- Xây dựng nông thôn mới Xã hội chủ nghĩa cần phải có tổ chức cơ sở đủ mạnh để cam đoan, đây là công việc rất quan trọng. Bắt đầu từ năm nay miễn thuế nông nghiệp, cũng là giải thoát tổ chức cơ sở khỏi công việc khó khăn khi thu thuế. Đây là một cơ hội, làm như thế nào sáng tạo trong triển khai công việc, vừa cam đoan kinh phí vận hành của tổ chức cơ sở, nâng cao tính tích cực trong công việc của cán bộ cơ sở, lại muốn tăng cường quan hệ mật thiết giữa cán bộ và quần chúng, nâng cao uy tín và sức ảnh hưởng của cán bộ với quần chúng nhân dân, đây là vấn đề quan trọng nhất và khó khăn nhất của tổ chức Đảng các cấp.
Triệu Quốc Đống dừng lại nói.
- Bí thư Quốc Phú, cần phải làm tốt nơi thí điểm, tôi hy vọng năm nay có thể thấy điểm sáng ở thị xã Chiêu Đạt, anh có tin không?
- Trưởng ban Triệu nếu coi trọng Chiêu Đạt như vậy, Thị ủy Chiêu Đạt đương nhiên phải cố hết sức mà làm.
Trương Quốc Phú cũng là cán bộ từ cơ sở trưởng thành, y làm ở cấp xã huyện hơn năm, từng làm bí thư, chủ tịch xã nhiều năm nên rất quen thuộc công tác nông thôn. Khi điều tra việc xây dựng nông thôn mới Xã hội chủ nghĩa, Triệu Quốc Đống chọn điểm đầu tiên là Chiêu Đạt làm Trương Quốc Phú cảm thấy được Triệu Quốc Đống tín nhiệm vào Chiêu Đạt như thế nào.
- Chúng tôi cam đoan làm theo ý kiến của trưởng ban Triệu, làm tốt thí điểm sau đó từng bước phổ biến kinh nghiệm.
- Ừ, tôi muốn nghe lời này của anh.
Triệu Quốc Đống quay đầu lại nói:
- Vĩnh Thái, ban cần phải xác định nơi thí điểm ở Chiêu Đạt, toàn lực chỉ đạo. Ý của tôi là không cần chọn điều kiện tốt nhất, cũng không phải là có điều kiện kém nhất, chọn một nơi bình thường thì mới có tính đại biểu.
- Chờ thị xã Chiêu Đạt xác định được nơi thí điểm thì Bùi Đông Thăng anh cần tự mình đến chỉ đạo, điều tra, tổng kết kinh nghiệm, đưa ra ý kiến. Việc này chủ yếu phải do Ban Tổ chức cán bộ Thị ủy Chiêu Đạt phụ trách.
Triệu Quốc Đống nhìn vào trưởng phòng tổ chức của ban -Bùi Đông Thăng cùng với trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy Chiêu Đạt – Dương Lễ Phú.
- Lễ Phú anh có tự tin không?
- Xin trưởng ban Triệu yên tâm, vừa nãy bí thư Quốc Phú cũng đã nói Thị ủy Chiêu Đạt nhất định sẽ làm tốt công việc theo ý kiến chỉ đạo của ban.
Dương Lễ Phú ưỡn ngực nói.
- Rất tốt, công việc này tôi nhờ các vị. Sang năm tôi còn muốn xem kế hoạch của các anh. Quốc Phú, Lễ Phú, hai anh đừng làm tôi thất vọng.
Triệu Quốc Đống gật đầu. Công tác tổ chức Chiêu Đạt làm rất có đặc sắc, đây cũng là nguyên nhân mà Điền Vĩnh Thái đề cử thí điểm ở Chiêu Đạt.
Trương Quốc Phú làm kinh tế chưa chắc đã giỏi nhưng lại giỏi khống chế cục diện. Y đến Chiêu Đạt mới vài tháng mà đã bình ổn được Chiêu Đạt. Dương Lễ Phú vốn là trưởng ban thư ký Thị ủy, Trương Quốc Phú tìm tới Triệu Quốc Đống và Trử Liễu đề nghị điều chỉnh lên làm trưởng ban tổ chức cán bộ Thị ủy. Đều là thường vụ chỉ phụ trách công việc khác mà thôi, đây không phải vấn đề gì lớn. Nguyên trưởng ban tổ chức cán bộ Chiêu Đạt điều sang Đại hội đại biểu nhân dân thị xã. Trương Quốc Phú lại đề nghị một Bí thư thị ủy tiến vào Thị ủy làm trưởng ban thư ký, vì thế Thị ủy về cơ bản đã do Trương Quốc Phú khống chế.
Cũng vì Trương Quốc Phú có dũng khí điều chỉnh, mà thị xã Chiêu Đạt lại là thị xã có diện tích sản xuất nông nghiệp và nông dân nhiều nhất tỉnh, Triệu Quốc Đống cũng hy vọng Trương Quốc Phú có thể dẫn đầu thí điểm công tác xây dựng nông thôn mới ở Chiêu Đạt.
Công tác xây dựng nông thôn mới Xã hội chủ nghĩa bắt đầu từ năm trước được Trung ương đưa ra, đến cuối năm đã hình thành một hệ thống ý kiến tương đối hoàn chỉnh. Triệu Quốc Đống cũng nhạy cảm nhận ra Trung ương đang dần chú trọng vào sản xuất nông nghiệp, đây là tín hiệu mà Trung ương chuyển từ hư sang thật trong công tác Tam nông.
Trước kia hàng năm Trung ương đều nhấn mạnh tầm quan trọng của công tác tam nông nhưng áp lực phát triển khiến Trung ương dồn nhiều vào phát triển công nghiệp và đô thị. Bây giờ Trung ương đưa ra ý kiến xây dựng nông thôn mới Xã hội chủ nghĩa, đưa ra khi phát triển kinh tế công nghiệp và đô thị đến trình độ nhất định thì phải chú trọng phát triển nông nghiệp, miễn thuế nông nghiệp chỉ là bước đi đầu tiên.
Xây dựng nông thôn mới Xã hội chủ nghĩa là đề tài được đưa ra trong thời gian dài, từ Trung ương đến địa phương đều coi công tác xây dựng nông thôn mới là công việc trung tâm của chính phủ, nhưng không biết có bao nhiêu Đảng ủy, chính quyền các cấp ý thức được tầm quan trọng và khó khăn của công việc này?
Không thay đổi phương thức đánh giá từ Trung ương đến địa phương thì việc coi trọng công tác nông thôn vĩnh viễn chính là câu nói suông. Triệu Quốc Đống cũng càng lúc càng cảm nhận được khuyết điểm trong đó. Hắn cũng có ý thức thay đổi một ít cách đánh giá trong công tác của tỉnh nhưng việc này không phải do hắn quyết định được.
Ở vấn đề này hắn đã nói với Thái Chánh Dương và Tạ Vân Biên, yêu cầu tỉnh ủy khi đưa ra mục tiêu đánh giá thì nên đưa ý kiến này vào, kết hợp tình hình khác nhau của các nơi mà phân loại khác nhau, như vậy cũng có thể đánh giá một cách khoa học hợp lý về tình hình công tác của thành phố, thị xã.
Thái Chánh Dương khá coi trọng ý kiến của Triệu Quốc Đống, nhưng muốn được vậy còn cần thời gian điều chỉnh…
- Lục Nhị, cô đến từ lúc nào vậy?
Vừa về văn phòng, Triệu Quốc Đống liếc mắt thấy Lục Nhị đang đứng đó cười cười nhìn mình.
- Ồ, một vị phó bộ trưởng bộ Văn hóa đến Điền Nam, là bộ trưởng Cam?
- Vâng, hôm nay bộ trưởng Cam cho tôi nghỉ, chủ tịch La cùng bộ trưởng đi đến Lý Giang khảo sát.
Thấy Triệu Quốc Đống thật lòng vui vì thấy mình, Lục Nhị như uống mật. đối phương mặc dù lên làm trưởng ban tổ chức cán bộ nhưng thấy mình vẫn rất thân thiết làm cô thấy ấm áp.
- Ha ha, cô làm thư ký mà không đi cùng lãnh đạo, bộ trưởng Cam có phải chiều quen không? Lục Nhị, cô cần phải chú ý, không được chiều quá sinh hư.
Triệu Quốc Đống vừa mời đối phương vào ngồi vừa nói.
- Có phải là đến đưa thiếp mời không?
Lục Nhị nở nụ cười hạnh phúc:
- Vâng cảm ơn trưởng ban Triệu quan tâm. Hôm nay bộ trưởng Cam chủ động cho tôi lưu lại, điểm này Lục Nhị cũng biết chừng mực mà. Ồ, trưởng ban Triệu, đây là thiếp mời của chúng tôi, thời gian là vào tháng giêng ở khách sạn Côn Lôn.
- Ừ, yên tâm, tôi nhất định sẽ đến.
Triệu Quốc Đống lập tức nhận lời. Tuổi Lục Nhị không còn nhỏ, cô theo Cam Bình nhiều năm, hai người thực tế có tình cảm như mẹ con nhưng Lục Nhị vẫn rất chú ý, tuyệt đối không vì Cam Bình tin tưởng mình mà làm càn.
- Tôi và Dương Khắc đều chờ mong ngài đến. Ngài cũng coi như nhà ngoại của tôi, làm tôi tự tin hơn, làm tôi có thể ưỡn ngực lên.
Lục Nhị cười nói.
Tâm lý phụ nữ luôn rất phức tạp. Chồng sắp cưới của Lục Nhị – zz là người Bắc Kinh, làm ở cơ quan rất tốt, được coi trọng ở cơ quan. Người Bắc Kinh trời sinh đã kiêu ngạo, có mùi vị ông là con trời. Mặc dù zz rất yêu Lục Nhị nhưng nhà zz lại không quá để mắt nhà Lục Nhị vì không có quyền thế. Hơn nữa quê Lục Nhị ở tỉnh An Nguyên nên trong mắt nhà zz thì không thể nghi ngờ là người nhà quê đến Bắc Kinh.
Cam Bình nhất định sẽ đến, nếu Triệu Quốc Đống có thể đến thì ý nghĩa càng không bình thường.
Dù sao Cam Bình chỉ là người không vào Đảng, mà Triệu Quốc Đống lại là ngôi sao chính trị mới lên của chính trường Trung Quốc. mọi người ở Bắc Kinh đều thán phục người làm chính trị. Đi đường tùy tiện hỏi một lái xe taxi, người ta có thể ngồi nói chuyện với anh nửa ngày về một vị bộ trưởng hay ủy viên Bộ Chính trị nào đó.
- Cô đó, Lục Nhị, tôi còn tưởng cô trưởng thành rồi, sao vẫn có tâm lý này?
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói.
- Tôi không biết nên nói cô như thế nào nữa.
- Trưởng ban Triệu, chẳng lẽ ngài nói phụ nữ bất cứ lúc nào cũng vứt bỏ được trái tim hư vinh sao?
Lục Nhị cười nói
- Tôi cũng không ngoại lệ, vẫn có một chút, cũng chỉ có mời ngài giúp tôi thỏa mãn.
Triệu Quốc Đống không nhịn được cười:
- Lục Nhị, nói chuyện giỏi thật đó.
Triệu Quốc Đống rất thích không khí nói chuyện này. Quan hệ giữa hắn và Lục Nhị xen lẫn giữa cấp trên cấp dưới cùng anh em. Lục Nhị có linh tính hơn người, tâm tư nhanh nhạy, cân nhắc vấn đề chu toàn, cũng vì nguyên nhân này mà Triệu Quốc Đống mới hết sức tiến cử cô với Cam Bình.
Mà hai năm qua Cam Bình cũng không ít lần khen Lục Nhị với hắn, cảm ơn Triệu Quốc Đống vì giới thiệu một thư ký như vậy cho mình.
Tuổi Cam Bình mặc dù không quá lớn nhưng trước đó có lời đồn chị ta sang Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân không ngờ lại lên Bộ văn hóa làm phó bộ trưởng, lần này xuống rất có thể sang Hội nghị hiệp thương chính trị nhân dân. Vậy hướng đi của Lục Nhị là như thế nào? Cam Bình cũng đã nói với Triệu Quốc Đống việc này, làm Triệu Quốc Đống suy nghĩ giúp hướng đi sau này cho Lục Nhị.