Lộng Triều

quyển 15 chương 121

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chung Dược Quân và Cố Vĩnh Bân đều nhìn Triệu Quốc Đống.

Đây là vấn đề kha khó khăn, hai cấp nội thành cùng ở trên một địa bàn thì vẫn luôn có mâu thuẫn về lợi ích.

Chính xác mà nói dựa theo quy định của hiến pháp thì không có cấp thị xã. Theo quy định cơ cấu hành chính cấp tỉnh chỉ có ba cấp là tỉnh, huyện, xã (thị trấn). Cấp thành phố, thị xã trực thuộc tỉnh cũng là theo thời đại thay đổi mà dần xuất hiện. Hơn nữa theo thời gian cũng sẽ dần bị xóa bỏ. Nhưng ở cơ chế hành chính hiện nay thì cơ cấu cấp thị xã vẫn còn tồn tại trong thời gian dài nữa.

Chính vì nguyên nhân như vậy nên Đảng ủy, chính quyền cấp huyện mới có tính độc lập khá mạnh. Còn cấp quận do ở ngay dưới mắt Đảng ủy, chính quyền cấp thị xã, hpn nữa công tác quy hoạch, quản lý đô thị thường bị thị xã đưa ra nên khiến quyền lực của quận giảm đi.

Triệu Quốc Đống cũng vẫn suy nghĩ vấn đề này. Xu thế phát triển của Đông Giang rất nhanh. Do ở ngay gần kề Khu khai phát nên khiến bọn họ có thể lợi dụng sự phát triển của Khu khai phát, xây dựng ở khu Giang Đông mà thu lợi ích. Nhưng nó cũng mang tới một vài mâu thuẫn về lợi ích với thị xã. Đó là điều rất bình thường.

Làm như thế nào xử lý tốt loại quan hệ này, vừa đảm bảo Khu khai phát ổn định phát triển, trở thành ngành chủ đạo của Ninh Lăng, lại muốn đảm bảo việc xây dựng ở khu Giang Đông, đồng thời cũng bảo vệ tính tích cực trong phát triển của Đông Giang là vấn đề khá khó xử lý.

- Vấn đề này còn cần phải ngồi xuống nghiên cứu kỹ mới được. Lúc ấy xây dựng khu Giang Đông là do nguyên nhân thời cơ nên Đông Giang không để ý mấy. Nhưng bây giờ tốc độ phát triển của khu Giang Đông rất nhanh, quy hoạch vượt quá điều đặt ra ban đầu nên khó trách Đông Giang có ý kiến. Làm như thế nào phối hợp tốt giữa hai bên, tôi nghĩ có thể tìm được một phương án có thể chấp nhận.

Triệu Quốc Đống không dễ dàng tỏ thái độ, loại vấn đề này không nên là do Bí thư thị ủy tỏ thái độ mà cần do hai cấp chính quyền thị xã, quận từ từ tìm kiếm, sau vô số lần đàm phán mới có thể đưa ra phương án cuối cùng. Nhưng Triệu Quốc Đống không ủng hộ quan điểm tập trung quyền lực lên thị xã hết.

….

Long Ứng Hoa có chút nuối tiếc thu dọn đồ đạc cá nhân của mình. Bây giờ trong văn phòng chỉ còn lại một vài quyển sách thường dùng mà thôi.

Mặc dù không rõ mình còn có thể ngồi ở văn phòng này bao lâu nhưng Long Ứng Hoa tin Ứng Đông Lưu sẽ không để mình tiếp tục trên vị trí này nữa. Dù ai làm Bí thư tỉnh ủy thay Ứng Đông Lưu cũng không thể tha thứ một cấp dưới luôn khiêu khích quyền uy của mình như vậy. Nếu như mình thành công thì đối phương đương nhiên không có lời phản đối, nhưng nếu mình thất bại thì đương nhiên không còn gì để nói.

Chẳng qua Long Ứng Hoa cũng không lo mấy, nhiều năm làm Bí thư thị ủy Vĩnh Lương cũng không phải không tốt. Dù như thế nào thì Ứng Đông Lưu cũng phải bố trí một vị trí tốt tốt cho mình.

Long Ứng Hoa không xác định được mình sẽ lên làm giám đốc Sở thủy lợi, sở Nông nghiệp hay là Sở tài nguyên môi trường nhưng y biết Ứng Đông Lưu sẽ không để mình tiếp tục làm Bí thư thị ủy Vĩnh Lương, cũng không thể điều mình sang nơi khác làm Bí thư.

Ngồi trên ghế, Long Ứng Hoa vừa hút thuốc vừa suy nghĩ.

Trận này mình hoàn toàn thất bại, cho đến bây giờ Long Ứng Hoa cũng không rõ tại sao Triệu Quốc Đống lại biết tin nhanh như vậy. Theo y thấy mình chuẩn bị rất chu đáo.

Nguyên nhân thắng lợi của Triệu Quốc Đống có nhiều. ngay từ đầu đối phương đã chiếm hết ưu thế, việc Tỉnh ủy ủng hộ cho Triệu Quốc Đống làm mình phải đi nước cờ hiểm, vốn nghĩ nước cờ này thu được kết quả mà đến phút quan trọng lại có người đứng ra chống đối, kết quả không tạo thành vết thương chết người cho Triệu Quốc Đống.

Long Ứng Hoa thậm chí có thể nghĩ đối phương đã đoán được mình là kẻ đứng sau chuyện kia, chẳng qua cũng không sao cả nguyện chơi nguyện thua. Long Ứng Hoa nghĩ mình có thể thua được một ván này.

Bây giờ Long Ứng Hoa chủ yếu suy nghĩ xem bước đi tiếp theo của mình là gì.

Lăng Chính Dược nói sẽ tìm vị trí thích hợp trên Trung ương cho mình nhưng Long Ứng Hoa lại chưa quyết định. Mất đi địa bàn đã phấn đấu hơn năm, một lần nữa tới nơi có hoàn cảnh mới thì mình có thích ứng được không?

Long Ứng Hoa không cho rằng mình còn có tinh lực mà mở không gian ở trên bộ. Mặc dù là có thể cũng chỉ sợ là nhiều năm sau. Mà khi đó ai biết thời cuộc biến hoá như thế nào. Lăng Chính Dược nếu đi nơi khác thì còn ai giúp mình nữa?

Đây cũng là điều làm Long Ứng Hoa thấy khó quyết định nhất.

Y hy vọng mình tiếp tục ở lại An Nguyên. Dù ở ẩn hai năm đến năm khi Ứng Đông Lưu làm hết khóa và đi thì mình cũng có ngày xuất đầu. Dù là Tần Hạo Nghiên lên làm Bí thư tỉnh ủy hay điều người từ nơi khác đến thì có Lăng Chính Dược giúp, Long Ứng Hoa tin mình sẽ tiến thêm một bậc.

Long Ứng Hoa không nhịn được hít sâu một hơi thuốc cho mình tỉnh táo lại. Ván này thua cũng không có nghĩa là luôn thua, Triệu Quốc Đống thắng một ván không có nghĩa luôn thắng. Trong ván cờ có rất nhiều quân và nước đi, phải xem anh nắm bắt như thế nào.

…..

Triệu Quốc Đống là Thường vụ tỉnh ủy kiêm Bí thư thị ủy Ninh Lăng, trên tỉnh không có phân công công việc gì khác cho nên không dễ phân công cho hắn.

Khi nhân viên văn phòng cầm tờ fax nội dung hội nghị thường vụ Tỉnh ủy diễn ra vào thứ ba tuần tới, Triệu Quốc Đống đang ngồi trong văn phòng suy nghĩ bước phát triển tiếp theo của Ninh Lăng.

Tốc độ phát triển kinh tế bảy tháng đầu năm của Ninh Lăng vẫn duy trì tốc độ trên %, càng về sau càng tăng tốc. Nhưng mà hắn lấy danh nghĩa Bí thư thị ủy Ninh Lăng có tốc độ phát triển nhanh để vào Thường vụ tỉnh ủy, như vậy làm như thế nào để tiếp tục duy trì tốc độ tăng trưởng như thế này?

Hạng mục của tập đoàn Fukuda đã xây dựng xong và đi vào sản xuất. Khu công nghiệp năng lượng mặt trời và trung tâm vật tư đã khởi công, nhìn qua đều là tín hiệu đáng mừng nhưng Triệu Quốc Đống biết đây chỉ là bề nổi. Ninh Lăng có thể phát triển nhanh như vậy là do vay vốn lớn để xây dựng cơ sở vật chất, một khi tốc độ tăng trưởng chậm lại sẽ mang lại áp lực cực lớn cho tài chính thị xã. Vì thế Ninh Lăng phải đảm bảo các hạng mục hoàn thành xây dựng một cách thuận lợi, cũng cần sớm suy nghĩ xem động lực phát triển tiếp theo của Ninh Lăng là gì.

Triệu Quốc Đống tự tin trước khi mình đi Ninh Lăng vẫn duy trì tốc độ phát triển cực nhanh nhưng hắn không muốn Ninh Lăng sau đó sẽ trở nên suy yếu.

Như vậy cần phải tìm kiếm điểm phát triển mới cho Ninh Lăng.

Điểm phát triển không giới hạn ở một ngành nghề hoặc cơ chế chính sách cụ thể nào đó. Nó vừa phải là ngành thích hợp với Ninh Lăng, cũng có thể tận dụng chính sách một cách tốt nhất.

Nếu như trong lúc nhất thời không thể tìm ra điểm phát triển mới cho Ninh Lăng tại nội thành, như vậy có thể tìm ở các quận, huyện, để bọn họ tự tìm điểm phát triển cho mình. Như vậy tích bão thành gió, sự phát triển ở quận, huyện cũng sẽ khiến của Ninh Lăng phát triển.

Triệu Quốc Đống nhìn nội dung hội nghị thường vụ Tỉnh ủy, ngoài kiểm điểm của Ninh Lăng ra thì đập vào mắt Triệu Quốc Đống còn có một vấn đề đó là suy nghĩ cho sự phát triển nửa cuối năm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio