Sau khi đổi mới, Thanh Ngọc thấy một thứ rất hữu ích, đó là Trắc Tâm Thạch, giá điểm tích lũy.
Hiện giờ Vạn Hoa cốc đang chiêu thu đệ tử, rồi trong sư môn cũng sẽ còn thám tử nơi khác trà trộn vào, hắn trực tiếp mua viên đá này, ngày mai sẽ kiểm nghiệm một phen.Tiêu hao một hồi, chỉ còn lại điểm tích lũy, Thanh Ngọc hài lòng nhắm mắt.
Lâu rồi hắn không được ngủ một giấc, thời gian gần đây hầu như chỉ tu luyện rồi sắp xếp công việc Vạn Hoa cốc, hôm nay sẽ ngủ bù vậy.Sáng ngày kế tiếp, sau khi lăn lộn một hồi với tam nữ trên giường, Thanh Ngọc dậy đi tới quảng trường trung tâm Vạn Hoa cốc, rồi đánh ba tiếng chuông triệu tập toàn môn.Chúng đệ tử và trưởng lão nghe thấy tiếng chuông, cũng vội vàng ngừng bế quan tu luyện mà tới.
Đàm Bách Hương dẫn theo Lạp Hinh đạp trên một ngọn trường hồng rơi xuống trước mặt Thanh Ngọc.
Nàng hỏi:- Có chuyện gì mà triệu tập sư môn vậy?Thanh Ngọc mỉm cười:- Tìm nội gián.Đàm Bách Hương nghe vậy sửng sốt một chút, nhưng cũng không nói gì.
Nội gián là vấn đề mà nàng cũng đang rất đau đầu, nhưng chưa biết Thanh Ngọc làm như thế nào.Một lúc sau, tất cả Vạn Hoa cốc đều được triệu tập, xếp thành hàng lối ngay ngắn trên quảng trường trung tâm.
Kể cả chúng nữ của Thanh Ngọc cũng tới, không biết hắn định làm gì.Sau khi Đàm Bách Hương gật đầu truyền âm rằng không có ai trong sư môn chưa tới, Thanh Ngọc quẳng ra một trụ đá cao hơn trượng ở trước quảng trường.
Hắn cao giọng nói:- Viên đá này là Trắc Tâm Thạch.
Nó có thể phát hiện những gì ngươi giấu trong lòng.
Hiện giờ từng người một tiến lên, đặt tay vào viên đá.Một nữ trưởng lão Hóa Thần sơ kỳ bước lên đầu tiên, đặt tay lên viên đá.…Qua một ngày kiểm tra, hơn một vạn đệ tử và trưởng lão Vạn Hoa cốc thì có tới hơn một trăm người là nội gián của các thế lực khác cài vào.
Hầu hết toàn bộ là của các tông môn xung quanh Thiên Long Vực, nhưng cũng có hai người là của Tần gia Trung đô.
Hai người này Trương Phù Hoa lập tức một chiêu giết chết, còn số còn lại Thanh Ngọc lại cho họ cơ hội.Chỉ cần giao ra linh hồn bản nguyên, thề với thiên đạo không làm hại Vạn Hoa cốc, thì sẽ được tha một mạng.
Có vài người bị tông môn kia lấy gia đình ra uy hiếp, Thanh Ngọc cũng nhờ vài vị trưởng lão Nguyên Anh kỳ đi xử lý việc này ngay.Cả Vạn Hoa cốc vui mừng, không ai muốn sống chung mà phải đề phòng nội gián cả.
Chưa dừng lại ở đó, Thanh Ngọc còn nói:- Hôm nay ta sẽ lấy ra một bộ công pháp và một bộ tâm pháp đỉnh cấp giao cho Đàm thái thượng trưởng lão.
Hai bộ này ai cũng có thể tu luyện được, không yêu cầu thuộc tính, nhưng mà hiệu quả lại vô cùng cao.
Sáng ngày mai sau khi kiểm tra nội gián của Hồng Trần đường, tất cả đệ tử đến Tàng Kinh điện sao chép học tập.
Có vấn đề nan giải gì không hiểu có thể hỏi các vị trưởng bối trong sư môn, mọi người rõ chưa?Một đám nữ nhân ở bên dưới vô cùng hào hứng, công pháp tâm pháp cao hay thấp trực tiếp quyết định tốc độ tu luyện và sức mạnh của bản thân a!Đàm Bách Hương sau khi nhận hai cuốn kinh thư thì vô cùng hài lòng, xem ra đặt Vạn Hoa cốc vào tay Thanh Ngọc đúng là không sai.Thanh Ngọc tiếp tục đến Hồng Trần đường khẩu, giao Trắc Tâm Thạch cho A Phong, để hắn tự mình xử lý rồi mới trở về Đế Quân Uyển gặp chúng nữ.Thanh Ngọc đưa các nàng mỗi người một viên Lưu Ly Trú Nhan Đan, lại cho các nàng rất nhiều tài nguyên tu luyện và vật phẩm, sau đó mới thông cáo bế quan.
Hắn tiến vào Sơn Hà Quan Tưởng Đồ, thả bình Tạo Hóa Linh Nhũ ra, sau đó bắt đầu ngồi xếp bằng giải khai cấm chế bên trong Kỳ Lân Đỉnh.Đúng là tu vi hiện tại chỉ giải được chín đạo cấm chế, nhưng chuyện kỳ lạ xảy ra.
Giải xong cấm chế, cái đỉnh lại bớt sứt sẹo đi một chút, mà biến thành một cái đỉnh đỏ bình thường, không cũ không mới, đẳng cấp tăng lên đến Vương khí hạ phẩm.Thanh Ngọc lấy làm lạ, có khi nào giải hết đạo cấm chế thì nó sẽ biến thành Đế bảo không?Chỉ còn một khoảng ngắn nữa thôi Thanh Ngọc sẽ tiến vào Kim Đan trung kỳ, nên hắn thời gian này quyết định khổ tu.
Thanh Ngọc để Ly Ly thu mình vào trong thức hải, sau đó mây mưa một trận điên cuồng với nàng, rồi ra ngoài ăn Tịnh Căn đan, xếp bằng tu luyện.- Hệ thống, mở ra thông số..Chủ nhân: Thanh NgọcLinh căn: Cửu vương cănTư chất: Đỉnh giaiThể chất: Không được tiếp cận thông tinHuyết mạch: Không được tiếp cận thông tinChức nghiệp: Pháp kiếm sưTinh cảnh: Luyện Bì trung kỳKhí cảnh: Kim Đan sơ kỳThần cảnh: Hồng Cung tam tinh.Mấy năm nay tiến bộ không được rõ ràng lắm, xem ra phải đẩy nhanh tốc độ tu luyện.
Linh căn và tư chất của Thanh Ngọc đã đứng trên đỉnh phong của Hằng Thiên tinh rồi, có khả năng coi thường bất cứ thiên tài nào.
Thanh Ngọc một tay cầm linh thạch cực phẩm, một tay cầm ma thạch cực phẩm, lại lấy ra hai đoạn linh mạch và ma linh mạch để ở sau lưng, nhắm mắt tu luyện.Nếu mà nói ở đây có ai thấy điều kiện tu luyện như Thanh Ngọc chắc sẽ tức điên mà chết.Hắn thay linh thạch và ma thạch như thay áo vậy, một viên cực phẩm duy trì chỉ được một ngày đêm, trong khi người ngoài phải dùng tới hai tháng.…Hai năm sau, Thanh Ngọc mở mắt.
Hắn đã củng cố chắc chắn tu vi Kim Đan trung kỳ của mình.
Ngoài ra còn có một kinh hỉ khác đó chính là Thần cảnh đã đột phá tới Trụ Cung nhất tinh.
Bên trong thức hải, phía trên bầu trời cung điện lại có thêm một vòng kim luân nữa, và nơi xa xa có bảy vì tinh tú.
Trong đan điền Thanh Ngọc giờ đã có bảy đoàn Hỗn nguyên khí, chứng tỏ đạo cơ vẫn là hoàn mỹ.Thần thức hiện tại của Thanh Ngọc đã có thể bao trùm quá nửa Vạn Hoa cốc, khiến hắn vui mừng vô cùng.
Thu công ra ngoài, Thanh Ngọc thấy chúng nữ vẫn còn đang bế quan tu luyện, nên không làm phiền, mà đi xem xét tình hình trong cốc.Hai năm nay, số đệ tử trong cốc đã vượt lên một vạn năm ngàn người, hơn nữa có gần trăm nữ tu có cảnh giới Kim Đan trở lên mộ danh mà đến, bái nhập sư môn.
Phong cảnh nơi đây càng ngày càng đẹp hơn, chúng đệ tử đi lại tấp nập, khi thấy Thanh Ngọc đều nhún mình hành lễ, khiến hắn vô cùng hài lòng.Thanh Ngọc tới gần Lan Hoa Phong, đào một khu đất trống, sau đó thả Cửu Thập Cửu Thiên ra, điều chỉnh độ khó đến mức thấp nhất, rồi thông báo cho Đàm Bách Hương để nàng kêu gọi đệ tử tới rèn luyện.Đệ tử nào có thể vượt qua bậc thang, sẽ được thưởng một kiện pháp khí thượng phẩm, cùng linh thạch trung phẩm, làm trong sư môn vô cùng náo nhiệt.Đừng đằng xa nhìn chúng nữ đệ tử, ngay cả các trưởng lão cũng đang hăng hái vượt qua ảo cảnh ở ba mươi bậc đầu tiên, Thanh Ngọc nói với Đàm Bách Hương:- Đàm trưởng lão, ở dưới lòng đất Vạn Hoa cốc có một cái động thiên đúng không?- Trưởng lão cái gì nghe già vậy, gọi tỷ tỷ.Thanh Ngọc mặt đen lại, sao hôm nay bà già này lại thích cưa sừng làm nghé? Lại hoài xuân à?- Vâng, tỷ tỷ.Đàm Bách Hương nghe vậy mới gật gù:- Có một cái động phủ, nhưng mà cần một tấm lệnh bài mới vào được.Thanh Ngọc nói:- Hình như đệ đang có cái lệnh bài đó thì phải.Đàm Bách Hương cũng không kinh ngạc nhiều lắm, nhẹ nhàng nói:- Ở dưới lòng đất Thị Yên Phong, đệ tự đi mà xem, tỷ không đi cùng đâu.Thanh Ngọc nghe hai chữ “tỷ đệ” mà rùng hết cả mình, chắp tay ôm quyền rồi nhanh chóng chạy mất.
Má ơi! Máy bay!Đàm Bách Hương nhìn hắn chạy như vịt mà miệng nở nụ cười thâm ý, không biết có dự định gì.Lúc này, Thanh Ngọc đang đứng ở trước cửa động phủ ở dưới lòng đất Vạn Hoa cốc.
Trên bức tường bên cạnh có một cái lỗ để khảm, vừa như in với tấm lệnh bài trước đây Thanh Ngọc tìm được trong linh quáng mạch.Thanh Ngọc trầm tư hồi lâu, không biết khi mở cánh cửa này ra sẽ có đại sự gì, nên vô cùng cẩn thận, rút trúc kiếm ra đề phòng.Sau khi đặt lệnh bài vào lỗ, cánh cửa đá uỳnh uỳnh rung động, rồi từ từ mở ra, để lộ một hành lang tối đen như mực.- Đinh! Phát động nhiệm vụ chính tuyến “Giải cứu Mộng Nguyệt”, Mộng Nguyệt là đồ đệ của phu nhân, yêu cầu thiếu gia giải cứu nàng đang bị giam cầm trong động phủ này.
Phần thưởng là một tòa Kiện Cơ Lâu, điểm tích lũy.Thanh Ngọc nghe tới đây, nhớ tới lời trước đây mẹ dặn, nếu gặp phải cô gái tên Nguyệt Nhi thì nàng nói gì mình cũng phải đồng ý, bèn nhanh chóng lấy ra Dạ Quang Thần Thạch, bước chân cẩn thận tiến vào hành lang kia.Tại sao Mộng Nguyệt lại bị giam ở trong này nhỉ?Thanh Ngọc đi sâu vào tận dưới lòng đất, đi mãi mà không thấy điểm dừng.
Một lúc sau, Thanh Ngọc mới thấy một gian đại điện, bên trên có gắn dạ minh châu tỏa ra tia sáng mờ nhạt.
Dưới nền đất có rất nhiều di hài, tu vi khi còn sống cũng không được cao bằng mấy bộ xương trong bí cảnh ở Đông Hải kia.Thanh Ngọc không tham lam làm gì vội, hắn thấy ở cuối đại điện này có hai đồng nhân, đứng im lìm một chỗ.
Bỗng nhiên, đồng nhân di chuyển, rũ tan lớp bụi bặm bám trên người chúng, rồi tấn công về phía Thanh Ngọc.Thanh Ngọc có hơi bất ngờ, nhưng mà thấy mấy đồng nhân này không hề sử dụng chân khí, chỉ dùng đòn đánh thông thường, nên lấy trúc kiếm thi triển chiêu thức, thăm dò thực lực đối phương..