Khi tiếng bước chân vang lên, Triệu Quốc Đống đã xem lướt qua nội dung. Đương nhiên Thị ủy Ninh Lăng kiểm điểm với Tỉnh ủy cũng không nằm ngoài nội dung này.
Theo lý thuyết các thường vụ đến sau phải tới trước. Chẳng qua Ba Kiên Cường lại là ngoại lệ. Ít nhất Triệu Quốc Đống thấy hơn nửa các thường vụ tới mà vị trí đối diện với mình vẫn trống.
Đến đầu chính là Tề Hoa cùng Hác Mộng Hiệp, đương nhiên không tránh khỏi nói chuyện vài câu. Triệu Quốc Đống cũng lễ phép đứng lên chào.
Đinh Sâm cùng Hàn Độ cũng gần như là cùng lúc đi vào. Hàn Độ chỉ gật đầu với Triệu Quốc Đống rồi cùng Dương Kính Quang đi sang bên, xem ra hai người có chuyện riêng để nói. Đinh Sâm thật ra lại chủ động đi tới vỗ vai Triệu Quốc Đống, việc này làm Triệu Quốc Đống hơi giật mình.
Nhâm Vi Phong và Tôn Liên Bình vừa đi vừa nói chuyện, hai người đều nở nụ cười. Tôn Liên Bình đã không còn vẻ trầm tĩnh như lúc mới tới, bây giờ thoạt nhìn y hướng ngoại nhiều hơn. Ít nhất y đang cải thiện quan hệ với mấy vị Phó chủ tịch tỉnh bên Ủy ban.
Theo suy đoán của Triệu Quốc Đống, sự phát triển của Ninh Lăng cùng mấy tỉnh thành xung quanh khiến cho An Đô gặp áp lực rất lớn. Bọn họ cũng đang tìm nguyên nhân chậm phát triển của mình, muốn phản kích và thu hồi lại những gì đã mất. Mà quan hệ không hài hòa giữa An Đô và tỉnh là một phần nguyên nhân quan trọng, bây giờ An Đô đang thay đổi điều này.
Ba Kiên Cường chỉ đến sớm hơn Miêu Chấn Trung một bước. Y đi tới trước mặt Triệu Quốc Đống bắt tay hắn, nói một câu chúc mừng rồi đi, rất phù hợp phong cách quân nhân.
Khi Tần Hạo Nghiên vào, Triệu Quốc Đống chủ động ra đón. Tần Hạo Nghiên cũng rất thân thiết nói chuyện vài câu với Triệu Quốc Đống. Đương nhiên nội dung không tránh được yêu cầu Triệu Quốc Đống cố gắng công tác, thuận tiện cũng nhắc Triệu Quốc Đống không nên suy nghĩ nhiều về kiểm điểm hôm nay.
Gần như lời nói của mỗi vị thường vụ đều làm Triệu Quốc Đống phải suy nghĩ. Mấy vị đầu còn dễ nghĩ nhưng càng về sau lời nói càng hàm xúc.
Mãi cho đến khi Ứng Đông Lưu tiến vào, tuyên bố bắt đầu hội nghị mà Triệu Quốc Đống vẫn đang suy nghĩ lời nói của mọi người.
- Họp thôi, mọi người cũng biết Trung ương đã bổ nhiệm đồng chí Triệu Quốc Đống làm Thường vụ tỉnh ủy. Hôm nay là lần đầu đồng chí Triệu Quốc Đống tham gia hn Thường vụ tỉnh ủy. Tôi đề nghị chúng ta vỗ tay chào mừng đồng chí Triệu Quốc Đống tham gia vào với chúng ta, tăng dòng máu mới cho chúng ta. Hy vọng bộ máy lãnh đạo chúng ta có thể thêm nhiều đồng chí trẻ tuổi như đồng chí Triệu Quốc Đống, làm cho đội ngũ của chúng ta luôn giữ được sức sống. Quốc Đống, cậu cũng phát biểu một chút đi.
Tiếng vỗ tay vang lên làm Triệu Quốc Đống có chút khẩn trương. Đây là lần đầu hắn đối mặt trường hợp như thế này. Trước đây đều là lãnh đạo, bây giờ mình đã là một thành viên trong đó. Làm như thế nào dung nhập một cách tự nhiên là điều hắn phải suy nghĩ.
- Bí thư Ứng, Chủ tịch Tần, các vị lãnh đạo, tôi có thể may mắn vào vị trí này đều là nhờ các vị quan tâm và trân trọng tôi trong nhiều năm qua. Không có mọi người quan tâm và ủng hộ, tôi không thể đi đến ngày hôm nay. Bí thư Ứng bảo tôi phát biểu, tôi cũng đúng là không tìm ra từ ngữ thích hợp biểu đạt tâm trạng của mình lúc này. Cho nên tôi chỉ có thể nói một câu, tôi sẽ dùng cố gắng lớn nhất để hoàn thành công việc mà Tỉnh ủy giao cho, làm cho hơn , triệu người dân Ninh Lăng cảm nhận rõ cuộc sống tốt đẹp không rời khỏi sự lãnh đạo của Đảng.
Hác Mộng Hiệp không khỏi thầm than Triệu Quốc Đống nói rất được. Cảm nhận cuộc sống tốt đẹp không rời khỏi sự lãnh đạo của Đảng. Nhìn xem, đây là tự tin để dân chúng Ninh Lăng có cuộc sống tốt đẹp hơn, hơn nữa cũng thể hiện rõ kiên quyết phục tùng sự lãnh đạo của Đảng.
Ứng Đông Lưu cũng khá vui vẻ, Triệu Quốc Đống vào thường vụ chính là sự khẳng định của Trung ương đối với tỉnh An Nguyên. Mặc dù xảy ra chuyện ở Vân Lĩnh nhưng không ảnh hưởng đánh giá của Trung ương đối với công việc của Ninh Lăng và bản thân Triệu Quốc Đống.
- Rất tốt, Quốc Đống, cậu ngồi đi, chào mừng cậu gia nhập vào quần thể này. Nhưng sau đây tôi phải rội nước lạnh cho cậu. Sự ở Vân Lĩnh thì tổ công tác của Quốc vụ viện và tỉnh đã điều tra xong, đã có q. Quốc vụ viện yêu cầu Tỉnh ủy An Nguyên phải nghiêm túc xử lý các ngành và người liên quan, Thị ủy Ninh Lăng có trách nhiệm không thể tránh. Nội dung đầu tiên trong hội nghị hôm nay là mời đồng chí Triệu Quốc Đống thay mặt Thị ủy Ninh Lăng kiểm điểm với Tỉnh ủy về sự kiện Hâm Đạt, Vân Lĩnh.
Giọng Ứng Đông Lưu chuyển sang nghiêm túc, Triệu Quốc Đống cũng tỏ vẻ nặng nề.
- Kính thưa Bí thư Ứng, chủ tịch Tần, các vị thường vụ, sau khi sự kiện Vân Lĩnh diễn ra, Thị ủy Ninh Lăng chúng tôi đã rất chú trọng, ngay sau đó đã lập tổ công tác tới Vân Lĩnh tiến hành điều tra…
Bản kiểm điểm được Triệu Quốc Đống đọc rất xúc tích. Hắn khống chế tốt tốc độ và giọng điệu, hơn nữa cũng nói về cách làm của Thị ủy Ninh Lăng để ngăn chặn sự việc tương tự diễn ra. Sau đó Phó bí thư Tỉnh ủy Miêu Chấn Trung cùng Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh Liêu Vĩnh Đào đều đưa ra ý kiến bản thân về việc này. ngoài suy đoán của Triệu Quốc Đống là hai vị lãnh đạo này không quá dây dưa…. Sau đó là đến nội dung triển khai hành động xây dựng, giáo dục sự liêm chính trong bộ máy lãnh đạo tỉnh, huyện. Mỗi vị thường vụ đều phải đưa ra quan điểm của mình. Nó cũng làm Triệu Quốc Đống thấy hội nghị Thường vụ tỉnh ủy rất tích cực. So sánh với hội nghị ở Ninh Lăng thì không khí ở đây càng tích cực hơn nhưng lại thiếu sự thoải mái. Đây là cảm nhận của Triệu Quốc Đống, chỉ có thể nói mỗi người mỗi vẻ, có lẽ do định vị khác nhau và yêu cầu của lãnh đạo chủ yếu khác nhau nên khiến phong cách của hội nghị trở nên khác nhau.
Sau khi nội dung này kết thúc, hội nghị nghỉ giải loa phút, chủ yếu để các vị thường vụ sang phòng bên hút thuốc. Ví dụ như mấy người nghiện thuốc giống Miêu Chấn Trung, Tôn Liên Bình, Liêu Vĩnh Đào, Đinh Sâm phải nhịn hút một hai tiếng đúng là thử thách đối với bọn họ.
- Cảm thấy thế nào?
Nhâm Vi Phong cười nói.
- Rất tốt.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Sau đây mới là nội dung chủ yếu của hội nghị hôm nay, thảo luận về ý tưởng mới trong phát triển kinh tế nửa cuối năm. Sợ là lát nữa Bí thư Ứng sẽ điểm danh yêu cầu cậu lên tiếng, cậu chuẩn bị tư tưởng chưa?
Nhâm Vi Phong đi thẳng vào chủ đề.
Kinh tế An Nguyên năm nay mặc dù có điểm sáng nhưng tổng thể mà nói không như ý. Nhâm Vi Phong cũng gặp áp lực không hề nhỏ dù Ứng Đông Lưu và Tần Hạo Nghiên không nói gì. Làm như thế nào khiến mấy thành phố công nghiệp mạnh khôi phục là vấn đề quan trọng nhất hiện nay đối với Nhâm Vi Phong. Y không muốn thấy mấy thành phố công nghiệp mạnh như Miên Châu Kiến Dương đi vào vết xe đổ của Vinh Sơn, Lô Hóa trước đây.
Triệu Quốc Đống hai năm qua làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng đã có nhiều suy nghĩ mới đáng để tham khảo. Vì thế Nhâm Vi Phong đã đề nghị với Ứng Đông Lưu, Tần Hạo Nghiên là để Triệu Quốc Đống trình bày cái nhìn của hắn trong công tác kinh tế sau đây, xem có thể áp dụng vào thành phố, thị xã khác không?
- Chủ tịch Nhâm, nói thật tôi không muốn lên tiếng. Ninh Lăng có tình hình thực tế của Ninh Lăng, mỗi nơi có sự đặc sắc của mình, áp dụng đúng theo chưa chắc có hiệu quả.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tôi chỉ có thể nói về vài suy nghĩ mới trong quá trình phát triển kinh tế, nói đến Ninh Lăng sau đây định làm gì. Còn về phần có thể tác động đến nơi khác hay không thì tôi không dám nói.
Nhâm Vi Phong gật đầu. Tâm trạng này của Triệu Quốc Đống thì y có thể hiểu. Hắn muốn làm tốt chức vụ Bí thư thị ủy Ninh Lăng, không xen lẫn vào bất cứ chuyện gì ở trên tỉnh mà không dính tới Ninh Lăng. Nhưng là Thường vụ tỉnh ủy, kinh tế Ninh Lăng bay vọt như vậy mới là nguyên nhân chủ yếu để hắn thành Thường vụ tỉnh ủy, hắn có trách nhiệm đưa ra vài thứ đối với kinh tế toàn tỉnh.
- Quốc Đống, cứ dựa theo suy nghĩ của cậu mà nói, dù có vượt quá một chút cũng không sao cả. Mọi người có ý kiến của mình, tranh luận cũng mới tạo ra sự phát triển.
Nhâm Vi Phong suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
- Cậu nói về sự phát triển sau đây của Ninh Lăng, không ngại kết hợp với cách làm của cậu khi mới tới Ninh Lăng. như vậy tôi thấy sẽ có nhiều tác dụng.