Lộng Triều

quyển 17 chương 115

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cuộc tranh luận xôn xao như hoàn toàn biến mất sau một đêm, cả Điền Nam từ trên xuống dưới đều khôi phục bình thường. Thực ra trận chiến này chưa bắt đầu đã kết thúc. Vương Liệt sau khi gặp mặt Thái Chánh Dương cũng có nghĩa tất cả không còn vấn đề gì hết, sau đó chẳng qua chỉ là một vài trình tự mà thôi.

Dù Thái Chánh Dương hay là Đào Hòa Khiêm cũng đều rất chấn động dưới thủ đoạn và sự quyết đoán của Triệu Quốc Đống. Muốn hàng phục loại người như Vương Liệt không đơn giản chỉ vì lợi ích, anh cần phải hiểu được tâm tư của đối phương, hiểu suy nghĩ của đối phương, nắm được mong muốn của đối phương. Điều này Triệu Quốc Đống đã làm được.

Chức Bí thư thị ủy Ngọc Hà thoáng cái đã làm Vương Liệt động tâm. Ngọc Hà rất gần Côn Châu, tình hình tài chính ở đây thậm chí không kém Côn Châu, hơn nữa cũng tránh được không ít trói buộc do nằm dưới mí mắt tỉnh ủy, ủy ban. Mà ở đây Vương Liệt có thể vẽ một bức tranh trên tờ giấy trắng để thể hiện năng lực, quan điểm của mình.

Mà Triệu Quốc Đống hiểu và ủng hộ quan điểm của Vương Liệt cũng là nguyên nhân chính khiến Vương Liệt đồng ý với ý của Triệu Quốc Đống. Theo y thấy Thái Chánh Dương và Triệu Quốc Đống thật sự hiểu và ủng hộ quan điểm của mình. Chỉ do tình hình đặc thù của Côn Châu nên Triệu Quốc Đống không thể không đề nghị y tới Ngọc Hà, điều này Vương Liệt có thể giải thích.

Vương Liệt cũng không cứ bắt buộc phải ở lại Côn Châu, chỉ cần cho y một sân khấu thích hợp để chứng minh mình là đủ. Mà Ngọc Hà hoàn toàn thỏa mãn được yêu cầu của y.

Lý Hiếu Văn lên Cục kinh doanh thuốc lá quốc gia làm người ta rất khó tin. Nhưng nhiều năm sau đó rất nhiều người mới nghĩ ra có lẽ trước đó khi Triệu Quốc Đống lên Bắc Kinh báo cáo công việc đã tính tới việc này.

Lý Hiếu Văn có tư cách lão thành, có công lớn trong sự phát triển kinh tế của Ngọc Hà. Vì thế nếu muốn Lý Hiếu Văn rời khỏi Ngọc Hà thì không có một sự an bài thích hợp là không được. Lý Hiếu Văn làm nhiều năm ở ngành sản xuất thuốc lá, có tình cảm sâu với ngành này, có quan hệ rộng ở ngành này. Bây giờ y lên cục kinh doanh thuốc lá quốc gia chính là chỗ đi tốt nhất.

Đương nhiên muốn thực hiện được điều này thì tỉnh ủy Điền Nam trao đổi với Ban Tổ chức cán bộ Trung ương không thể nghi ngờ là quan trọng nhất. Ở điểm này người Điền Nam coi như một lần nữa thấy được năng lực phi phàm của Triệu Quốc Đống.

- Ồ, Đinh Hoa, mới đi vài ngày mà đã muốn về nhà mẹ sao?

Triệu Quốc Đống vào văn phòng thấy Đinh Hoa đang nói chuyện với Điền Vĩnh Thái và Phan Xảo.

- Trưởng ban Triệu, ngài đã về.

Đinh Hoa đứng lên nói:

- Tôi vừa mới tìm hiểu được một chút tình hình bên đó nên vừa lúc cũng muốn lên ban báo cáo tình hình Côn Châu với trưởng ban Vĩnh Thái, vì thế tôi tới đây.

- Ngồi đi, anh có thể coi Ban Tổ chức cán bộ là nhà mẹ là tốt nhất, trước kia anh vẫn ở ban, bây giờ đến Côn Châu có thấy gì khác lạ không?

Triệu Quốc Đống xua tay ra hiệu Đinh Hoa ngồi xuống.

- Vâng, tôi mới đi một tuần nên mới bắt đầu tiếp xúc công việc. Tình hình đúng là khác nhiều với lúc ở trên ban, tôi bây giờ vẫn ôm thái độ làm học sinh đi tìm hiểu, rất sợ làm ngài mất thể diện.

Đinh Hoa nói

- Nói thật tôi thật sự làm không tốt sẽ khiến ngài mất mặt.

- Không nghiêm trọng như vậy đâu. Không ai trời sinh đã biết tất cả. Tôi cũng không tin anh ở ban làm tốt như vậy mà đến Côn Châu lại không làm ăn được gì.

Triệu Quốc Đống không cho là đúng.

- Đừng làm ra vẻ không tiền đồ như vậy, cần làm như thế nào thì anh cứ làm như vậy. Anh là phó bí thư thị ủy không phải do tôi đưa cái mũ đó cho anh, đây là quyết định của hội nghị thường vụ tỉnh ủy, anh sợ gì?

Đinh Hoa bị Triệu Quốc Đống mắng như vậy thật ra lại thấy thư thái trong lòng. Triệu Quốc Đống không coi y là người ngoài nên mới nói như vậy. Lần này y có thể làm phó bí thư thị ủy Côn Châu đã khiến vô số người hâm mộ, thậm chí ngay cả Tôn Ấu Lỗi đều chép miệng không thôi. Chẳng qua y cũng gặp áp lực lớn, nếu ở vị trí phó bí thư Côn Châu làm không tốt thì mình đúng là thẹn với sự đề cử của trưởng ban Triệu.

- Xin trưởng ban Triệu yên tâm, tôi nhất định sẽ đem hết toàn lực nhanh chóng làm quen hoàn cảnh, quen thuộc công việc tiến vào trạng thái, không phụ kỳ vọng của tỉnh ủy đối với tôi.

Lúc này Đinh Hoa chỉ có thể dùng loại lời này để thể hiện quyết tâm.

- Ừ, tình hình Côn Châu không thể so sánh với các nơi khác. Làm phó bí thư thị ủy, anh cần phải đứng ở góc độ gì để nhìn nhận vấn đề thì tôi nghĩ anh cũng biết. Anh vừa cần ủng hộ công tác của Ngô Nguyên Tể cùng Trì Trọng Văn, cũng cần giữ đầu óc tỉnh táo, ở vấn đề mang tính nguyên tắc thì nhất định phải có thái độ của mình.

Hai câu này của Triệu Quốc Đống làm ngay cả Điền Vĩnh Thái, Phan Xảo ở bên cũng nghe ra ít mùi. Bọn họ vẫn cho rằng Triệu Quốc Đống là người kiên định ủng hộ Ngô Nguyên Tể, Vương Liệt đến Ngọc Hà chính là minh chứng, nhưng hai câu này chẳng lẽ Triệu Quốc Đống cũng lo lắng về sự cộng tác giữa Ngô Nguyên Tể cùng Trì Trọng Văn?

Đinh Hoa đương nhiên cũng nghe ra ý trong đó. Triệu Quốc Đống không nói rõ nên Đinh Hoa không tiện hỏi cũng may thời gian về sau còn giàn, mình cũng có cơ hội quan sát tình hình Côn Châu.

Thay đổi nhân sự Côn Châu cũng tạo ra không ít tranh luận. Việc Đinh Hoa làm phó bí thư thị ủy Côn Châu thực tế cũng có không ít ý kiến không đồng nhất. Ngô Nguyên Tể hy vọng Trương Ân Quân làm phó bí thư thị ủy nhưng Triệu Quốc Đống khi trưng cầu ý kiến của Trì Trọng Văn thì đối phương nói rõ Trương Ân Quân không quá thích hợp, mà Vương Liệt lúc nói chuyện với Triệu Quốc Đống cũng tỏ vẻ Trương Ân Quân có phẩm chất hơi kém, điều này khiến cho Triệu Quốc Đống cuối cùng quyết định thuyết phục Thái Chánh Dương từ chối chọn Trương Ân Quân mà đẩy Đinh Hoa lên.

Triệu Quốc Đống cũng thông qua một vài con đường biết được tình huống của Trương Ân Quân. Người này có năng lực không quá kém, lúc làm Bí thư huyện ủy và phó thị trưởng đã chứng minh điểm này nhưng quan điểm chính trị lắc lư không chừng, thiếu chủ kiến, đây là nhược điểm lớn nhất của y.

Nhận được tin Dương Thiên Bồi bị tai nạn nằm viện, Triệu Quốc Đống dự định về An Đô nên xin phép với Thái Chánh Dương.

Thái Chánh Dương rất hào phòng cho hắn nghỉ ba ngày. Đương nhiên trong đó kể cả hai ngày cuối tuần, thực tế chỉ cho hắn một ngày hai đêm nghỉ. Sáng thứ hai hắn phải bay về Côn Châu.

Dương Thiên Bồi bị tai nạn không phải do vấn đề chất lượng xe. Mặc dù Dương Thiên Bồi rất bận nhưng xe Audi mà Dương Thiên Bồi đi đều được bảo dưỡng cẩn thận. Lần này Dương Thiên Bồi đen khi đi bộ bị gặp một bác gái trung tuổi mới lái xe đâm phải.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio