Lộng Triều

quyển 16 chương 107

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ninh Pháp và Triệu Quốc Đống nói chuyện không chỉ riêng lĩnh vực kinh tế, trên thực tế sự phát triển kinh tế của Ninh Lăng đứng đầu cả nước là điều ai cũng thấy, Ninh Lăng đã điều chỉnh kết cấu kinh tế chính xác mới bay lên tận trời. Đó là cái nhìn của Ninh Pháp.

Văn phòng nghiên cứu chính sách của Tỉnh ủy, ủy ban tỉnh Nam Việt đã tiến hành phân tích sự phát triển của Ninh Lăng và đưa ra kết luận Thị xã Ninh Lăng đã chọn đúng ngành năng lượng mới, tài liệu mới, bảo vệ môi trường, đồng thời kết ợp việc cổ vũ phát triển mấy ngành trước đo là điện lực du lịch nên mới nghênh đón giai đoạn phát triển nhanh như vậy.

Nơi khác nếu muốn áp dụng mô hình thành công của Ninh Lăng là không dễ. Làm như thế nào nắm bắt được tiết tấu phát triển kinh tế, đó là yêu cầu rất cao đối với sự nhạy cảm kinh tế của lãnh đạo chủ yếu, không phải ai cũng có thể làm được.

Triệu Quốc Đống có thể làm được điều này ngoài việc bản thân Triệu Quốc Đống có tầm nhìn xa, theo Ninh Pháp thấy cũng có sự may mắn. Đương nhiên việc này có liên quan tới thời gian hắn làm trên Bộ năng lượng. Người ngoài không thấy vài thứ thì hắn có thể biết. Chẳng qua người bình thường dù biết cũng chưa chắc đã nắm bắt được.

Sự trưởng thành nhanh chóng của Triệu Quốc Đống không chỉ thể hiện ở năng lực khống chế và phát triển kinh tế của hắn. Theo Ninh Pháp thấy biểu hiện nhiều màu của Triệu Quốc Đống mới là quan trọng nhất.

Thái Chánh Dương nói đến việc Ninh Lăng thành lập hệ thống tín dụng và hoàn thiện hệ thống đào tạo dạy nghề theo Ninh Pháp thấy đó chỉ là một phương diện, nó nói rõ Triệu Quốc Đống đã suy nghĩ cho phát triển lâu dài của Ninh Lăng. Mà Chung Dược Quân đại biểu Thị ủy Ninh Lăng hô vang việc phát triển kinh tế cần mang lại lợi ích cho quần chúng nhân dân, câu nói này có tính chất đánh sâu về nhiều mặt, cũng là thuốc làm tỉnh đám quan chức chỉ thích công trình mặt mũi.

Thời gian trước y có gọi điện trao đổi với tổ chức cán bộ Trung ương – Chư Hiền về quan điểm này. Nghe nói Thủ tướng rất tán thành điểm này, cho rằng đây mới là quan điểm chấp chính của Đảng chính là phục vụ người dân và cộng đồng giàu có. Ở trong một cuộc họp quan trọng Thủ tướng cũng nói ra quan điểm này, đây là tín hiệu rất rõ ràng.

Làm như thế nào một lần nữa nhận thức đúng đắn quan điểm về thành tích đúng là khiến nhiều lãnh đạo phải suy nghĩ. Mà bài viết trên tạp chí Diễn đàn nhân dân tháng của Triệu Quốc Đống đã được chính ủy viên Bộ Chính trị - Sầm Quốc Xuân có lời bình nghe nói dài đến hơn chữ. đây có thể nói là sự khẳng định rất lớn đối với cán bộ.

Việc này cũng lộ rõ sự thay đổi của Trung ương, phát triển vẫn là chủ đạo nhưng vừa phát triển cũng phải chú trọng vấn đề dân sinh, chú trọng quần thể có thu nhập thấp. Triệu Quốc Đống có thể nắm bắt được biến hoá rất nhỏ này là không dễ. Không thể không nói trí tuệ chính trị của hắn đã đến một độ cao nhất định. Mình ngày trước ở tỉnh An Nguyên rất chú trọng người này nhưng xem ra vẫn coi thường tốc độ phát triển của hắn.

Có ý thức kinh tế cùng năng lực quy hoạch là một ưu thế nhưng có không ít cán bộ có khả năng này. Mà dung hợp được công tác kinh tế, trí tuệ chính trị, nhạy cảm nắm bắt sự thay đổi của chính trị, người như vậy cũng có. Nhưng cán bộ trẻ như Triệu Quốc Đống làm được vậy là quá hiếm.

Nhìn Diêu Văn Trí đang nói chuyện khá sôi nổi với Triệu Quốc Đống, Ninh Pháp dừng lại nói:

- Chánh Dương, rất nhiều công việc cần tiến dần từng bước. Chúng ta là cán bộ lãnh đạo càng cần nắm chắc chừng mực. Chúng ta là con người, không phải thần, chúng ta cần phải nắm bắt công việc, nhất định phải có một số đồng chí có năng lực giúp đỡ, đây là điều quan trọng nhất. Cho nên từ trước tôi đã nói người đứng đầu quản gì. Đó là quản phương hướng, quản cán bộ, làm tốt hai điểm này coi như thành công một nửa của người đứng đầu.

Thái Chánh Dương biết ý của Ninh Pháp. Đây cũng là mục đích chủ yếu mà đối phương hẹn mình tới Nam Việt. Chẳng qua Thái Chánh Dương cũng có nỗi khổ của mình, tình hình các nơi khác nhau. Nam Việt là nơi đi đầu về cải cách, cán bộ địa phương đắm chìm trong ngọn gió cải cách khiến bọn họ có thể nhanh chóng tiếp nhận sự vật mới. Nhưng bên Điền Nam lại khác, thậm chí còn có chênh lệch rất lớn với cán bộ tỉnh An Nguyên.

Trong quá trình này không thể tránh khỏi xung đột, va chạm, ở trình độ nhất định thậm chí còn kịch liệt. Chẳng qua Thái Chánh Dương tự tin có thể khống chế cục diện, từng bước áp chế được tiết tấu, làm cho cuộc phân tranh không lan lên tận Trung ương.

- Bí thư Ninh, điểm này tôi biết khống chế. Tình hình Điền Nam khá phức tạp. Nói thật lúc đầu tôi cũng thấy áp lực, năm ngoái đã tốt hơn đôi chút. Đương nhiên trong đó có thể có chút mưa gió nhưng tôi có thể thẳng thắn nói với bất cứ ai không phải thầm nghĩ muốn tới Điền Nam để quá độ mà muốn tới làm việc thì điều kiện của Điền Nam không quá kém. Làm như thế nào điều động được hơn triệu dân phát triển, giàu có lên là một đề tài khó khăn. Nhưng tôi tin chỉ cần cán bộ, quần chúng cùng hướng về một phía thì sẽ đổi mới. Tôi biết thay đổi cần thời gian nhưng Điền Nam lại không thể cứ kéo dài như vậy, đây là mâu thuẫn. Làm như thế nào xử lý được việc này là điều tôi vẫn suy nghĩ.

Thái Chánh Dương nói làm Ninh Pháp không khỏi thở dài một tiếng. Đúng thế, rất nhiều cán bộ ở khu vực đất liền có thói quen làm theo quy định, không muốn đổi mới, nếm thử, càng y vọng bắt chước các nơi. Làm như vậy mặc dù có thể giảm mạo hiểm nhưng lại mất nhiều cơ hội, làm người khác đã phát triển thì anh mới bắt chước, anh sẽ không nắm được thời cơ.

- Ừ, anh biết chừng mực là tốt rồi. Có đôi khi nhanh không được, nhưng đôi khi anh phải có dũng khí đi trước người khác. Đây không phải là mâu thuẫn mà là việc thử thách trí tuệ chính trị và sức chiến đấu của bộ máy do lãnh đạo chủ yếu dẫn đầu. Tôi tin anh có thể xử lý tốt việc này.

Ninh Pháp cũng không nói thêm gì nữa. Thái Chánh Dương đã là Bí thư tỉnh ủy, y chỉ có thể đứng ở góc độ cấp trên nhắc nhở đối phương một chút nhưng không có quyền chỉ trỏ.

- Cảm ơn Bí thư Ninh đã nhắc nhở, tôi biết xử lý như thế nào. Tôi sẽ cố gắng ở điều kiện không ảnh hưởng đến đại cuộc mà đẩy mạnh phát triển Điền Nam.

Thời gian trước khi Chư Hiền tới Điền Nam thăm mấy khu vực khó khăn cũng đã trao đổi với Thái Chánh Dương. Ý kiến của hai người về cơ bản là nhất trí, Điền Nam phải phát triển nhanh hơn nữa, có thể tạo chút mưa gió cũng là điều có thể giải thích. Trung ương khá hài lòng với công tác hai năm nay của Tỉnh ủy Điền Nam, đây là sự khẳng định rất rõ ràng.

- Ồ, Quốc Đống là một mầm non đáng bồi dưỡng. Nếu không phải thời gian cậu ta làm thường vụ tỉnh ủy quá ngắn thì tôi đúng là muốn điều chỉnh cậu ta.

Ninh Pháp liếc nhìn Triệu Quốc Đống đang tranh luận vấn đề gì đó với Diêu Văn Trí rồi nói.

Thái Chánh Dương có chút giật mình và vội vàng nói:

- Bí thư Ninh, việc này sao không thể? Quốc Đống vẫn trưởng thành ở tỉnh An Nguyên, theo nguyên tắc tổ chức thì đến vị trí của cậu ta cũng nên điều chỉnh, vừa lúc có thể tới Nam Việt rèn luyện.

Ninh Pháp lắc đầu nói:

- Cậu ta cần điều chỉnh nhưng đến Nam Việt có thích hợp không? Quốc Đống tới Nam Việt làm gì? Quốc Đống là thường vụ tỉnh ủy nên không tiện bố trí. Nếu chỉ là cán bộ cấp phó tỉnh bình thường như Văn Trí thì dễ, thường vụ tỉnh ủy điều ngang hàng sang đây cũng cần suy nghĩ, hơn nữa sợ là Trung ương cũng có ý kiến của mình.

Thái Chánh Dương cũng hiểu rõ ý của Ninh Pháp. Diêu Văn Trí làm không quá tốt ở tỉnh An Nguyên, Trung ương có đánh giá không cao về Diêu Văn Trí. Nhưng do Ninh Pháp cố gắng dưa Diêu Văn Trí sang Nam Việt làm phó chủ tịch và gánh vác áp lực không nhỏ. Bây giờ Ninh Pháp mà lại đưa một thường vụ tỉnh ủy tới Nam Việt nữa chỉ sợ sẽ làm không ít người có ấn tượng không tốt. Vì thế Ninh Pháp không thể làm gì khác.

- Vậy cũng đúng, cậu ta mới vừa thành thường vụ tỉnh ủy, nếu điều tới Nam Việt làm thường vụ tỉnh ủy thì dù từ góc độ nào cũng quá non nớt, có lẽ cần thêm thời gian.

Thái Chánh Dương gật đầu nói.

- Tuổi và lý lịch không nói rõ điều gì nhưng ở tình hình Trung Quốc thì không thể thiếu. Có đủ lý lịch sẽ khiến đồng nghiệp, cấp dưới và cán bộ bình thường yên tâm.

Ninh Pháp thở dài nói:

- Chẳng qua phạm vi công tác của Triệu Quốc Đống vẫn quá hẹp, tôi thấy nếu có thể thì cậu ta nên đi rèn luyện ở ngoài lĩnh vực kinh tế.

Thái Chánh Dương hơi động tâm. Y cũng có ý này. Triệu Quốc Đống từ khi chính thức vào chính trị đến giờ vẫn được lãnh đạo coi trọng về năng lực kinh tế. Dù khi hắn làm Thị trưởng Hoài Khánh, Bí thư thị ủy Ninh Lăng cũng đã chứng minh điểm này. Nhưng lý lịch công tác của hắn quá đơn nhất, ở lĩnh vực khác không có kinh nghiệm gì, đây là khuyết điểm lớn. Mà một cán bộ lãnh đạo nếu muốn chính thức trở nên toàn diện thì không thể không tính tới điểm này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio