hại vì dân.
Harry sắp ngủ đến nơi, đột nhiên Maden sợ hãi kêu một tiếng.
Harry thuần thục cầm nút bịt tai, chuẩn bị cản ma âm của anh ta bên ngoài, nhưng Maden lại lắc tỉnh anh, đưa quang não trên cánh tay cho anh xem.
"Cậu xem thử coi, phải Yến Tháp không?"
Nghe được cái tên này, Harry suy nghĩ một giây, sau đó mới xoay người ngồi dậy.
Hai người chụm đầu, mở quang não xem bảng hot search, bên trên là một cục lông quen thuộc, cái tên phòng livestream cũng quen thuộc không kém.
Harry: "Đúng rồi, cậu ấy phải livestream mỗi ngày, gần đây bận quá nên tôi quên đi cổ vũ cho cậu ấy."
"Người ta làm gì cần cậu cổ vũ." Maden trề môi: "Hôm nay mới ngày thứ ba thôi, đã có thể lên hot search rồi.....!Khoan đã, hot search này chắc hàng mua đó, cậu ta đào đâu ra lắm tiền vậy?"
Giá mua hot search không rẻ, đừng nói đến top ba hot search.
Maden không biết thật ra Vito chỉ mua hot search top mà thôi, ai dè sau đó xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, xông thẳng lên hot search top .
Harry nhìn ba hot search.
Nguyên soái Alvis xác nhận đang nghỉ ngơi và không biết khi nào sẽ quay lại
Phòng livestream Tháp Tháp
Công chúa Elizabeth nhấn like
Mặt Harry đanh lại, bọn họ biết Yến Tháp không chỉ không có tiền mà còn nợ một số tiền rất lớn, tại sao có thể mua được cả hot search, chẳng lẽ đi vay tiền.
Nghĩ đến mấy trang web cho vay tiền của hành tinh Ronan, hình ảnh một người lún sâu vào vũng bùn vì vay tiền xuất hiện trong đầu của cả hai, Harry và Maden nhìn nhau, lập tức gọi cho Yến Tháp.
Lúc điện thoại đến, Yến Tháp đang an ủi hai cục lông trong lòng mình.
Cún con lại đánh cừu con, điểm khác nhau với lần trước chính là, lần này bé cừu con cũng đánh lại, dùng móng đạp mấy lần, suýt nữa bị cún con cắn rụng lông.
"Hai đứa trời sinh đã không ưa nhau à?"
Yến Tháp buồn bực, hai bé rất ngoan, nhưng chỉ cần cậu vắng mặt một chút là lại đánh nhau, tối hôm qua rõ ràng đã nói mỗi bé ngủ một bên, cuối cùng sáng sớm tỉnh lại...
Trên mặt Yến Tháp là chân chó, trên ngực là chân cừu.
Đối với chuyện này, Yến Tháp: "...." May là tụi nó chỉ là hai đứa nhỏ thôi, nếu không cậu chính là người vô tội bị vạ lây rồi.
Quá là thảm.
Yến Tháp tách hai bé ra, lần lượt giảng đạo với cả hai, bây giờ trông có vẻ không còn vấn đề gì nữa, cậu hy vọng cả hai có thể bắt tay làm hòa.
Yến Tháp đầy hy vọng mà nghĩ.
Quang não trên cổ tay rung lên, tai cún con khẽ nhúc nhích, trợn mắt nhìn con cừu không biết điều kia rồi mới nhảy thẳng lên vai Yến Tháp, cúi đầu xem.
Đối với bé con nhà mình, Yến Tháp chả đề phòng gì, cậu mở lên, phát hiện là điện thoại của Harry, mặc dù không hiểu tại sao đối phương lại gọi cho mình nhưng vẫn bấm nghe.
Hình ảnh giả lập của Harry xuất hiện giữa không trung, nên cạnh còn có Maden cà lơ phất phơ.
Harry vào thẳng vấn đề: "Cậu vay tiền mua hot search à?"
Yến Tháp sửng sốt vài giây, phản bác: "Đâu có đâu."
Làm sao cậu có tiền đi mua hot search được.
Người nghèo chắc chắn không bao giờ xài tiền cho mấy việc thế này.
Harry im lặng quan sát biểu cảm của cậu, phát hiện ngoại trừ bất ngờ ra thì chẳng có gì khác lạ, anh yên tâm, chỉ có Yến Tháp khó hiểu chuyện anh ta vừa nói.
"Tôi lên hot search?"
Cậu vẫn chưa học cách lướt mạng ở đây nên khả năng tiếp nhận mấy tin tức này không cao, huống chi sáng nay vừa dậy đã phải giải quyết hai nhóc con nên chưa có thời gian mở quang não.
Maden bên cạnh không vui vì bị ngó lơ, anh cướp lời: "Dĩ nhiên, tận top cơ đấy, bọn tôi còn tưởng cậu mua, may là không phải."
Đối với sự quan tâm của bọn họ, Yến Tháp cảm thấy rất ấm áp: "Rảnh thì ghé nhà ăn một bữa nhé."
Maden: "Chỗ cậu có gì ngon đâu mà ăn, có tiền thì tiết kiệm đi, trả tiền nhanh nhanh chút, sau này còn có thể mua nhà, có được chỗ ở tốt hơn."
Harry cũng đồng ý với Maden, ba người nói chuyện thêm một lát, Yến Tháp vẫn kiên trì mời cả hai đến ăn, cuối cùng hẹn cuối tuần.
Lúc bọn họ nói chuyện, cún con lẳng lặng đứng trên bả vai cậu, đuôi nhỏ móc qua cổ cậu, cơ thể dán sát vào.
Bây giờ cún con đã quen làm ra mấy hành động thân mật thế này, cho dù Yến Tháp đang ở hình người hay hình thú nó đều phải dán dính cứng ngắc.
Cừu con có băn khoăn của hắn, hắn không phải bé con hàng thật giá thật, hiển nhiên không thể làm nũng như vậy.
Nhìn cún con mới đánh nhau với mình kia, cừu con khinh thường be một tiếng.
Cho dù hắn đánh không lại một thằng nít ranh thì thế nào, nít ranh thì vẫn là nít ranh mà thôi, chỉ biết làm nũng là giỏi, còn không thể rời khỏi cái ôm của người lớn kia kìa.
Hiển nhiên không có chuyện cún con không thấy ánh mắt khinh bỉ của nó, chẳng qua nó xùy một tiếng trong lòng mà thôi.
Đồ thứ cừu ngu si không biết mình vừa thả con tôm bắt con tép.
Cún con đột nhiên lim nhẹ lên gò má của Yến Tháp, Yến Tháp vừa cúp điện thoại, đột nhiên được phúc lợi to đùng, khiến cậu vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Cậu giơi tay gãi cằm cún con, nhỏ giọng nói: "Bé Al thế nào, đói không?"
Cún con hé mắt, gâu một tiếng, lúc Yến Tháp không nhịn được phì cười thì ngậm ngón tay cậu vào miệng, còn cắn nhẹ.
Sức của con non không lớn, làm ngón tay cậu ướt nhẹp, lúc chạm phải đầu lưỡi mềm mại, Yến Tháp đè nhẹ xuống theo bản năng, làm cún con giơ chân đạp vào mặt cậu.
Đệm thịt hồng hào hơi lạnh, vừa mềm vừa êm, móng chân đã được cất sâu bên trong, chắc chắn sẽ không khiến người trước mặt bị thương, bởi vậy nên nó trở nên vô hại, mềm lắm luôn.
Yến Tháp cầm trong tay bóp bóp.
Quả thật không nhịn được vui mừng trong lòng, cậu ôm cún con, dắt cừu con ra ngoài phòng khách: "Đi, chúng ta đi bơi."
Câu này quả thật rất nhảm nhí, chỉ có mình cậu có thể bơi, hai bé con không phải loài thích hợp để bơi, cún con còn đỡ, cừu con không quá hợp.
Yến Tháp hỏi mấy lần, cừu con chỉ đồng ý đứng trên bờ đợi.
Hồ bơi này hơi quen, cừu con không suy nghĩ nhiều, nó nhìn Yến Tháp bế cún con đến cạnh hồ, trong lúc nó còn đang suy nghĩ, người này chắc chắn muốn cởi [email protected] áo để xuống nước.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, hắn đã thấy Yến Tháp đặt cún con một bên, sau đó nhảy thẳng xuống hồ.
Cừu con bị dọa đứng bật dậy, gấp gáp chạy lên mấy bước, không đến mấy giây sau, nó nhìn thấy hình thú quen thuộc của Yến Tháp trong hồ, chìm vào im lặng.
Yến Tháp bơi vài vòng trong nước, biến về nguyên hình thật sự rất dễ chịu, cậu xoa bụng bơi lại bờ, cún con đã chuẩn bị xong, Yến Tháp thuần thục ngậm gáy nó, nhấc cún con lên đặt xuống bụng mình, cẩn thận không để đuôi nó dính nước.
Lúc Yến Tháp không chú ý, đuôi chó lặng lẽ trượt xuống nước đong đưa vài cái, cún con cũng để lộ biểu cảm thoải mái.
Tâm trạng nó tốt cực, đạp đạp lên bộ lông xù dưới chân để tiến lên, quả nhiên nhận được một nụ hôn ướt nhẹp.
Nó đắc ý nhìn về phía cừu con đang đờ dẫn trên bờ.
Oắt con, đấu với ông à?.