Ánh mắt sắc như chim ưng của Lưu Triệu Quốc đột nhiên chuyển lên người Khanh Liệt Bưu khiến trong lòng hắn không nhịn được phải run lên.
Đã lâu lắm rồi hắn không thấy biểu tình của Lưu Triệu Quốc tàn nhẫn như vậy. Hắn đã từng cho rằng duệ khí của Lưu Triệu Quốc đã bị ả gái điếm Hứa Á Phỉ kia mài mòn gần hết, vậy mà bây giờ đối phương vẫn giữ được trực giác nhạy bén và tư duy tỉnh táo như cũ, chẳng hề kém đi vì gái gú tí nào.
- Có cần thiết phải như vậy không? Tại sao lại phải băn khoăn về Triệu Quốc Đống? Không phải tôi đã nói với cậu rằng không nên đi trêu chọc hắn, hắn không phải người mà cậu có thể đối phó được.
Lưu Triệu Quốc nói với giọng âm u.
- Lưu ca, mấu chốt là ở chỗ không phải tôi muốn đối phó với hắn, mà là hắn không cho chúng tôi sống!
Khanh Liệt Bưu cũng trả lời đầy lạnh lẽo.
- Chúng tôi?! Còn có ai nữa?
Mặt Lưu Triệu Quốc hiện vẻ khinh thị, hai tay quặp ra sau lưng đi quanh phòng.
- Còn có các thương nhân buôn bán bất động sản vốn cũng hận hắn thấu xương, đây là do hắn đối nghịch với mọi người, hơn nữa không chỉ có đơn giản là đối nghịch mà bức tử huyết mạch của chúng tôi!
Khanh Liệt Bưu nói như muốn nghiền nát xương cốt kẻ thù:
- Hắn không muốn người khác sống thì người ta cũng sẽ không để hắn sống dễ chịu!
- Chỉ bằng các ngươi? Một đám thương nhân, các ngươi định đối phó với hắn như thế nào? Viết thư tố cáo hắn lên Ủy ban kỷ luật trung ương à, hay là nhờ Ban tổ chức cán bộ trung ương gây áp lực khiến hắn rời đi?
Lưu Triệu Quốc liếc nhìn đối phương đầy khinh miệt, nói:
- Bưu tử, tôi nói cho cậu hay, cậu chẳng biết cái gì trong chính trị cả, cậu cho rằng có thể dễ dàng kiện công khai hay là trao đổi buôn bán là có thể kết liễu được hắn sao? Hoặc là làm cho hắn thay đổi lề lối ư? Nằm mơ, không nhìn xem danh tiếng của hắn bây giờ sao! Tôi nói lại, bây giờ không ai động đến hắn được, kể cả Ứng Đông Lưu! Cho dù hắn thực sự có vấn đề gì thì Ứng Đông Lưu cũng sẽ bảo vệ cho hắn, hắn bây giờ chính là lá cờ đầu của Ninh Lăng, chối bỏ hắn thì chính là phủ định công tác mấy năm qua của tỉnh ủy An Nguyên, ai cũng có thể ngã chứ hắn thì không thể, đây là chính trị!
Trên mặt Khanh Liệt Bưu lộ vẻ âm độc:
- Lưu ca, có nói thì cũng không thể tuyệt đối như vậy! Có tiền là có thể sai quỷ đẩy ma, chúng ta không quyền nhưng chúng ta có tiền! Chẳng cần nói tôi mà lúc này hắn thực sự đã động tới ích lợi của rất nhiều người rồi, những người này cũng chẳng phải hạng lương thiện gì cả, đây là do hắn chặt đứt tài lộ của người ta thì sẽ gặp trời phạt! Lưu ca, tôi nói cho anh biết, những người này đều có năng lực thông thiên, đừng tưởng hắn là thường vụ tỉnh ủy là có thể vững như Thái Sơn, dưới mông hắn chẳng lẽ không dính tí nào sao? Hắn là người thanh bạch không dính tí bụi nào chắc? Thực sự mà moi ra thì hắn có thể thoát được sao?
Lưu Triệu Quốc cười nhạt:
- Bưu tử, có biết dùng đầu nghĩ xa hơn được hay không? Không sai, có lẽ Triệu Quốc Đống không phải là trong sạch không tỳ vết, nhưng cậu có thể tìm ra được yếu hại nào đủ để uy hiếp hắn ở đâu không? Ngay cả tiếp cận thì cậu cũng không được, nói khó nghe một chút thì đến cả lôi kéo làm quen thì cậu cũng không đủ tư cách, cơ hội quan sát gần gũi cũng chẳng có thì cậu còn có thể tìm ra được mệnh môn của hắn chắc? Giả sử cậu có thể tìm được điểm gì đó không sạch sẽ của hắn thì cũng chẳng có cửa đâu, cậu cho rằng nếu đến chặn trước mặt hắn thì hắn sẽ cúi đầu phục tùng cậu chắc? Hay là chuyển lên ủy ban kỷ luật thì hắn sẽ ngã? Ấu trĩ! Tôi nói cho cậu biết, chỉ cần không phải thứ gì đó trí mạng thì những chi tiết lặt vặt khác chẳng hề liên quan đến đại cục và ở trong mắt cấp trên sẽ chẳng đáng nhắc tới!
Khanh Liệt Bưu lộ rõ vẻ tiu nghỉu, lời của Lưu Triệu Quốc đã dội một gáo nước lạnh lên đầu hắn, bên trên không có cửa thì mấy thứ lặt vặt không để đánh ngã Triệu Quốc Đống được. Cho dù có thứ gì đó thì cũng phải có người giúp chuyển lên trên, cứ coi như là có người giúp thì cũng phải thứ trên tay anh có đủ phân lượng hay không. Quan trường và thương trường vốn là hai thế giới tương thông nhưng không đồng đẳng, nếu như đem một vài quy tắc trên thương trường dùng vào quan trường thì đó là sai hoàn toàn.
Sắc mặt càng lúc càng âm trầm, Khanh Liệt Bưu chợt thốt:
- Lưu ca, tôi có lẽ không được nhưng có người có thể làm.
- Có người có thể làm? Nói cho tôi biết là ai, là tay buôn bất động sản nào dám nói hắn có thể đối kháng với một thường vụ tỉnh ủy? Nực cười!
Lưu Triệu Quốc hít sâu một hơi, chắc chắn là Khanh Liệt Bưu đã tìm được một vài quân đồng minh ở bên ngoài rồi, chính sách do Triệu Quốc Đống thúc đẩy ở Ninh Lăng đã động chạm tới ích lợi của rất nhiều người, những người này bắt đầu có ý đồ câu kết lại chống đối Triệu Quốc Đống. Có lẽ những kẻ này tự cho là hầu bao của mình căng dầy, hoặc cho rằng mình quen biết một vài lãnh đạo cao tầng nên có thể cậy nhờ hòng đạt được mục đích, những ý nghĩ này thực sự quá ngây thơ.
- Lưu ca, chúng ta không cần phải đối kháng chính diện với hắn, chúng ta chỉ cần....
Khanh Liệt Bưu còn chưa dứt lời đã bị Lưu Triệu Quốc cắt đứt một cách thô bạo:
- Bưu tử, cái cậu cần bây giờ chính là ngồi chờ, không được làm gì cả, nếu như bọn họ muốn đi làm cái gì đó thì cứ để bọn họ đi. Có điều tôi có thể cam đoan với cậu rằng, dù bọn họ có hợp sức lại thì cũng chỉ là dã tràng xe cát.
Khanh Liệt Bưu há hốc mồm, không nói gì, tựa như đang đợi Lưu Triệu Quốc nói nốt.
- Biểu hiện của Triệu Quốc Đống hiện tại thì ngay cả giới cao tầng cũng đang chú ý, các cậu chỉ coi như là mấy kẻ phá đám làm được chút chuyện vụn vặt nhạt nhẽo, lẽ nào có thể lật ngã hắn sao?
Lưu Triệu Quốc không nhịn được nói:
- Đúng là kẻ si nói mộng.
- Lưu ca, chẳng lẽ hiện giờ chúng ta đành chịu bó tay như vậy sao, cứ chờ đợi như này thì chẳng bao lâu nữa bất động sản Cửu Đỉnh cũng sẽ phải đóng cửa mất.
Khanh Liệt Bưu mặt mày dữ tợn dứt khoát nói:
- Sống không nổi, vậy thì chỉ còn cách liều thôi, Lưu ca, anh phải giúp em một tay.
Trong lòng Lưu Triệu Quốc hơi run sợ, thủ đoạn của tên Khanh Liệt Bưu này đủ loại bàng môn tả đạo, hơn nữa tên này lá gan lớn, tính tình mãnh liệt, có can đảm hạ độc thủ tàn nhẫn, nếu thực sự quyết tâm tính kế Triệu Quốc Đống thì không hẳn là không thể có cơ hội đắc thủ. Nhất là tiểu tử Triệu Quốc Đống này vốn cũng không quá chú ý tới mấy tiểu tiết, biết đâu lại để cho Khanh Liệt Bưu nắm được nhược điểm.
- Bưu tử, nghe lời khuyên của tôi, tạm thời nhẫn nại, “Một điều nhịn, chín điều lành”, lời xưa không bao giờ thừa.
Lưu Triệu Quốc đắn đo lời lẽ, hắn cũng không muốn để Khanh Liệt Bưu đi tính kế Triệu Quốc Đống, cũng không muốn tiết lộ tin tức này cho Triệu Quốc Đống biết, nếu không với thực lực của Triệu Quốc Đống hiện giờ thì muốn xử Khanh Liệt Bưu chỉ là chuyện vặt.
- Cái tên ở bất động sản Trung Dương kia mới là sáng suốt, tìm lấy một cái cớ liền giả vờ, cậu cho rằng những kẻ này đều nhu nhược, hèn nhát sao?
- Nhẫn nại? Lưu ca, nhẫn nại đến năm nào, tháng nào?
Khanh Liệt Bưu ngẩng đầu lên, cười gằn vài tiếng.
- Triệu Quốc Đống đã là thường vụ tỉnh ủy rồi, hơn nữa kinh nghiệm trưởng thành của hắn về cơ bản đều ở An Nguyên, dựa theo nguyên tắc bồi dưỡng cán bộ thì hắn không còn thích hợp tiếp tục công tác ở An Nguyên nữa. Tôi đoán chỉ trong vòng một năm nữa là hắn sẽ phải rời khỏi An Nguyên, ít nhất cũng phải rời khỏi Ninh Lăng, cho nên thực chất cậu cũng không cần chờ lâu lắm.
Lưu Triệu Quốc cơ hồ là cắn răng nói:
- Khai phá bất động sản là một kế hoạch lâu dài, không nên so đo được mất một nơi, cứ chờ một chút, xem một chút ắt có cơ hội.
Khanh Liệt Bưu cúi đầu tựa như suy tư gì đó, một lúc lâu sau mới ngẩng đầu lên, yếu ớt nói:
- Kể cả là như thế thì cũng phải dự định trước, sớm chuẩn bị một vài công tác. Lưu ca, không ai có ý đả thương hổ, hổ lại có ý hại người. Không phải họ Khanh này cố ý nhằm vào hắn, mà thực sự là ở vào vị trí này, liên quan đến thân gia nên chuyện này không thể theo được.
giờ tối ngày tháng , các cuộc bình chọn nhân vật kinh tế thường niên được công bố, không ngoài dự đoán của mọi người khi Lý Kim Hoa tổng kiểm toán trưởng Ủy ban kiểm toán quốc tế nhận được phiếu bầu cực cao. Cùng lúc đó cuộc bầu chọn mười nhà kinh tế lớn và nhân vật tiêu biểu của năm. CEO Tencent cùng với thị trưởng Chung Dược Quân của thị xã Ninh Lăng tỉnh An Nguyên cùng cạnh tranh giải thưởng này. Khi Triệu Quốc Đống tiến vào phòng hội nghị thị ủy thì bên trong đã tràn ngập khói thuốc.
Dựa theo yêu cầu thống nhất của thị ủy, tất cả lãnh đạo các cục trong thị xã đều phải tới phòng hội nghị thị ủy xem lễ trao giải nhân vật kinh tế của đài CCTV. Nguyên nhân không vì cái gì khác mà chính vì thị trưởng Chung Dược Quân của Ninh Lăng được cạnh tranh giải thưởng vinh dự thường niên này với Mã Hóa Đằng - CEO của Tencent, người được mệnh danh là ông vua thông tin QQ.
- Bí thư Triệu, mới đến à? Giải thưởng lớn đã có rồi, là tổng kiểm toán trưởng Lý Kim Hoa.
Bắt chuyện với Triệu Quốc Đống chính là phó bí thư thị ủy Tiêu Phượng Minh, hắn hiển nhiên là rất hưng phấn, thị trưởng Ninh Lăng trở thành một trong những ứng cử viên của cuộc bình chọn nhân vật kinh tế của năm, chưa nói đến việc có đoạt giải hay không mà chỉ riêng được vào cuộc bình chọn này thì cũng là vinh quanh vô hạn rồi, đối với thị xã Ninh Lăng mà nói thì cũng giống như vậy.
Trong mắt của rất nhiều người thì nếu như không phải Triệu Quốc Đống kiên quyết cự tuyệt thì với thực lực của hắn mà tham gia thì e là phần thắng sẽ còn lớn hơn. Nhưng đối với Triệu Quốc Đống mà nói thì cuộc bình chọn này chẳng có ý nghĩa với hắn cho lắm, thậm chí còn có thể gây một vài tác dụng phụ. Còn đối với một người cần lên một bậc thang mới như Chung Dược Quân thì có thể xuất hiện trên đài truyền hình trung ương CCTV cũng tức là hình tượng của hắn đã được nâng cao lên, sẽ trợ giúp rất nhiều cho sự phát triển sau này của hắn.
- Mười nhân vật kinh tế lớn sẽ có ngay bây giờ, lần này hình như có không ít người được đề cử là cán bộ chính quyền, ngoại trừ tổng kiểm toán trưởng Lý Kim Hoa thì còn có Chu Tiểu Xuyên Thống đốc Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc, đây chính là chuyện mới đó.
Trưởng ban tổ chức cán bộ Bao Quốc Uy cũng rất hào hứng, hắn ngồi cạnh Tiêu Phượng Minh.
- Điều này cũng bình thường, chính trị và kinh tế chưa bao giờ tách rời nhau, cơn bão kiểm toán Lý Kim Hoa đã thổi một luồng khí lạnh khắp cả nước, rất nhiều cơ quan hành chính mới khoác bộ quần áo mới thì lại biến thành trò hề, trần truồng trước mặt ủy ban kiểm toán, đây là tiến bộ rất lớn.
Bí thư ủy ban kiểm tra kỷ luật Toàn Lực Trí nói với giọng chế giễu.
- Phong cách của Vương Tiểu Nha đúng là rất hợp với quang cảnh này, đúng là chuyên nghiệp.
Văn Ngạn Hoa cũng cười nói:
- Ngay cả khách mời danh dự lẫn người được đề cử đều biến thành một đám học sinh trước mặt cô ấy.
- Cô ấy là người điều khiển, lên kế hoạch, phong thái tất là nổi bật, "bên tám lạng người nửa cân" không thua kém gì Âu Dương Hạ Đan cả.
Triệu Quốc Đống nói tiếp:
- Có điều mặc dù bọn họ là người chỉ huy nhưng không phải là nhân vật chính, nhân vật chính năm nay chính là người đã khuấy động tình hình kinh tế quốc nội chúng ta.