Lộng Triều

quyển 16 chương 19-20

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trao đổi cán bộ cấp phó huyện dễ hơn một chút. Dù sao toàn bộ thị xã có không ít cán bộ cấp bậc này, có không ít người ôm hy vọng đợt trao đổi cán bộ với Hồng Sơn. Nhưng từ góc độ Ban Tổ chức cán bộ Thị ủy mà nói thì cũng khó lựa chọn. Bởi vì theo yêu cầu của Triệu Quốc Đống chính là phải chọn cán bộ có năng lực, xuất sắc nhất, để bọn họ sang rèn luyện ở khu vực khó khăn, phải đạt thành tích ở Hồng Sơn.

Vì thế việc xác định hai cán bộ cấp phó huyện làm Tiêu Phượng Minh và Tiếu Triêu Quý vắt hết đầu óc, lặp đi lặp lại vài lần, xem ai phù hợp điều kiện nhất, ai có thể đi sang Hồng Sơn đạt thành tích chứ không phải là quá độ, không thể đi một năm rồi về không có thu hoạch gì, phải để cán bộ, quần chúng Hồng Sơn cảm nhận rõ tác phong làm việc và thành tích của cán bộ Ninh Lăng cử sang đó.

- Các anh cảm thấy hai người đó có thể làm tốt?

Triệu Quốc Đống nhìn Tiếu Triêu Quý và Tiêu Phượng Minh, sau đó nhìn lại danh sách.

- Trần Cẩm Tài năm trước mới được đề bạt làm phó cục trưởng cục Du lịch, kinh nghiệm công tác thế nào? Đến Hồng Sơn thì bản thân y có ý kiến gì không?

- Bản thân y nói phục tùng phân công công việc của tổ chức, cũng muốn tới Hồng Sơn rèn luyện một chút. Hơn nữa y cũng nói Hồng Sơn có tài nguyên du lịch phong phú, tài nguyên dân tộc đặc sắc, có thể kết hợp với cách làm trong phát triển ngành văn hóa du lịch của Ninh Lăng chúng ta mà áp dụng, thí điểm sang bên Hồng Sơn.

Tiếu Triêu Quý giải thích:

- Trần Cẩm Tài trước vốn làm Phó cục trưởng cục Văn Hóa – Thổ Thành, sau đó lên cục Văn hóa làm chánh văn phòng, năm ngoái cục Du lịch công khai tuyển Phó cục trưởng, y đạt được vị trí thứ nhất. Ban tổ chức cán bộ cũng đã khảo sát và cho rằng Trần Cẩm Tài có năng lực mạnh, ăn nói giỏi, kinh nghiệm công tác khá phong phú.

- Ừ, vậy còn Kinh Khắc Cương?

Triệu Quốc Đống có chút tò mò vì sao Tiếu Triêu Quý và Tiêu Phượng Minh lại để Kinh Khắc Cương – Trưởng ban tổ chức cán bộ Tây Giang vào trong danh sách. Đây là tâm phúc của Lưu Như Hoài, điều Kinh Khắc Cương tới Hồng Sơn thì Lưu Như Hoài có đồng ý không?

- Bí thư Triệu, chúng tôi suy nghĩ như thế này. Chúng tôi cho rằng lần trao đổi cán bộ này không nên chỉ giới hạn trong cán bộ giỏi làm kinh tế, trên thực tế chúng tôi cảm thấy phát triển kinh tế thường có quan hệ lớn đến việc phân công cán bộ, có thể lựa chọn cán bộ ưu tú, có thể tạo ra được thể chế cạnh tranh, tốt đẹp, có thể thi hành chế độ tốt đẹp hay không thì là điều rất quan trọng. Từ góc độ này mà nói việc chọn nhân tài sẽ quyết định tất cả.

Tiêu Phượng Minh cẩn thận nói.

- Ồ, suy nghĩ này rất tốt, chẳng qua công việc bên Tây Giang thì Lưu Như Hoài định bố trí như thế nào?

Triệu Quốc Đống biết Lưu Như Hoài nhất định không muốn bỏ Kinh Khắc Cương ra, năng lực của Bành Nguyên Hậu có hạn, bây giờ Kinh Khắc Cương còn đi thì công việc tổ chức cán bộ của bên Tây Giang sẽ rất khó khăn.

- Bí thư Triệu, tôi và Như Hoài đã trao đổi. Đúng như ngài nói thì lão Lưu không muốn Kinh Khắc Cương đi. Chẳng qua sau khi tôi nói chuyện thì y cũng đồng ý dù là miễn cưỡng. Tôi nói với y để Kinh Khắc Cương đến nơi khó khăn rèn luyện một chút thì sẽ có lợi cho sự phát triển, phát triển của Kinh Khắc Cương. Nhất là đợt trao đổi này không dài, coi như thêm một phần lý lịch.

Tiêu Phượng Minh nói.

- Còn thái độ của Kinh Khắc Cương thì sao?

Triệu Quốc Đống rất chú trọng điểm này. Lưu Như Hoài thường xuyên khen năng lực công tác của Kinh Khắc Cương đối với hắn, nếu Kinh Khắc Cương không muốn sang Hồng Sơn thì Triệu Quốc Đống sẽ cho rằng người này có động cơ hay thiếu sự giác ngộ không?

- Kinh Khắc Cương không có dị nghị gì, tỏ vẻ kiên quyết phục tùng.

- Ừ, vậy là tốt, danh sách coi như xong, về phần hai cán bộ cấp trưởng phòng thì chọn gấp một chút. Hôm qua tôi đã nói chuyện với bí thư Ngô bên Hồng Sơn, bọn họ đã xác định xong cán bộ, rất nhanh sẽ gửi sang đây, tôi nghĩ chúng ta cũng không thể kéo dài.

Triệu Quốc Đống nói.

- Bí thư Triệu, bên lão Hoắc thì chắc ngài phải nói chuyện mới được. Bây giờ còn chưa rõ, mấy hôm trước ngài cũng không ở Ninh Lăng nên chưa kịp nói gì với lão Hoắc.

Tiếu Triêu Quý ở bên cười nói:

- Đến bây giờ lão Hoắc vẫn như cảm thấy lọt vào sương mù. Hôm qua y còn oán thán với tôi, nói Thị ủy có quyết định chẳng lẽ không nói với đương sự một câu sao?

Triệu Quốc Đống và Tiêu Phượng Minh đều nở nụ cười:

- Ừ, cũng nên nói chuyện với y. Tôi đang định nói chuyện với Vân Đạt một chút. Một năm thôi mà, đừng có như đàn bà không nỡ rời đi. Anh bảo y đến văn phòng tôi, tôi chờ anh ta oán giận.

Hoắc Vân Đạt khi đến chỗ Triệu Quốc Đống thì còn hoang mang, bàng hoàng nhưng khi ra lại thay vào đó là sự phấn chấn, mong chờ.

Đúng thế, Bí thư Triệu nói đúng, nếu muốn phát huy tác dụng lớn hơn, muốn có sự nghiệp lớn hơn thì nhất định phải cần sân khấu càng cao hơn.

Thời gian mình làm Chủ tịch quận quá ngắn, kinh nghiệm không đủ, sang Hồng Sơn rèn luyện một năm có thể bù đắp được điểm này. Hơn nữa sang bên Hồng Sơn nhất định sẽ lên nửa cấp. Theo cách nói của Bí thư Triệu thì ý của Thị ủy Hồng Sơn không phải là để cán bộ từ Ninh Lăng sang kiêm chức, mà thật sự phân công công việc, đây chính là cơ hội và thử thách đối với mình.

Mà nếu như có thể đạt được một phen thành tích ở Hồng Sơn, được Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Điền Nam tán thành thì cũng có thể khiến lãnh đạo tỉnh ủy An Nguyên chú ý tới mình.

Bí thư Triệu nói thẳng là nếu theo thông lệ thì thời gian hắn còn làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng sẽ không dài, có lẽ là cuối sang năm sẽ đổi nơi công tác. Bí thư Triệu hy vọng mình trong năm sau về Ninh Lăng, đến lúc đó có thể tranh thủ một cơ hội.

Lời nói mặc dù không rõ nhưng Hoắc Vân Đạt cũng hiểu ý thật sự của đối phương.

Đúng thế, dù lần này mình có được điều tới làm Bí thư Tào Tập hoặc là Thương Hóa, nếu sang năm Bí thư Triệu đi thì chỉ sợ mình sẽ phải làm Bí thư huyện ủy vài năm. Nó giống như khi mình từ Hoa Lâm đến Tây Giang, Bí thư Triệu vừa đi, Hoàng Lăng đến thì dù mình có nỗ lực công tác, đạt thành tích ra sao cũng không được lên chức. Đây là vua nào thần đó.

Mà Bí thư Triệu hy vọng mình sang Hồng Sơn một năm, như vậy có thể sẽ đạt tư cách tiến vào sân khấu cao hơn.

Giọng Bí thư Triệu đã khẳng định bên Hồng Sơn có thể cung cấp cho sân khấu mới cho mình. Có lẽ do Bí thư thị ủy Hồng Sơn – Ngô Nguyên Tể có quan hệ khá tốt với Bí thư Triệu lúc trên trường Đảng Trung ương. Nhưng mặc dù có quan hệ này thì cũng cần mình đạt thành tích trong công việc mới khiến người bên kia tán thành. Vì thế Bí thư Triệu mới có thể trịn trọng nhắc mình sang đó đừng coi mình là người ngoài, càng không được coi mình là người sang quá độ, phải thật lòng làm việc, đạt thành tích.

Hoắc Vân Đạt trong lúc nhất thời cảm thấy trọng trách trên vai mình nặng hơn.

Hoắc Vân Đạt không quá để ý mình sang đó làm gì. Công nghiệp, nông nghiệp cũng được, y tin mình có thể đối phó được. Y lo nhất là trong thời gian ngắn mình làm như thế nào nhanh chóng quen thuộc tình hình, phải được lãnh đạo và đồng nghiệp ùng hộ. Điểm này là rất quan trọng, nhưng nghe giọng của Bí thư Triệu thì bí thư Ngô là người có tư tưởng tiến bộ, mình sang nhất định sẽ được đối phương ủng hộ mạnh. Mà về phần khác cũng cần tạo quan hệ tốt với Thị trưởng Chu Khánh.

Từ lời của Bí thư Triệu, Hoắc Vân Đạt có thể nghe ra được quan hệ giữa Bí thư thị ủy và Thị trưởng bên Hồng Sơn không được như bên Ninh Lăng. Bí thư thị ủy Ngô Nguyên Tể không thể nghi ngờ là người đáng để mình tin cậy, còn về phần Thị trưởng Chu Khánh thì Bí thư Triệu không có bình luận gì, như vậy muốn chính mình thông qua công việc hàng ngày tiếp xúc, trao đổi để được đối phương thừa nhận.

Đợt điều chỉnh nhân sự của Ninh Lăng cuối cùng đã kết thúc. Có thể nói đây là đợt điều chỉnh lớn nhất khi Triệu Quốc Đống làm Bí thư thị ủy Ninh Lăng đến giờ. Nó liên quan đến một loạt quận, huyện, ban ngành, thêm cả việc trao đổi cán bộ với Hồng Sơn khiến cho lần này tạo thành chấn động không hề nhỏ.

Trong đó làm người ta chú ý nhất là miễn và nhận chức hai người.

Cổ Bình Nguyên – Chủ tịch quận Tây Giang được điều sang làm Bí thư huyện ủy Tào Tập.

Hơn nữa lúc trước bổ nhiệm Thôi Tú Phu làm Phó bí thư Đảng ủy, quyền Chủ tịch huyện khiến cho bộ máy Tào Tập lần này coi như thay đổi hẳn. Hai lãnh đạo chủ yếu được điều chỉnh trong vòng một tháng cho thấy Thị ủy không hài lòng với công việc của Tào Tập hai năm qua, muốn dùng cách này để Tào Tập lấy lại danh tiếng năm nào.

Hoắc Vân Đạt miễn chức Phó bí thư, Chủ tịch quận Đông Giang, cùng lúc đó Phó bí thư Đông Giang – Chu Trọng được bổ nhiệm làm quyền chủ tịch Đông Giang.

Việc bổ nhiệm Hoắc Vân Đạt lại chưa có, người có tin tức nhanh nhạy đều biết Hoắc Vân Đạt sẽ sang Hồng Sơn nhận chức.

Một người làm Bí thư huyện ủy Tào Tập, một người được trao đổi sang tận Hồng Sơn xa xôi.

Ai cũng biết Triệu Quốc Đống khá tín nhiệm Hoắc Vân Đạt, hơn nữa Hoắc Vân Đạt cũng là cấp dưới cũ của Triệu Quốc Đống hồi còn ở Hoa Lâm, Tây Giang. Mà Cổ Bình Nguyên lại được Chung Dược Quân chỉ điểm làm chủ tịch Tây Giang. Bây giờ tình hình khác nhau, không ngờ nhất là Hoắc Vân Đạt sang Hồng Sơn nhận chức. Không cần biết sang đó làm gì nhưng dù sao cũng chỉ là kiêm nhiệm, sau khi về anh cùng lắm chỉ làm Bí thư huyện ủy, Quận ủy mà thôi. Mà Cổ Bình Nguyên lại lập tức làm Bí thư huyện ủy. Việc này đúng là làm người ta khó hiểu.

Chủ nhiệm Ban quản lý Khu khai phát Lô Miễn Dương được bổ nhiệm làm Bí thư huyện ủy Thương Hóa, Bí thư huyện ủy Thương Hóa Cao Xuyên được điều lên làm cục trưởng cục Phát thanh truyền hình thị xã đã bỏ trống mấy tháng nay.

Bí thư thị đoàn Vu Đan được điều làm Phó bí thư, quyền chủ tịch Tây Giang. Đây cũng là tin làm người ta khiếp sợ. Trong ấn tượng thì Triệu Quốc Đống không có qua lại gì mấy với Vu Đan – cán bộ từ tỉnh phái xuống. Trong hai năm Triệu Quốc Đống làm Bí thư thị ủy thì số lần tới Thị đoàn là rất ít, nhưng lần này Vu Đan lại đến Tây Giang làm chủ tịch thì không mấy người hiểu được nguyên nhân.

Vu Đan mới hơn tuổi, lại là nữ cán bộ. Bây giờ cô ta làm người đứng đầu Tây Giang – quận phát triển nhất Ninh Lăng không thể không nói là bất ngờ. Vu Đan vốn là từ Tỉnh đoàn xuống kiêm chức một năm sẽ về, nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà không về, bây giờ lại sang Tây Giang làm quyền chủ tịch cũng có nghĩa Vu Đan sẽ đi theo con đường giống Triệu Quốc Đống trước đây, từ kiêm nhiệm chuyển thành chính thức nhận chức.

Trong hội nghị thường vụ khi Tiêu Phượng Minh nói đề cử Vu Đan làm Phó bí thư, quyền chủ tịch quận Tây Giang, rất nhiều người nhìn Triệu Quốc Đống nhưng Triệu Quốc Đống không có gì khác lạ nên mọi người chỉ có thể tò mò mà vẫn bỏ phiếu cho Vu Đan. Về phần Vu Đan có lai lịch gì thì ngay cả Chung Dược Quân và Lam Quang cũng không rõ.

Triệu Quốc Đống cũng không muốn giải thích gì ở việc này, rất nhiều việc anh không cần giải thích, càng giải thích thì như vẽ rắn thêm chân.

Bên đoàn từ trước đến giờ vẫn là nơi xuất hiện cán bộ, hơn nữa Vu Đan lại là cán bộ từ tỉnh phái xuống tuy trẻ và là phụ nữ nhưng không ảnh hưởng đến năng lực. Hơn nữa rèn luyện ở vị trí này cũng có lợi cho sự trưởng thành của đối phương. Đương nhiên vì giúp đỡ cán bộ trẻ tuổi nhanh chóng trưởng thành thì Mạc Vinh cũng được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch thường trực quận để hỗ trợ vị nữ Phó chủ tịch trẻ tuổi này nhanh chóng quen thuộc công việc.

Phó chánh văn phòng Ủy ban – trưởng phòng tiếp tân Ủy ban – Khúc Hiểu Yến được điều tới làm Phó chủ nhiệm Ban quản lý Khu khai phát. Triệu Gia Khôn – chánh văn phòng Ủy ban Khuê Dương được điều tới làm Phó cục trưởng cục Du lịch thay Trần Cẩm Tài sẽ tới Hồng Sơn. Mà Kinh Khắc Cương – Trưởng ban tổ chức cán bộ Tây Giang được Tiêu Phượng Minh đề cử lên Ban Tổ chức cán bộ Thị ủy làm trưởng phxòng số . Chánh văn phòng Tòa án – Tạ Cương được điều tới Tây Giang làm thường vụ quận ủy, bí thư Đảng ủy chính pháp. Trần Lôi cũng được lên làm Phó cục trưởng Cục công an thị xã. Một vòng đồng chí này dính tới hơn cán bộ cấp phó huyện, vì để đợt điều chỉnh này diễn ra ổn định và thuận lợi, Triệu Quốc Đống cùng Chung Dược Quân, Lam Quang, Tiêu Phượng Minh đã nhiều lần trao đổi mới đi đến kết quả cuối cùng.

Triệu Quốc Đống cũng biết có những lúc mặc dù mình không ủng hộ lựa chọn của người khác nhưng vẫn cần thỏa hiệp. Ai chẳng có thân tín, có sự lựa chọn thích hợp.

Triệu Quốc Đống có thể hiểu. Nếu làm một thường vụ thị ủy mà không có quyền lên tiếng chút nào ở việc nhân sự thì nói rõ vị thường vụ đó không làm tròn trách nhiệm, chỉ ngồi cho có. Đồng thời nếu vị Bí thư thị ủy mà quá độc đoán, cheyen quyền cũng không tốt.

Ví dụ như Lam Quang đề cử chánh văn phòng Đảng ủy chính pháp, Tằng Lệnh Thuần đề cử Phó chánh văn phòng Thị ủy, Lỗ Năng đề cử Phó chủ nhiệm văn phòng xây dựng tinh thần văn minh Thị ủy đều là người Triệu Quốc Đống không quen. Nhưng có Tiêu Phượng Minh và Tiếu Triêu Quý khảo sát giúp hắn, chỉ cần không quá mức thì hắn đều gật đầu đồng ý.

Lang Thế Quần dù như thế nào cũng không ngờ sau đợt “thanh lọc” lần này mà mình và Trương Bồi Lễ đều vững vàng ở lại vị trí bí thư, chủ tịch Vân Lĩnh. Mặc dù ý kiến của Thị ủy là ghi kỷ luật Đảng đối với mình và Trương Bồi Lễ nhưng đây cũng là bất ngờ với hai người khi bọn họ vốn chuẩn bị tư tưởng sẽ bị cách chức.

- Bồi Lễ, hai chúng ta có phải là quá lo lắng không?

Xe Mercedes-Benz chạy trên đường từ Vân Lĩnh tới Ninh Lăng. Ánh mắt Lang Thế Quần có chút phiêu hốt, Trương Bồi Lễ ngồi bên y cũng không được yên tâm.

- Bí thư Lang, chuyện này tôi cũng không nghĩ ra. Sếp nghĩ như thế nào thì chúng ta không nghĩ được. nói thật tôi đã chuẩn bị tư tưởng sẽ bị cách chức nhưng mỗi lần có tin đồn chúng ta phải đi thì chúng ta vẫn ngồi ở Vân Lĩnh, tôi còn tưởng hai chúng ta bị đẩy sang Hồng Sơn rèn luyện nhưng kết quả lại không có hai chúng ta. Tôi rất khó hiểu.

Trương Bồi Lễ nói.

- Xem ra sang Hồng Sơn chưa chắc đã là xấu. Hoắc Vân Đạt, Kinh Khắc Cương, Trần Cẩm Tài, hai người còn lại là ai?

Lang Thế Quần cố gắng nhớ lại:

- Đúng rồi, là Phan Xảo, Hướng Quân. Phan Xảo là Phó trưởng ban Tuyên giáo kiêm cục trưởng cục thông tin Tây Giang. Hướng Quân là Bí thư đảng ủy thị trấn Hà Khẩu – Hoa Lâm. Hắc hắc, anh nói xem ngoài Trần Cẩm Tài thì Kinh Khắc Cương là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tây Giang, có quan hệ tốt với Lưu Như Hoài, mấy người khác cũng có quan hệ từ trước với sếp. Anh nói sang Hồng Sơn còn có thể là chuyện xấu sao?

Trương Bồi Lễ cũng cười nói:

- Bí thư Lang, đây là chuyện xấu hay tốt chỉ sợ theo cảm nhận từng người. Chúng ta đi có lẽ là xấu nhưng mấy vị đó đi đúng là một cơ hội rèn luyện.

Lang Thế Quần và Trương Bồi Lễ coi như có quan hệ khá tốt, đương nhiên cũng có vài xung đột.

Sau khi chuyện Hâm Đạt diễn ra, ai cũng cho rằng Lang Thế Quần, Trương Bồi Lễ chỉ có nước “mất chức”, vậy mà sau “cơn sóng điều chỉnh” này thì cả Lang Thế Quần, Trương Bồi Lễ vẫn ngồi ổn trên vị trí của mình.

- Suy nghĩ của sếp chúng ta không tiện suy đoán. Anh nói lần này sếp gọi hai chúng ta có thể có chuyện gì?

Lang Thế Quần nói.

- Cái này cũng khó nói, gần đây Thị ủy tập trung vào điều chỉnh cán bộ, chỉ riêng Vân Lĩnh chúng ta không bị động chạm gì tới, cũng không biết sếp có phải suy nghĩ do sự kiện Hâm Đạt vẫn còn dư âm nên để tạm đó không?

Sự kiện Hâm Đạt – Vân Lĩnh được xử lý khá nhẹ, nó có quan hệ lớn đến việc Triệu Quốc Đống trước đó đã vận động hành lang toàn diện. Bây giờ cả tập đoàn Trung Lữ, Ngũ Quặng đều đang muốn xông vào Vân Lĩnh, đối với việc này Lang Thế Quần và Trương Bồi Lễ bây giờ không dám tùy tiện quyết định.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio