CHƯƠNG
Nói ra thì, mẹ của Đường Hạo Tuấn vậy mà cho Đường Hạo Minh công ty của hồi môn của mình, chứ không phải cho Đường Hạo Tuấn con trai ruột, thật sự khiến người khác kinh ngạc.
Đáp án này, cô và Đường Hạo Tuấn đều rất muốn biết.
Nhưng Đường Hạo Minh không xuất hiện, muốn biết cũng không thể biết.
“Vy Vy, ban tổ chức cuộc thi thông báo các nhà thiết kế các cậu đến họp ở nơi thi đấu.” Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên, giọng nói của Hạ Bảo Châu từ ngoài cửa truyền vào.
Tống Vy đi tới mở cửa: “Họp sao?”
“Đúng vậy.” Hạ Bảo Châu gật đầu mạnh, mặt mày rất phấn khích: “Nghe nói là bắt được Linda rồi, cho nên họp, chắc là nói chuyện này.”
Mắt của Tống Vy nheo lại, sau đó nhếch khóe môi: “Tớ biết rồi, tớ đi ngay.”
“Họp xong quay về kể cho tớ nha.” Hạ Bảo Châu dặn.
Tống Vy ừ ừ hai tiếng, đi xuống lầu.
Rất nhanh, cô đã đến nơi thi đấu.
Khi đến, các nhà thiết kế khác cũng tới gần đủ rồi.
Tống Vy bèn chọn một vị trí ngồi xuống.
Ngồi một lúc thì cuộc họp bắt đầu.
Quả nhiên giống như những gì Hạ Bảo Châu nói, nội dung cuộc họp chính là chuyện đã bắt được Linda.
Linda bị bắt được ở trong khách sạn, có lẽ bà ta sớm biết mình sẽ bị bắt, cho nên khi bị bắt không hề phản kháng mà được đưa đi luôn.
Sau khi bị đưa tới cục cảnh sát thẩm vấn, cũng không có giảo biện, thành thật thừa nhận tất cả.
Thì ra Tống Huyền vô tình nắm được điểm yếu của Linda, dùng để uy hiếp, bắt Linda làm xạ thủ của mình, khiến cô ta nhanh chóng có được danh tiếng trong giới thiết kế.
Linda hết cách, chỉ có thể làm theo.
Mấy vòng thi trước, đều là Tống Huyền dùng tai nghe bluetooth, nói đề cho Linda đang trốn ở chỗ nào đó trong chỗ thi đấu, Linda sau khi vẽ xong thì dùng kỹ thuật chiếu ba chiều, chiếu bản thiết kế lên mắt kính của Tống Huyền.
Đó là một loại kỹ thuật mới, hiện nay chưa ra mắt trên thị trường, cho nên rất nhiều người không biết, Tống Vy cũng dựa Linda mới lấy được mắt kính như thế.
Vậy nên có tai nghe và mắt kính thì Tống Huyền có thể trực tiếp vẽ lại theo bản thiết kế, sau đó lọt vào các vòng trong.
“Thì ra là như vậy, chẳng trách Tống Huyền bình thường không đeo mắt kính, cứ thi thì lập tức đeo vào, không ngờ nguyên nhân vậy mà là như vậy.” Tống Vy về đến biệt thự thì kể nội dung cuộc họp cho Hạ Bảo Châu, Hạ Bảo Châu sau khi nghe được thì cuối cùng cũng hiểu mọi chuyện.
Tống Vy uống nước hoa quả: “Phải, ai ngờ được cách cô ta gian lận lại cao cấp như vậy, bây giờ ban tổ chức vì chuyện lần này, thêm một quy định mới, trang sức mắt kính nút áo của tất cả các nhà thiết kế đều phải kiểm tra, kiểm tra có vấn đề hay không, không có vấn đề mới cho vào chỗ thi.”
“Bắt buộc rồi, ngộ nhỡ lại có người học theo thì phải làm sao.” Hạ Bảo Châu gật đầu, khá ủng hộ điểm này.
Tống Vy mỉm cười: “Ngoài điều này ra, Linda còn nói người lúc đó đánh ngất cậu ở ngoài phòng giám sát, không phải là Tiffany, mà là chính bà ta, đồng thời còn nói chuyện cả chuyện Tống… Tô Huyền nhốt tớ ở trong nhà vệ sinh.”